EOG tạm thời dẫn trước P-Train hai ván với tỉ số 2:0.

Nhưng nhìn tinh thần tập thể của P-Train thì dường như họ không hề bị ảnh hưởng, thậm chí còn toát lên vẻ tự tin.

Ban đầu mọi người chưa hiểu vì sao, cho đến khi lượt BP đầu ván mới bắt đầu, họ đã dự đoán chính xác đội hình của EOG một cách đáng kinh ngạc rồi chủ động ra tay trước.

Một là ban sạch sẽ không chừa một ai.

Hai là tẩy tướng thay vì ban.

Ba là tung chuỗi khắc chế hoa mỹ.

Lúc đó cả bình luận viên lẫn khán giả đều sững sờ.

Phải biết rằng EOG là đội sở hữu ban huấn luyện lớn nhất trong Liên Minh, chiến thuật biến hóa khôn lường rất khó để các đội khác bắt bài.

Ngay cả các bình luận viên vốn có khá nhiều tư liệu phân tích cũng thường không đoán ra được bước đi tiếp theo của họ.

Nhưng lần này P-Train lại như thể đang đứng ở góc nhìn của Thượng Đế nhìn thấu tất cả.

Trong một khoảng thời gian khá dài, dàn bình luận viên đều có phần ngơ ngác.

Bình luận viên 1: "Là do tôi thiếu kiến thức chuyên môn sao? Tôi còn chưa kịp nghĩ xem EOG sẽ chọn gì thì bên tàu hỏa xanh đã Ban Pick như chớp rồi."

Bình luận viên 2: "Vậy rốt cuộc EOG định chọn gì ngay từ đầu nhỉ? Sao P-Train lại ban luôn Sứ Giả Hoa Hồng thế? Theo tôi biết thì Hiệt Thần đâu có ưa vị tướng này nhỉ?"

Bình luận bỗng im bặt.

Bình luận viên 3 chậm rãi nói: "Có thể là HLV Hughes đã đoán rằng Hiệt Thần sẽ lấy Sứ Giả Hoa Hồng đi làm một pha Gank vượt tuyến chăng."

Bình luận viên 1 lập tức phản bác: "Gank gì cơ? Tướng này đi đường với Thanh Báo thì tỉ lệ thắng cao nhất chỉ là 4/6. Không có ưu thế dọn lính, sát thương đầu trận lại yếu, nếu Ảnh Ma trong rừng tới cấu rỉa từ xa thì cái trụ một của anh ta chưa chắc giữ được đến phút thứ năm."

Bình luận viên 2 lại có vẻ đã hiểu ra đôi chút: "Tôi… Tôi đoán thử một chút nha, nếu ngay từ đầu họ định đổi đường giữa và đường trên, để Hiệt Thần đi Mid thì sao?"

Bàn bình luận tiếp tục im lặng.

Ánh mắt của mọi người ngay sau đó đồng loạt hướng về đường cánh phải của bản đồ hẻm núi.

Vài giây sau họ chợt bừng tỉnh, nếu đúng là như vậy thì mọi thứ đã được lý giải.

Sứ Giả Hoa Hồng bản thể là Hươu, vốn là một tướng chiến đường cánh, có độ chống chịu khá ổn.

Nhưng với phiên bản hiện tại, sức mạnh không đủ, đối đầu với Thanh Báo là chiến tướng đường trên trường sinh bất tử thì gần như không có cửa thắng.

Nhưng nếu đưa ra Mid lại chưa chắc bị thua thiệt.

Thêm vào đó khoảng cách đến đường dưới chỉ là nửa đoạn cầu sông dưới, vô cùng tiện lợi để gank Giang Đề.

Vậy nên có lẽ ngay từ đầu, EOG đã muốn nuôi một con lợn vùng ven từ sớm.

Khi bình luận viên nghĩ thông suốt điều đó thì họ lập tức như được khai sáng.

Và cũng chính vì thế nên họ càng cảm thấy BP của P-Train tuyệt vời đến kinh ngạc.

"Có thể thấy HLV Hughes đã bỏ rất nhiều công sức để nghiên cứu BP của EOG."

"Biết người biết ta trăm trận trăm thắng, huấn luyện viên nước ngoài mà chúng ta mời về lần này đúng là không thể xem thường."

Máy quay lia qua hai đội tuyển.

P-Train không giấu nổi vẻ đắc ý.

EOG lại hoàn toàn im lặng.

Trong đó Cloud và Time có vẻ mặt khó coi nhất.

Time tức tối chửi: "Không thể nào? Tôi nhớ đội hình này tụi mình chỉ từng dùng trong scrim thôi mà, sao bọn họ đoán trúng được thế?"

Hiệt Thần, Giang Đề và Triệu Bắc Nam đồng loạt uống nước, im lặng không nói gì.

Chỉ có Cloud đột nhiên tháo tai nghe, hai tay chống lên tay ghế, cúi gằm đầu xuống, môi tái nhợt.

Lúc ấy có một bóng dáng mảnh khảnh bước đến bên cạnh hắn khẽ cúi người hỏi:"Không sao chứ? Cần gọi trọng tài tạm dừng không?"

Mọi người đều quay đầu lại nhìn.

Cloud càng thêm lúng túng cố gắng nở nụ cười gượng gạo: "Tôi không sao, không cần tạm dừng."

---

Một trận thua trong game bắt đầu từ BP.

Một số tuyển thủ mang trạng thái tinh thần cũng tụt dốc không phanh.

Kết quả EOG bị cắt đứt chuỗi thắng, để thua ở ván thứ ba một cách đầy tiếc nuối.

Thực ra đều là những lão tướng dày dạn kinh nghiệm, thua một ván cũng chẳng có gì to tát. Dù sao phía sau còn bốn ván có thể lật ngược thế cờ.

Nhưng điều khiến mọi người bất ngờ là Cloud đột nhiên sụp đổ cảm xúc.

Time vừa mới lập lời thề rằng: "Ván sau nhất định tôi phải đập nát đầu bọn P-Train!"

Ai ngờ vừa dứt lời đã thấy Cloud thẫn thờ ngồi bệt xuống ghế, hai tay ôm mặt, uể oải nói: "Hôm nay có mang tuyển thủ dự bị tới không?"

Mọi người đồng loạt quay lại nhìn, ai nấy cũng im lặng.

Time nhíu mày, nổi nóng: "Không phải chứ anh bạn, rốt cuộc là bị sao vậy?"

"Tôi…"

Cloud muốn nói lại thôi.

"Đã mấy ngày rồi, càng lúc càng thất thường. Mẹ nó cậu có chuyện gì thì nói lẹ đi, có phải lén làm gì có lỗi với tụi này không?"

Time chỉ buột miệng nói vậy vì quá tức.

Không ngờ Cloud cứng người lại như thể bị nói trúng tim đen.

Time sững sờ: "Đ-Đừng nói là tôi nói trúng rồi đấy nhé?"

Không khí trong phòng chờ trở nên lạnh ngắt.

Tần Thư day trán kéo Time ra, bước đến trước mặt Cloud.

"Hôm nay không dẫn dự bị tới. Một là tiếp tục đánh hai là bỏ cuộc nhận thua. Chọn đi."

Cloud ngẩng đầu lên, ánh mắt đờ đẫn, môi khô khốc mấp máy.

Rồi hắn nhìn về phía các đồng đội.

Giang Đề đang dạy Trần Hiệt chơi rubik 6 tầng.

Thật ra Trần Hiệt biết chơi, nhưng lúc này cố tình tỏ ra ngốc nghếch để bạn trai dạy mình tận tình từng bước.

Triệu Bắc Nam thì đang chơi điện thoại.

Trương Hách Lượng đập đầu vào tường.

Các thành viên ban huấn luyện còn lại đều im lặng.

Dường như ai cũng biết chuyện, chỉ có Time là vẫn chưa hiểu, luống cuống như một đứa khờ.

"Người anh em à, gọi cậu là bố cũng được, hôm nay dù có chết cũng phải chết trên sân, bằng không ông đây thề sẽ đem tro cốt cậu dán vào bồn cầu, mỗi dịp lễ Tết còn rắc lên đó một bãi nước tiểu làm lễ tưởng niệm."

Cloud: "…"

Tâm trạng Cloud rơi xuống đáy vực.

Nhưng không còn đường lui.

Thế là ván 4 hắn lại tiếp tục ra trận.

Ban đầu Cloud vẫn còn một tia hy vọng vì Tiết Bưu từng cam đoan chỉ bán vài đoạn ghi âm thôi.

Dù có lộ bí mật cũng chỉ là chút ít.

Ván ba bị bắt bài chắc chỉ là mèo mù vớ cá rán.

Nhưng đến ván này thì BP của P-Train còn kín kẽ hơn cả ván trước.

Thậm chí đến cả bình luận viên cũng bắt đầu ngờ vực.

"BP này… Chuẩn quá mức, chẳng khác nào như đã có sẵn trong kịch bản ý?"

"Chú ý cách dùng từ."

"Xin lỗi, ý tôi là thật sự huấn luyện viên Hughes quá đỉnh như thể là sán dây trong bụng huấn luyện viên Tần Thư vậy. Mỗi bước cấm chọn đều đúng ngay chỗ yếu nhất của EOG, chặn đứng con đường sống duy nhất của họ."

Một lời nói ra như một viên đá ném xuống hồ, gợn sóng ngàn tầng. Trong phòng livestream, fan của EOG lập tức tràn vào spam "Tàu hỏa xanh có kịch bản".

Fan của P-Train cũng không chịu thua, lập tức rút đao đáp trả, mắng EOG là đội tuyển giàu có còn kiêu ngạo, chơi không lại thì đổ thừa, lòng dạ chẳng phải lòng dạ mà là cặp mắt ghen ăn tức ở hẹp hòi như mắt gà.

Mỗi bên đều có lý của mình, một trận đấu mà trên sân khói thuốc mịt mù, dưới khán đài thì phong ba bão táp.

Kết quả là EOG lại thua thêm một ván nữa.

Thế nhưng khi đạo diễn quay lại phát đoạn replay và phân tích trận đấu, các bình luận viên và khán giả đều nhận ra, mặc dù đội hình bị khắc chế nhưng không phải EOG hoàn toàn không có cơ hội xoay chuyển cục diện.

"Tôi thấy hai ván EOG thua, điều kỳ lạ nhất không phải là vấn đề đội hình mà là trạng thái của một số tuyển thủ."

"Điều này tôi đồng ý, ai cũng biết EOG mạnh nhất ở khoản vận hành. Đánh ngược thế họ chưa bao giờ sợ cả."

"Rất rõ ràng, chúng ta có thể cảm nhận được hai ván vừa rồi, người đi đường giữa là Cloud, anh ta…"

Mọi thứ đều không cần nói rõ.

Nói trắng ra là: Quăng game.

Tốc biến đâm tường, chiêu cuối hụt, hỗ trợ chậm chạp, bị mở giao tranh thì không có sát thương.

Chỉ trong thời gian ngắn, không chỉ phòng livestream mà cả Weibo, Tieba, Hupu và các mạng xã hội lớn đều tràn ngập lời mắng chửi Cloud.

Giọng điệu mắng rất nhất quán: Không chửi hắn là "Chó già xuống dốc chỉ biết dâng mạng" thì là "Gián điệp do đối thủ cài vào".

Fan cũng không tài nào bênh vực nổi.

Về phần Cloud, thi đấu bao nhiêu năm hắn đã biết trước sẽ có ngày hôm nay.

Nhưng vấn đề ở chỗ: Càng cố gắng điều chỉnh thì trạng thái lại càng tệ.

Dù đã là người trưởng thành có trách nhiệm, từng trải qua vô số đỉnh cao vinh quang và những đáy sâu thất bại nhưng bộ giáp rèn trên người cũng chưa chắc cứng cáp tuyệt đối.

Con người ai cũng có lúc vấp phải một ngưỡng cửa, đúng thời điểm, đúng nơi chốn, đối mặt với những người quan trọng nhất dù có cố gắng cách mấy cũng không thể vượt qua.

Thậm chí Cloud còn nghĩ: Hay là thôi, thành thật khai ra hết đi.

Nhưng đúng lúc hắn định làm vậy thì Trần Hiệt bước tới vỗ nhẹ lên vai từ phía sau.

"Đội trưởng…?"

Ánh mắt Trần Hiệt bình tĩnh chẳng lộ chút cảm xúc, không trách mắng cũng chẳng an ủi.

Anh vẫn luôn như vậy – Dù là đội trưởng cũng không bao giờ chịu trách nhiệm cho cảm xúc của anh em.

Theo anh là con người tự có khả năng miễn dịch.

Chống chịu được thì cùng nhau bước tiếp.

Không chịu nổi thì bị loại thôi.

Đều là đàn ông cả, mọi quyết định phải tự mình gánh lấy.

Trần Hiệt chỉ đưa cho Cloud một điếu thuốc rồi cũng ngậm một điếu cho mình.

Châm lửa xong anh nói: "Hôm nay không mang tuyển thủ dự bị nhưng có mang theo trợ lý huấn luyện."

"Cho cậu một điếu thuốc cùng chút thời gian. Không quay lại thì cậu xuống, cậu ấy lên."

Cloud sững sờ.

Thông thường trong các trận đấu thể thao điện tử chuyên nghiệp, đội ra sân chỉ cần có đội hình chính, dự bị là không bắt buộc nhưng thường có.

Trong một vài trường hợp đặc biệt, nếu xảy ra sự cố bất ngờ như đội bị giảm người đột xuất trong thời gian thi đấu thì ban tổ chức sẽ cho phép đội có một chút linh động.

Cụ thể nếu trong đội vẫn còn nhân sự chưa giải nghệ thì có thể tạm thời lên sân thi đấu.

Nói trắng ra là dự bị của dự bị.

Nhưng quy định với dạng người này rất gắt gao: Thứ nhất phải là người trực tiếp tham gia công tác chuyên môn thi đấu trong đội.

Thứ hai phải có tư cách thi đấu hợp lệ.

Gộp cả hai điều kiện lại thì chỉ có một kiểu người đáp ứng được tuyển thủ chuyên nghiệp chưa giải nghệ.

Đội càng lớn càng danh tiếng thì càng tích lũy nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp chưa dùng tới.

Có người thực lực kém, từng là chính thức nhưng xuống phong độ.

Có người luôn làm dự bị, chưa từng được lên sân.

Cũng có người từ đội trẻ hoặc đội hai được gọi lên.

Chỉ cần chưa giải nghệ thì Liên Minh sẽ luôn cho phép họ có quyền thi đấu suốt đời.

Tóm lại đối với một đội tuyển lớn, không có ai là không thể thay thế.

Chỉ là gọi người khác ra đánh một ván thôi, có gì mà không làm được? Điếu thuốc đó của Trần Hiệt khiến Cloud lạnh toát cả người.

Trong hành lang vắng người, hắn dựa vào tường thở dốc từng ngụm, tay kẹp thuốc run rẩy.

Nếu không nhờ đội trưởng nhắc thì hắn đã quên mất chiếc ghế mình ngồi có thể bị người khác giành bất cứ lúc nào.

Một đội tuyển chỉ có năm vị trí chính thức.

Biết bao nhiêu đứa trẻ ôm mộng E-Sports đều đang dòm ngó vị trí này, chỉ cần hắn rời đi một giây sẽ có người lập tức thế chỗ.

Cloud đau khổ nhắm mắt lại, đầu óc hỗn loạn như bị bom oanh tạc.

Cùng lúc đó Trần Hiệt quay lại phòng chờ.

Mọi người lập tức vây lại hỏi thế nào rồi.

Anh dụi điếu thuốc ném vào thùng rác, thản nhiên nói: "Mười phút mà không quay lại để Tức Thu lên."

Tức Thu là một chàng trai chỉ lớn hơn Giang Đề một tuổi, từng đánh đội hai, sau được điều lên đội một làm dự bị.

Kết quả là mấy lão chó đội một không ai chịu giải nghệ hoặc xuống phong độ nên cậu ta chẳng có cơ hội thể hiện nên buộc phải chuyển sang làm trợ lý huấn luyện.

Bây giờ đột nhiên bị gọi tên, cậu ta vừa hồi hộp vừa kích động.

"Tôi chơi đường giữa ư? Quá tuyệt, tôi chơi gì cũng được!"

Giang Đề liếc cậu ta một cái hỏi lại: "Gì cũng được?"

Tức Thu lập tức sửa lời: "Trừ đường dưới, cái đó tôi chịu."

Có thể tranh vị trí của bất cứ ai trừ tiểu bá vương của đội.

Cái đạo sinh tồn này cậu ta vẫn hiểu mà.

Giang Đề mím môi rút một điếu thuốc đưa cho Tức Thu.

Trần Hiệt thấy vậy định hỏi Giang Tiểu Đề lấy thuốc ở đâu, vừa sờ túi thì phát hiện hộp thuốc của mình không cánh mà bay.

"…"

Cậu bạn trai nhỏ này càng ngày càng hòa nhập, càng ngày càng biết kết bạn rồi đấy.

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

Đi làm về mệt là lười 🥲

23/5/2025

#DevilsNTT
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện