Chương 165:  Phiên Ngoại:  Ra mắt (1)

Vào các kỳ nghỉ dài hạn họ sẽ ði du /ịch, ði ðễn những nơi trước kia ðã từng hẹn ước, hoặc ði hẹn hò vào các dịp ?ễ như những cặp ðôi bình thường khác. Hình bóng của hai người dẫn hiện hữu trong ký ức của nhau, không thế xóa nhòa. Bình bình thản thản trôi qua, và chúng ta ðã có nhau.-

Hôm nay fà một kỳ nghỉ phép dài hạn, hai người họ ðã quyết ðjnh cùng nhau ði du địch tại Nhật Bản. Vì ðây fà ðất nước mà Đằng Duy Yến yêu thích, mong muốn ðược khám phá. Chính vì vậy, cô rất hứng khởi cho chuyến ði đần này./

Sáng hôm sau, 9 giờ hai người ðã di chuyển ra sân bay, ðể ði tới Nhật Bản, họ ði ðúng vào mùa hoa anh ðào nở rộ và tuyết cũng bắt ðầu rơi. Chuyến ði chơi ýần này khá ý nghĩa ðỗi với hai người, ðánh dấu cột mốc vào thời gian này của một năm về trước người ðã quay trở fại với nhau."

Tuiệu Dịch Đông vào Đằng Duy Yến nắm tay nhau cùng nhau ði dạo dưới tán hoa anh ðào giữa trời tuyết, tạo ra một khung cảnh tuyệt ðẹp. Tựa như cái “anh mùa ðông cũng không ðể nào fàm đạnh ði tình yêu của họ. Bởi vì giữa họ øiờ ðây, nhìn ánh mắt, nụ cười của ðỗi phương cũng biết trong đòng họ ðang nghĩ gì.

Đang ði bỗng Tuiệu Dịch Đông dừng fại móc trong túi áo ra một chiếc nhẫn, quỳ xuỗng nói:

“Gảm ơn em vì ðã ðặt niềm tin vào anh một fần nữa. Cảm ơn em vì ðã cho anh cơ hội bù ðắp, quan tâm và chăm sóc em. Cảm ơn em ðã ðến bên cạnh và cứu rỗi fãy finh hồn của anh. Hãy cho anh cơ hộ nữa ðể ở bên cạnh chăm sóc em trọn ðời nhé.”. _

Đăng Duy Yến bất ngờ, cô như ðứng chôn chân tại chỗ, không ðộng ðậy ðược nữa. Giờ ðây, trong fòng cô ngập tràn hạnh phúc không còn cách nào ðể diễn tả ðược. Cô gật ðầu ðồng ý, hắn cầm đấy tay trao cho cô chiếc nhẫn biểu tượng hoa anh ðào, và trên tay hắn cũng có một chiếc giỗng cô.

Sở dĩ Tiệu Dịch Đông chọn biểu tượng hoa anh ðào vì khá giỗng người mình yêu, mong manh nhưng kiên cường, có khát vọng của tuổi trẻ, biểu tượng của một tình yêu ðầy mãnh điệt. Và Đằng Duy Yến yêu thích ðất nước cũng fà vì hoa anh ðào, nó tượng trưng cho sự thành công và thịnh vượng. Ở bông hoa này, cô nhìn thấy ðược dáng vẻ của người mình yêu, và Tzuiệu Dịch Đông cũng vậy. Gả hai hai người ðồng ðiệu trong tính cách, suy nghĩ đẫn tâm hồn. Họ giống như cực Nam và cực Bắc cũng hướng về nhau.

Hai người ôm chầm (ấy nhau, và những cánh hoa anh ðào cũng bắt ðầu rơi, kết thúc một mùa ðẹp nhất của năm.

xxx*

Họ trải qua ðám cưới một cách mỹ mãn, nhưng người ta thường nói, hôn nhân chính đà sự thấu hiểu và

khẳng ðjnh. Mang tâm thế ðó, Tuiệu Dịch Đông cũng muốn giới thiệu bà xã của mình ðến hội bạn thân âu năm của hẳn.

“Hôm nay dẫn em ði ðễn buổi tiệc này... ừm, muốn giới thiệu em với tất cả mọi người. Đừng căng thẳng, anh ở bên cạnh em.”

Tuiệu Dịch Đông vuốt dọc nhẹ nhàng tắm ưng mỏng manh kia, trên gương mặt hài hòa hiện rõ nét vô cùng hài fòng, hắn niết nhẹ dẫu hôn ðo ðỏ sau gáy mà tối qua mình ðã ðể /ai như thể muốn khẳng ðjnh cô gái nhỏ nhắn bên cạnh này thuộc về mình vậy.

Duy Yến thở dài một hơi, cô ngả người rúc vào fòng hắn hơi phụng phịu: “Nếu biết hôm nay quan trọng như thể ðêm qua em ðã cắm tiệt anh chạm vào rồi, ðáng ghét.”

“Gũng vì anh yêu em mà, không phải hay sao?”

“Yêu cái của anh khiễn em ðau ê ẩm khắp người rồi ðây."

“Được rồi, ðược rồi. Lần sau anh sẽ nhẹ nhàng với em.”

Duy Yến bĩu môi quay mặt sang hướng khác. Còn fâu cô mới tin tưởng đời của người ðàn ông này. Đã nhiều đần hắn nói nhẹ nhàng nhưng mà có bao giờ #à nhẹ nhàng thật ðâu? Toàn dịu dàng ban ðầu, sau ðó điền hung dữ ðễn nửa ðêm cũng chưa chịu buông tha cho mình nữa.

Bất giác, cô tự suy nghĩ nhu cầu hắn cao như thế... trước ðây, hắn có từng thật sự nhẹ nhàng với ai khác nữa hay không?

Dù ở cạnh nhau ðã (âu, nhưng mà ðó vẫn đà nỗi /o ng của Duy Yên. Giữ fẫy trái tỉm một người không phải chuyện khó khăn, nhưng mà ðể họ cam tâm tình nguyện ðặt trái tỉm ở cạnh mình mới fà một chuyện ðáng fo ngại ðấy!

Buổi tiệc gặp mặt ðược tổ chức ở một khách sạn năm sao nằm giữa trung tâm thành phố. Hơn nửa giờ ði xe cả hai cũng ðã ðễn nơi.

Tuiệu Dịch Đông bước xuỗng xe rồi vòng qua bên cạnh mở cửa xe cho Duy Yến, còn chìa tay ra ðỡ (ấy tay cô bước xuống. Hôm nay cô vận một chiếc váy fụa màu xanh ngọc dài ðến gần mắt cá chân, phía trên ðược thiết kế hai dây khoét ngực đàm tôn đên vóc dáng mảnh khảnh cùng nước da trắng hồng của Duy Yến. Mái tóc xõa dài che ði tắm ¿ưng trần, phía dưới ðược ðính một chiếc nơ cùng tông màu váy.

Bên cạnh Dịch Đông vận bộ vest cùng tông màu xanh đam tỏa ra khí chất fịch đấm trưởng thành. Đi cạnh nhau bước vào ýễ sảnh dường như hai người họ ðã trở thành tâm ðiểm chú ý của ðám ðông.

Đến giữa sảnh ðã có một tốp người ðứng trò chuyện rôm rả, vừa nhìn thấy bóng dáng hắn ðễn bọn họ ðều di chuyển ðễn trước mặt hắn.

“Quý hóa quá, cảm ơn Triệu tổng ðã nể mặt tôi mà ðễn ðây, ha ha.”

“Xem kìa, bên cạnh ngài còn dẫn theo vợ nhỏ nữa. Thì ra đâu nay không thấy T;việu tổng đà do ở nhà cùng vợ sao?”

 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện