
- Tác giả: Đang cập nhật
- Thể loại: Ngôn Tình , Xuyên Không , Sủng
- Số chương: 229
- Lượt xem:
- Trạng thái: Đang cập nhật
Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90)
Bạn đang đọc bộ truyện mới Thay Chị Vào Hào Môn, Tôi Được Cưng Chiều Hết Mực (Thập Niên 90) của tác giả Đang cập nhật tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Xuyên không vs trùng sinh
Truyện chưa beta lại nên lỗi xưng hô nhé các tình yêu.
Ở làng Phúc Thủy, hai chị em song sinh sau khi bố mẹ ly hôn, chị gái theo mẹ bước vào gia tộc giàu có, còn em gái ở lại làng chăm sóc bố.
Thẩm Huệ Huệ tỉnh dậy, phát hiện mình xuyên vào nhân vật em gái của ác nữ phụ trong tiểu thuyết ngôn tình – đúng người bị bỏ lại ở quê!
Đúng lúc chị gái sắp lên xe hoa vào hào môn, cô ta đột nhiên hối hận, nhất quyết đòi ở lại.
"Em theo mẹ đi hưởng phúc đi! Nhà mới có váy đẹp, có đàn piano, ngày nào cũng được uống sữa, ăn bánh, còn có cả tivi lớn nữa!" – Chị gái nhiệt tình thuyết phục.
Huệ Huệ nghi ngờ nhìn chị: "Chưa từng đặt chân đến hào môn, sao chị biết rõ thế này?!"
Cuối cùng, dưới áp lực của chị, Huệ Huệ đành thế chỗ, "nước mắt ngắn dài" gánh lấy số phận ác nữ phụ.
Hôm ấy mưa như trút nước, Huệ Huệ bị ép lên xe, nhưng trong lòng lại nở hoa.
"Ha ha ha… Tuyệt quá! Hào môn những năm 90 tuy không bằng hiện tại, nhưng ít nhất cũng có tủ lạnh, điều hòa, và quan trọng nhất – TOILET XẢ NƯỚC! Ác nữ phụ chết thảm cũng được, miễn không phải dùng nhà xí, chết cũng đáng!"
Nhưng khi vào hào môn, thay vì chờ đợi cái kết bi thảm, cô lại nhận được lời cầu hôn từ đại lão gia:
"Anh mua cho em hòn đảo và du thuyền em thích. Huệ Huệ, cả đời này cùng anh ngắm bình minh và hoàng hôn nhé?"
…
Còn chị gái ở làng nhớ rõ kiếp trước vào hào môn, không những không sung sướng mà còn bị khinh rẻ, ngày ngày sống trong đau khổ. Đến khi gia tộc phá sản, cô nhìn thấy tờ báo đưa tin:
"Dân làng Phúc Thủy bán dược liệu phát tài, trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên cả nước. Cô em gái bị bỏ lại quê được cưng chiều như công chúa!"
Tái sinh một lần nữa, chị gái quyết định nhường em vào hào môn, còn mình ở lại làng chờ ngày giàu sang.
Khi em gái thi đỗ đại học, chị vừa hái trái cây vừa tự an ủi: "Chỉ là tạm thời thôi…"
Khi em xuất hiện trên TV, chị vừa bóc ngô vừa cay đắng nghĩ: "Hào môn sắp phá sản rồi, họ sẽ không có kết cục tốt đâu!"
Chị chờ mãi, chờ mãi… Đến tận thế kỷ 21, em gái đã được hào môn cưng chiều hết mực, trong khi dân làng vẫn chưa bắt đầu làm ăn, chứ đừng nói đến phát tài…
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100