Trần Hiệt đóng cửa lại, vừa quay người thì thấy Giang Đề đang ôm chăn ngồi trên giường với vẻ mặt u ám nhìn anh.
Anh khựng lại tưởng người kia bị mệt sau khi ngủ dậy nên mang bữa sáng đặt ở đầu giường, quỳ một gối lên giường, cúi người xuống trao cho chàng trai đang cáu kỉnh một nụ hôn nhẹ.
Môi răng va chạm, đầu lưỡi liếm qua đầu lưỡi làm khơi gợi ham muốn.
Đáng lẽ đây phải là một nụ hôn vô cùng dễ chịu và ấm áp, bình thường cho dù Giang Đề có bực đến mấy cũng sẽ được dỗ dành.
Nhưng không hiểu vì sao nụ hôn hôm nay lại khiến cậu càng lúc càng cáu hơn.
"Vẫn muốn ngủ à? Hửm?" Trần Hiệt đưa đầu ngón tay lau đi vệt ướt ở khóe môi chàng trai.
Ngủ thì chắc chắn vẫn muốn, nhưng...
Giang Đề định nói lại thôi, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Cậu vò rối mái tóc loạn xạ của mình, mặt lạnh nói: "Em đi vệ sinh."
Đi vệ sinh thì đi còn ôm chăn làm gì? Trần Hiệt nheo mắt vươn cánh tay dài kéo cậu bạn trai nhỏ định bước xuống giường trở lại.
Anh không vạch trần mà chỉ là đưa tay trái luồn vào dưới eo cậu, cổ tay thon gọn biến mất trong chăn.
Trong khoảnh khắc đó, Giang Đề run lên, mặt đỏ bừng.
Trần Hiệt bật cười khẽ, quả nhiên là vậy—
Giang Đề nổi cáu: "Biến ra, em tự xử được."
Trần Hiệt đè chàng trai đang bối rối muốn bỏ trốn vào lòng, dở khóc dở cười.
"Không phải chứ, Giang Đề, thời buổi này ngay cả đồ bỏ đi còn được tái chế, em có bạn trai mà lại chỉ yêu trên tinh thần thôi à?"
"Là do kỹ năng anh kém hay do em không được?"
Đàn ông tối kỵ nhất là bị nói không được.
Tinh thần hiếu thắng của Giang Đề lập tức bị khơi dậy.
Cậu nghiến răng xấu hổ đến giận dữ nhìn người đàn ông cả bụng đầy trò xấu trước mặt: "Anh muốn gì?"
"Không muốn gì cả."
Trong căn phòng tối, năm ngón tay của Trần Hiệt rơi lên gò má xinh đẹp của chàng trai.
Anh mạnh mẽ hôn xuống, hôn đến khi cậu không còn sức phản kháng thì mới bắt đầu động tay.
"Em bé, để bạn trai giúp em."
Người đàn ông này nói lời ngon ngọt thì như nước chảy mây trôi mà làm việc xấu thì cũng quá thành thạo, thuần thục.
Giang Đề bị làm đến mức thở không ra hơi, khóe mắt đỏ hoe, làn mi ướt đẫm lệ.
Ban đầu còn ngồi dựa đầu giường nhưng rồi chẳng còn chút sức lực nào, eo mềm nhũn bị người đàn ông xấu xa đỡ nằm xuống gối.
Cậu ngửa dài cổ trông như một con thiên nga tuyệt vọng hấp hối, đôi môi cắn chặt đến trắng bệch.
Trần Hiệt thấy vậy thì cuống họng nam tính khẽ chuyển động, bờ vai và lưng kéo căng tạo thành một đường cong đầy mạnh mẽ, anh cúi xuống lại hôn cậu lần nữa.
Hơi thở quấn lấy nhau, môi răng gắn bó.
Giang Đề không còn phòng bị nên bị dẫn dắt tất cả, bị hút, bị liếm, bị hôn.
Thế giới càng lúc càng đảo lộn và bỏng rát, trong lúc ý thức mơ hồ tan vỡ, cậu hỏi người đàn ông đang đè lên mình: "…Anh thì sao?"
"Hửm?"
Trần Hiệt vẫn rất chuyên chú dù là một lòng hai việc.
Giang Đề hơi ngẩng cằm, đôi mắt ươn ướt đỏ hồng nhìn vô định lên trần nhà.
Dần dần bàn tay đang nắm chặt chăn buông lỏng rồi lưỡng lự đưa tới eo Trần Hiệt, sau đó trượt xuống chạm vào dây lưng của anh.
Cơ thể Trần Hiệt lập tức run lên.
Anh đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng nóng bỏng, vui mừng pha chút thấp thỏm.
Tai Giang Đề như bốc khói, cậu quay mặt đi, giọng cứng ngắc nói: "Bình thường anh dùng tay trái hay tay phải?"
"Rất ít."
Trong không khí yên tĩnh vang lên tiếng mở khóa thắt lưng, rất nhỏ thôi nhưng đủ khiến tim Giang Đề đập loạn lên.
"Thường thì anh đi tắm nước lạnh."
Giang Đề: "…"
Biết Giang Đề chưa từng làm chuyện đó cho ai, Trần Hiệt ôm cậu ngồi dậy, kê thêm hai cái gối sau lưng để dễ hơn chút.
Rồi vừa hôn môi cậu vừa kéo tay phải của cậu ra.
Đùm bọc lẫn nhau lao động cật lực.
Đây là lần đầu tiên của cậu nên cần được cổ vũ.
Vừa cổ vũ vừa thưởng.
Sau một lúc lâu Giang Đề cảm thấy trời đất đảo lộn, mặt đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, ngã vật ra.
Giấy bị ném vương vãi khắp nơi.
Trần Hiệt hỏi cậu muốn đi tắm hay ngủ.
Giang Đề vùi mặt vào gối, tóc con trên đầu dựng đứng, mệt mỏi nói: "Tắm."
Bạn trai nhỏ bị làm đến khàn cả giọng.
Trần Hiệt cong môi cười vui vẻ xoa đầu cậu, giọng khẽ dụ dỗ: "Anh tắm chung với em nhé?"
Một cái gối bay thẳng vào mặt anh.
"CÚT!!"
Tính khí không những không được dỗ mà còn bốc hỏa dữ hơn.
Tiếc là miệng thì cứng nhưng hành động lại mềm nhũn.
Thật sự Giang Đề bị dày vò quá mức, tay vừa nóng vừa mỏi.
Trần Hiệt cười cười.
Biết không thể chọc ghẹo nhóc con thêm nữa, không muốn bị phản đòn nên anh ngồi dậy cài lại thắt lưng.
Giang Đề nghe thấy tiếng động lén ngẩng đầu thấy áo của đối phương bị kéo lên, cơ bụng rắn chắc hiện ra vài phần mang theo sức mạnh bộc phát khó diễn tả.
"…"
Cậu lặng lẽ vùi mặt nóng bừng trở lại vào gối.
Trần Hiệt chỉnh lại quần áo xong xoa đầu Giang Đề.
"Anh đi đây, nhớ ăn sáng nha."
Giang Đề chẳng buồn để ý: "…Ừ."
Tiếng cửa khẽ khàng vang lên.
Ánh sáng tràn vào.
Ánh sáng lại rút đi.
Giang Đề nằm sấp trên giường mãi chẳng buồn nhúc nhích.
Trần Hiệt vừa ra khỏi phòng Giang Đề thì chạm mặt quản lý với đồng đội.
Hôm nay có một buổi quay ghi hình ngắn cho truyền thông nên mọi người phải dậy sớm để phối hợp phỏng vấn.
Ai cũng ăn mặc chỉnh tề định chia nhau đi gọi Trần Hiệt và Giang Đề lên tầng thượng có vườn hoa, nào ngờ lại bắt gặp đội trưởng vĩ đại của họ vừa từ phòng Giang Đề đi ra, bộ dạng thỏa mãn sung sướng.
Không khí lập tức đông cứng.
Tuy vậy mọi người vẫn giữ chút hy vọng rằng Trần Hiệt là công dân liêm khiết.
Triệu Bắc Nam cười gượng: "Chắc bé Đề dậy rồi nhỉ?"
Trần Hiệt nhạt nhẽo đáp: "Chưa."
Time: "Giờ này còn chưa dậy, sắp muộn phỏng vấn rồi."
"Không dậy nổi, rời lịch cho em ấy đi."
"…"
"…"
"…"
Trong lòng tất cả đều nứt toác.
Nhìn cái mặt chó của anh kìa đội trưởng, mẹ nó rốt cuộc anh đã làm gì bé Đề của bọn tôi thế hả?!
Đàn ông với nhau làm gì thì ai chẳng biết. Vậy nên...
Triệu Bắc Nam nheo mắt, giọng đầy oán khí: "Đội trưởng, em khinh thường anh."
Time: "Khinh thường +1."
Cloud: "Tôi không khinh thường. Tôi kỳ thị."
Trần Hiệt: "…"
Thật ra Giang Đề không ngủ tiếp.
Dù buồn ngủ mệt mỏi nhưng công việc của đội cậu chưa bao giờ ỷ lại hay trốn tránh, dù mọi người đều cưng chiều cậu.
Lúc này ở khu vườn tầng thượng thật yên tĩnh.
Trong bầu không khí ẩm ướt là hương hoa hồng lan toả ngào ngạt kèm theo tiếng chuông gió dịu dàng ôm lấy từng hơi thở.
Cloud đang được phỏng vấn, những người khác ngồi bên lướt điện thoại.
Giang Đề uể oải gục lên bàn, chơi trò thú cưng kiếm tiền mua nhà.
Không hiểu sao cậu cứ thấy hình như số vàng trong hộp đồ ăn của mèo con mình tăng lên.
Nhưng vì hộp thư có quá nhiều thông báo cậu lười mở xem nên không biết rằng chó con của Trần Hiệt đã ghé qua.
Đang chơi thì nghe Time mở lời.
"Nghe chưa? WWG bắt đầu chuẩn bị cho việc giải nghệ của Trụy Thần rồi đấy."
Giang Đề liếc thấy động tác ăn bánh mì của Trần Hiệt chợt khựng lại, khóe môi đang cong lên vì vui vẻ cũng từ từ rũ xuống.
Triệu Bắc Nam cảm thán: "Không phải chứ? Nhanh vậy?"
Time thở dài: "Vốn nên nghỉ từ lâu rồi, chỉ là cứ trì hoãn mãi. Tối qua thi xong phải vào thẳng phòng cấp cứu."
"WWG sẽ tổ chức giải nghệ cho hắn thế nào?"
Time lắc đầu: "Với tính của hắn thì chắc chắn sẽ không cho Lâm Thân Chiết tổ chức kiểu đám tang rùm beng đâu, có lẽ…"
Hắn bỗng ngừng lại.
Một cơn gió lẫn mưa xuân lướt qua làm mũi Giang Đề đỏ ửng.
Cậu khịt mũi.
Đúng lúc Triệu Bắc Nam la to: "Hắn muốn đánh thêm một trận cuối! Và liệu có nổi không?"
Giang Đề nhắn WeChat cho Trần Hiệt.
Trần Hiệt đã chẳng còn tâm trạng ăn.
Anh đặt đồ ăn xuống cầm điện thoại lên.
[Giang Tiểu Đề: King nói mùa sau tự nguyện xuống đội hai]
Trần Hiệt gõ chữ chậm rãi.
[Daddy Công Chúa: Anh biết rồi. Sau này sẽ quay lại thôi]
Từ khi Sun bị loại ở tứ kết thì nội bộ đã bắt đầu rạn nứt.
King có ý định chuyển nhượng nhưng ban lãnh đạo không đồng ý, còn dùng hợp đồng mờ ám để trói buộc.
Không chịu nổi nữa nên hắn đành tự nguyện rút khỏi đội một xuống đội hai.
Việc tự từ bỏ vị trí chính thức là rất hiếm trong giới nhưng cũng không phải không có.
Trong giới E-Sports thì mâu thuẫn giữa tuyển thủ và đội ngũ cao tầng xảy ra như cơm bữa. Ai đúng ai sai không quan trọng, quan trọng là ai nắm quyền lớn.
Về mặt này trừ vài trường hợp đặc biệt, gần như mọi đội ngũ đều là bên thắng tuyệt đối.
Trần Hiệt cứ tưởng Giang Đề buồn nên định an ủi vài câu.
Nhưng rồi một tin nhắn nữa hiện lên.
[Giang Tiểu Đề: Album ảnh]
[Daddy Công Chúa: ?]
Đối phương đang nhập…
Nhập suốt ba phút.
[Giang Tiểu Đề: Anh xem được rồi]
Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào màn hình mà sững người.
Anh nghe thấy chàng trai bên cạnh đột nhiên úp điện thoại xuống bàn, vùi mặt vào tay, đôi tai đỏ ửng.
Rõ ràng đây là một việc cực kỳ xấu hổ với cậu.
Nhưng cậu vẫn làm.
Trần Hiệt im lặng một lúc, khóe môi cong lên, nét vui sướng lộ rõ cả trên chân mày.
Bạn trai nhỏ của anh lại đang dỗ anh vui.
***
Danh sách bốn đội bước vào vòng tứ kết cuối cùng cũng đã được công bố là EOG, WWG, FireBall (FB), và P-Trains.
Kết quả này khiến cả giới E-Sports như phát cuồng, phấn khích đến mức khó ngủ cả đêm.
Tuy nhiên khi các trang chuyên môn và người hâm mộ bắt đầu dự đoán ai sẽ giành chức vô địch thì EOG lại không phải đội được đánh giá cao nhất.
Ngay cả WWG là đội từng ngang tài ngang sức với EOG cũng không được kỳ vọng, thậm chí còn bị dự đoán là đội yếu nhất trong bốn đội.
Thật ra kết quả này không nằm ngoài dự đoán của giới chuyên môn.
Hiện EOG đang có một tuyển thủ mới.
Cậu ấy rất mạnh nhưng phong độ không ổn định.
Chưa kể đến việc cậu còn mang cái danh gọi là nhóc phá game thì ai mà biết được đến phút chót có làm nên trò trống gì hay lại lật kèo thua ngược?
Phải biết rằng trước đây, cậu từng ám sập ba đội tuyển lớn khiến họ phá sản.
Còn về WWG.
Thiếu vắng Thẩm Trụy là trụ cột của đội coi như mất đi linh hồn chiến thuật.
Thực ra các tuyển thủ còn lại cũng không yếu nhưng chẳng ai đủ sức gánh vác cả đội.
Thế nhưng ngay sau đó, trong danh sách đội hình xuất phát mà WWG công bố thì cái tên Thẩm Trụy lại xuất hiện!
Cả giới E-Sports lập tức im bặt.
Không lâu sau là hàng loạt người hâm mộ đã kéo nhau lên Weibo chính thức của Liên Minh để kiến nghị, tha thiết hy vọng trận bán kết sẽ sắp xếp để EOG và WWG đối đầu.
Thế nhưng theo thể thức giải đấu, bốn đội vào bán kết sẽ được bốc thăm chia cặp ngẫu nhiên.
Đáng tiếc là vận may không đứng về phía họ khi EOG và WWG không nằm cùng nhánh.
Rốt cuộc Giang Đề cũng không hiểu điều này có gì đặc biệt đến vậy, nhưng rõ ràng cậu cảm nhận được trong những ngày đó tâm trạng của Trần Hiệt tụt dốc không phanh.
Đêm sau khi huấn luyện xong, Trần Hiệt không ở lại ăn đêm với mọi người mà lặng lẽ quay về phòng.
Giang Đề đứng từ xa nhìn bóng lưng anh, cũng buông xiên thịt nướng và con tôm hùm đang ăn dở xuống.
"Ê, bé Đề Bảo, cậu đi đâu đó?"
"Tôi về phòng tắm cái."
Từ trước đến nay chỉ có Trần Hiệt là người chủ động mò vào phòng Giang Đề chứ Giang Đề chưa từng sang phòng Trần Hiệt lần nào.
Đêm nay là lần đầu tiên.
Khi Trần Hiệt thấy cậu mặc đồ ngủ xuất hiện trước giường mình thì ngoài sự bất ngờ còn có cả nụ cười chẳng thể giấu được nơi khóe môi.
Ngay khoảnh khắc đó, Giang Đề đã hối hận.
Mẹ kiếp, cậu biết ngay mà, tự mình đưa tới cửa, chẳng khác gì một món ăn dọn sẵn.
Đàn ông tồi như con chó lợn này, chỉ cần ngửi thấy mùi là đói bụng ngay.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
15/4/2025
#DevilsNTT
Anh khựng lại tưởng người kia bị mệt sau khi ngủ dậy nên mang bữa sáng đặt ở đầu giường, quỳ một gối lên giường, cúi người xuống trao cho chàng trai đang cáu kỉnh một nụ hôn nhẹ.
Môi răng va chạm, đầu lưỡi liếm qua đầu lưỡi làm khơi gợi ham muốn.
Đáng lẽ đây phải là một nụ hôn vô cùng dễ chịu và ấm áp, bình thường cho dù Giang Đề có bực đến mấy cũng sẽ được dỗ dành.
Nhưng không hiểu vì sao nụ hôn hôm nay lại khiến cậu càng lúc càng cáu hơn.
"Vẫn muốn ngủ à? Hửm?" Trần Hiệt đưa đầu ngón tay lau đi vệt ướt ở khóe môi chàng trai.
Ngủ thì chắc chắn vẫn muốn, nhưng...
Giang Đề định nói lại thôi, vẻ mặt hơi kỳ lạ.
Cậu vò rối mái tóc loạn xạ của mình, mặt lạnh nói: "Em đi vệ sinh."
Đi vệ sinh thì đi còn ôm chăn làm gì? Trần Hiệt nheo mắt vươn cánh tay dài kéo cậu bạn trai nhỏ định bước xuống giường trở lại.
Anh không vạch trần mà chỉ là đưa tay trái luồn vào dưới eo cậu, cổ tay thon gọn biến mất trong chăn.
Trong khoảnh khắc đó, Giang Đề run lên, mặt đỏ bừng.
Trần Hiệt bật cười khẽ, quả nhiên là vậy—
Giang Đề nổi cáu: "Biến ra, em tự xử được."
Trần Hiệt đè chàng trai đang bối rối muốn bỏ trốn vào lòng, dở khóc dở cười.
"Không phải chứ, Giang Đề, thời buổi này ngay cả đồ bỏ đi còn được tái chế, em có bạn trai mà lại chỉ yêu trên tinh thần thôi à?"
"Là do kỹ năng anh kém hay do em không được?"
Đàn ông tối kỵ nhất là bị nói không được.
Tinh thần hiếu thắng của Giang Đề lập tức bị khơi dậy.
Cậu nghiến răng xấu hổ đến giận dữ nhìn người đàn ông cả bụng đầy trò xấu trước mặt: "Anh muốn gì?"
"Không muốn gì cả."
Trong căn phòng tối, năm ngón tay của Trần Hiệt rơi lên gò má xinh đẹp của chàng trai.
Anh mạnh mẽ hôn xuống, hôn đến khi cậu không còn sức phản kháng thì mới bắt đầu động tay.
"Em bé, để bạn trai giúp em."
Người đàn ông này nói lời ngon ngọt thì như nước chảy mây trôi mà làm việc xấu thì cũng quá thành thạo, thuần thục.
Giang Đề bị làm đến mức thở không ra hơi, khóe mắt đỏ hoe, làn mi ướt đẫm lệ.
Ban đầu còn ngồi dựa đầu giường nhưng rồi chẳng còn chút sức lực nào, eo mềm nhũn bị người đàn ông xấu xa đỡ nằm xuống gối.
Cậu ngửa dài cổ trông như một con thiên nga tuyệt vọng hấp hối, đôi môi cắn chặt đến trắng bệch.
Trần Hiệt thấy vậy thì cuống họng nam tính khẽ chuyển động, bờ vai và lưng kéo căng tạo thành một đường cong đầy mạnh mẽ, anh cúi xuống lại hôn cậu lần nữa.
Hơi thở quấn lấy nhau, môi răng gắn bó.
Giang Đề không còn phòng bị nên bị dẫn dắt tất cả, bị hút, bị liếm, bị hôn.
Thế giới càng lúc càng đảo lộn và bỏng rát, trong lúc ý thức mơ hồ tan vỡ, cậu hỏi người đàn ông đang đè lên mình: "…Anh thì sao?"
"Hửm?"
Trần Hiệt vẫn rất chuyên chú dù là một lòng hai việc.
Giang Đề hơi ngẩng cằm, đôi mắt ươn ướt đỏ hồng nhìn vô định lên trần nhà.
Dần dần bàn tay đang nắm chặt chăn buông lỏng rồi lưỡng lự đưa tới eo Trần Hiệt, sau đó trượt xuống chạm vào dây lưng của anh.
Cơ thể Trần Hiệt lập tức run lên.
Anh đột ngột ngẩng đầu, đôi mắt sâu thẳm lóe lên ánh sáng nóng bỏng, vui mừng pha chút thấp thỏm.
Tai Giang Đề như bốc khói, cậu quay mặt đi, giọng cứng ngắc nói: "Bình thường anh dùng tay trái hay tay phải?"
"Rất ít."
Trong không khí yên tĩnh vang lên tiếng mở khóa thắt lưng, rất nhỏ thôi nhưng đủ khiến tim Giang Đề đập loạn lên.
"Thường thì anh đi tắm nước lạnh."
Giang Đề: "…"
Biết Giang Đề chưa từng làm chuyện đó cho ai, Trần Hiệt ôm cậu ngồi dậy, kê thêm hai cái gối sau lưng để dễ hơn chút.
Rồi vừa hôn môi cậu vừa kéo tay phải của cậu ra.
Đùm bọc lẫn nhau lao động cật lực.
Đây là lần đầu tiên của cậu nên cần được cổ vũ.
Vừa cổ vũ vừa thưởng.
Sau một lúc lâu Giang Đề cảm thấy trời đất đảo lộn, mặt đỏ bừng, mồ hôi đầm đìa, ngã vật ra.
Giấy bị ném vương vãi khắp nơi.
Trần Hiệt hỏi cậu muốn đi tắm hay ngủ.
Giang Đề vùi mặt vào gối, tóc con trên đầu dựng đứng, mệt mỏi nói: "Tắm."
Bạn trai nhỏ bị làm đến khàn cả giọng.
Trần Hiệt cong môi cười vui vẻ xoa đầu cậu, giọng khẽ dụ dỗ: "Anh tắm chung với em nhé?"
Một cái gối bay thẳng vào mặt anh.
"CÚT!!"
Tính khí không những không được dỗ mà còn bốc hỏa dữ hơn.
Tiếc là miệng thì cứng nhưng hành động lại mềm nhũn.
Thật sự Giang Đề bị dày vò quá mức, tay vừa nóng vừa mỏi.
Trần Hiệt cười cười.
Biết không thể chọc ghẹo nhóc con thêm nữa, không muốn bị phản đòn nên anh ngồi dậy cài lại thắt lưng.
Giang Đề nghe thấy tiếng động lén ngẩng đầu thấy áo của đối phương bị kéo lên, cơ bụng rắn chắc hiện ra vài phần mang theo sức mạnh bộc phát khó diễn tả.
"…"
Cậu lặng lẽ vùi mặt nóng bừng trở lại vào gối.
Trần Hiệt chỉnh lại quần áo xong xoa đầu Giang Đề.
"Anh đi đây, nhớ ăn sáng nha."
Giang Đề chẳng buồn để ý: "…Ừ."
Tiếng cửa khẽ khàng vang lên.
Ánh sáng tràn vào.
Ánh sáng lại rút đi.
Giang Đề nằm sấp trên giường mãi chẳng buồn nhúc nhích.
Trần Hiệt vừa ra khỏi phòng Giang Đề thì chạm mặt quản lý với đồng đội.
Hôm nay có một buổi quay ghi hình ngắn cho truyền thông nên mọi người phải dậy sớm để phối hợp phỏng vấn.
Ai cũng ăn mặc chỉnh tề định chia nhau đi gọi Trần Hiệt và Giang Đề lên tầng thượng có vườn hoa, nào ngờ lại bắt gặp đội trưởng vĩ đại của họ vừa từ phòng Giang Đề đi ra, bộ dạng thỏa mãn sung sướng.
Không khí lập tức đông cứng.
Tuy vậy mọi người vẫn giữ chút hy vọng rằng Trần Hiệt là công dân liêm khiết.
Triệu Bắc Nam cười gượng: "Chắc bé Đề dậy rồi nhỉ?"
Trần Hiệt nhạt nhẽo đáp: "Chưa."
Time: "Giờ này còn chưa dậy, sắp muộn phỏng vấn rồi."
"Không dậy nổi, rời lịch cho em ấy đi."
"…"
"…"
"…"
Trong lòng tất cả đều nứt toác.
Nhìn cái mặt chó của anh kìa đội trưởng, mẹ nó rốt cuộc anh đã làm gì bé Đề của bọn tôi thế hả?!
Đàn ông với nhau làm gì thì ai chẳng biết. Vậy nên...
Triệu Bắc Nam nheo mắt, giọng đầy oán khí: "Đội trưởng, em khinh thường anh."
Time: "Khinh thường +1."
Cloud: "Tôi không khinh thường. Tôi kỳ thị."
Trần Hiệt: "…"
Thật ra Giang Đề không ngủ tiếp.
Dù buồn ngủ mệt mỏi nhưng công việc của đội cậu chưa bao giờ ỷ lại hay trốn tránh, dù mọi người đều cưng chiều cậu.
Lúc này ở khu vườn tầng thượng thật yên tĩnh.
Trong bầu không khí ẩm ướt là hương hoa hồng lan toả ngào ngạt kèm theo tiếng chuông gió dịu dàng ôm lấy từng hơi thở.
Cloud đang được phỏng vấn, những người khác ngồi bên lướt điện thoại.
Giang Đề uể oải gục lên bàn, chơi trò thú cưng kiếm tiền mua nhà.
Không hiểu sao cậu cứ thấy hình như số vàng trong hộp đồ ăn của mèo con mình tăng lên.
Nhưng vì hộp thư có quá nhiều thông báo cậu lười mở xem nên không biết rằng chó con của Trần Hiệt đã ghé qua.
Đang chơi thì nghe Time mở lời.
"Nghe chưa? WWG bắt đầu chuẩn bị cho việc giải nghệ của Trụy Thần rồi đấy."
Giang Đề liếc thấy động tác ăn bánh mì của Trần Hiệt chợt khựng lại, khóe môi đang cong lên vì vui vẻ cũng từ từ rũ xuống.
Triệu Bắc Nam cảm thán: "Không phải chứ? Nhanh vậy?"
Time thở dài: "Vốn nên nghỉ từ lâu rồi, chỉ là cứ trì hoãn mãi. Tối qua thi xong phải vào thẳng phòng cấp cứu."
"WWG sẽ tổ chức giải nghệ cho hắn thế nào?"
Time lắc đầu: "Với tính của hắn thì chắc chắn sẽ không cho Lâm Thân Chiết tổ chức kiểu đám tang rùm beng đâu, có lẽ…"
Hắn bỗng ngừng lại.
Một cơn gió lẫn mưa xuân lướt qua làm mũi Giang Đề đỏ ửng.
Cậu khịt mũi.
Đúng lúc Triệu Bắc Nam la to: "Hắn muốn đánh thêm một trận cuối! Và liệu có nổi không?"
Giang Đề nhắn WeChat cho Trần Hiệt.
Trần Hiệt đã chẳng còn tâm trạng ăn.
Anh đặt đồ ăn xuống cầm điện thoại lên.
[Giang Tiểu Đề: King nói mùa sau tự nguyện xuống đội hai]
Trần Hiệt gõ chữ chậm rãi.
[Daddy Công Chúa: Anh biết rồi. Sau này sẽ quay lại thôi]
Từ khi Sun bị loại ở tứ kết thì nội bộ đã bắt đầu rạn nứt.
King có ý định chuyển nhượng nhưng ban lãnh đạo không đồng ý, còn dùng hợp đồng mờ ám để trói buộc.
Không chịu nổi nữa nên hắn đành tự nguyện rút khỏi đội một xuống đội hai.
Việc tự từ bỏ vị trí chính thức là rất hiếm trong giới nhưng cũng không phải không có.
Trong giới E-Sports thì mâu thuẫn giữa tuyển thủ và đội ngũ cao tầng xảy ra như cơm bữa. Ai đúng ai sai không quan trọng, quan trọng là ai nắm quyền lớn.
Về mặt này trừ vài trường hợp đặc biệt, gần như mọi đội ngũ đều là bên thắng tuyệt đối.
Trần Hiệt cứ tưởng Giang Đề buồn nên định an ủi vài câu.
Nhưng rồi một tin nhắn nữa hiện lên.
[Giang Tiểu Đề: Album ảnh]
[Daddy Công Chúa: ?]
Đối phương đang nhập…
Nhập suốt ba phút.
[Giang Tiểu Đề: Anh xem được rồi]
Trần Hiệt nhìn chằm chằm vào màn hình mà sững người.
Anh nghe thấy chàng trai bên cạnh đột nhiên úp điện thoại xuống bàn, vùi mặt vào tay, đôi tai đỏ ửng.
Rõ ràng đây là một việc cực kỳ xấu hổ với cậu.
Nhưng cậu vẫn làm.
Trần Hiệt im lặng một lúc, khóe môi cong lên, nét vui sướng lộ rõ cả trên chân mày.
Bạn trai nhỏ của anh lại đang dỗ anh vui.
***
Danh sách bốn đội bước vào vòng tứ kết cuối cùng cũng đã được công bố là EOG, WWG, FireBall (FB), và P-Trains.
Kết quả này khiến cả giới E-Sports như phát cuồng, phấn khích đến mức khó ngủ cả đêm.
Tuy nhiên khi các trang chuyên môn và người hâm mộ bắt đầu dự đoán ai sẽ giành chức vô địch thì EOG lại không phải đội được đánh giá cao nhất.
Ngay cả WWG là đội từng ngang tài ngang sức với EOG cũng không được kỳ vọng, thậm chí còn bị dự đoán là đội yếu nhất trong bốn đội.
Thật ra kết quả này không nằm ngoài dự đoán của giới chuyên môn.
Hiện EOG đang có một tuyển thủ mới.
Cậu ấy rất mạnh nhưng phong độ không ổn định.
Chưa kể đến việc cậu còn mang cái danh gọi là nhóc phá game thì ai mà biết được đến phút chót có làm nên trò trống gì hay lại lật kèo thua ngược?
Phải biết rằng trước đây, cậu từng ám sập ba đội tuyển lớn khiến họ phá sản.
Còn về WWG.
Thiếu vắng Thẩm Trụy là trụ cột của đội coi như mất đi linh hồn chiến thuật.
Thực ra các tuyển thủ còn lại cũng không yếu nhưng chẳng ai đủ sức gánh vác cả đội.
Thế nhưng ngay sau đó, trong danh sách đội hình xuất phát mà WWG công bố thì cái tên Thẩm Trụy lại xuất hiện!
Cả giới E-Sports lập tức im bặt.
Không lâu sau là hàng loạt người hâm mộ đã kéo nhau lên Weibo chính thức của Liên Minh để kiến nghị, tha thiết hy vọng trận bán kết sẽ sắp xếp để EOG và WWG đối đầu.
Thế nhưng theo thể thức giải đấu, bốn đội vào bán kết sẽ được bốc thăm chia cặp ngẫu nhiên.
Đáng tiếc là vận may không đứng về phía họ khi EOG và WWG không nằm cùng nhánh.
Rốt cuộc Giang Đề cũng không hiểu điều này có gì đặc biệt đến vậy, nhưng rõ ràng cậu cảm nhận được trong những ngày đó tâm trạng của Trần Hiệt tụt dốc không phanh.
Đêm sau khi huấn luyện xong, Trần Hiệt không ở lại ăn đêm với mọi người mà lặng lẽ quay về phòng.
Giang Đề đứng từ xa nhìn bóng lưng anh, cũng buông xiên thịt nướng và con tôm hùm đang ăn dở xuống.
"Ê, bé Đề Bảo, cậu đi đâu đó?"
"Tôi về phòng tắm cái."
Từ trước đến nay chỉ có Trần Hiệt là người chủ động mò vào phòng Giang Đề chứ Giang Đề chưa từng sang phòng Trần Hiệt lần nào.
Đêm nay là lần đầu tiên.
Khi Trần Hiệt thấy cậu mặc đồ ngủ xuất hiện trước giường mình thì ngoài sự bất ngờ còn có cả nụ cười chẳng thể giấu được nơi khóe môi.
Ngay khoảnh khắc đó, Giang Đề đã hối hận.
Mẹ kiếp, cậu biết ngay mà, tự mình đưa tới cửa, chẳng khác gì một món ăn dọn sẵn.
Đàn ông tồi như con chó lợn này, chỉ cần ngửi thấy mùi là đói bụng ngay.
.....𝕮𝖔𝖓𝖙𝖎𝖓𝖚𝖊.....
15/4/2025
#DevilsNTT
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương