Mười phút trôi qua trong chớp mắt, thấy Cloud vẫn chưa quay lại thì Tần Thư gọi Tức Thu cùng đi thi đấu.
Cả nhóm chậm rãi bước về phía sân khấu.
Đi đến lối vào mới nghe thấy tiếng bước chân vội vã vang lên phía sau.
"Đợi đã--"
Mọi người quay đầu lại.
Chỉ thấy Cloud đứng cách đó không xa, tuy sắc mặt vẫn còn mâu thuẫn và đau khổ nhưng hắn nhắm mắt lại rồi nói: "Không cần ai khác, tôi tự lên."
Hắn sẽ không giao vị trí đường giữa chính thức cho bất kỳ ai.
Tần Thư cười lạnh lùng: "Chậm một chút nữa là cậu không còn cơ hội đâu đấy."
Tức Thu thì chỉ trong vài phút đã trải qua thăng trầm cuộc đời, lập tức mím môi "Oa" một tiếng biểu hiện thất vọng và buồn bã.
Nhưng rồi cậu ta nhận được một điếu thuốc Giang Đề đưa cho.
Tức Thu như được cưng mà hoảng.
Trợ lý huấn luyện không phải chức vụ cao, phần lớn thời gian chỉ là người tập cùng.
Thế mà cậu ta lại cầm trong tay điếu thuốc của Trần Hiệt, vừa đắt đỏ lại không phải ai cũng xin được.
Chỉ trong vài khoảnh khắc, nỗi đau mất cơ hội thi đấu trong lòng cậu ta cũng nhẹ đi đôi phần.
---
Trận đấu mới, chiến thuật mới, phương châm mới.
EOG chỉ có một mục tiêu là không thể để tàu hoả xanh thắng thêm nữa.
Bị đánh cắp chiến thuật đội dẫn đến việc mất quyền chủ động trong cấm chọn là sự thật không thể thay đổi, bây giờ họ dùng đội hình gì cũng đều có khả năng bị nhắm vào và khắc chế.
Đã như vậy thì chỉ có thể mở rộng ngưỡng chịu đựng nghịch cảnh, giảm thiểu rủi ro ngoài vấn đề đội hình.
Trong năm tuyển thủ, rõ ràng Cloud là người mang lại nhiều rủi ro nhất.
Vì vậy Tần Thư đặc biệt để hắn cầm một tướng hỗ trợ hệ pháp sư đi đường giữa.
Tuy không thể tạo ra sát thương và hỗ trợ mạnh mẽ nhưng chỉ cần kiểm soát tốt lính đường giữa là được.
Tần Thư cho Cloud đầy đủ thời gian để điều chỉnh tâm lý.
Chính vì vậy áp lực lại dồn lên hai cánh.
Giang Đề còn đỡ, chủ yếu là Trần Hiệt.
Trần Hiệt bị điều sang vị trí khắc chế cầm một tướng sát thương chuẩn full damage đi đường đơn.
Thật ra đây cũng là một nước cờ đầy mạo hiểm.
Sát thương toàn phần ở cánh không có độ chống chịu, không còn khả năng bảo vệ tuyến sau.
Ưu điểm duy nhất là có thể đường đường chính chính tranh giành tài nguyên, tăng tốc phát triển, dùng công để thay thủ.
Cùng lúc đó, để hiệu ứng domino phát huy tác dụng, muốn Trần Hiệt đóng vai trò carry ở cánh thì người đi rừng Time bắt buộc phải chiếm được lợi thế trước tàu hoả xanh, dẫn dắt tiết tấu nhanh.
Tóm lại áp lực của đường trên và đi rừng không phải nhỏ.
Còn bên Giang Đề thì khá ổn, cần farm thì farm, cần ăn thì ăn, chỉ cần giữ vững không bị hạ là được.
Thế là khán giả thấy ngay khi trận bắt đầu, hai sát thủ bên EOG cùng lúc xâm nhập vào rừng của P-Train.
Chiến thuật cướp rừng này có sức đe dọa hơn kiểu cướp rừng thông thường, tỷ lệ thành công cũng cao hơn.
Thêm nữa vốn hai người đã ăn ý, chưa đầy nửa phút đã thu hoạch đầy tay.
Đáng nói là bùa đỏ cướp được, Time chủ động nhường cho Trần Hiệt.
Có bùa đỏ trong tay, Trần Hiệt trở thành người lên cấp nhanh nhất trong mười tuyển thủ cả hai bên.
Ngay lập tức anh quay lại đường, dựa vào lợi thế cấp độ và hiệu ứng bùa đỏ tăng sát thương, solo 1vs1 hạ gục đường trên đối phương.
Sau đó mới farm lính.
Bên kia, khi Time quay lại rừng nhà mình thì cũng bị đối phương phản gank.
May mà Giang Đề chơi trò tiểu nhân núp bụi phục sẵn trong bụi cỏ, úp sọt một phát khiến đối phương phải tháo chạy trong tình trạng thê thảm.
"Ghê nha bé Đề, rốt cuộc là điều gì khiến cậu quan tâm và bảo vệ tôi như vậy? Là tình yêu sao? Là trách nhiệm chăng?" Time vui vẻ nói.
Giang Đề lạnh nhạt: "Tôi muốn lấy FMVP, cảm ơn."
Time: "......"
"Phụt hahaha ha ha ha ha--"
Triệu Bắc Nam cười phá lên trước, đến cả Cloud đang tâm trạng không tốt cũng khẽ mỉm cười.
Nhịp độ mở màn tốt coi như thành công một nửa.
Về sau tuy tàu hoả xanh điều chỉnh trạng thái rất nhanh và tấn công dữ dội nhưng EOG vẫn có thể tiến thoái tùy tình hình.
Phút thứ 22 trong trận, EOG rơi vào thế gió ngược.
Ngay lập tức cả đội thay đổi chiến thuật, trừ Trần Hiệt ra thì bốn người còn lại lập tức ôm nhau hoạt động.
Lúc đó Giang Đề dẫn ba đồng đội dọc theo tường lén lút chui vào một bụi cỏ.
Một trợ thủ của đối phương đi qua kiểm tra tầm nhìn, họ lập tức len lén vòng ra sau trốn vào bụi khác.
Cả nhóm vòng quanh tên trợ thủ kia như trộm lén lút, thần không hay quỷ không biết mà chui vào rừng của P-Train.
Cảnh này khiến người ta ngớ người.
Bình luận viên 1: "Cậu ta không thấy thật sao?"
Bình luận viên 2: "Thật sự không thấy."
Bình luận viên 3: "Góc nhìn và vị trí di chuyển đều khéo léo, không thể trách được, cho cậu ta mười con mắt cũng chưa chắc nhìn thấy."
Bình luận viên 1 lắc đầu: "Wither đúng là tên tiểu... À không, nhóc tinh ranh ghê gớm."
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đã bị áp đảo, tàu hoả xanh cũng đang đè đầu cưỡi cổ rồi, sao EOG còn chạy sang rừng đối phương làm gì? Nhà không cần nữa à?
Thật sự là không cần nữa.
Tuy mất mấy trụ nhưng may mà lính chưa đẩy lên nhanh.
Trần Hiệt cầm tướng đi cánh có tốc độ di chuyển cao, lại mua đồ full damage nên dọn lính cực nhanh và đúng lúc.
Sau khi dọn xong đợt lính nguy hiểm, anh lại chạy thẳng ra đường giữa đưa lính nhà đẩy ra ngoài.
Lúc đó tàu hoả xanh đang ăn Boss lớn.
Họ dự định dùng Boss để gia tăng sức ép với EOG.
Không ngờ trong lúc giết Boss, lính bên Trần Hiệt đã tràn vào địa phận của họ.
Họ vội vàng quay về chuẩn bị phục kích ở bụi cỏ bên phải đường giữa.
Chỉ có trợ thủ là hơi bất an, cứ chạy tới chạy lui bên ngoài.
Hắn cứ cảm thấy quanh đây có luồng khí rất... Áp bức sắp ập ra.
Vậy thì trừ Trần Hiệt ra, mấy người còn lại đâu?
Để đề phòng nên SP quyết định kiểm tra bụi cỏ gần đó.
Cùng lúc ấy Trần Hiệt đã lên rồi.
Đội họ lập tức nhảy ra vây đánh Trần Hiệt.
Thấy cảnh này vô số khán giả thót tim.
Không một món đồ thủ nào, đồ thuần sát thương thì sao mà 1 đánh 4 được?
Mỏng manh thế, không bị giết ngay là may rồi.
Thế nhưng sự thật là lý do Trần Hiệt có thể được phong Thần chính là vì anh luôn có khí chất ngầu đét như thần linh giáng thế và độ lẳng lơ trời ban.
Khi người đi rừng của tàu hoả xanh nhảy ra mở khống chế đầu tiên thì anh đã sớm dự đoán được nguy hiểm, di chuyển né chiêu.
Sau đó là một cú mượn lực đánh lực, Trần Hiệt chủ động lao thẳng vào giữa đội hình địch, lượng sát thương bạo kích khủng khiếp lập tức dội xuống hai vị trí chủ lực là pháp sư và xạ thủ.
Hai người máu giấy, thanh máu ngay lập tức bốc hơi sạch sẽ.
Sau đó anh dùng tốc biến thoát khỏi vòng vây, nhảy vào rừng để giết hai con quái hút máu.
Đợi kẻ địch đuổi đến, anh không chạy mà lại chủ động quay ngược trở lại.
Ba vào ba ra, từng pha xử lý đều khiến người xem nghẹt thở vì kinh ngạc.
Chẳng bao lâu sau, dưới chân Trần Hiệt đã chất đầy xác.
Phản ứng từ khán giả bên ngoài có thể đoán được bằng đầu ngón chân, la hét, hú ầm, cúi lạy sùng bái.
Nhưng Trần Hiệt thì đã miễn nhiễm với mấy chuyện này.
Bên trong EOG cũng không có phản ứng gì đặc biệt, vì dù sao thì đây cũng là thao tác bình thường của đội trưởng, chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Tuy vậy Giang Đề vẫn không nhịn được mà kéo màn hình nhìn một cái, thấy xác địch nằm ngổn ngang, khóe môi liền khẽ cong lên.
Thầm có chút tự hào.
Bên kia, P-Train vừa bị một pha hành 4 đổi 0 làm sụp đổ ngay tại chỗ.
May là hỗ trợ vẫn còn sống.
Đi rừng lập tức chỉ huy: "SP, mau ra dọn con lính cuối cùng kia!"
Lúc này EOG chỉ còn một con lính pháo sống sót, mà Trần Hiệt chỉ còn chưa đến một nghìn máu, lý thuyết mà nói thì chuyện này với một hỗ trợ không quá khó.
Chỉ là dọn một con lính pháo thôi mà? Hai kỹ năng là xong chuyện.
Nhưng đúng lúc hỗ trợ định bước ra dọn lính, ba âm thanh tốc biến vang lên vèo vèo vèo trong tai nghe.
Chắc chắn không thể là người bên đội P-Train bởi vì bên đó đã chết bốn người rồi.
Hỗ trợ ngẩng đầu lên, suýt nữa ném con chuột ra khỏi tay.
Chỉ thấy từ lúc nào mà Giang Đề đã dẫn theo ba đồng đội tốc biến vào thẳng nhà chính của P-Train.
Sau đó vừa nhảy nhót vừa chờ con lính pháo cuối cùng tiến vào.
"Chết rồi chết rồi!!! SP, mau ngăn bọn họ lại!!!"
Ngăn kiểu gì? Hắn ta chỉ là một hỗ trợ, chưa kịp làm gì thì đã bị kỹ năng tầm xa của Giang Đề bắn chết luôn rồi, còn chưa thấy bóng dáng lính pháo đâu cả.
Ba.
Hai.
Một.
Ầm một tiếng vang trời, nhà chính của P-Train nổ tung.
EOG vui mừng giành được chiến thắng thứ ba.
Trận đấu kết thúc, hệ thống hiển thị thống kê kết quả.
Triệu Bắc Nam nói: "Bé Đề, ván này cậu chỉ lấy được hai mạng thôi đó."
Giang Đề hờ hững: "Gần đây không thích sát sinh."
Time: "Ý cậu là biến thành cá mặn chỉ muốn nằm không mà leo rank hả?"
Giang Đề: "......"
Tiếp đó, EOG bước vào ván đấu quyết định.
Lần này họ cảm thấy hơi phiền phức.
Hiện tại họ đối mặt với hai lựa chọn, một là tiếp tục dùng đội hình cũ, hai là lấy đội hình mới vừa nghiên cứu ra.
Cái nào cũng có ưu và nhược điểm.
Dùng đội hình cũ thì quen tay, ổn định, nhưng rất dễ bị bắt bài và khắc chế.
Lấy đội hình mới thì chưa quen, cũng chưa thực chiến bao giờ, tỷ lệ thắng chưa biết ra sao, rủi ro rất cao.
Không thể quyết định được, Tần Thư để mọi người bỏ phiếu.
Ban đầu tỷ số là hai đều: Triệu Bắc Nam và Time thuộc phe an toàn, Giang Đề và Cloud thuộc phe mạo hiểm.
Triệu Bắc Nam là người duy nhất biết nội tình, cũng không ủng hộ việc mạo hiểm.
Hắn nói: "Đội trưởng, anh bỏ phiếu đi."
Trần Hiệt chọn phe mạo hiểm.
Triệu Bắc Nam: "Tại sao?"
Trần Hiệt nhàn nhạt đáp: "Vì não tôi đang yêu đương."
Giang Tiểu Đề chọn gì, tôi chọn đó.
Triệu Bắc Nam: "......"
Những người khác: "......"
Trương Hách Lượng nghe mà không chịu nổi nữa nói: "Sau này nhất định phải thêm một quy định mới, bình chọn của các cặp đôi chỉ tính là một phiếu!"
Giang Đề hờ hững nâng mí mắt lên: "Tính phiếu của tôi."
Trần Hiệt: "Không sao cả, lấy chồng theo chồng thôi."
Tất cả mọi người: "......"
Đội trưởng à, anh đúng là đã không còn giá trị lần thứ 10086 rồi đó.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
Cả nhóm chậm rãi bước về phía sân khấu.
Đi đến lối vào mới nghe thấy tiếng bước chân vội vã vang lên phía sau.
"Đợi đã--"
Mọi người quay đầu lại.
Chỉ thấy Cloud đứng cách đó không xa, tuy sắc mặt vẫn còn mâu thuẫn và đau khổ nhưng hắn nhắm mắt lại rồi nói: "Không cần ai khác, tôi tự lên."
Hắn sẽ không giao vị trí đường giữa chính thức cho bất kỳ ai.
Tần Thư cười lạnh lùng: "Chậm một chút nữa là cậu không còn cơ hội đâu đấy."
Tức Thu thì chỉ trong vài phút đã trải qua thăng trầm cuộc đời, lập tức mím môi "Oa" một tiếng biểu hiện thất vọng và buồn bã.
Nhưng rồi cậu ta nhận được một điếu thuốc Giang Đề đưa cho.
Tức Thu như được cưng mà hoảng.
Trợ lý huấn luyện không phải chức vụ cao, phần lớn thời gian chỉ là người tập cùng.
Thế mà cậu ta lại cầm trong tay điếu thuốc của Trần Hiệt, vừa đắt đỏ lại không phải ai cũng xin được.
Chỉ trong vài khoảnh khắc, nỗi đau mất cơ hội thi đấu trong lòng cậu ta cũng nhẹ đi đôi phần.
---
Trận đấu mới, chiến thuật mới, phương châm mới.
EOG chỉ có một mục tiêu là không thể để tàu hoả xanh thắng thêm nữa.
Bị đánh cắp chiến thuật đội dẫn đến việc mất quyền chủ động trong cấm chọn là sự thật không thể thay đổi, bây giờ họ dùng đội hình gì cũng đều có khả năng bị nhắm vào và khắc chế.
Đã như vậy thì chỉ có thể mở rộng ngưỡng chịu đựng nghịch cảnh, giảm thiểu rủi ro ngoài vấn đề đội hình.
Trong năm tuyển thủ, rõ ràng Cloud là người mang lại nhiều rủi ro nhất.
Vì vậy Tần Thư đặc biệt để hắn cầm một tướng hỗ trợ hệ pháp sư đi đường giữa.
Tuy không thể tạo ra sát thương và hỗ trợ mạnh mẽ nhưng chỉ cần kiểm soát tốt lính đường giữa là được.
Tần Thư cho Cloud đầy đủ thời gian để điều chỉnh tâm lý.
Chính vì vậy áp lực lại dồn lên hai cánh.
Giang Đề còn đỡ, chủ yếu là Trần Hiệt.
Trần Hiệt bị điều sang vị trí khắc chế cầm một tướng sát thương chuẩn full damage đi đường đơn.
Thật ra đây cũng là một nước cờ đầy mạo hiểm.
Sát thương toàn phần ở cánh không có độ chống chịu, không còn khả năng bảo vệ tuyến sau.
Ưu điểm duy nhất là có thể đường đường chính chính tranh giành tài nguyên, tăng tốc phát triển, dùng công để thay thủ.
Cùng lúc đó, để hiệu ứng domino phát huy tác dụng, muốn Trần Hiệt đóng vai trò carry ở cánh thì người đi rừng Time bắt buộc phải chiếm được lợi thế trước tàu hoả xanh, dẫn dắt tiết tấu nhanh.
Tóm lại áp lực của đường trên và đi rừng không phải nhỏ.
Còn bên Giang Đề thì khá ổn, cần farm thì farm, cần ăn thì ăn, chỉ cần giữ vững không bị hạ là được.
Thế là khán giả thấy ngay khi trận bắt đầu, hai sát thủ bên EOG cùng lúc xâm nhập vào rừng của P-Train.
Chiến thuật cướp rừng này có sức đe dọa hơn kiểu cướp rừng thông thường, tỷ lệ thành công cũng cao hơn.
Thêm nữa vốn hai người đã ăn ý, chưa đầy nửa phút đã thu hoạch đầy tay.
Đáng nói là bùa đỏ cướp được, Time chủ động nhường cho Trần Hiệt.
Có bùa đỏ trong tay, Trần Hiệt trở thành người lên cấp nhanh nhất trong mười tuyển thủ cả hai bên.
Ngay lập tức anh quay lại đường, dựa vào lợi thế cấp độ và hiệu ứng bùa đỏ tăng sát thương, solo 1vs1 hạ gục đường trên đối phương.
Sau đó mới farm lính.
Bên kia, khi Time quay lại rừng nhà mình thì cũng bị đối phương phản gank.
May mà Giang Đề chơi trò tiểu nhân núp bụi phục sẵn trong bụi cỏ, úp sọt một phát khiến đối phương phải tháo chạy trong tình trạng thê thảm.
"Ghê nha bé Đề, rốt cuộc là điều gì khiến cậu quan tâm và bảo vệ tôi như vậy? Là tình yêu sao? Là trách nhiệm chăng?" Time vui vẻ nói.
Giang Đề lạnh nhạt: "Tôi muốn lấy FMVP, cảm ơn."
Time: "......"
"Phụt hahaha ha ha ha ha--"
Triệu Bắc Nam cười phá lên trước, đến cả Cloud đang tâm trạng không tốt cũng khẽ mỉm cười.
Nhịp độ mở màn tốt coi như thành công một nửa.
Về sau tuy tàu hoả xanh điều chỉnh trạng thái rất nhanh và tấn công dữ dội nhưng EOG vẫn có thể tiến thoái tùy tình hình.
Phút thứ 22 trong trận, EOG rơi vào thế gió ngược.
Ngay lập tức cả đội thay đổi chiến thuật, trừ Trần Hiệt ra thì bốn người còn lại lập tức ôm nhau hoạt động.
Lúc đó Giang Đề dẫn ba đồng đội dọc theo tường lén lút chui vào một bụi cỏ.
Một trợ thủ của đối phương đi qua kiểm tra tầm nhìn, họ lập tức len lén vòng ra sau trốn vào bụi khác.
Cả nhóm vòng quanh tên trợ thủ kia như trộm lén lút, thần không hay quỷ không biết mà chui vào rừng của P-Train.
Cảnh này khiến người ta ngớ người.
Bình luận viên 1: "Cậu ta không thấy thật sao?"
Bình luận viên 2: "Thật sự không thấy."
Bình luận viên 3: "Góc nhìn và vị trí di chuyển đều khéo léo, không thể trách được, cho cậu ta mười con mắt cũng chưa chắc nhìn thấy."
Bình luận viên 1 lắc đầu: "Wither đúng là tên tiểu... À không, nhóc tinh ranh ghê gớm."
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, đã bị áp đảo, tàu hoả xanh cũng đang đè đầu cưỡi cổ rồi, sao EOG còn chạy sang rừng đối phương làm gì? Nhà không cần nữa à?
Thật sự là không cần nữa.
Tuy mất mấy trụ nhưng may mà lính chưa đẩy lên nhanh.
Trần Hiệt cầm tướng đi cánh có tốc độ di chuyển cao, lại mua đồ full damage nên dọn lính cực nhanh và đúng lúc.
Sau khi dọn xong đợt lính nguy hiểm, anh lại chạy thẳng ra đường giữa đưa lính nhà đẩy ra ngoài.
Lúc đó tàu hoả xanh đang ăn Boss lớn.
Họ dự định dùng Boss để gia tăng sức ép với EOG.
Không ngờ trong lúc giết Boss, lính bên Trần Hiệt đã tràn vào địa phận của họ.
Họ vội vàng quay về chuẩn bị phục kích ở bụi cỏ bên phải đường giữa.
Chỉ có trợ thủ là hơi bất an, cứ chạy tới chạy lui bên ngoài.
Hắn cứ cảm thấy quanh đây có luồng khí rất... Áp bức sắp ập ra.
Vậy thì trừ Trần Hiệt ra, mấy người còn lại đâu?
Để đề phòng nên SP quyết định kiểm tra bụi cỏ gần đó.
Cùng lúc ấy Trần Hiệt đã lên rồi.
Đội họ lập tức nhảy ra vây đánh Trần Hiệt.
Thấy cảnh này vô số khán giả thót tim.
Không một món đồ thủ nào, đồ thuần sát thương thì sao mà 1 đánh 4 được?
Mỏng manh thế, không bị giết ngay là may rồi.
Thế nhưng sự thật là lý do Trần Hiệt có thể được phong Thần chính là vì anh luôn có khí chất ngầu đét như thần linh giáng thế và độ lẳng lơ trời ban.
Khi người đi rừng của tàu hoả xanh nhảy ra mở khống chế đầu tiên thì anh đã sớm dự đoán được nguy hiểm, di chuyển né chiêu.
Sau đó là một cú mượn lực đánh lực, Trần Hiệt chủ động lao thẳng vào giữa đội hình địch, lượng sát thương bạo kích khủng khiếp lập tức dội xuống hai vị trí chủ lực là pháp sư và xạ thủ.
Hai người máu giấy, thanh máu ngay lập tức bốc hơi sạch sẽ.
Sau đó anh dùng tốc biến thoát khỏi vòng vây, nhảy vào rừng để giết hai con quái hút máu.
Đợi kẻ địch đuổi đến, anh không chạy mà lại chủ động quay ngược trở lại.
Ba vào ba ra, từng pha xử lý đều khiến người xem nghẹt thở vì kinh ngạc.
Chẳng bao lâu sau, dưới chân Trần Hiệt đã chất đầy xác.
Phản ứng từ khán giả bên ngoài có thể đoán được bằng đầu ngón chân, la hét, hú ầm, cúi lạy sùng bái.
Nhưng Trần Hiệt thì đã miễn nhiễm với mấy chuyện này.
Bên trong EOG cũng không có phản ứng gì đặc biệt, vì dù sao thì đây cũng là thao tác bình thường của đội trưởng, chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
Tuy vậy Giang Đề vẫn không nhịn được mà kéo màn hình nhìn một cái, thấy xác địch nằm ngổn ngang, khóe môi liền khẽ cong lên.
Thầm có chút tự hào.
Bên kia, P-Train vừa bị một pha hành 4 đổi 0 làm sụp đổ ngay tại chỗ.
May là hỗ trợ vẫn còn sống.
Đi rừng lập tức chỉ huy: "SP, mau ra dọn con lính cuối cùng kia!"
Lúc này EOG chỉ còn một con lính pháo sống sót, mà Trần Hiệt chỉ còn chưa đến một nghìn máu, lý thuyết mà nói thì chuyện này với một hỗ trợ không quá khó.
Chỉ là dọn một con lính pháo thôi mà? Hai kỹ năng là xong chuyện.
Nhưng đúng lúc hỗ trợ định bước ra dọn lính, ba âm thanh tốc biến vang lên vèo vèo vèo trong tai nghe.
Chắc chắn không thể là người bên đội P-Train bởi vì bên đó đã chết bốn người rồi.
Hỗ trợ ngẩng đầu lên, suýt nữa ném con chuột ra khỏi tay.
Chỉ thấy từ lúc nào mà Giang Đề đã dẫn theo ba đồng đội tốc biến vào thẳng nhà chính của P-Train.
Sau đó vừa nhảy nhót vừa chờ con lính pháo cuối cùng tiến vào.
"Chết rồi chết rồi!!! SP, mau ngăn bọn họ lại!!!"
Ngăn kiểu gì? Hắn ta chỉ là một hỗ trợ, chưa kịp làm gì thì đã bị kỹ năng tầm xa của Giang Đề bắn chết luôn rồi, còn chưa thấy bóng dáng lính pháo đâu cả.
Ba.
Hai.
Một.
Ầm một tiếng vang trời, nhà chính của P-Train nổ tung.
EOG vui mừng giành được chiến thắng thứ ba.
Trận đấu kết thúc, hệ thống hiển thị thống kê kết quả.
Triệu Bắc Nam nói: "Bé Đề, ván này cậu chỉ lấy được hai mạng thôi đó."
Giang Đề hờ hững: "Gần đây không thích sát sinh."
Time: "Ý cậu là biến thành cá mặn chỉ muốn nằm không mà leo rank hả?"
Giang Đề: "......"
Tiếp đó, EOG bước vào ván đấu quyết định.
Lần này họ cảm thấy hơi phiền phức.
Hiện tại họ đối mặt với hai lựa chọn, một là tiếp tục dùng đội hình cũ, hai là lấy đội hình mới vừa nghiên cứu ra.
Cái nào cũng có ưu và nhược điểm.
Dùng đội hình cũ thì quen tay, ổn định, nhưng rất dễ bị bắt bài và khắc chế.
Lấy đội hình mới thì chưa quen, cũng chưa thực chiến bao giờ, tỷ lệ thắng chưa biết ra sao, rủi ro rất cao.
Không thể quyết định được, Tần Thư để mọi người bỏ phiếu.
Ban đầu tỷ số là hai đều: Triệu Bắc Nam và Time thuộc phe an toàn, Giang Đề và Cloud thuộc phe mạo hiểm.
Triệu Bắc Nam là người duy nhất biết nội tình, cũng không ủng hộ việc mạo hiểm.
Hắn nói: "Đội trưởng, anh bỏ phiếu đi."
Trần Hiệt chọn phe mạo hiểm.
Triệu Bắc Nam: "Tại sao?"
Trần Hiệt nhàn nhạt đáp: "Vì não tôi đang yêu đương."
Giang Tiểu Đề chọn gì, tôi chọn đó.
Triệu Bắc Nam: "......"
Những người khác: "......"
Trương Hách Lượng nghe mà không chịu nổi nữa nói: "Sau này nhất định phải thêm một quy định mới, bình chọn của các cặp đôi chỉ tính là một phiếu!"
Giang Đề hờ hững nâng mí mắt lên: "Tính phiếu của tôi."
Trần Hiệt: "Không sao cả, lấy chồng theo chồng thôi."
Tất cả mọi người: "......"
Đội trưởng à, anh đúng là đã không còn giá trị lần thứ 10086 rồi đó.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương