Sáng hôm sau, Lâm Uyển Hi thức dậy sớm, lòng không yên. Cuộc đối đầu với Tứ hoàng tử chỉ là bước đầu trong kế hoạch của nàng, nhưng nàng biết rõ, càng tiến xa, sẽ càng khó khăn. Tình hình lúc này không đơn giản, và mọi thứ nàng làm đều sẽ ảnh hưởng đến tương lai của cả gia tộc, cả vương triều.

Bước xuống cầu thang, nàng gặp Diệp Trần Mặc đang đứng ở sân vườn, ánh sáng ban mai chiếu rọi lên mái tóc đen nhánh của hắn, làm nối bật vẻ lạnh lùng và kiên định. Lâm Uyễn Hi bước lại gần, không nói gì, chỉ im lặng nhìn hắn. Hôm qua, mặc dù hắn không nói nhiều, nhưng nàng có thể cảm nhận được sự bảo vệ và thấu hiểu từ ánh mắt của hắn.

Diệp Trần Mặc không nhìn nàng ngay, hắn vẫn tiếp tục nhìn xa xăm, như thể đang suy nghĩ về điều gì đó. Một lúc sau, hắn mới mở lời, giọng nói bình thản nhưng cũng không thiếu sự lạnh lùng: "Ngươi đã quyết định rồi sao?"

Lâm Uyển Hi nhìn hắn, trong lòng có một chút dao động, nhưng rồi nàng tự nhủ, mình không thể dừng lại. "Đúng vậy. Ta đã quyết định. Ta sẽ không để Tứ hoàng tử tiếp tục làm hại gia tộc và những người vô tội nữa."

Diệp Trần Mặc quay lại nhìn nàng, ánh mắt sắc bén, nhưng không có sự phán xét. "Ngươi có hiểu rõ những gì mình đang làm không? Nếu ngươi đối đầu với Tứ hoàng tử, mọi chuyện sẽ không dễ dàng như vậy. Ngươi không chỉ đối phó với một hoàng tử, mà là cả một hệ thống quyền lực."

Lâm Uyển Hi nhìn hắn, đôi mắt nàng kiên quyết: "Ta biết rõ. Nhưng ta không thể ngồi yên nhìn những gì hắn đã gây ra. Gia tộc ta đã phải trả giá quá đắt, và ta không thể để mọi thứ bị lãng quên."

Diệp Trần Mặc gật đầu, không nói gì thêm. Hắn biết rằng, dù có nói gì đi nữa, nàng cũng đã quyết định. Những người như Lâm Uyển Hi, khi đã đưa ra quyết định, sẽ không thay đổi được. Hắn hiểu nàng, nhưng có một điều hắn không thể không lo lắng: nàng có thực sự sẵn sàng đối mặt với tất cả những gì sẽ đến sau quyết định này? Một cơn gió nhẹ thổi qua, làm rối tung những lọn tóc của Lâm Uyển Hi. Nàng im lặng, cảm nhận được sự tĩnh lặng bao trùm xung quanh. Trong lúc đó, Diệp Trần Mặc tiến lại gần, nhìn nàng một cách nghiêm túc.

"Ngươi phải cẩn thận," hắn nói, giọng nói trầm ổn. "Không phải ai cũng có thể giữ vững lòng kiên định trong khi đối đầu với quyền lực. Và ngươi, tiểu thư, sẽ phải đối mặt với rất nhiều sự phản kháng. Ta sẽ không ngăn cản ngươi, nhưng nhớ rằng, dù ngươi là ai, ngươi cũng không thể đi một mình."

Lâm Uyển Hi nhìn hắn, ánh mắt có chút ngạc nhiên. "Ngươi sẽ giúp ta sao?"

Diệp Trần Mặc không đáp lời ngay lập tức. Hắn chỉ lặng lẽ nhìn nàng, rồi nhẹ nhàng nói: "Ta sẽ giúp ngươi, nhưng không phải theo cách ngươi mong đợi. Ngươi sẽ phải trả giá cho những lựa chọn của mình, và ta sẽ không đảm bảo rằng ngươi sẽ không gục ngã trên con đường đó."

Lâm Uyễn Hi mỉm cười. Đó không phải là câu trả lời nàng mong đợi, nhưng nàng đã nhận ra điều quan trọng hơn hết thảy là sự hỗ trợ từ hắn. Hắn không hứa hẹn sự an toàn, nhưng hắn sẽ không bỏ rơi nàng trong những khoảnh khắc khó khăn.

"Vậy thì, ta sẽ không để ngươi thất vọng," nàng đáp lại, giọng nói kiên định.

Diệp Trần Mặc gật đầu, ánh mắt lạnh lẽo như bao giờ hết, nhưng trong đó lại có một thứ gì đó khó tả. Một chút tán thưởng? Hay là sự cảm thông?

Lâm Uyễn Hi quay lưng đi, quyết tâm đã được thắp lên mạnh mẽ. Nàng biết rằng cuộc chiến này sẽ không dễ dàng, nhưng nàng đã quyết tâm đi đến cùng. Không chỉ để trả thù, mà còn để bảo vệ những gì còn lại của gia tộc mình. Nàng sẽ không bao giờ để những kẻ như Tứ hoàng tử tiếp tục tàn phá những gì nàng yêu quý.

Sau khi rời khỏi vương phủ, Lâm Uyển Hi bắt đầu thu xếp lại những mối quan hệ, củng cố sức mạnh của mình.

Nàng đã không còn là một tiểu thư yếu đuối của ngày xưa. Mỗi bước đi của nàng giờ đây đều có tính toán, đều hướng đến mục tiêu cuối cùng. Nàng biết rằng không thể làm một mình, nhưng những người xung quanh sẽ không thể dễ dàng chi phối nàng nữa.

Mặc dù con đường phía trước còn đầy những chông gai và thử thách, nhưng nàng đã có một niềm tin vững vàng.

Nàng sẽ không lùi bước, vì nàng không thể để sự mất mát và đau thương của kiếp trước tiếp tục ám ảnh mình.

Cũng như không thể để những kẻ xấu xa như Tứ hoàng tử tiếp tục vẽ ra những kịch bản bi thảm cho cuộc đời của những người khác.

Diệp Trần Mặc là người duy nhất nàng có thể tin tưởng lúc này, và dù cho hắn có lạnh lùng, vô cảm đến đâu, nàng biết rằng hắn cũng đã chứng kiến những nỗi đau mà nàng phải trải qua.

Và đôi khi, những mối quan hệ không bao giờ bắt đầu từ sự ngọt ngào, mà bắt đầu từ những khó khăn, thử thách, và những bí mật chưa được giải đáp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện