Lần trước Vương Tiểu Thanh định để hàng lên tầng hai nhưng phát hiện tầng hai đã bị khóa.
"Là lỗi của chúng tôi. Đây là chìa khóa, tổng cộng ba chiếc, cửa chính, tầng một và tầng hai," anh mặt sẹo đưa chìa khóa bằng hai tay.
Vương Tiểu Thanh nhận lấy, rồi viết tiếp:
"Hai tiếng nữa đến lấy hàng, tiền rau củ và trứng đổi thành phiếu cho tôi."
"A, đúng rồi, chị gái, lần trước chị muốn phiếu xe đạp, tôi đã kiếm được rồi, lát nữa đến lấy hàng tôi sẽ đưa cho chị," anh mặt sẹo mới nhớ ra chuyện này.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, cô suýt nữa đã quên mất chuyện này. Không có xe đạp rất bất tiện, mỗi lần đến đây đều phải ngồi xe kéo, phải theo giờ giấc của mọi người, có xe đạp thì khác, có thể đi bất cứ lúc nào.
Vương Tiểu Thanh ra ngoài, lại đi đến chợ đen, mua ba cái rổ, mua nhiều quá sẽ bị nghi ngờ, chỉ có thể mua trước ba cái rổ, sau đó ra khỏi chợ đen, ném rổ vào không gian, rồi chạy đến cửa hàng mua ba cái rổ nữa.
Sau đó cô đi đến sân ở phía tây thành phố.
Đi vào trong sân, cô bắt đầu dỡ hàng, ngũ cốc và rau củ. Một trăm bao ngũ cốc đặt trên tầng hai.
Cô cho trứng gà vào rổ, hai nghìn quả trứng, bốn cái rổ là đủ.
Mọi việc xong xuôi hết, thấy còn một tiếng nữa mới đến giờ lấy hàng, cô liền vào không gian ăn cơm.
Bình thường khi nấu ăn, cô đều nấu nhiều hơn một chút, đồ ăn còn lại đều để trong không gian, có thể ăn bất cứ lúc nào, đồ ăn sẽ không hỏng mà vẫn còn nóng hổi.
Ăn cơm xong, cô thu hoạch phân loại rau củ, còn mấy trăm cân, trứng gà còn vài trăm quả, ngũ cốc còn ba trăm bao, hàng hóa vẫn đầy đủ.
Vương Tiểu Thanh sắp xếp lại không gian rồi đi xuống lầu, sợ bọ họ đến rồi.
Đến giờ giao hàng, vẫn là năm người đến, anh mặt sẹo, Trương Vũ và ba đàn em.
"Chị gái, đây là tiền, đây là phiếu, có cả phiếu xe đạp trong này" anh mặt sẹo đưa bằng hai tay.
Vương Tiểu Thanh mở ra xem tiền, không đếm, lại xem phiếu, quả thật có một phiếu xe đạp, còn lại chủ yếu là phiếu đường, phiếu thịt.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, đưa chìa khóa cho bọn họ.
"Chị gái, lần tới khoảng khi nào chị lại đến, để chúng tôi chuẩn bị tiền và phiếu," Trương Vũ thăm dò hỏi.
Vương Tiểu Thanh nhìn Trương Vũ, dùng tay ra hiệu số một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Một tháng?" anh mặt sẹo hỏi.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Mỗi lần từ sân nhỏ đi ra, cô đều đi rất nhanh, sợ có người theo dõi mình. Nhưng từ khi cô đe dọa anh mặt sẹo, chuyện này không còn xảy ra nữa.
Nơi đó quá hẻo lánh, nếu không gan dạ thì hoàn toàn không dám đi tới. Vương Tiểu Thanh đến nơi đông người mới trốn vào nhà vệ sinh thay đổ.
Đến trung tâm mua sắm, hiện tại ở đây đã bắt đầu bán quần áo mùa hè rồi, cô nghĩ tới tháng sau có thể mặc áo ngắn tay.
Cô mua một chiếc áo ngắn tay có hoa văn, thời này áo ngắn tay đều là kiểu sơ mi, cài cúc rất bất tiện, cô nhớ áo ngắn tay hiện đại.
Sau đó cô nhìn thấy một chiếc áo ngắn tay màu vàng nhạt, liền mua luôn.
Ở trung tâm mua sắm cũng có nhiều váy, nhưng Vương Tiểu Thanh thấy kiểu dáng không đẹp nên không mua. Lên tầng hai của trung tâm, cô thấy có bán xe đạp.
"Chào đồng chí, xe đạp này bán thế nào?" Vương Tiểu Thanh thấy xe đạp đều một màu đen.
"Chào đồng chí, đây là xe đạp nữ nên kiểu dáng thấp hơn, thích hợp cho nữ, giá một trăm tám mươi đồng và một phiếu xe đạp. Xe nam cao hơn, cũng đắt hơn, một trăm chín mươi đồng, chị mua cho mình đi à?"
Nhân viên bán hàng thấy Vương Tiểu Thanh ăn mặc đẹp, đoán là người có tiền nên thái độ đặc biệt nhiệt tình.
"Ồ, cảm ơn đồng chí, hôm nay tôi không mang theo phiếu xe đạp, lần sau tôi sẽ đến mua."
Vương Tiểu Thanh vốn dự định hôm nay sẽ mua xe đạp, nhưng hôm nay Trương Vũ vừa mới giao dịch đưa cho người ta vé xe đạp, cô lại đến đây mua xe đạp ngay, rất dễ bị nghi ngờ.
"Không sao, không sao, không thành vấn đề," nhân viên bán hàng vẫn vui vẻ.
Vương Tiểu Thanh ra khỏi trung tâm, đi đến cửa hàng thực phẩm mua thịt nạc và ba chỉ, bỏ vào không gian, hôm nay không muốn ăn thịt, muốn ăn cá.
Cô lại đến bưu điện giúp Lưu Hiểu Yến lấy một lá thư, là thư của bố mẹ cô ấy gửi đến.
Nhìn đồng hồ, đã gần một giờ chiều, cũng không có gì cần mua thêm nữa, liền đi về phía xe kéo.
"Nhìn kìa, cô ta lại mua quần áo nữa," Trương Hồng Châu cách đó không xa phàn nàn với Vương Mộng Mộng.
"Cô ta dùng tiền của người chết, có gì đáng tự hào chứ," Vương Mộng Mộng không tỏ vẻ gì, mặc dù trong lòng vô cùng ghen tỵ nhưng vẫn cứng miệng. Vừa từ bưu điện lấy được năm đồng, cũng không dám vào nhà hàng ăn cơm, chỉ mua ít đồ ăn vặt.
Sơ lần sau Lưu Thải Hồng lại không gửi tiền tới. nên giờ cũng hiểu được nên tiết kiêm hơn.
Trương Hồng Châu nhìn bóng lưng Vương Mộng Mộng suy nghĩ, lần sau cứ như thế này thì không ổn, lâu rồi không được ăn ngon, Vương Mộng Mộng không đi nhà hàng ăn thì cũng thôi đi. Gần đây, ngay cả đồ ăn vặt Vương Mộng Mộng cũng không cho cô ta lấy một miếng, Trương Hồng Châu vốn quen với việc trắng trợn xài chùa từ Vương Mộng Mộng rồi, bây giờ không có đồ ăn nữa, làm cô ta thèm c.h.ế.t đi được.
"Là lỗi của chúng tôi. Đây là chìa khóa, tổng cộng ba chiếc, cửa chính, tầng một và tầng hai," anh mặt sẹo đưa chìa khóa bằng hai tay.
Vương Tiểu Thanh nhận lấy, rồi viết tiếp:
"Hai tiếng nữa đến lấy hàng, tiền rau củ và trứng đổi thành phiếu cho tôi."
"A, đúng rồi, chị gái, lần trước chị muốn phiếu xe đạp, tôi đã kiếm được rồi, lát nữa đến lấy hàng tôi sẽ đưa cho chị," anh mặt sẹo mới nhớ ra chuyện này.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, cô suýt nữa đã quên mất chuyện này. Không có xe đạp rất bất tiện, mỗi lần đến đây đều phải ngồi xe kéo, phải theo giờ giấc của mọi người, có xe đạp thì khác, có thể đi bất cứ lúc nào.
Vương Tiểu Thanh ra ngoài, lại đi đến chợ đen, mua ba cái rổ, mua nhiều quá sẽ bị nghi ngờ, chỉ có thể mua trước ba cái rổ, sau đó ra khỏi chợ đen, ném rổ vào không gian, rồi chạy đến cửa hàng mua ba cái rổ nữa.
Sau đó cô đi đến sân ở phía tây thành phố.
Đi vào trong sân, cô bắt đầu dỡ hàng, ngũ cốc và rau củ. Một trăm bao ngũ cốc đặt trên tầng hai.
Cô cho trứng gà vào rổ, hai nghìn quả trứng, bốn cái rổ là đủ.
Mọi việc xong xuôi hết, thấy còn một tiếng nữa mới đến giờ lấy hàng, cô liền vào không gian ăn cơm.
Bình thường khi nấu ăn, cô đều nấu nhiều hơn một chút, đồ ăn còn lại đều để trong không gian, có thể ăn bất cứ lúc nào, đồ ăn sẽ không hỏng mà vẫn còn nóng hổi.
Ăn cơm xong, cô thu hoạch phân loại rau củ, còn mấy trăm cân, trứng gà còn vài trăm quả, ngũ cốc còn ba trăm bao, hàng hóa vẫn đầy đủ.
Vương Tiểu Thanh sắp xếp lại không gian rồi đi xuống lầu, sợ bọ họ đến rồi.
Đến giờ giao hàng, vẫn là năm người đến, anh mặt sẹo, Trương Vũ và ba đàn em.
"Chị gái, đây là tiền, đây là phiếu, có cả phiếu xe đạp trong này" anh mặt sẹo đưa bằng hai tay.
Vương Tiểu Thanh mở ra xem tiền, không đếm, lại xem phiếu, quả thật có một phiếu xe đạp, còn lại chủ yếu là phiếu đường, phiếu thịt.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, đưa chìa khóa cho bọn họ.
"Chị gái, lần tới khoảng khi nào chị lại đến, để chúng tôi chuẩn bị tiền và phiếu," Trương Vũ thăm dò hỏi.
Vương Tiểu Thanh nhìn Trương Vũ, dùng tay ra hiệu số một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Một tháng?" anh mặt sẹo hỏi.
Vương Tiểu Thanh gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Mỗi lần từ sân nhỏ đi ra, cô đều đi rất nhanh, sợ có người theo dõi mình. Nhưng từ khi cô đe dọa anh mặt sẹo, chuyện này không còn xảy ra nữa.
Nơi đó quá hẻo lánh, nếu không gan dạ thì hoàn toàn không dám đi tới. Vương Tiểu Thanh đến nơi đông người mới trốn vào nhà vệ sinh thay đổ.
Đến trung tâm mua sắm, hiện tại ở đây đã bắt đầu bán quần áo mùa hè rồi, cô nghĩ tới tháng sau có thể mặc áo ngắn tay.
Cô mua một chiếc áo ngắn tay có hoa văn, thời này áo ngắn tay đều là kiểu sơ mi, cài cúc rất bất tiện, cô nhớ áo ngắn tay hiện đại.
Sau đó cô nhìn thấy một chiếc áo ngắn tay màu vàng nhạt, liền mua luôn.
Ở trung tâm mua sắm cũng có nhiều váy, nhưng Vương Tiểu Thanh thấy kiểu dáng không đẹp nên không mua. Lên tầng hai của trung tâm, cô thấy có bán xe đạp.
"Chào đồng chí, xe đạp này bán thế nào?" Vương Tiểu Thanh thấy xe đạp đều một màu đen.
"Chào đồng chí, đây là xe đạp nữ nên kiểu dáng thấp hơn, thích hợp cho nữ, giá một trăm tám mươi đồng và một phiếu xe đạp. Xe nam cao hơn, cũng đắt hơn, một trăm chín mươi đồng, chị mua cho mình đi à?"
Nhân viên bán hàng thấy Vương Tiểu Thanh ăn mặc đẹp, đoán là người có tiền nên thái độ đặc biệt nhiệt tình.
"Ồ, cảm ơn đồng chí, hôm nay tôi không mang theo phiếu xe đạp, lần sau tôi sẽ đến mua."
Vương Tiểu Thanh vốn dự định hôm nay sẽ mua xe đạp, nhưng hôm nay Trương Vũ vừa mới giao dịch đưa cho người ta vé xe đạp, cô lại đến đây mua xe đạp ngay, rất dễ bị nghi ngờ.
"Không sao, không sao, không thành vấn đề," nhân viên bán hàng vẫn vui vẻ.
Vương Tiểu Thanh ra khỏi trung tâm, đi đến cửa hàng thực phẩm mua thịt nạc và ba chỉ, bỏ vào không gian, hôm nay không muốn ăn thịt, muốn ăn cá.
Cô lại đến bưu điện giúp Lưu Hiểu Yến lấy một lá thư, là thư của bố mẹ cô ấy gửi đến.
Nhìn đồng hồ, đã gần một giờ chiều, cũng không có gì cần mua thêm nữa, liền đi về phía xe kéo.
"Nhìn kìa, cô ta lại mua quần áo nữa," Trương Hồng Châu cách đó không xa phàn nàn với Vương Mộng Mộng.
"Cô ta dùng tiền của người chết, có gì đáng tự hào chứ," Vương Mộng Mộng không tỏ vẻ gì, mặc dù trong lòng vô cùng ghen tỵ nhưng vẫn cứng miệng. Vừa từ bưu điện lấy được năm đồng, cũng không dám vào nhà hàng ăn cơm, chỉ mua ít đồ ăn vặt.
Sơ lần sau Lưu Thải Hồng lại không gửi tiền tới. nên giờ cũng hiểu được nên tiết kiêm hơn.
Trương Hồng Châu nhìn bóng lưng Vương Mộng Mộng suy nghĩ, lần sau cứ như thế này thì không ổn, lâu rồi không được ăn ngon, Vương Mộng Mộng không đi nhà hàng ăn thì cũng thôi đi. Gần đây, ngay cả đồ ăn vặt Vương Mộng Mộng cũng không cho cô ta lấy một miếng, Trương Hồng Châu vốn quen với việc trắng trợn xài chùa từ Vương Mộng Mộng rồi, bây giờ không có đồ ăn nữa, làm cô ta thèm c.h.ế.t đi được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương