Tối hôm đó một miếng Trần Hiệt cũng không ăn được Giang Tiểu Đề mà anh hằng mong nhớ khiến cả trong mơ cũng đầy u uất.
Điều khiến anh càng u uất hơn là sáng hôm sau khi dậy cho mèo ăn, đi ngang qua phòng huấn luyện thì phát hiện cậu bạn trai nhỏ của anh lại đang đấu luyện tập với Cloud.
Trần Hiệt nhìn đồng hồ đeo tay, mới tám giờ sáng.
Ngoài anh ra thì thường vào giờ này đến gà trong căn cứ còn chưa dậy.
Làm anh tức đến bật cười luôn rồi.
Tình trạng này kéo dài suốt hai ngày.
Nghĩ thì chỉ là hai ngày nhưng đối với một người đàn ông trưởng thành máu nóng sôi trào, dương khí dồi dào và độc thân 23 năm còn mới bắt đầu biết mùi yêu đương như Trần Hiệt thì ngày tắm nước lạnh ba lần cũng không ngăn nổi bản thân từ thép hóa thành gà chọi bốc hoả.
Ngày thứ ba cũng là hôm trước trận bán kết, cuối cùng Trần Hiệt không chịu nổi nữa.
Sáu giờ khi trời mới tờ mờ sáng anh ôm mèo chui vào phòng Giang Tiểu Đề.
Anh nghĩ bụng, giờ này thì chắc chắn tóm được rồi chứ? Ai ngờ vừa đẩy cửa ra, giường trống trơn.
?
Trần Hiệt hít sâu một hơi, vò đầu mèo tự giễu nói: "Ba con vất vả lắm mới kiếm được người yêu nhưng cuối cùng vẫn phải nằm phòng không đơn chiếc. Chậc, con không sợ ba bị nghẹn chết sao."
Lộ Lộ duỗi chân ôm lấy cổ anh: "Meow~~~"
---
Phòng huấn luyện.
Cloud với Giang Đề đang ở trong bản đồ luyện tập tùy chỉnh của khe núi, nghiên cứu chiến thuật gì đó.
Cloud lẩm bẩm: "Bé Đề, cách này thật sự hiệu quả à?"
Giang Đề thản nhiên đáp: "Không chắc nhưng có thể thử xem. Nếu nhất định phải chơi đội hình này thì thay Mỹ Nhân Ngư thành Chuột Lông Vàng, độ thao tác sẽ cao hơn chút."
Một tay Cloud đặt lên chuột, một tay sờ cằm, mắt chăm chú nhìn màn hình máy tính cân nhắc tính khả thi của phương án thay thế này.
Hắn vừa định nói tuy Chuột Lông Vàng mạnh nhưng độ ổn định yếu thì lúc đó điện thoại đặt bên cạnh sáng màn hình.
Cầm lên nhìn là Trần Hiệt.
[Đội trưởng: Người yêu nhỏ của tôi đang ở với cậu à?]
Cloud ngẩng đầu nhìn Giang Đề đang tập trung thử trang bị.
[Cloud: Đúng vậy, bọn em đang ở phòng huấn luyện]
[Đội trưởng: Cày đêm hay mới dậy?]
[Cloud: Cày đêm]
[Đội trưởng: Tuyệt ghê, chỉ có hai người được vui]
Cloud vẫn chưa nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
[Cloud: Đội trưởng, có chuyện gì sao?]
Đối phương đang gõ chữ...
[Đội trưởng: [hình ảnh]]
[Đội trưởng: Cậu nhìn cái bóng đèn này xem, nó sáng không?]
Cloud: ?
[Cloud: Sáng]
[Cloud: Đội trưởng, đèn trong phòng anh hư rồi hả? Mất điện à?]
Đối phương đang gõ chữ...
[Đội trưởng: Đừng đùa nữa, đội trưởng của cậu có cậu rồi mà còn sợ mất điện à?]
Cloud nhìn chằm chằm câu đó sững người.
Không hiểu sao, dù là qua mạng thì hắn vẫn cảm thấy một luồng sát khí từ màn hình điện thoại lao thẳng vào mặt.
"...."
Cloud rùng mình lạnh sống lưng.
Vì sợ bị đội trưởng nhà mình xử đẹp nên hắn lập tức out game một cách dứt khoát.
Giang Đề thấy vậy cau mày: "Anh làm gì vậy?"
"Khụ. Bé Đề." Cloud ngượng ngùng gãi mũi, "Trời sáng rồi, hay tụi mình đi ngủ sớm chút nha?"
Giang Đề đang nghiên cứu lên cơn nghiện nên chẳng có buồn ngủ gì cả.
"Anh ngủ đi, tôi chơi thêm một lát."
Cloud nhanh chóng tắt máy thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi hắn quay đầu ngập ngừng nói: "Bé Đề, cậu... Nên qua phòng đội trưởng nhiều hơn, quan tâm sức khỏe tinh thần thể xác của ảnh một chút."
Giang Đề không ngẩng đầu: "Cái gì?"
"Dù gì... Anh ý khỏe, tôi mới khỏe."
Giang Đề dừng tay lại: "?"
Trong phòng huấn luyện chỉ còn một mình Giang Đề.
Mười lăm phút sau cậu phát hiện không có Cloud phối hợp thì việc nghiên cứu này hoàn toàn không ra kết quả.
Đã vậy khỏi phí thời gian.
Giang Đề chuẩn bị tắt game vô tình liếc thấy đồng hồ dưới góc phải màn hình.
Giữa tháng rồi, nhưng tháng này cậu gần như chưa livestream mấy.
Cứ thế này sợ cuối tháng không hoàn thành chỉ tiêu.
Dù sao cũng không buồn ngủ nên mở stream tăng thời lượng cái đã.
Giang Đề tiện thể đi lấy ít snack coi như ăn sáng.
Sáng sớm nên lưu lượng thấp, nhưng vì fanbase đông nên vừa bật stream đã có nhiều người vào.
[Chào buổi sáng bé Đề~]
Giang Đề ăn khoai tây chiên: "Chào."
[Con trai ngoan của ba, thức sớm hay thức nguyên đêm vậy?]
Giang Đề ăn bánh trứng: "Thức nguyên đêm."
[Sáng sớm mà ăn mấy thứ này á? Không sợ ảnh hưởng đến sự phát triển cơ thể à?]
Giang Đề đưa bát nho lên, một lần cho ba quả vào miệng.
Sau đó vặn nắp sữa tu ừng ực vài ngụm.
[......]
[Không cần gồng chứng minh mình ăn uống healthy tới vậy đâu]
[Đủ má, thế này mà còn không là không healthy à?]
[Bé cưng, mẹ không dạy con sáng sớm mà ăn mấy thứ này sẽ lạnh bụng sao?]
Giang Đề thản nhiên đáp: "Đúng là chưa từng nói."
Sống mười mấy năm hầu như mẹ cậu chưa từng nấu cho cậu bữa nào.
Ăn gì bổ với không bổ, cậu chưa bao giờ biết.
Nhưng từ khi đến EOG thì cậu có tăng cân một chút.
Trần Hiệt bảo thịt cậu không nhiều nhưng rất mềm nên cực thích ôm, thích xoa.
Rất dễ nghiện kiểu khiến người ta không dứt ra nổi.
Nghĩ đến đó khóe môi Giang Đề vô thức cong lên, ăn càng hăng hơn.
Nhưng cậu không muốn nhìn bình luận nữa, dứt khoát tắt cửa sổ chat.
Đúng lúc này tiếng mở cửa vang lên.
Người mới đến trước tiên đặt xuống bàn một phần ăn sáng đầy đủ dinh dưỡng gồm sữa nóng, thịt xông khói, trứng lòng đào, thịt gà, bánh trứng và bơ.
Sau đó đứng sau lưng Giang Đề, đưa tay xoa xoa tóc mềm mại của cậu.
Giang Đề chớp mắt: "Anh làm đấy à?"
Thường giờ này dì nấu ăn chưa tới làm việc.
"Ừ."
Ngón tay quý giá trượt xuống nắm lấy cần cổ của chàng trai rồi ngón cái nâng cằm cậu lên.
Ngay sau đó một mùi thơm cỏ cây mát lạnh quen thuộc xộc vào, Trần Hiệt cúi xuống, từ trên cao định hôn lên môi Giang Đề.
Giang Đề trừng mắt lập tức từ chối.
Trần Hiệt hơi nhíu mày.
Không cho?
Thế là anh xoay ghế cậu nửa vòng, kéo người dậy rồi tự mình ngồi xuống ghế.
Giang Đề vừa định hỏi sao lại cướp ghế của người ta thì người đàn ông đó mạnh mẽ kéo cậu vào lòng.
Cậu giạng hai chân, mặt đối mặt ngồi trên đùi Trần Hiệt.
Trần Hiệt vừa ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của chàng trai vừa ấn lấy gáy của cậu.
Sau đó anh vùi mặt vào cổ cậu hít một hơi thật sâu.
Giống như đang hít mèo đến nghiện.
Giang Đề: "......"
Nếu là bình thường, Giang Đề lười đôi co.
Nhưng lúc này mặt cậu đỏ bừng, cực kỳ kháng cự định đẩy người ra.
Trần Hiệt nhận ra cậu muốn trốn liền nắm cằm cậu nghiêng đầu hôn xuống.
"Ưm! Không được, anh mẹ..."
"Không phải chứ, Giang Tiểu Đề à, bạn trai của em ba ngày rồi không được lợi lộc gì từ em đấy."
"......"
Thấy Trần Hiệt còn muốn tiếp tục ôm ôm hôn hôn như thể muốn nuốt cậu vào tận xương tủy thì cuối cùng Giang Đề cũng chộp lấy cơ hội nói: "Em đang livestream."
Toàn thân Trần Hiệt cứng đờ: "......?"
Anh ôm lấy Giang Đề, nhẹ nhàng xoay ghế, đôi mắt hoa đào u uẩn nhìn về phía ống kính máy tính.
Vẫn chưa thể tin nổi.
Cho đến khi một tay Giang Đề che mặt, một tay di chuột mở phần trợ lý bình luận ra.
Khoảnh khắc đó, Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào biển lời của fan trên màn hình, toàn là lời lẽ hoang dại, anh hoàn toàn câm nín.
Tưởng vậy là xong à?
Không hề.
Điện thoại của quản lý gọi đến đúng giờ giọng gào như sư tử Hà Đông vang vọng khắp phòng livestream khiến tất cả khán giả đều nghe rõ mồn một.
"TRẦN! HIỆT! Hai người là streamer game chứ không phải streamer X! Ai cho hai người phát sóng cảnh âu yếm hở tí là AV thế hả?!"
Trần Hiệt: "..."
Giang Đề: "..."
Giang Đề còn biết ngượng đẩy Trần Hiệt ra cắm đầu cắm cổ chạy mất, để lại thủ phạm chính tự xử lý hậu quả.
Trần Hiệt cũng thấy xấu hổ.
Tuy anh rất thích được toàn mạng đẩy thuyền CP giữa anh và Giang Đề, nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ livestream cả cảnh riêng tư như vậy.
Anh xoa xoa mũi khô khốc ho một tiếng: "Khụ... Các anh em à, chuyện này ấy mà... Giang Tiểu Đề cần giữ thể diện nên đừng cho chuyện này lên hotsearch nữa nhé... Mọi người thấy sao?"
Ngoài mặt fan gật đầu lia lịa bảo được được nhưng vừa quay lưng đã ùa ra quảng trường mạng xã hội, lan truyền khắp nơi.
Độ hot cứ như ngồi tên lửa vèo cái lên top 1 hotsearch.
Cùng lúc đấy các đồng đội tỉnh dậy phát hiện đội trưởng Trần nào đó và cục cưng Giang của đội... Cùng nhau nằm thẳng trên top hotsearch.
???
Xảy ra chuyện gì vậy?
Họ nhấn vào xem thấy cư dân mạng đang bàn nhau nếu bị tiểu đường thì phải làm sao?
Cười chết, đội trưởng với bé Đề thì liên quan gì đến tiểu đường chứ?
Thế mà vừa mở clip do fan cắt ra thì họ cũng không chịu nổi nữa.
Tiếng gào điên tiết của Triệu Bắc Nam từ phòng ngủ vang vọng xuống tầng một: "Đm chó Hiệt, anh có thể bớt lộ liễu được không?!"
Time thì không nhịn được mà đăng trạng thái trên Weibo: "Mời mọi người cùng tôi tấn công đôi tình nhân nhà tôi [vẫy tay]"
Cloud không dám nói gì mà chỉ lặng lẽ thả like cho status đó.
Tưởng chỉ có fan và nội bộ EOG mắc bệnh tiểu đường hả?
Không đâu.
Fan còn tổng hợp thống kê cho thấy trong ngày hôm đó gần như toàn bộ tuyển thủ trong Liên Minh đều lên mạng.
Sau khi hóng hotsearch xong thì kết quả trực tiếp là từng nhóm tuyển thủ bắt đầu livestream mở nhóm chat công khai... Bàn chuyện bao lì xì cưới.
Thật ra chuyện này đã được bàn mấy lần rồi, nhưng trước giờ chưa bao giờ nghiêm túc đến vậy.
Lì xì cưới đúng là chuyện khó nói, tụi họ cũng đều là thanh niên chưa nhiều kinh nghiệm.
May mà có tiền lệ.
Lần này có vài tuyển thủ kỳ cựu lên tiếng vì từng dự đám cưới của Thẩm Trụy.
Sau một hồi thảo luận rôm rả họ kết luận: Nếu anh Trần nào đó và cậu Giang nào đó cưới trong năm nay thì có thể mừng bằng tiền ngang với Thẩm Trụy.
Còn nếu là sang năm, năm sau nữa, hoặc năm sau nữa nữa... Thì chưa chắc.
Bởi vì mỗi năm vật giá một khác, lì xì cưới cũng chỉ có tăng không có giảm.
Điều đó khiến các tuyển thủ trẻ tuổi lo sốt vó, ai mà muốn tốn thêm tiền mừng cơ chứ?
Thế nên chiều hôm đó khi Giang Đề vừa ngủ dậy đã nhận được hàng chục tin nhắn giục cưới.
?
Cậu ngồi trên giường vò đầu tóc rối bù.
Sao mọi chuyện lại ngày càng đi xa thế này?
Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa vang lên, giọng ai đấy ngoài cửa vui vẻ hỏi: "Bạn trai nhỏ của anh dậy chưa nào?"
Mặt Giang Đề đen như đít nồi gào lên bực bội: "Chưa dậy!!"
Trần Hiệt: "..."
Hú hồn.
Suýt nữa là anh đẩy cửa vào rồi, nếu thế chắc ăn một trận đấm nên thân.
---
Tác giả có lời muốn nói:
Bé Đề: Tôi mới bao nhiêu tuổi chứ? Chưa gì đã bị đồng nghiệp giục cưới rồi, thật là viển vông.
Trần Hiệt: Thế bao giờ kết hôn với anh đây?
Bé Đề: ...
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
•Chúc mừng sinh nhật Anh Zà muộn với quả Pentakill thứ 2 đến từ con vợ Ahri của ảnh 🙌
8/5/2025
#DevilsNTT
Điều khiến anh càng u uất hơn là sáng hôm sau khi dậy cho mèo ăn, đi ngang qua phòng huấn luyện thì phát hiện cậu bạn trai nhỏ của anh lại đang đấu luyện tập với Cloud.
Trần Hiệt nhìn đồng hồ đeo tay, mới tám giờ sáng.
Ngoài anh ra thì thường vào giờ này đến gà trong căn cứ còn chưa dậy.
Làm anh tức đến bật cười luôn rồi.
Tình trạng này kéo dài suốt hai ngày.
Nghĩ thì chỉ là hai ngày nhưng đối với một người đàn ông trưởng thành máu nóng sôi trào, dương khí dồi dào và độc thân 23 năm còn mới bắt đầu biết mùi yêu đương như Trần Hiệt thì ngày tắm nước lạnh ba lần cũng không ngăn nổi bản thân từ thép hóa thành gà chọi bốc hoả.
Ngày thứ ba cũng là hôm trước trận bán kết, cuối cùng Trần Hiệt không chịu nổi nữa.
Sáu giờ khi trời mới tờ mờ sáng anh ôm mèo chui vào phòng Giang Tiểu Đề.
Anh nghĩ bụng, giờ này thì chắc chắn tóm được rồi chứ? Ai ngờ vừa đẩy cửa ra, giường trống trơn.
?
Trần Hiệt hít sâu một hơi, vò đầu mèo tự giễu nói: "Ba con vất vả lắm mới kiếm được người yêu nhưng cuối cùng vẫn phải nằm phòng không đơn chiếc. Chậc, con không sợ ba bị nghẹn chết sao."
Lộ Lộ duỗi chân ôm lấy cổ anh: "Meow~~~"
---
Phòng huấn luyện.
Cloud với Giang Đề đang ở trong bản đồ luyện tập tùy chỉnh của khe núi, nghiên cứu chiến thuật gì đó.
Cloud lẩm bẩm: "Bé Đề, cách này thật sự hiệu quả à?"
Giang Đề thản nhiên đáp: "Không chắc nhưng có thể thử xem. Nếu nhất định phải chơi đội hình này thì thay Mỹ Nhân Ngư thành Chuột Lông Vàng, độ thao tác sẽ cao hơn chút."
Một tay Cloud đặt lên chuột, một tay sờ cằm, mắt chăm chú nhìn màn hình máy tính cân nhắc tính khả thi của phương án thay thế này.
Hắn vừa định nói tuy Chuột Lông Vàng mạnh nhưng độ ổn định yếu thì lúc đó điện thoại đặt bên cạnh sáng màn hình.
Cầm lên nhìn là Trần Hiệt.
[Đội trưởng: Người yêu nhỏ của tôi đang ở với cậu à?]
Cloud ngẩng đầu nhìn Giang Đề đang tập trung thử trang bị.
[Cloud: Đúng vậy, bọn em đang ở phòng huấn luyện]
[Đội trưởng: Cày đêm hay mới dậy?]
[Cloud: Cày đêm]
[Đội trưởng: Tuyệt ghê, chỉ có hai người được vui]
Cloud vẫn chưa nhận ra sự nghiêm trọng của vấn đề.
[Cloud: Đội trưởng, có chuyện gì sao?]
Đối phương đang gõ chữ...
[Đội trưởng: [hình ảnh]]
[Đội trưởng: Cậu nhìn cái bóng đèn này xem, nó sáng không?]
Cloud: ?
[Cloud: Sáng]
[Cloud: Đội trưởng, đèn trong phòng anh hư rồi hả? Mất điện à?]
Đối phương đang gõ chữ...
[Đội trưởng: Đừng đùa nữa, đội trưởng của cậu có cậu rồi mà còn sợ mất điện à?]
Cloud nhìn chằm chằm câu đó sững người.
Không hiểu sao, dù là qua mạng thì hắn vẫn cảm thấy một luồng sát khí từ màn hình điện thoại lao thẳng vào mặt.
"...."
Cloud rùng mình lạnh sống lưng.
Vì sợ bị đội trưởng nhà mình xử đẹp nên hắn lập tức out game một cách dứt khoát.
Giang Đề thấy vậy cau mày: "Anh làm gì vậy?"
"Khụ. Bé Đề." Cloud ngượng ngùng gãi mũi, "Trời sáng rồi, hay tụi mình đi ngủ sớm chút nha?"
Giang Đề đang nghiên cứu lên cơn nghiện nên chẳng có buồn ngủ gì cả.
"Anh ngủ đi, tôi chơi thêm một lát."
Cloud nhanh chóng tắt máy thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Trước khi đi hắn quay đầu ngập ngừng nói: "Bé Đề, cậu... Nên qua phòng đội trưởng nhiều hơn, quan tâm sức khỏe tinh thần thể xác của ảnh một chút."
Giang Đề không ngẩng đầu: "Cái gì?"
"Dù gì... Anh ý khỏe, tôi mới khỏe."
Giang Đề dừng tay lại: "?"
Trong phòng huấn luyện chỉ còn một mình Giang Đề.
Mười lăm phút sau cậu phát hiện không có Cloud phối hợp thì việc nghiên cứu này hoàn toàn không ra kết quả.
Đã vậy khỏi phí thời gian.
Giang Đề chuẩn bị tắt game vô tình liếc thấy đồng hồ dưới góc phải màn hình.
Giữa tháng rồi, nhưng tháng này cậu gần như chưa livestream mấy.
Cứ thế này sợ cuối tháng không hoàn thành chỉ tiêu.
Dù sao cũng không buồn ngủ nên mở stream tăng thời lượng cái đã.
Giang Đề tiện thể đi lấy ít snack coi như ăn sáng.
Sáng sớm nên lưu lượng thấp, nhưng vì fanbase đông nên vừa bật stream đã có nhiều người vào.
[Chào buổi sáng bé Đề~]
Giang Đề ăn khoai tây chiên: "Chào."
[Con trai ngoan của ba, thức sớm hay thức nguyên đêm vậy?]
Giang Đề ăn bánh trứng: "Thức nguyên đêm."
[Sáng sớm mà ăn mấy thứ này á? Không sợ ảnh hưởng đến sự phát triển cơ thể à?]
Giang Đề đưa bát nho lên, một lần cho ba quả vào miệng.
Sau đó vặn nắp sữa tu ừng ực vài ngụm.
[......]
[Không cần gồng chứng minh mình ăn uống healthy tới vậy đâu]
[Đủ má, thế này mà còn không là không healthy à?]
[Bé cưng, mẹ không dạy con sáng sớm mà ăn mấy thứ này sẽ lạnh bụng sao?]
Giang Đề thản nhiên đáp: "Đúng là chưa từng nói."
Sống mười mấy năm hầu như mẹ cậu chưa từng nấu cho cậu bữa nào.
Ăn gì bổ với không bổ, cậu chưa bao giờ biết.
Nhưng từ khi đến EOG thì cậu có tăng cân một chút.
Trần Hiệt bảo thịt cậu không nhiều nhưng rất mềm nên cực thích ôm, thích xoa.
Rất dễ nghiện kiểu khiến người ta không dứt ra nổi.
Nghĩ đến đó khóe môi Giang Đề vô thức cong lên, ăn càng hăng hơn.
Nhưng cậu không muốn nhìn bình luận nữa, dứt khoát tắt cửa sổ chat.
Đúng lúc này tiếng mở cửa vang lên.
Người mới đến trước tiên đặt xuống bàn một phần ăn sáng đầy đủ dinh dưỡng gồm sữa nóng, thịt xông khói, trứng lòng đào, thịt gà, bánh trứng và bơ.
Sau đó đứng sau lưng Giang Đề, đưa tay xoa xoa tóc mềm mại của cậu.
Giang Đề chớp mắt: "Anh làm đấy à?"
Thường giờ này dì nấu ăn chưa tới làm việc.
"Ừ."
Ngón tay quý giá trượt xuống nắm lấy cần cổ của chàng trai rồi ngón cái nâng cằm cậu lên.
Ngay sau đó một mùi thơm cỏ cây mát lạnh quen thuộc xộc vào, Trần Hiệt cúi xuống, từ trên cao định hôn lên môi Giang Đề.
Giang Đề trừng mắt lập tức từ chối.
Trần Hiệt hơi nhíu mày.
Không cho?
Thế là anh xoay ghế cậu nửa vòng, kéo người dậy rồi tự mình ngồi xuống ghế.
Giang Đề vừa định hỏi sao lại cướp ghế của người ta thì người đàn ông đó mạnh mẽ kéo cậu vào lòng.
Cậu giạng hai chân, mặt đối mặt ngồi trên đùi Trần Hiệt.
Trần Hiệt vừa ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của chàng trai vừa ấn lấy gáy của cậu.
Sau đó anh vùi mặt vào cổ cậu hít một hơi thật sâu.
Giống như đang hít mèo đến nghiện.
Giang Đề: "......"
Nếu là bình thường, Giang Đề lười đôi co.
Nhưng lúc này mặt cậu đỏ bừng, cực kỳ kháng cự định đẩy người ra.
Trần Hiệt nhận ra cậu muốn trốn liền nắm cằm cậu nghiêng đầu hôn xuống.
"Ưm! Không được, anh mẹ..."
"Không phải chứ, Giang Tiểu Đề à, bạn trai của em ba ngày rồi không được lợi lộc gì từ em đấy."
"......"
Thấy Trần Hiệt còn muốn tiếp tục ôm ôm hôn hôn như thể muốn nuốt cậu vào tận xương tủy thì cuối cùng Giang Đề cũng chộp lấy cơ hội nói: "Em đang livestream."
Toàn thân Trần Hiệt cứng đờ: "......?"
Anh ôm lấy Giang Đề, nhẹ nhàng xoay ghế, đôi mắt hoa đào u uẩn nhìn về phía ống kính máy tính.
Vẫn chưa thể tin nổi.
Cho đến khi một tay Giang Đề che mặt, một tay di chuột mở phần trợ lý bình luận ra.
Khoảnh khắc đó, Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào biển lời của fan trên màn hình, toàn là lời lẽ hoang dại, anh hoàn toàn câm nín.
Tưởng vậy là xong à?
Không hề.
Điện thoại của quản lý gọi đến đúng giờ giọng gào như sư tử Hà Đông vang vọng khắp phòng livestream khiến tất cả khán giả đều nghe rõ mồn một.
"TRẦN! HIỆT! Hai người là streamer game chứ không phải streamer X! Ai cho hai người phát sóng cảnh âu yếm hở tí là AV thế hả?!"
Trần Hiệt: "..."
Giang Đề: "..."
Giang Đề còn biết ngượng đẩy Trần Hiệt ra cắm đầu cắm cổ chạy mất, để lại thủ phạm chính tự xử lý hậu quả.
Trần Hiệt cũng thấy xấu hổ.
Tuy anh rất thích được toàn mạng đẩy thuyền CP giữa anh và Giang Đề, nhưng cũng chưa từng nghĩ sẽ livestream cả cảnh riêng tư như vậy.
Anh xoa xoa mũi khô khốc ho một tiếng: "Khụ... Các anh em à, chuyện này ấy mà... Giang Tiểu Đề cần giữ thể diện nên đừng cho chuyện này lên hotsearch nữa nhé... Mọi người thấy sao?"
Ngoài mặt fan gật đầu lia lịa bảo được được nhưng vừa quay lưng đã ùa ra quảng trường mạng xã hội, lan truyền khắp nơi.
Độ hot cứ như ngồi tên lửa vèo cái lên top 1 hotsearch.
Cùng lúc đấy các đồng đội tỉnh dậy phát hiện đội trưởng Trần nào đó và cục cưng Giang của đội... Cùng nhau nằm thẳng trên top hotsearch.
???
Xảy ra chuyện gì vậy?
Họ nhấn vào xem thấy cư dân mạng đang bàn nhau nếu bị tiểu đường thì phải làm sao?
Cười chết, đội trưởng với bé Đề thì liên quan gì đến tiểu đường chứ?
Thế mà vừa mở clip do fan cắt ra thì họ cũng không chịu nổi nữa.
Tiếng gào điên tiết của Triệu Bắc Nam từ phòng ngủ vang vọng xuống tầng một: "Đm chó Hiệt, anh có thể bớt lộ liễu được không?!"
Time thì không nhịn được mà đăng trạng thái trên Weibo: "Mời mọi người cùng tôi tấn công đôi tình nhân nhà tôi [vẫy tay]"
Cloud không dám nói gì mà chỉ lặng lẽ thả like cho status đó.
Tưởng chỉ có fan và nội bộ EOG mắc bệnh tiểu đường hả?
Không đâu.
Fan còn tổng hợp thống kê cho thấy trong ngày hôm đó gần như toàn bộ tuyển thủ trong Liên Minh đều lên mạng.
Sau khi hóng hotsearch xong thì kết quả trực tiếp là từng nhóm tuyển thủ bắt đầu livestream mở nhóm chat công khai... Bàn chuyện bao lì xì cưới.
Thật ra chuyện này đã được bàn mấy lần rồi, nhưng trước giờ chưa bao giờ nghiêm túc đến vậy.
Lì xì cưới đúng là chuyện khó nói, tụi họ cũng đều là thanh niên chưa nhiều kinh nghiệm.
May mà có tiền lệ.
Lần này có vài tuyển thủ kỳ cựu lên tiếng vì từng dự đám cưới của Thẩm Trụy.
Sau một hồi thảo luận rôm rả họ kết luận: Nếu anh Trần nào đó và cậu Giang nào đó cưới trong năm nay thì có thể mừng bằng tiền ngang với Thẩm Trụy.
Còn nếu là sang năm, năm sau nữa, hoặc năm sau nữa nữa... Thì chưa chắc.
Bởi vì mỗi năm vật giá một khác, lì xì cưới cũng chỉ có tăng không có giảm.
Điều đó khiến các tuyển thủ trẻ tuổi lo sốt vó, ai mà muốn tốn thêm tiền mừng cơ chứ?
Thế nên chiều hôm đó khi Giang Đề vừa ngủ dậy đã nhận được hàng chục tin nhắn giục cưới.
?
Cậu ngồi trên giường vò đầu tóc rối bù.
Sao mọi chuyện lại ngày càng đi xa thế này?
Đúng lúc đó có tiếng gõ cửa vang lên, giọng ai đấy ngoài cửa vui vẻ hỏi: "Bạn trai nhỏ của anh dậy chưa nào?"
Mặt Giang Đề đen như đít nồi gào lên bực bội: "Chưa dậy!!"
Trần Hiệt: "..."
Hú hồn.
Suýt nữa là anh đẩy cửa vào rồi, nếu thế chắc ăn một trận đấm nên thân.
---
Tác giả có lời muốn nói:
Bé Đề: Tôi mới bao nhiêu tuổi chứ? Chưa gì đã bị đồng nghiệp giục cưới rồi, thật là viển vông.
Trần Hiệt: Thế bao giờ kết hôn với anh đây?
Bé Đề: ...
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
•Chúc mừng sinh nhật Anh Zà muộn với quả Pentakill thứ 2 đến từ con vợ Ahri của ảnh 🙌
8/5/2025
#DevilsNTT
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương