Liên Minh có quy định là nhân sự làm việc trong ngành, đặc biệt là tuyển thủ đang thi đấu thì tuyệt đối không được đánh nhau gây rối.

Đây là giới hạn tối thiểu.

Tương tự quy định này cũng áp dụng cho các huấn luyện viên.

Chỉ là so với các tuyển thủ đang ở độ tuổi nửa lớn nửa nhỏ, huấn luyện viên đều là người trưởng thành thực thụ, lý thuyết mà nói thì sẽ không xảy ra chuyện như vậy.

Hành động của Tần Thư thật sự là khó tin đến mức hoang đường.

Khi nội bộ EOG biết chuyện này thì ai nấy cũng toát mồ hôi lạnh.

"Cái gì cơ?" Trương Hách Lượng trừng mắt nhìn Tần Thư, giọng run run, "Cô, cô đánh huấn luyện viên đội đối thủ á?"

Tần Thư đang chỉnh lại tóc, dửng dưng đáp: "Ừ."

"Trời ơi!! Cô muốn làm tôi tức chết hả!” Trương Hách Lượng ôm đầu rầm rầm đập vào tường.

Tần Thư: "……"

Các tuyển thủ cũng đang lo lắng không yên.

Ngày thi đấu sắp đến vậy mà huấn luyện viên đội đối thủ lại bị đánh.

"Cho nên…" Triệu Bắc Nam co ro ôm lấy Giang Đề, "Trận này… Bọn mình còn được thi đấu không thế?"

Giang Đề suýt nữa bị tên mập này ôm đến nghẹt thở.

Trần Hiệt khẽ mím môi, lạnh lùng kéo người về lại bên mình.

Mặt Triệu Bắc Nam xị xuống, ánh mắt tủi thân: "Anh Hiệt nhỏ mọn ghê."

Tần Thư: "Tại sao lại không thể?"

"Nh-nh-nhưng…" Time hít mạnh một hơi, "Chị không bị xử phạt à?"

Đánh vào điểm yếu sinh tử của người ta thế kia, nhẹ thì cũng phải cấm thi đấu.

Nếu nghiêm trọng thậm chí có thể bị tước quyền thi đấu chuyên nghiệp vĩnh viễn.

Nhưng Tần Thư chẳng có vẻ gì là lo lắng. Cô cười lạnh: "Trừ khi tên rác rưởi đó có gan nói ra chuyện này."

Nếu Liên Minh thật sự điều tra thì kẻ đó còn thảm hơn.

Mọi người đều hiểu lý lẽ ấy nhưng trong lòng vẫn thấp thỏm.

Cho đến khi Trần Hiệt đi đầu setting, cầm thiết bị ngoại vi lên, thản nhiên nói: "Đi thôi."

Trương Hách Lượng hoảng loạn: "...Không chờ thêm thông báo à?"

Trần Hiệt đã dẫn người rời khỏi phòng để chuẩn bị.

---

Đúng như Tần Thư với Trần Hiệt dự đoán, Hughes hoàn toàn không dám hé môi về chuyện này.

Dù chấn thương nghiêm trọng thì hắn ta vẫn cố gắng thi đấu với thân thể bị thương.

Lúc lên sàn, vừa thấy Tần Thư bên kia là sắc mặt Hughes lập tức đổi liên tục như đèn giao thông: Đỏ, cam, vàng, xanh, tái mét.

Tần Thư cũng nhìn sang khẽ cong môi cười duyên.

Đúng lúc đó các bình luận viên trên bàn phân tích nói:

"Thấy chưa, huấn luyện viên Tần Thư của chúng ta không chỉ xinh đẹp đoan trang mà còn có tính cách dịu dàng thân thiện.”

"Đúng vậy, chắc chắn bây giờ huấn luyện viên Hughes đang vui như mở cờ, cảm động muốn khóc luôn."

"Trời ơi, mặt còn đỏ lên nữa kìa."

Cả đội EOG biết chuyện đều: "……" Nhịn cười, cấm cười, không được trêu bạn.

Còn nhìn nạn nhân Hughes, ông Tây bên kia. Giận đến mức bốc khói.

Xinh đẹp đoan trang? Dịu dàng thân thiện? Vui như mở cờ? Cảm động muốn khóc? FUCK!!

Nhưng nói thật thì dư âm dịu dàng thân thiện của Tần Thư vẫn còn đó. Vừa vào game, ngay lượt cấm chọn đầu tiên là Hughes đã có vấn đề.

Dĩ nhiên cũng có thể là vì hắn ta quá muốn gỡ gạc thể diện nên đã chọn mà không tính toán kỹ.

Thế là đội P-Train trình làng một đội hình năm chủ lực chấn động trời đất, quỷ thần cũng khóc thét.

Năm chủ lực nghĩa là cả năm tướng đều là tướng carry.

Chơi kiểu này còn hơn cả đánh rank xả stress.

Bởi vì đội hình như vậy: Đầu trận không có tanker mở giao tranh, giữa trận không ai bảo kê, cuối trận chẳng ai thủ nhà.

Hơn nữa tài nguyên trong bản đồ có hạn, làm sao nuôi nổi năm con máy gây sát thương háu đói chực chờ nuốt đồ chứ?

Cuối cùng sẽ… Chết đói cả lũ.

Đội tàu hoả xanh P-Train ngoài Hughes ra thì không ai nhận ra vấn đề, từ tuyển thủ đến fan hâm mộ đều ngơ ngác, hoang mang tột độ.

Nhưng mà khi ting ting ting ting ting năm tiếng khóa tướng vang lên liên tiếp thì dù có muốn hối hận cũng muộn rồi.

EOG cười không ngậm được miệng. Ván này đúng chuẩn tặng điểm.

Triệu Bắc Nam mặt dày giơ tay phải lên, búng một cái tách thật ngầu.

Ngay lập tức toàn thể fan trong sân gào rú, giơ bảng cổ vũ ăn mừng chiến thắng của EOG từ khi trận chưa bắt đầu.

Lúc này trong phòng livestream chính thức có một số cư dân mạng bắt đầu chê bai EOG quá tự tin.

Cục diện chưa định, ai cũng là ngựa ô, sao lại có thể…

"Hãy chúc mừng EOG giành chiến thắng trong ván đấu đầu tiên chỉ sau 19 phút 38 giây."

Đám anti: …

Tự vả.

Quá vội vàng rồi.

---

Sau thất bại ê chề ở ván đầu thì mặt mũi cả đội tàu hoả xanh đều đen sì.

Hughes lau mồ hôi trên trán, nghiến răng, cuối cùng cũng lấy lại được sự tỉnh táo.

Từ ván thứ hai trở đi, cấm chọn của hắn ta bắt đầu có chiến lược rõ ràng.

Lúc đầu không ai nhận ra gì, bình luận viên chỉ thấy đội tàu hoả xanh pick đội hình ăn khớp đến từng chi tiết, tỷ lệ thắng được đánh giá ngang ngửa với EOG.

Nhưng nếu chỉ xét về đội hình mà ngang ngửa EOG, trừ phi là đội tuyển lâu năm đẳng cấp cao còn không thì kết cục thường vẫn là thua.

Bởi vì chiến thuật chỉ là một phần, kỹ năng và phong độ tuyển thủ mới là thứ quyết định.

Trong EOG, ngoại trừ Giang Đề thì tất cả đều là những tuyển thủ dày dạn kinh nghiệm, sở trường là gặp thần giết thần, gặp quỷ đập quỷ, không gì cản nổi.

Trận đấu bắt đầu, hai đội giằng co vài pha combat đầu.

Nhưng vốn EOG nổi tiếng lấy lợi thế lăn cầu tuyết, chẳng mấy chốc đã phá được hàng rào phòng thủ, càn quét một đợt combat tại trụ chính rồi dễ dàng giành chiến thắng ván hai.

Thời gian nghỉ giữa hiệp.

Time vừa uống nước bổ sung năng lượng, vừa cảm thán: "Nói thật, ván vừa rồi bên kia cấm chọn khá ổn, cũng coi như nắm được vài điểm yếu của chúng ta."

Cloud nghe vậy là sắc mặt hơi đổi, vô thức bóp méo chai nước trong tay.

"Nhưng mà muốn ép chúng ta dùng đội hình mới thì còn chưa đủ trình." Time nói tiếp, "Bé Đề, cậu thấy sao?"

Giang Đề lãnh đạm đáp bừa: "Ừm, anh nói đúng."

"Đội trưởng, anh thấy sao?"

"Ừ, cậu nói đúng."

Time: "……"

Time vô cùng ấm ức: "Mấy người không thể coi trọng tôi hơn một chút được à? Tôi cũng là con người, tôi cũng có cảm xúc, các người cứ ôm nhau mà dẫm đạp lên lòng tự trọng của tôi, tôi sẽ…"

"Buồn ngủ hả?"

"Đói."

"Muốn ăn gì không? Có chocolate với kẹo đó."

"...Đau răng."

"Vậy à? Thế là tối qua lại lén anh ăn mấy món ngọt với bánh kem rồi đúng không?"

Trần Hiệt vừa ôm Giang Đề vừa nắm cằm cậu kiểm tra răng sâu, cuối cùng không nhịn được cúi xuống hôn một cái.

Không coi ai ra gì.

Time: "……"

Bị cặp đôi phát ghét này đạp lên mặt, bị hành hạ đến chết thì thà rằng các FA chúng tôi ngầu lòi mà diệt vong còn hơn!

.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....

Đầu óc giờ kém hay quên trans 3 bộ nhiều khi cứ lú lú lẫn lẫn. Có chỗ nào mà kiểu 1 cụm từ khác với chương trước mà nghĩa vẫn vậy thì đại đại nhaa.

10/5/2025

#DevilsNTT
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện