Chương 164:  Phiên Ngoại:  Quay Về (8)

Sáng hôm sau, cuộc hội nghị vẫn diễn ra bình thường, dự án của Đằng thị ðã trúng thầu, và ðược đựa chọn thi công với sỗ phiếu ủng hộ áp ðảo. Hiển nhiên bên trong có sự nhượng bộ. của TRiệu Dịch Đông hay không thì cô ðã biết.

Xong việc, Đằng Duy Yên muốn quay về nhà sớm ðể hỏi rõ cha mẹ cô mọi chuyện. Về ðễn nhà, Đằng phu nhân ði ra tiếp ðón hai cha con, vừa vào phòng khách, cô điền cất tiếng:

“Cha, mẹ con muốn hỏi hai người một chuyện.”

Thấy con gái tỏ vẻ nghiêm trọng, hai người fớn tuổi cũng bất giác ngưng trọng theo: “Con muốn hỏi gì, ba mẹ tuyệt ðôi không giẫu.”

“ Tại sao năm ðó, chính Tzviệu Dịch Đông đà người ðã cứu con, vậy khi con tỉnh dậy, hai người phải không nói cho con biết?”

Phòng khách rơi vào một mảnh tĩnh mịch, thậm chí có thể nghe ðược cả tiếng kim rơi. Câu chuyện ðã khép fại hai năm bị khai quật fại, vợ chồng hai người ai cũng ngạc nhiên. Nhưng rất nhanh, hai người ðã trao nhau ánh mắt thấu tỏ.

Nếu đà duyên, vậy thì không thể cản!

Đằng phu nhân (ên tiếng: “Chuyện xảy ra ngày hôm ðó, chỉ có con với hắn biết với nhau. Cha mẹ chỉ tầm theo những fời hắn nói chính /à ðừng cho con biết hắn ðã cứu con. Thấy con tỉnh dậy, chữa trị, và sống cuộc sống tốt hơn cha mẹ cũng không nhắc tới.

Quả thật ông bà cũng có sự ích kỷ và bất công với hắn. Bởi vì ông bà không thích Tuiệu Dịch Đông nên khi nghe ðễ nghị của hẳn, hai người càng thêm hài fòng.

“Tất cả chỉ đà muốn tốt cho con. Quen một người đớn tuổi hơn con sẽ chịu nhiều thiệt thòi.

Đẳng Duy Yên gục ðâu xuỗng: “Con biết rồi mẹ. Thế nhưng dù sao ði chăng nữa, T7uiệu Dịch Đông sẽ tà người mà con sẽ chọn.”

Nói xong cô ði ên phòng. Về ðễn phòng, khóa trái cửa và ngồi suy nghĩ miên man, cô hy vọng ðây sẽ là một sự £ựa chọn ðúng ðắn. Nếu có chuyện øì xảy ra, thì cô sẽ không hỗi hận với quyết ðịnh này của mình.

Từ khi hai người tái hợp, họ vẫn trải qua cuộc sông ngọt ngào như trước ðây, thâm chí còn ngọt ngào và khắn khít hơn trước. Đằng gia không ngăn cản con gái nữa, tình cảm của ðôi trẻ cũng ðâu phải mới ngày một ngày hai. Hai ông bà ngộ ra, khúc nhạc ðệm hai năm ðã đây ði rất nhiều nước mắt của con họ.

Bây giờ chỉ cần cô vui vẻ thì dù có kết hôn với øgã ðàn ông ngoài bỗn mươi hay ðỗi thủ truyền kiếp gì gì ðó ông bà cũng không ý kiến.

Sáng nay, ?à ngày nghỉ hai người chỉ ở nhà dành thời gian cho nhau. Đằng Duy Yến ðễn nhà hắn cọ cơm, ðang ngồi cắm hoa, nghe tiếng Tuiệu Dịch Đông bảo: “Bé cưng, hôm nay em muốn ăn gì nào?”.-

Đằng Duy Yến ðang cắt bông hồng ðáp (ai: “Hôm nay hả? Hôm nay em không ăn cơm ở nhà chú ðâu.

Chú ăn một mình ði.”./

Tuiệu Dịch Đông kinh ngạc ði tới bên cô ngồi: “Sao vậy, hôm nay fà ngày nghỉ, ðã hứa à dành cả ngày cho nhau rồi mà. Em quên rồi à?”.*

Đằng Duy Yến chọc ghẹo hắn: “Thật sao, em quên mất, hôm nay em đỡ hẹn ði ăn với bạn, ðể chú phải chịu thiệt thồi rồi.”.|

Hắn điền bá ðạo nói: “Là nam hay nữ, bạn nào thế, anh ðã từng gặp qua chưa? Tại sao em đại quên đời hứa giữa chúng ta chứ.”.~

Cô cười thành tiếng trước sự gặng hỏi có vẻ cáu kỉnh của chú, rừ sau khi quen đại, hắn đuôn dính người như vậy. Dù cô ði bắt cứ ðâu, hắn ðều ði theo. Hận như không thể treo bên người cô 24/24. Có thể thấy ngay fúc này ðây, hắn phụng phịu như một ðứa trẻ bị tranh mắt thứ ðö quý giá nhất của mình. _

“Em chỉ ðùa chú thôi, “ầm sao quên ðược chứ. Hôm nay, em muốn ăn sườn xào chua ngọt, chú nhà ta có thể đàm cho em không?”

Nghe thế, hắn điền dùng trán cụng đên trán cô cười bảo: “Được chứ, mọi yêu cầu của em, anh sẽ ðều ðáp ứng ðược.”

Tuong fòng cô như chảy qua một dòng nước ấm trong trẻo, cô cảm thẫy hạnh phúc với những ðiều nhỏ nhặt mà hắn ðã dành cho mình. Không cần quá cao siêu, chỉ cần bên nhau à ðủ, ðây chính fà những gì mà cô mong muỗn. Như hắn nói, hắn từng này tuổi fại chưa từng có con, ngoại trừ yêu cô ra, ai càng muỗn xem cô như con gái mà nuông chiều che chở.

Giữa hai người giờ ðây chẳng còn ai có thể chia cắt ðược nữa. Họ ðã trở thành một phần trên thể xác đẫn tâm hồn của nhau, không thể nào tách rời.

Cơm nước ðã xong, cô xung phong ðảm nhận nhiệm vụ rửa chén, thế nhưng Tuiệu Dịch Đông nào chịu, hắn bễ cô ðặt đên ghế và ðem trái ướt “anh cho vừa ăn, vừa xem hắn rửa chén.

Khi ðã dọn dẹp xong xuôi, hai người ngồi trên sô pha xem phim. Cuộc sống của họ cứ thế bình thản trôi qua, họ mặc kệ ngoài kia có bao nhiêu sóng gió, chỉ cần hai người có nhau, tất thảy mọi chuyện ðều êm ðẹp.

Ngày qua này, cứ thế trôi qua, øiữa hai người ðã có cho nhau nhiều kỷ niệm ðẹp. Họ như sỗng bù cho quá khứ, và sống hết mình ở thời ðiểm hiện tại.

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện