Ngày hôm sau, Lâm Uyển Hi thức dậy sớm, tâm trạng vẫn còn đượm vẻ lo lắng nhưng cũng đầy kiên quyết. Nàng đã quyết định theo đuổi con đường mà Diệp Trần Mặc đã gợi ý, nhưng liệu nàng có thể vượt qua những thử thách không thể đoán trước trên con đường ấy hay không? Đứng trước gương, Lâm Uyển Hi ngắm nhìn chính mình. Một tiểu thư ngốc nghếch, thiếu quyết đoán trong kiếp trước đã không biết bao lần khiến gia tộc mình gặp nạn. Nhưng giờ đây, nàng phải thay đổi, phải trở thành một người khác, một người có thể bảo vệ bản thân và những người nàng yêu thương.
Chỉ có điều, con đường này không dễ dàng chút nào. Mỗi quyết định, mỗi hành động đều phải cực kỳ thận trọng.
Nàng bước ra ngoài, đi đến khu vườn nơi nàng đã gặp Diệp Trần Mặc tối qua. Không khí sáng sớm vẫn còn vương lại chút lạnh lẽo, những cây cối xung quanh như thấm đẫm sương mai, vẻ đẹp huyền bí mà lạnh lùng.
Diệp Trần Mặc đã có mặt từ sớm. Hắn đứng bên một chiếc bàn đá, tay cầm một cuốn sách mỏng, mắt vẫn không rời khỏi từng trang giấy. Nhưng khi nghe thấy bước chân của nàng, hắn khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt như sắc bén hơn.
"Ngươi đến rồi?" Giọng hắn đều đều, không chút bất ngờ.
Lâm Uyển Hi không trả lời ngay mà bước lại gần, ngồi xuống đối diện hắn. "Tôi đã suy nghĩ kỹ. Ngài muốn tôi làm gì tiếp theo?"
Diệp Trần Mặc nhìn nàng một lúc lâu, không nói gì. Cái nhìn của hắn sắc lạnh nhưng không thiếu sự tính toán.
Cuối cùng, hắn cất tiếng: "Ngươi cần phải học cách kiểm soát tình thế, không phải chỉ học cách chống lại Tứ hoàng tử mà còn phải đối phó với những người có âm mưu khác."
Lâm Uyển Hi nghe vậy, nghiêng đầu một chút. "Ngài có ý gì?"
Diệp Trần Mặc đặt cuốn sách xuống, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn. "Tứ hoàng tử không phải là kẻ duy nhất có thể gây nguy hiểm cho ngươi. Thực tế, hắn còn rất dễ đoán. Nhưng nếu ngươi có thể thu phục được những kẻ âm thầm, những người ngầm đứng sau điều khiển mọi chuyện, thì ngươi sẽ không còn phải lo sợ bị vây hãm."
Lâm Uyển Hi khẽ nhíu mày. Nàng chưa từng nghĩ tới điều này. Thực ra, nàng chỉ lo lắng về Tứ hoàng tử và sự đối đầu trực tiếp với hắn, nhưng giờ nghe Diệp Trần Mặc nói, nàng mới nhận ra rằng cuộc chiến này rộng lớn hơn nhiều.
"Vậy ngài muốn tôi làm gì?" Nàng hỏi, giọng trầm ổn.
Diệp Trần Mặc chậm rãi đứng dậy, quay lưng lại với nàng, đôi mắt lấp lánh như những vì sao trên bầu trời đêm.
"Ngươi sẽ phải gặp một người, một người có thể giúp ngươi đối phó với những âm mưu này. Nhưng phải nhớ, ngươi không thể hoàn toàn tin tưởng vào hắn."
Lâm Uyển Hi im lặng, nàng không vội hỏi thêm. Chỉ cần Diệp Trần Mặc đã nói, thì chắc chắn người đó rất quan trọng trong cuộc chiến này. Nhưng cái sự không thể tin tưởng khiến nàng phải suy nghĩ kỹ hơn.
"Nếu tôi làm theo lời ngài, liệu tôi sẽ có cơ hội chiến thắng?" Lâm Uyển Hi cuối cùng cũng hỏi câu hỏi mà nàng luôn lo sợ.
Diệp Trần Mặc không quay lại, nhưng giọng nói của hắn như có thể xuyên thủng màn đêm. "Cơ hội là có, nhưng sẽ không dễ dàng. Ngươi cần phải học cách lợi dụng mọi cơ hội và không bao giờ để mình bị rơi vào thế yếu. Dù sao, ngươi đã là con cờ trong cuộc chơi này, nhưng chỉ có ngươi mới có thể quyết định tương lai của mình."
Lâm Uyển Hi cảm nhận được một luồng khí lạnh từ lời nói của hắn, nhưng đó chính là điều nàng cần phải hiểu rõ.
Không có gì là dễ dàng trong cuộc sống, đặc biệt là khi phải đối mặt với những kẻ quyền lực. Nhưng nàng sẽ không lùi bước. Lần này, nàng sẽ chiến đấu cho chính mình.
Diệp Trần Mặc đột nhiên quay người lại, ánh mắt không chút cảm xúc. "Ngày mai, ngươi sẽ đến gặp người đó. Lúc đó, ngươi sẽ hiểu mọi chuyện."
Lâm Uyển Hi đứng lên, khẽ cúi đầu. "Tôi sẽ chuẩn bị"
Diệp Trần Mặc chỉ gật đầu, không nói thêm gì nữa. Hắn đã đưa nàng đến một ngã rẽ mới trong cuộc sống, và giờ chỉ còn lại một con đường duy nhất để nàng đi tiếp.
Chỉ có điều, con đường này không dễ dàng chút nào. Mỗi quyết định, mỗi hành động đều phải cực kỳ thận trọng.
Nàng bước ra ngoài, đi đến khu vườn nơi nàng đã gặp Diệp Trần Mặc tối qua. Không khí sáng sớm vẫn còn vương lại chút lạnh lẽo, những cây cối xung quanh như thấm đẫm sương mai, vẻ đẹp huyền bí mà lạnh lùng.
Diệp Trần Mặc đã có mặt từ sớm. Hắn đứng bên một chiếc bàn đá, tay cầm một cuốn sách mỏng, mắt vẫn không rời khỏi từng trang giấy. Nhưng khi nghe thấy bước chân của nàng, hắn khẽ ngẩng đầu lên, ánh mắt như sắc bén hơn.
"Ngươi đến rồi?" Giọng hắn đều đều, không chút bất ngờ.
Lâm Uyển Hi không trả lời ngay mà bước lại gần, ngồi xuống đối diện hắn. "Tôi đã suy nghĩ kỹ. Ngài muốn tôi làm gì tiếp theo?"
Diệp Trần Mặc nhìn nàng một lúc lâu, không nói gì. Cái nhìn của hắn sắc lạnh nhưng không thiếu sự tính toán.
Cuối cùng, hắn cất tiếng: "Ngươi cần phải học cách kiểm soát tình thế, không phải chỉ học cách chống lại Tứ hoàng tử mà còn phải đối phó với những người có âm mưu khác."
Lâm Uyển Hi nghe vậy, nghiêng đầu một chút. "Ngài có ý gì?"
Diệp Trần Mặc đặt cuốn sách xuống, ánh mắt trở nên nghiêm túc hơn. "Tứ hoàng tử không phải là kẻ duy nhất có thể gây nguy hiểm cho ngươi. Thực tế, hắn còn rất dễ đoán. Nhưng nếu ngươi có thể thu phục được những kẻ âm thầm, những người ngầm đứng sau điều khiển mọi chuyện, thì ngươi sẽ không còn phải lo sợ bị vây hãm."
Lâm Uyển Hi khẽ nhíu mày. Nàng chưa từng nghĩ tới điều này. Thực ra, nàng chỉ lo lắng về Tứ hoàng tử và sự đối đầu trực tiếp với hắn, nhưng giờ nghe Diệp Trần Mặc nói, nàng mới nhận ra rằng cuộc chiến này rộng lớn hơn nhiều.
"Vậy ngài muốn tôi làm gì?" Nàng hỏi, giọng trầm ổn.
Diệp Trần Mặc chậm rãi đứng dậy, quay lưng lại với nàng, đôi mắt lấp lánh như những vì sao trên bầu trời đêm.
"Ngươi sẽ phải gặp một người, một người có thể giúp ngươi đối phó với những âm mưu này. Nhưng phải nhớ, ngươi không thể hoàn toàn tin tưởng vào hắn."
Lâm Uyển Hi im lặng, nàng không vội hỏi thêm. Chỉ cần Diệp Trần Mặc đã nói, thì chắc chắn người đó rất quan trọng trong cuộc chiến này. Nhưng cái sự không thể tin tưởng khiến nàng phải suy nghĩ kỹ hơn.
"Nếu tôi làm theo lời ngài, liệu tôi sẽ có cơ hội chiến thắng?" Lâm Uyển Hi cuối cùng cũng hỏi câu hỏi mà nàng luôn lo sợ.
Diệp Trần Mặc không quay lại, nhưng giọng nói của hắn như có thể xuyên thủng màn đêm. "Cơ hội là có, nhưng sẽ không dễ dàng. Ngươi cần phải học cách lợi dụng mọi cơ hội và không bao giờ để mình bị rơi vào thế yếu. Dù sao, ngươi đã là con cờ trong cuộc chơi này, nhưng chỉ có ngươi mới có thể quyết định tương lai của mình."
Lâm Uyển Hi cảm nhận được một luồng khí lạnh từ lời nói của hắn, nhưng đó chính là điều nàng cần phải hiểu rõ.
Không có gì là dễ dàng trong cuộc sống, đặc biệt là khi phải đối mặt với những kẻ quyền lực. Nhưng nàng sẽ không lùi bước. Lần này, nàng sẽ chiến đấu cho chính mình.
Diệp Trần Mặc đột nhiên quay người lại, ánh mắt không chút cảm xúc. "Ngày mai, ngươi sẽ đến gặp người đó. Lúc đó, ngươi sẽ hiểu mọi chuyện."
Lâm Uyển Hi đứng lên, khẽ cúi đầu. "Tôi sẽ chuẩn bị"
Diệp Trần Mặc chỉ gật đầu, không nói thêm gì nữa. Hắn đã đưa nàng đến một ngã rẽ mới trong cuộc sống, và giờ chỉ còn lại một con đường duy nhất để nàng đi tiếp.
Danh sách chương