
- Tác giả: Hỉ Thủy Mộc
- Thể loại: Đam Mỹ , Đô Thị
- Số chương: 93
- Lượt xem: 72.827
- Trạng thái: Đang cập nhật
Đóa Hồng Kiều Diễm Của Đại Lão Hào Môn
Bạn đang đọc bộ truyện mới Đóa Hồng Kiều Diễm Của Đại Lão Hào Môn của tác giả Hỉ Thủy Mộc tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Thể loại: Hiện đại, duyên trời tác hợp, truyện ngọt, trưởng thành, chính kịch, 1v1, HE
Nhân vật chính: Thẩm Kiều X Lục Đình
Tình trạng bản gôc: Hoàn 98 chương + />
Văn án
Thẩm Kiều bị tật hai chân, cảm thấy mình không khác gì một phế nhân.
Cậu để tóc dài, tên lại thiên nữ tính, cả gương mặt cũng khó bề phân biệt được là nam hay nữ,
Cậu giống như một gốc hồng đang mùa nở rộ, thời gian nở hoa càng dài thì tử khí càng nặng.
Rốt cuộc em gái cậu nhịn không được nhìn cậu bằng ánh mắt căm ghét, bảo cậu cuốn xéo khỏi nhà mình.
Mẹ cậu nói, "Thẩm Kiều, mày hai mươi mốt tuổi rồi, bao lâu nay nhà họ Thẩm nuôi mày, giờ mày tự lo thân mình đi."
Thế là cả cậu và xe lăn đều bị vứt ra đường.
*
Lục Đình leo ra từ núi thây biển máu, tuổi còn trẻ đã trở thành người cầm quyền nhà họ Lục, là tên điên chính cống trong mắt người ngoài.
Ngày đầu tiên về nước, anh dự tiệc mừng thọ của bà ngoại, bà lão luôn hiền hòa với người ngoài sầm mặt đuổi anh đi rồi ném món quà đắt tiền vào thùng rác.
Trời mưa tầm tã, anh gặp Thẩm Kiều trong mưa.
Thanh niên ngồi trên xe lăn, toàn thân ướt sũng.
Chỉ có gương mặt kia đẹp như diễm quỷ bò ra từ đáy vực.
Chàng trai cao lớn cầm ô khẽ cúi người trước mặt cậu.
"Cậu muốn đi theo tôi không?"
Thẩm Kiều ngẩng đầu lên, đối diện với một đôi mắt màu xanh xám.
Trời mưa xối xả, thế giới của cậu bị mưa to nhấn chìm, chỉ có một chàng trai xa lạ chìa tay ra với cậu.
Thế là cậu cam chịu đặt tay mình vào lòng bàn tay anh.
*
Việc kinh doanh của nhà họ Thẩm lao dốc không phanh, Thẩm Thu Hòa móc nối quan hệ, tiếp cận Lục Đình.
Người đứng đầu nhà họ Lục cao quý khó lòng với tới kia giờ phút này lại cam tâm tình nguyện khom lưng quỳ một chân xuống đất, quần tây đắt tiền dính bụi, trên khuôn mặt lạnh lùng lộ ra vẻ dịu dàng mà bà ta chưa thấy bao giờ.
"Nhà bếp hầm canh xong rồi, Kiều Kiều, ăn thêm chút nữa nhé?"
Bỗng chốc bà ta nhìn thấy đứa con trai bị mình đuổi ra khỏi nhà ngẩng đầu lên trong ngực anh.
- C1: Chương 1
- C2: Chương 2
- C3: Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 24-2
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92