CHƯƠNG 116: XIN MỘT MÌNH… Nàng cũng chẳng muốn yếu đuối thế này.
Nhưng, thất sư huynh hắn thật sự dám làm ra chuyện đó!
Lần trước bị hắn ném vào giữa đám quỷ, tuy sau đó nàng đã dọa bọn chúng sợ như chim cút, nhưng trong lòng vẫn còn bóng ma.
Quỷ cũng có nhiều loại, đám này rõ ràng chính là loại nàng sợ nhất!
Tuy bên trong tối mịt, nhưng nàng vẫn có thể thấy rõ từng bóng quỷ bay lượn khắp nơi!
Trong đó, có kẻ toàn thân đen sì, cái cổ dài ngoằng, trên cái đầu hình bầu dục là đôi mắt to cỡ hạt đậu xanh, đỏ rực như máu; đầu nó bị tách làm hai, cái lưỡi thè ra từ vết nứt ở chính giữa. Trông đáng sợ tới mức khiến người ta vừa nhìn đã đánh rơi mất vài phần lý trí.
Chuyên môn gây tổn thương tinh thần cho người ta!
So với chúng, đám quỷ hồn nàng từng gặp ở tử thành đúng là đáng yêu như mèo con!
“Tiểu sư muội, chỉ là mấy con quỷ vương mà thôi. Có ta ở đây, chúng không làm hại được muội!”
“Buông quần ta ra, ngồi xuống. Mượn quỷ khí của bọn nó, dùng Anh Linh Cổ mà tu luyện cho tốt.”
Giọng Diệp Thanh Minh bình thản, hòa cùng tiếng quỷ khóc sói tru chung quanh càng khiến người ta rợn cả tóc gáy.
Ngự Đan Liên lắc đầu điên cuồng:
“Không buông!”
Diệp Thanh Minh bất đắc dĩ nhìn nàng, trầm tư một lúc rồi nói:
“Tiểu sư muội, đám quỷ vương này có hai công dụng.”
“Một là có thể ký kết khế ước, trở thành quỷ sứ, thay muội làm mấy chuyện g.i.ế.c người phóng hỏa.”
“Hai là có thể dùng để bồi dưỡng cho quỷ sứ đã ký kết, giúp nó trưởng thành.”
“Hiện tại quỷ sứ của muội là tàn hồn của thần thú Toan Nghê, hồn thể còn yếu. Nếu có thể nuốt mấy con quỷ vương này, có thể đạt sức mạnh tương đương tu sĩ Kim Đan.”
“Ở Tu Tiên Giới hiện nay có Hồn Đăng có thể nhìn thấy hình ảnh trước lúc tu sĩ tử vong. Nếu để quỷ sứ ra tay thay muội, sẽ không ai tra được là muội hạ thủ, có thể tránh được rất nhiều phiền phức.”
Nghe đoạn trước, Ngự Đan Liên vẫn bất động.
Dù sao nàng có hỏa linh căn, lại còn là Phật tu, vốn không quá chú tâm vào việc tu quỷ đạo.
Nhưng nghe đến câu cuối, nàng lập tức động tâm!
Sở dĩ nàng nhiều lần để Tạ Thanh Dư thoát thân, còn không phải vì cái Hồn Đăng c.h.ế.t tiệt kia hay sao?
Nếu không, lúc đoạt lại hỏa linh căn, nàng đã có thể khiến Tạ Thanh Dư vĩnh viễn quy thiên rồi!
Nghĩ đến đây, Ngự Đan Liên cuối cùng cũng chậm rãi buông chân Diệp Thanh Minh, lấy ra Anh Linh Cổ.
Trước đó, đám Quỷ Vương đều bị chặn bên ngoài kết giới của Diệp Thanh Minh. Vừa nghĩ đến kết giới này có thể bị Diệp Thanh Minh gỡ bỏ bất cứ lúc nào, Ngự Đan Liên liền cảm thấy chân mềm nhũn.
Đột nhiên, nàng nghe thấy Diệp Thanh Minh chậm rãi nói: “Tiểu sư muội, đạt tới cảnh giới Quỷ Vương đã có thể kiểm soát hình dáng và diện mạo của bản thân. Chúng hiện tại biến thành bộ dạng như vậy là cố ý. Muội càng sợ, chúng sẽ càng lộng hành.”
Truyện được chuyển ngữ bởi Góc tiểu thuyết của mèo đen. Vui lòng không reup dưới mọi hình thức

“?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngự Đan Liên sửng sốt.
“Sư huynh, huynh có ý là… chúng nó đang cố ý dọa ta?”
“Đúng vậy.”
“……”
Ngự Đan Liên hít một hơi thật sâu, đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm đám Quỷ Vương đang cố gắng phá kết giới kia.
Ngự Đan Liên: “…” Khoan đã, lúc nãy mình ôm chân thất sư huynh run rẩy, đám quỷ này lại thầm cười nhạo mình?
Quỷ Vương: “…” Con nhóc này lúc nãy còn run như cầy sấy, sao bây giờ lại nhìn ta với ánh mắt hung hăng thế kia?
“Sư huynh! Muội xin phép trước khi bắt đầu tu luyện, một mình đánh chúng nó một trận!”
Giọng nói non nớt vang lên đầy khí thế, Xá Lợi Hoàn trong tay nàng lập tức phóng to.
Thấy Ngự Đan Liên cuối cùng đã khơi dậy được ý chí chiến đấu, Diệp Thanh Minh mỉm cười nhạt.
Trẻ nhỏ dễ dạy.
“Được!”
CHƯƠNG 117: ĐÁNH ĐỨA XẤU NHẤT Ngự quỷ, bắt đầu từ việc đánh quỷ!
Để không làm tiểu sư muội nhụt chí, Diệp Thanh Minh gỡ bỏ kết giới ngăn cách đám Quỷ Vương.
Ngay khoảnh khắc kết giới bị dỡ bỏ, gió âm xung quanh liền bắt đầu thổi tới, tiếng rít gào như những lưỡi d.a.o sắc lạnh va vào nhau.
Đám Quỷ Vương lập tức gầm gừ, lao tới chỗ Ngự Đan Liên.
Diệp Thanh Minh giơ tay nắm lấy hư không, đám Quỷ Vương như bị bóp lấy yết hầu, hoàn toàn bị áp chế bởi luồng quỷ khí dày đặc tỏa ra từ người hắn.
Trong khoảnh khắc ấy, Ngự Đan Liên cảm thấy khí tức của Diệp Thanh Minh trở nên lạnh lẽo âm trầm, toàn thân tỏa ra hàn khí rợn người.
Chỉ trong chốc lát, đầu của đám Quỷ Vương đã bị ép chặt xuống đất, thân thể dài ngoằng giãy giụa điên cuồng, nhưng vô ích.
“Tiểu sư muội, đừng dùng Xá Lợi Hoàn tiêu diệt chúng, quỷ khí trên người chúng vẫn còn hữu dụng.”
“Rõ!” Chỉ cần không truyền linh lực vào là được!
Ngự Đan Liên lập tức cầm Xá Lợi Hoàn, lao lên đập liên hồi.
Xá Lợi Hoàn là chí bảo của Phật môn, đập vào con quỷ nào là con ấy rít lên thảm thiết, sau đó hình dạng lại càng thêm dữ tợn.
Thấy đám Quỷ Vương giãy giụa, hình dạng ngày càng kinh dị, nỗi sợ trong lòng nàng ngược lại vơi đi quá nửa.
Cái đám c.h.ế.t tiệt này! 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện