
- Tác giả: Liên Sóc
- Thể loại: Đam Mỹ , Đô Thị , Sủng , Xuyên Không
- Số chương: 99
- Lượt xem:
- Trạng thái: Full
Không Làm Pháo Hôi Lụy Tình
Bạn đang đọc bộ truyện full Không Làm Pháo Hôi Lụy Tình của tác giả Liên Sóc tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Xuyên thư, Vườn trường, Chủ thụ, Sảng văn , 1v1.
Giới thiệu:
Khi Tạ Nguyễn tỉnh dậy, cậu phát hiện thế giới mình đang ở là một cuốn tiểu thuyết đam mỹ thanh xuân vườn trường.
Còn cậu lại là một cái bia đỡ đạn không có não, si mê công chính.
Tuổi còn trẻ đã nhảy lầu chết, kết cục vô cùng thê thảm.
Tạ Nguyễn: "..." Lui cung.
————————————
Sau khi biết toàn bộ sự thật về thế giới này, Tạ Nguyễn chỉ có hai nguyện vọng:
Học hành tử tế và không để học thần Bạc Tấn tự sát trên sân thượng như trong tiểu thuyết gốc.
Cậu coi chừng nghiêm ngặt, ngày đêm chú ý, quyết tâm không cho Bạc Tấn đến gần sân thượng.
Chỉ là ngăn chặn đề phòng, tại sao lại có chút không thích hợp?
Bạc Tấn: " Ở nhà một mình vào ngày nghỉ chán lắm, đến nhà tớ làm bài tập đi."
Tạ Nguyễn: "Không đến."
Bạc Tấn: "Ồ, vậy thì tớ sẽ lên sân thượng."
Tạ Nguyễn: "... Quay lại đi, tớ đến!"
Bạc Tấn: "Cậu giận à? Không thèm quan tâm đến tớ?"
Tạ Nguyễn: "Biến!"
Bạc Tấn: "Được rồi, tớ sẽ lên sân thượng nghĩ lại một chút."
Tạ Nguyễn: "...Cậu đừng đi, tớ không giận!"
Hỏi: Bị hiểu lầm là nhảy lầu tự sát thì phải làm sao?
Đáp: Cảm ơn mọi người, bây giờ tôi đang học đại học, đã đâm lao thì phải theo lao lừa vợ về tay.
--------------------------------------------------------
Suốt ngày cợt nhả, mắc chứng siêu trí nhớ học thần công x mạnh miệng mềm lòng, không được tự nhiên học tra thụ.
Nhân vật chính: Tạ Nguyễn, Bạc Tấn.
Tóm tắt bằng một câu: Công một lời không hợp thì ngay lập tức đòi lên sân thượng.
Lập ý: Giúp đỡ người khác chính là giúp đỡ bản thân.
-------------
*Hội chứng trí nhớ siêu phàm là trạng thái tinh thần bất thường hoặc tình trạng thần kinh đặc biệt của một người nhớ một lượng lớn các trải nghiệm cuộc sống đã xảy ra trong quá khứ. Họ thậm chí nhớ sự kiện nhỏ xảy ra trong đời của họ mà một người bình thường không nhớ nổi.
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99: Hoàn