Để thoát khỏi lão Chu và Thẩm Dũng, cô phải tìm cho mình một chỗ dựa mới.
Sau khi quan sát khắp làng, dựa vào ký ức kiếp trước, cô chọn cháu trai của trưởng thôn Trương Khải làm mục tiêu ngắn hạn.
Lý do rất đơn giản: kiếp trước, khi Phúc Thủy thôn trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên của cả nước, trưởng thôn chính là người kiếm được nhiều tiền nhất.
Trưởng thôn hiện tại đã già, không còn sống được bao lâu nữa. Chẳng mấy chốc, con trai ông sẽ kế vị, còn cháu trai của ông sẽ là trưởng thôn đời sau, cả Phúc Thủy thôn đều phải nghe theo hắn, tương lai vô cùng rộng mở.
Trương Khải năm nay hai mươi tuổi, cùng tuổi với Thẩm Thiên Ân. Về ngoại hình, tuy không thể so với những công tử quý tộc ở kinh thành, nhưng hắn thường xuyên làm thợ mộc, thợ rèn trong làng, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn cũng tạm được. Xét trong cả Phúc Thủy thôn, không có ai phù hợp hơn hắn.
Sau khi lấy được tiền sính lễ từ lão Chu và hoàn thành kế hoạch, cô sẽ tìm Trương Khải, nhờ gia đình trưởng thôn giúp cô giải quyết lão Chu.
Khi lão Chu bị xử lý xong, chắc cũng đã qua một tháng. Lúc đó, người kia sẽ đến Phúc Thủy thôn đón cô chứ?
Khi cô được người đó đón đi, dù Trương Khải có trách móc, cũng chỉ có thể trách số phận không cho họ đến với nhau, chứ không thể đổ lỗi cho cô.
Như vậy, ở kinh thành, cô có quý nhân che chở, còn ở Phúc Thủy thôn, nhờ mối quan hệ với Trương Khải, cô cũng sẽ có phần trong giàu sang phú quý của làng.
Đây mới là kế hoạch quan trọng nhất sau khi cô trọng sinh!
Hai nguồn phú quý trời cho, tất cả đều thuộc về cô, không ai có thể cướp đi!
Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên Ân mở ngăn kéo, lấy ra cuốn lịch cất giấu bên trong.
Cuốn lịch kiểu cũ, mỗi ngày là một tờ giấy.
Những ngày quan trọng đã được cô đánh dấu bằng vòng tròn.
Thẩm Thiên Ân lật từng trang, rồi dừng lại ở một trang cụ thể.
Phiêu Vũ Miên Miên
Trang này không chỉ có vòng tròn, mà còn ghi chép dày đặc.
Hai chữ xuất hiện nhiều nhất là: Hoắc Đình.
Kiếp trước, Hoắc Đình khi về nước bị ám sát, bất ngờ lạc vào huyện Ninh Bình gần Phúc Thủy thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đúng lúc Ninh Bình gặp trận mưa lũ trăm năm có một, khiến cả nước chấn động. Không chỉ chính phủ cử người cứu trợ, các thương gia giàu có trong tỉnh cũng đua nhau quyên góp, người có tiền góp tiền, người có sức góp sức.
Tô Tâm Liên dù ở nước ngoài nhưng khi biết tin, lập tức nhờ gia đình Tô mua vật tư và quyên góp nhân danh cô.
Nghe nói Hoắc Đình đã nhận được chiếc bánh bao trắng do nhà họ Tô tặng.
Chính nhờ chiếc bánh bao này, Hoắc Đình đã nhớ đến gia đình Tô và Tô Tâm Liên. Nhà họ Tô dựa vào thế lực của họ Hoắc để hống hách, hưởng cả đời bình yên.
Mọi người đều cho rằng, chính lòng tốt và thiện tâm của Tô Tâm Liên đã mang lại phúc báo cho cô.
Chỉ có Thẩm Thiên Ân không đồng tình.
Sau khi Ninh Bình xảy ra chuyện, biết bao thương gia giàu có đã quyên góp tiền bạc và sức lực, phần lớn là ẩn danh.
Duy chỉ có Tô Tâm Liên là phô trương hết mức, sợ người nhận ơn của nhà cô không biết rằng bánh bao trắng là do cô quyên tặng.
Người thật sự làm việc tốt có như vậy không? Theo Thẩm Thiên Ân, Tô Tâm Liên chỉ là một kẻ đạo đức giả.
Vì vậy, lần này, cô sẽ đoạt lấy cơ duyên của Tô Tâm Liên.
Dù không biết chính xác Hoắc Đình nhận bánh bao từ nhà họ Tô vào ngày nào, ở đâu, nhưng chỉ cần xác định được thành phố xảy ra sự việc và khoảng thời gian là đủ.
Khi đó, cô sẽ dùng hai nghìn tệ sính lễ để đến Ninh Bình, lùng sục khắp nơi, đặc biệt là những điểm phát vật tư của nhà họ Tô, cô sẽ trực tiếp đến đó và chiếm chỗ.
Dù sao cô cũng có rất nhiều thời gian và sự kiên nhẫn.
Tô Tâm Liên chỉ cho Hoắc Đình một chiếc bánh bao trắng mà đã được lợi lớn như vậy.
Nếu cô tự mình gặp Hoắc Đình, cứu hắn, ở bên hắn ngày đêm…
Tô Tâm Liên tuy xinh đẹp, nhưng vẫn thừa hưởng gen của Bạch Cầm, về nhan sắc, không thể so với cô.
Còn tính cách…
Phải thừa nhận, đàn ông rất thích kiểu người như Tô Tâm Liên.
Thời gian qua, Thẩm Thiên Ân đã bắt chước phong cách của Tô Tâm Liên kiếp trước, dễ dàng khiến Trương Khải mê mẩn.
Sau khi quan sát khắp làng, dựa vào ký ức kiếp trước, cô chọn cháu trai của trưởng thôn Trương Khải làm mục tiêu ngắn hạn.
Lý do rất đơn giản: kiếp trước, khi Phúc Thủy thôn trở thành ngôi làng triệu phú đầu tiên của cả nước, trưởng thôn chính là người kiếm được nhiều tiền nhất.
Trưởng thôn hiện tại đã già, không còn sống được bao lâu nữa. Chẳng mấy chốc, con trai ông sẽ kế vị, còn cháu trai của ông sẽ là trưởng thôn đời sau, cả Phúc Thủy thôn đều phải nghe theo hắn, tương lai vô cùng rộng mở.
Trương Khải năm nay hai mươi tuổi, cùng tuổi với Thẩm Thiên Ân. Về ngoại hình, tuy không thể so với những công tử quý tộc ở kinh thành, nhưng hắn thường xuyên làm thợ mộc, thợ rèn trong làng, cơ bắp cuồn cuộn, nhìn cũng tạm được. Xét trong cả Phúc Thủy thôn, không có ai phù hợp hơn hắn.
Sau khi lấy được tiền sính lễ từ lão Chu và hoàn thành kế hoạch, cô sẽ tìm Trương Khải, nhờ gia đình trưởng thôn giúp cô giải quyết lão Chu.
Khi lão Chu bị xử lý xong, chắc cũng đã qua một tháng. Lúc đó, người kia sẽ đến Phúc Thủy thôn đón cô chứ?
Khi cô được người đó đón đi, dù Trương Khải có trách móc, cũng chỉ có thể trách số phận không cho họ đến với nhau, chứ không thể đổ lỗi cho cô.
Như vậy, ở kinh thành, cô có quý nhân che chở, còn ở Phúc Thủy thôn, nhờ mối quan hệ với Trương Khải, cô cũng sẽ có phần trong giàu sang phú quý của làng.
Đây mới là kế hoạch quan trọng nhất sau khi cô trọng sinh!
Hai nguồn phú quý trời cho, tất cả đều thuộc về cô, không ai có thể cướp đi!
Nghĩ đến đây, Thẩm Thiên Ân mở ngăn kéo, lấy ra cuốn lịch cất giấu bên trong.
Cuốn lịch kiểu cũ, mỗi ngày là một tờ giấy.
Những ngày quan trọng đã được cô đánh dấu bằng vòng tròn.
Thẩm Thiên Ân lật từng trang, rồi dừng lại ở một trang cụ thể.
Phiêu Vũ Miên Miên
Trang này không chỉ có vòng tròn, mà còn ghi chép dày đặc.
Hai chữ xuất hiện nhiều nhất là: Hoắc Đình.
Kiếp trước, Hoắc Đình khi về nước bị ám sát, bất ngờ lạc vào huyện Ninh Bình gần Phúc Thủy thôn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Đúng lúc Ninh Bình gặp trận mưa lũ trăm năm có một, khiến cả nước chấn động. Không chỉ chính phủ cử người cứu trợ, các thương gia giàu có trong tỉnh cũng đua nhau quyên góp, người có tiền góp tiền, người có sức góp sức.
Tô Tâm Liên dù ở nước ngoài nhưng khi biết tin, lập tức nhờ gia đình Tô mua vật tư và quyên góp nhân danh cô.
Nghe nói Hoắc Đình đã nhận được chiếc bánh bao trắng do nhà họ Tô tặng.
Chính nhờ chiếc bánh bao này, Hoắc Đình đã nhớ đến gia đình Tô và Tô Tâm Liên. Nhà họ Tô dựa vào thế lực của họ Hoắc để hống hách, hưởng cả đời bình yên.
Mọi người đều cho rằng, chính lòng tốt và thiện tâm của Tô Tâm Liên đã mang lại phúc báo cho cô.
Chỉ có Thẩm Thiên Ân không đồng tình.
Sau khi Ninh Bình xảy ra chuyện, biết bao thương gia giàu có đã quyên góp tiền bạc và sức lực, phần lớn là ẩn danh.
Duy chỉ có Tô Tâm Liên là phô trương hết mức, sợ người nhận ơn của nhà cô không biết rằng bánh bao trắng là do cô quyên tặng.
Người thật sự làm việc tốt có như vậy không? Theo Thẩm Thiên Ân, Tô Tâm Liên chỉ là một kẻ đạo đức giả.
Vì vậy, lần này, cô sẽ đoạt lấy cơ duyên của Tô Tâm Liên.
Dù không biết chính xác Hoắc Đình nhận bánh bao từ nhà họ Tô vào ngày nào, ở đâu, nhưng chỉ cần xác định được thành phố xảy ra sự việc và khoảng thời gian là đủ.
Khi đó, cô sẽ dùng hai nghìn tệ sính lễ để đến Ninh Bình, lùng sục khắp nơi, đặc biệt là những điểm phát vật tư của nhà họ Tô, cô sẽ trực tiếp đến đó và chiếm chỗ.
Dù sao cô cũng có rất nhiều thời gian và sự kiên nhẫn.
Tô Tâm Liên chỉ cho Hoắc Đình một chiếc bánh bao trắng mà đã được lợi lớn như vậy.
Nếu cô tự mình gặp Hoắc Đình, cứu hắn, ở bên hắn ngày đêm…
Tô Tâm Liên tuy xinh đẹp, nhưng vẫn thừa hưởng gen của Bạch Cầm, về nhan sắc, không thể so với cô.
Còn tính cách…
Phải thừa nhận, đàn ông rất thích kiểu người như Tô Tâm Liên.
Thời gian qua, Thẩm Thiên Ân đã bắt chước phong cách của Tô Tâm Liên kiếp trước, dễ dàng khiến Trương Khải mê mẩn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương