THÔNG TIN TRUYỆN:
- Tác giả: Sơn Chi Tử
- Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , Sủng
- Số chương: 67
- Nguồn: Wattpad.com/user/nhamy111
- Trạng thái: Đang cập nhật
Kiếm Ủng Minh Nguyệt
Bạn đang đọc bộ truyện mới Kiếm Ủng Minh Nguyệt của tác giả Sơn Chi Tử tại Wikidich.com.vn - Nền tảng đọc truyện chữ dịch miễn phí.
Giới thiệu nội dung:
Thể loại: Ngọt sủng, Hào môn thế gia, Cung đình hầu tước, Duyên trời tác hợp, 1v1, HE
Nguồn: Wikidich
Converter: Reine
Tình trạng bản gốc: Hoàn 97 chương + 3 phiên ngoại
Văn án
Công chúa hồn nhiên, chán đời x Sát thủ niên thiếu tuỳ ý
————
Vốn là đích nữ của Vinh Vương, nhưng mà ngay lúc Thương Nhung sinh ra, thời tiết biến đổi, không trung có hiện tượng lạ, thế nên chỉ mới một tuổi, nàng theo ý chỉ của Thiên gia, được ôm vào trong cung, sắc phong công chúa phong hào Minh Nguyệt,
Năm thứ 31 triều đại Thuần Thánh,
Thiên tử di giá đi tuần phương nam, lại bị phản quân phục kích, Minh Nguyệt công chúa không may bị thất lạc ở Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
“Ngươi khát?” Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, “Không bằng ăn một miếng?”
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, “Dơ.”
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, “Ngươi không chê ta dơ?”
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác —— nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
——
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: “Ngươi thật phiền toái.”
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
“Thực xin lỗi.” Thương Nhung chân thành xin lỗi.
“Không quan hệ.” Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
——
“Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
—— mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt.”
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở
Nguồn: Wikidich
Converter: Reine
Tình trạng bản gốc: Hoàn 97 chương + 3 phiên ngoại
Văn án
Công chúa hồn nhiên, chán đời x Sát thủ niên thiếu tuỳ ý
————
Vốn là đích nữ của Vinh Vương, nhưng mà ngay lúc Thương Nhung sinh ra, thời tiết biến đổi, không trung có hiện tượng lạ, thế nên chỉ mới một tuổi, nàng theo ý chỉ của Thiên gia, được ôm vào trong cung, sắc phong công chúa phong hào Minh Nguyệt,
Năm thứ 31 triều đại Thuần Thánh,
Thiên tử di giá đi tuần phương nam, lại bị phản quân phục kích, Minh Nguyệt công chúa không may bị thất lạc ở Nam Châu.
Ngày đó, Thương Nhung ở trên nền tuyết gặp được một hắc y thiếu niên, trong tay hắn nắm thanh trường kiếm dính máu, tuyết rơi đầy vai, đôi mắt cười trong suốt xinh đẹp trời sinh.
Thiếu niên dùng răng cắn mở nút gỗ trên bầu rượu, muốn đi ngang qua người nàng, lại cố tình nhìn thấy ánh mắt nàng trông mong nhìn vào bầu rượu của hắn.
“Ngươi khát?” Hắn hỏi.
Thương Nhung gật gật đầu.
Thiếu niên cong con mắt, lấy kiếm dính máu chỉ về nền tuyết trắng xóa, “Không bằng ăn một miếng?”
Tiểu công chúa kiều khí kiên định lắc đầu, “Dơ.”
Hắn lại giống như nghe được lời buồn cười nào đó, “Ngươi không chê ta dơ?”
Nháy mắt tiếp theo, hắn mang bầu rượu tiến đến trước mặt nàng, rót cho nàng một ngụm rượu mạnh, được như ý nguyện nhìn thấy bộ dáng nàng ho sặc sụa đến cả mặt đỏ bừng, hắn cười rộ lên, trực tiếp lại ác liệt.
Sau khi Thương Nhung bị hắn nhặt về mới biết được, hắn là một sát thủ, mỗi ngày, hắn đều phải chém giết.
Nhưng từ sau khi nhặt được nàng, hắn có thêm một nhiệm vụ khác —— nuôi nàng.
Y phục nàng cần xinh đẹp, giày cần thêu hoa khảm châu, ăn cơm nhất định phải có thịt, tóc cũng cố tình cần hắn chải.
——
Ngày nọ, thiếu niên thức đêm giết người trở về, mới ngủ được một canh giờ, vừa ngáp dài ngáp ngắn, vừa chải đầu cho nàng: “Ngươi thật phiền toái.”
Thanh âm hắn có chút rầu rĩ.
“Thực xin lỗi.” Thương Nhung chân thành xin lỗi.
“Không quan hệ.” Thiếu niên bị nàng nhìn, bỗng nhiên vứt luôn mặt mũi.
——
“Ta muốn nắm kiếm này trong tay,
—— mới dám bước lên Dao Đài*, ôm trọn Minh Nguyệt.”
*Dao đài: Lâu đài làm bằng ngọc. Chỉ nơi tiên ở
Chương mới nhất được cập nhật
Chương 63: Chứng tâm lâuChương 62-2: Rất ThíchChương 62: Rất ThíchChương 61: Nhớ ChàngChương 60: Rất vui vẻ
Danh sách chương
- Chương 1: Giết ta
- Chương 2: Con bướm vàng
- Chương 3: Lược Phong Lâu
- Chương 4: Không cần chịu đựng
- Chương 5: Quả mơ đường
- Chương 6: Cảm ơn ngươi
- Chương 7: Không được khóc
- Chương 8: Ba quyển sách
- Chương 9: Đi làm khách
- Chương 10: Học tư bôn*
- Chương 11: Không thể nói
- Chương 12: Đi ăn đêm
- Chương 13: Tựa con diều
- Chương 14: Lần đầu tiên
- Chương 15: 50 lượng vàng
- Chương 16: Miếu Sơn thần
- Chương 17: C.17 - Bầu trời xanh
- Chương 18: C.18 - Đôi bóng
- Chương 19: C.19 - Bím tóc
- Chương 20: Ta biết
- Chương 21: C.21 - Búp bê vải
- Chương 22: C.22 - Hộp phấn mặt
- Chương 23: C.23 - Đêm giết người
- Chương 24: C.24.1 - Không giống
- Chương 24: C.24.2- Không giống (Ảnh)
- Chương 25: C.25 - Nhất định đau
- Chương 26: C.26 - Ta buồn ngủ quá
- Chương 27: C.27 - Nắm tay ta
- Chương 28: C.28 - Luyến tiếc
- Chương 29: C.29 - Đã biết
- Chương 30: C.30 - Ngươi gạt ta
- Chương 31: C.31 - Đáng thương nhất
- Chương 32: C.32 - Đúng hay không
- Chương 33: C.33 - Có ngốc không
- Chương 34: C.34 - Thực xin lỗi
- Chương 35: C.35 - Có chút đau
- Chương 36: C.36 - Muốn không
- Chương 37: C.37 - Đèn Hoa Quỳnh
- Chương 38: C.38 - Tạo Tương Đường
- Chương 39: C.39 - Thích nàng
- Chương 40: C.40 - Đêm mưa xuân
- Chương 41: C.41 - Có tính không
- Chương 42: C.42 - Rất đẹp
- Chương 43: C.43 - Có muốn
- Chương 44: C.44 - Vậy là đủ rồi
- Chương 45: Dạy ngươi chơi
- Chương 46: Không cần sợ
- Chương 46-2: Không cần sợ
- Chương 47: Thần Khê Sơn
- Chương 48: Không có nữa
- Chương 49: Đổi Lấy Thiệt Lòng
- Chương 50: Cả đời
- Chương 51: Vinh Vương Phi
- Chương 52: Tiểu Thập Thất
- Chương 53: Phong Vân Biến
- Chương 54: Được không
- Chương 55: Rất Nhớ Chàng
- Chương 56: Thật Cao Hứng
- Chương 57: Nhiều may mắn
- Chương 58: Không nghe lời
- Chương 59: Người trên mặt đất
- Chương 59-2: Người Trên Mặt Đất
- Chương 60: Rất vui vẻ
- Chương 61: Nhớ Chàng
- Chương 62: Rất Thích
- Chương 62-2: Rất Thích
- Chương 63: Chứng tâm lâu