Lâm Uyển Hi rời khỏi đại sảnh với tâm trạng bình thản, nhưng trong lòng lại cảm thấy một cơn sóng ngầm đang dâng lên. Mặc dù nàng đã dứt khoát từ chối Tứ hoàng tử, nhưng nàng biết rằng quyết định này sẽ không dễ dàng gì. Diệp Thừa Hàn là một con người cực kỳ nguy hiểm, và hắn sẽ không bao giờ để nàng ra đi dễ dàng như vậy.
Bước chân của nàng nhẹ nhàng, không vội vã, nhưng mỗi bước đi đều nặng nề như thể đang bước vào một cuộc chiến không có lối thoát. Mới chỉ vài ngày trước, nàng còn là một tiểu thư ngốc nghêch, bây giờ lại quyết tâm đứng lên làm chủ cuộc đời mình. Nhưng liệu nàng có đủ sức mạnh để chống lại tất cả những thế lực đang đe dọa gia tộc và cả bản thân nàng? Khi bước qua khu vườn, nàng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng chờ bên gốc cây cổ thụ, ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn lồng khiến người đó càng trở nên huyền bí. Lâm Uyển Hi không bất ngờ, nàng đã đoán được người này là ai.
"Diệp Trần Mặc," nàng lên tiếng, giọng bình thản nhưng sắc bén.
Vương gia Diệp Trần Mặc không quay lại ngay, chỉ đứng đó, lẳng lặng quan sát nàng. Không khí xung quanh như bị đóng băng, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua lành lạnh. Một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng, giọng nói như thép, không chút cảm xúc: "Ngươi dám từ chối Tứ hoàng tử?"
Lâm Uyển Hi không thèm né tránh ánh mắt lạnh lùng của hắn. "Tôi không phải là món đồ trong tay Tứ hoàng tử để mà hắn muốn làm gì thì làm."
Diệp Trần Mặc xoay người lại, ánh mắt sáng rực như lửa. "Ngươi nghĩ chỉ một câu nói như vậy có thể thay đổi mọi thứ sao? Tứ hoàng tử sẽ không để ngươi yên đâu, và ngươi cũng biết rõ điều đó."
Lâm Uyển Hi không sợ hãi, trái lại, nàng còn mỉm cười nhạt. "Tôi biết, nhưng ít nhất tôi sẽ không để mình bị điều khiển thêm lần nào nữa. Tôi sẽ tự tay quyết định mọi thứ, không ai có quyền định đoạt cuộc đời tôi ngoài chính tôi."
Diệp Trần Mặc im lặng nhìn nàng một lúc lâu, không biết là đang đánh giá hay chỉ đơn giản là cảm nhận sự thay đổi trong nàng. Rốt cuộc, hắn khẽ thở dài, giống như vừa thấu hiểu một điều gì đó. "Ngươi không thể làm mọi chuyện một mình. Đừng quên, ngươi chỉ là một tiểu thư vô dụng trong mắt thế gian này."
Lâm Uyến Hi nhướng mày, một sự kiên định lấp lánh trong mắt nàng. "Vậy thì tôi sẽ tự chứng minh cho mọi người thấy tôi không phải là tiểu thư vô dụng. Tôi có thể sống sót, và tôi sẽ khiến tất cả phải nhìn nhận lại tôi."
Ánh mắt Diệp Trần Mặc không khỏi lóe lên sự khó đoán. Hắn nhếch môi, đôi môi mỏng không hiện rõ cảm xúc gì.
"Nếu ngươi muốn làm vậy, ngươi sẽ phải trả giá rất đắt."
Lâm Uyển Hi không lùi bước. Nàng đã sống qua một kiếp đầy sai lầm và hối hận, giờ đây nàng không thể để bản thân lại mắc phải những sai lầm tương tự. Mỗi bước đi của nàng trong kiếp này đều phải tính toán kỹ lưỡng, nhưng nàng sẽ không để bất cứ ai áp chế hay quyết định thay mình.
"Giúp tôi hay không, đó là lựa chọn của ngài," nàng nói với giọng điềm đạm. "Nhưng nếu ngài muốn tôi làm theo ý ngài, thì tôi sẵn sàng bỏ cuộc."
Diệp Trần Mặc không đáp lại ngay, chỉ lặng lẽ nhìn nàng. Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm, rồi hắn mới lên tiếng với giọng khẳng định: "Được, ta sẽ giúp ngươi, nhưng ngươi phải nhớ, nếu ngươi không đủ mạnh mẽ, mọi thứ sẽ lại rơi vào tay kẻ khác, và ngươi sẽ không thể cứu nổi chính mình."
Lâm Uyển Hi cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của hắn. Hắn là người lạnh lùng, thẳng thắn, và tàn nhẫn, nhưng có lẽ hắn cũng hiểu rõ rằng nếu không có sự giúp đỡ từ những người mạnh mẽ, nàng sẽ không thể đối đầu với thế lực của Tứ hoàng tử.
"Chúng ta có thể bắt đầu từ đâu?" nàng hỏi, chuẩn bị tâm lý cho những thử thách tiếp theo.
Diệp Trần Mặc liếc nhìn nàng một cái, rồi nhếch môi. "Đầu tiên, ngươi phải hiểu rằng không có gì là miễn phí trong thế giới này. Để bảo vệ bản thân và gia tộc, ngươi sẽ phải hy sinh rất nhiều."
Lâm Uyển Hi không ngần ngại. "Tôi sẵn sàng hy sinh."
Diệp Trần Mặc nhìn nàng, ánh mắt hắn sâu thằm như có một bí mật mà nàng không thể nhìn thấu. Hắn chậm rãi gật đầu, rồi quay người rời đi, không nói thêm một lời nào.
Lâm Uyển Hi đứng đó, nhìn bóng dáng của hắn khuất dần trong màn đêm, lòng nàng lại trào dâng những cảm xúc khó tả. Đây chỉ là bước đầu tiên trong cuộc chiến, nhưng nàng đã quyết tâm, sẽ không để ai hay bất kỳ ai ngăn cản mình.
Bước chân của nàng nhẹ nhàng, không vội vã, nhưng mỗi bước đi đều nặng nề như thể đang bước vào một cuộc chiến không có lối thoát. Mới chỉ vài ngày trước, nàng còn là một tiểu thư ngốc nghêch, bây giờ lại quyết tâm đứng lên làm chủ cuộc đời mình. Nhưng liệu nàng có đủ sức mạnh để chống lại tất cả những thế lực đang đe dọa gia tộc và cả bản thân nàng? Khi bước qua khu vườn, nàng nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đang đứng chờ bên gốc cây cổ thụ, ánh sáng mờ ảo từ những ngọn đèn lồng khiến người đó càng trở nên huyền bí. Lâm Uyển Hi không bất ngờ, nàng đã đoán được người này là ai.
"Diệp Trần Mặc," nàng lên tiếng, giọng bình thản nhưng sắc bén.
Vương gia Diệp Trần Mặc không quay lại ngay, chỉ đứng đó, lẳng lặng quan sát nàng. Không khí xung quanh như bị đóng băng, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua lành lạnh. Một lúc lâu sau, hắn mới lên tiếng, giọng nói như thép, không chút cảm xúc: "Ngươi dám từ chối Tứ hoàng tử?"
Lâm Uyển Hi không thèm né tránh ánh mắt lạnh lùng của hắn. "Tôi không phải là món đồ trong tay Tứ hoàng tử để mà hắn muốn làm gì thì làm."
Diệp Trần Mặc xoay người lại, ánh mắt sáng rực như lửa. "Ngươi nghĩ chỉ một câu nói như vậy có thể thay đổi mọi thứ sao? Tứ hoàng tử sẽ không để ngươi yên đâu, và ngươi cũng biết rõ điều đó."
Lâm Uyển Hi không sợ hãi, trái lại, nàng còn mỉm cười nhạt. "Tôi biết, nhưng ít nhất tôi sẽ không để mình bị điều khiển thêm lần nào nữa. Tôi sẽ tự tay quyết định mọi thứ, không ai có quyền định đoạt cuộc đời tôi ngoài chính tôi."
Diệp Trần Mặc im lặng nhìn nàng một lúc lâu, không biết là đang đánh giá hay chỉ đơn giản là cảm nhận sự thay đổi trong nàng. Rốt cuộc, hắn khẽ thở dài, giống như vừa thấu hiểu một điều gì đó. "Ngươi không thể làm mọi chuyện một mình. Đừng quên, ngươi chỉ là một tiểu thư vô dụng trong mắt thế gian này."
Lâm Uyến Hi nhướng mày, một sự kiên định lấp lánh trong mắt nàng. "Vậy thì tôi sẽ tự chứng minh cho mọi người thấy tôi không phải là tiểu thư vô dụng. Tôi có thể sống sót, và tôi sẽ khiến tất cả phải nhìn nhận lại tôi."
Ánh mắt Diệp Trần Mặc không khỏi lóe lên sự khó đoán. Hắn nhếch môi, đôi môi mỏng không hiện rõ cảm xúc gì.
"Nếu ngươi muốn làm vậy, ngươi sẽ phải trả giá rất đắt."
Lâm Uyển Hi không lùi bước. Nàng đã sống qua một kiếp đầy sai lầm và hối hận, giờ đây nàng không thể để bản thân lại mắc phải những sai lầm tương tự. Mỗi bước đi của nàng trong kiếp này đều phải tính toán kỹ lưỡng, nhưng nàng sẽ không để bất cứ ai áp chế hay quyết định thay mình.
"Giúp tôi hay không, đó là lựa chọn của ngài," nàng nói với giọng điềm đạm. "Nhưng nếu ngài muốn tôi làm theo ý ngài, thì tôi sẵn sàng bỏ cuộc."
Diệp Trần Mặc không đáp lại ngay, chỉ lặng lẽ nhìn nàng. Một khoảng lặng ngắn ngủi bao trùm, rồi hắn mới lên tiếng với giọng khẳng định: "Được, ta sẽ giúp ngươi, nhưng ngươi phải nhớ, nếu ngươi không đủ mạnh mẽ, mọi thứ sẽ lại rơi vào tay kẻ khác, và ngươi sẽ không thể cứu nổi chính mình."
Lâm Uyển Hi cảm nhận được sự nghiêm túc trong lời nói của hắn. Hắn là người lạnh lùng, thẳng thắn, và tàn nhẫn, nhưng có lẽ hắn cũng hiểu rõ rằng nếu không có sự giúp đỡ từ những người mạnh mẽ, nàng sẽ không thể đối đầu với thế lực của Tứ hoàng tử.
"Chúng ta có thể bắt đầu từ đâu?" nàng hỏi, chuẩn bị tâm lý cho những thử thách tiếp theo.
Diệp Trần Mặc liếc nhìn nàng một cái, rồi nhếch môi. "Đầu tiên, ngươi phải hiểu rằng không có gì là miễn phí trong thế giới này. Để bảo vệ bản thân và gia tộc, ngươi sẽ phải hy sinh rất nhiều."
Lâm Uyển Hi không ngần ngại. "Tôi sẵn sàng hy sinh."
Diệp Trần Mặc nhìn nàng, ánh mắt hắn sâu thằm như có một bí mật mà nàng không thể nhìn thấu. Hắn chậm rãi gật đầu, rồi quay người rời đi, không nói thêm một lời nào.
Lâm Uyển Hi đứng đó, nhìn bóng dáng của hắn khuất dần trong màn đêm, lòng nàng lại trào dâng những cảm xúc khó tả. Đây chỉ là bước đầu tiên trong cuộc chiến, nhưng nàng đã quyết tâm, sẽ không để ai hay bất kỳ ai ngăn cản mình.
Danh sách chương