Cả ngày thứ 5 của Giselle là dành cho môn tự chọn. Buổi sáng Số học Huyền bí, chiều Cổ ngữ Runes.
Đám Ravenclaw giành hết tất cả các bàn gần nhất, như cố ngồi sát giáo sư chủ nhiệm mới của mình cho bằng được. Ive thậm chí còn hối hận tại sao lại đăng ký môn tiên tri chứ không phải là số học như Giselle nữa. 
Giáo sư Isabelle Khan là một bà giáo cùng độ tuổi với chú Chong, đeo cặp kính khá dày giống như giáo sư cổ ngữ Runes Ortega vậy. Thế là Giselle đành ngồi vào mấy cái bàn khuất sau, lại ngay cạnh màu tóc khó ưa. Bà giáo lại điểm danh, cố tình nhìn kỹ đám Ravenclaw một vòng để nhớ tên, khi nhìn đến chỗ Giselle thì tỏ vẻ bất ngờ như nhớ ra gì đó:
“Ôi tại sao hai học sinh điểm cao nhất năm ngoái lại ngồi tận tít bên dưới thế? Nào hai trò, lên đây lên đây, vẫn còn đầy chỗ đây nè.”
Giáo sư vẫy đũa lôi từ không khí thêm một cái bàn hai người đặt trước hết tất cả các bàn của tụi Ravenclaw, đồng nghĩa với sát rạt bàn giáo viên. Đám đại bàng bất bình mà không dám nói, Giselle cũng bất bình y vậy nhưng đã bị điểm danh thế rồi, đành phải dọn lên trên.
“Được rồi. Giáo sư Conner đã báo cho tôi là cần tăng cường giáo án để các trò có thể chuẩn bị đầy đủ cho O.W.L vào năm sau. Cá nhân tôi tin rằng sự chuẩn bị trước không bao giờ là thừa, nhất là trong thế giới huyền bí của các con số. Năm trước các trò đã được học về những phép tính cân bằng ma lực, tìm điểm khởi nguyên và kết thúc của một phương trình bùa phép. Dĩ nhiên tôi rất hài lòng khi chấm bài thi cuối kỳ của các trò, nhưng tôi e đó chỉ là phần dễ nhất thôi. Năm nay chúng ta sẽ đi sâu hơn tìm về nguồn cội và ý nghĩa của các con số ma thuật.”
Bà nhìn quanh một lượt: “Trò nào có thể cho tôi biết con số tự nhiên nào có trước nhất không?”
Một cô bé Ravenclaw giơ tay: “Thưa giáo sư đó là số 1 ạ. Số 1 bắt đầu cho mọi dãy số tự nhiên dù là của Muggle hay phù thủy, hệ thống số tự nhiên hiện nay đều xây nên xung quanh số 1. Còn với phù thủy, số 1 đại diện cho một vật thể đơn duy nhất, một chấm hoàn chỉnh, các bùa phép dùng đũa phép hiện nay đều bắt nguồn từ một chấm hoàn chỉnh, sau đó mới đến quỹ tích vẫy đũa và phương trình hàm ma pháp.”
Giselle nghĩ nhóc Nol mà nghe phát biểu vừa rồi chắc nó cũng lắc lắc nghiêng ngã từ chổi mất. Môn số học huyền bí này hay nhưng phức tạp quá, nếu không nhờ mình cũng coi như học xong hết các chương trình toán ở đại học rồi thì chắc không theo nổi quá.
“Đúng là vậy,” giáo sư Khan vẫy đầu đũa, một số 1 rực lửa hiện ra trong khoảng không trước mặt bà, “Số 1 đại diện cho đơn thể hoàn chỉnh duy nhất, biểu diễn hình học của nó là một chấm.”
Số 1 đốt thành một chấm tròn, dưới đầu đũa của bà giáo phóng to thu nhỏ đều chỉ thấy 1 vòng lửa đơn nhất, không có phụ gia gì thêm. Nó giống như chấm phép trên đầu đũa để từ đó b.ắ.n ra các phép thuật nhiệm màu.
Nhưng giáo sư không dạy tiếp về số 2 như sách giáo khoa, mà là: “Nhưng vẫn còn một số được xếp trước số 1, đó chính là số 0.”
“Thưa giáo sư,” thằng nhóc Dean Derrigo vội giơ tay, “Số 0 chỉ được xếp trước số 1 trong hệ thống số học Muggle và các ngành thuộc ngôn ngữ số đếm, chứ theo Số học Huyền bí, số 0 là con số chết, không tồn tại ma lực thưa giáo sư.”
“Ồ và trò đọc được lý luận đó ở đâu vậy?”
“Thưa giáo sư, trong cuốn Ma thuật của những con số và Quyền năng ẩn số ạ.”
Đó là 2 cuốn nghiên cứu về Số học Huyền bí được chính tác giả Silvester Abraham viết cuốn sách giáo khoa của bọn nhỏ biên soạn, dù không đưa vào chương trình học nhưng được rất nhiều trò mượn đọc. Câu lạc bộ Số học Hogwarts cũng cho thành viên đọc 2 cuốn đó đầu tiên.
Nhưng giáo sư chỉ mỉm cười: “Đôi khi không phải một cái tên danh tiếng là đảm bảo cho chất lượng của một cuốn sách đâu các trò ạ. Và trong trường hợp này, tôi cần lưu ý với các trò là học giả Silvester Abraham chỉ có mỗi quyển sách được đưa vào chương trình học, là quyển giáo khoa mà các trò đang để trước mặt mình. Còn 2 quyển kia đều là tác phẩm sau này khi ông đã có những suy nghĩ huyền bí khác, và vì thế mới không được đưa vào chương trình học.” 
“Nào, có trò nào có ý kiến khác không? Vâng trò Sampson?”
“Thưa giáo sư, sao giáo sư không hỏi trò cao điểm nhất lớp thử xem ạ?”
Đăng ký mấy môn của riêng Ravenclaw đúng là sai lầm mà...
Vậy mà bà giáo cũng tán đồng: “Đúng vậy, tôi cũng muốn nghe ý kiến của trò Gibson.”
“Vâng thưa giáo sư. Dù số 1 luôn là khởi đầu của mọi hệ thống số học tự nhiên, nhưng trước đó các nền văn minh cổ đại từ Ai Cập đến Lưỡng Hà đều muốn diễn tả một trạng thái gọi là “không có gì” và “giá trị không”. Người Maya cổ đại đã dùng kí hiệu để biểu hiện “không có gì” nhưng họ chưa tìm ra khái niệm 0. Đó là theo lịch sử Muggle, còn với kiến thức phù thủy, “không có gì” có 2 trạng thái, 1 là không nhìn thấy, 2 là chưa chứng minh được. 
Với trạng thái 1 đại diện là Demiguise, hay các hệ phép liên quan đến vô hình tàng hình. Trạng thái 2 đại diện là hệ phép bất định, chưa chứng minh được như tiên tri tiên đoán tương lai, hay một nhánh của độc dược bào chế các loại thuốc liên quan đến tương lai bất định như thuốc Felix Felicis (Phúc Lạc Dược). 
Văn minh pháp thuật nghiên cứu về số 0 rõ nhất chính là huyền học Trung Hoa, với khái niệm số học huyền bí nổi tiếng nhất của họ là thuyết vô cực. Vô cực sinh thái cực, thái cực sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái. Từ vô cực sinh thái cực chính là từ không thành có, từ vô tri thành hữu tri, từ bất định 0 thành đơn nhất 1.”
Giselle nói một hơi, đến khi từ ánh mắt của giáo sư Khan toát ra vẻ gì đó cô không hiểu, nhưng bà giáo gật đầu mỉm cười: “+3 cho Gryffindor vì câu trả lời vừa rồi. Trò Gibson gần như đã giúp tôi khái quát hết những gì liên quan đến số 0 rồi. Và như các trò thấy đó ma thuật của số 0 phức tạp hơn nhiều. Có một nhóm như học giả Silvester Abraham tin rằng không tồn tại là không có ma thuật, nhưng phép thuật huyền bí hơn những niềm tin nhị phân như vậy nhiều.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Tôi nghĩ đến đây là đủ để các trò tiêu hóa đến tiết học tuần sau rồi. Nên bài tập về nhà, viết bài luận về sự tồn tại của số 0 và số 1 trong tự nhiên. Độ dài tùy thích, cho nên tôi cũng lưu ý là bài luận dài chưa chắc đã được giá cao đâu nhen.”
“Và trò Gibson, tôi có đôi lời muốn nói với trò.”
“Vâng ạ.” Huhu giáo sư đừng ghim em nữa được không, giáo sư không thấy tụi Ravenclaw đang chờ xin nói chuyện riêng với giáo sư sau giờ học kìa.
Đám Ravenclaw tức tối ra khỏi phòng, đợi đến khi chỉ còn 2 người, bà giáo mới từ tốn nhìn kỹ mặt Gibson. Cô không thích những ánh mắt nhìn mình mà cứ như nhớ đến ai đó, nên hỏi nhanh:
“Thưa giáo sư cô gọi em ở lại có chuyện gì không ạ?”
“Tôi đang tự hỏi tại sao năm ngoái không nhận ra kia chứ.”
“Nhận ra gì ạ?”
“Rằng trò rất giống một người bạn học cũ của tôi, rất giỏi ở môn số học huyền bí, cũng cho rằng huyền học Trung Hoa đi đầu trong việc lý giải số 0.”
“Nhưng giáo sư không đồng ý với ý kiến đó ạ?”
“Chúng tôi có nhiều quan điểm trái chiều, số học huyền bí chỉ là một trong số đó thôi.” Bà giáo tháo cặp kính cận xuống, để lộ ra đôi mắt hơi mơ màng, giọng nói cũng xa xăm, “Như tôi luôn ủng hộ thuyết số 7 là con số ma thuật nhất, còn cô ấy lại cho rằng đó phải là số 4, một con số cũng có 2 trạng thái, một light art một dark art.”
Nói đến số 7 Giselle lại nhớ: “Thưa giáo sư, em cũng muốn hỏi giáo sư về ảnh hưởng của số 7 và số 9 trong ngày tháng năm sinh ạ.”
Bà giáo đeo kính lên lại, hứng thú nhìn đứa học trò: “Ồ Thần số học à? Tôi nghĩ trò đã tìm được những thông tin mình cần ở thư viện rồi chứ?”
“Thưa giáo sư không phải ạ, không giống như cách lấy các số trong ngày tháng năm sinh cộng lại để kiến giải tính cách. Trên thực tế em không ủng hộ Thần số học cho lắm, dù mang danh là số nhưng nó thậm chí thiếu chính xác và cảm tính hơn cả tiên tri nữa.”
Bà giáo cười to: “Tôi phải cho các trò viết bài luận đánh giá về Thần số học quá, trò bỗng nhiên làm khơi gợi lại hứng thú của tôi rồi. Nào, vậy chuyện gì liên quan đến ngày sinh số 7 và số 9 đang làm trò băn khoăn vậy?”
“Thưa giáo sư, dựa trên kiến giải về ma thuật của số 7, thì các ngày có liên quan đến số 7 sẽ có năng lượng ma pháp nhiều hơn các ngày còn lại, và tháng 7 là tháng thuận lợi để tổ chức các sự kiện phép thuật. Vậy nếu sự cộng hưởng giữa ngày và tháng thành ngày 7 đôi 7/7, kèm với thời gian cộng hưởng 7 giờ 7 phút, trở thành bộ tứ số 7 thì sẽ trở thành thời điểm phép thuật cộng minh mạnh mẽ nhất phải không ạ?”
“Đúng là vậy, nhưng còn cần xét đến hệ số cố-ngẫu nữa, tính ngẫu nhiên sẽ giúp bộ tứ số 7 tỏa ra năng lượng cao hơn tính cố ý.”
“Vậy thưa giáo sư, nếu kết hợp kèm cả hai tính đó thì sao ạ?”
“Kết hợp cả ngẫu nhiên và cố ý ư? Là một cặp bộ tứ 7 có đủ hệ số cố-ngẫu ư?”
“Đúng vậy ạ,” tim cô đập thình thịch trong lồng ngực.
“Well, nếu vậy sẽ mang đến một kết quả phi thường đó trò Gibson ạ. Tôi không chắc trong dài dòng lịch sử có ai làm được điều đó không, tạo ra một bộ tứ 7 cố ý bên cạnh một bộ tứ 7 ngẫu nhiên, nhưng cứ giả sử là có đi, thì đó không chỉ là 2 bộ tứ 7 cộng minh mà còn trở thành hệ số nhân, làm gia tăng năng lượng phép thuật cũng như tạo ra một cặp sự kiện vừa mang tính song sinh vừa mang tính hai mặt.”
Giáo sư Khan trầm ngâm: “Đó chỉ là lý luận suông thôi, còn tính khả thi thì chưa chắc đã thực hiện được đâu. Nhưng đó đúng là một ý nghĩ táo bạo đấy trò Gibson ạ. Nên tôi rất tò mò làm sao trò có được ý tưởng này vậy?”
Giselle đã chuẩn bị sẵn câu trả lời: “Thưa giáo sư, trong cuốn Danh nhân Phù thủy thế kỷ 20 có bình luận rằng nhờ ngày sinh 7/7 nên Kaleb Cummings có thành tựu ma thuật vượt trội hơn những phù thủy cùng thế hệ. Nên em nghĩ nếu 7/7 đã thế thì 7 giờ 7 phút ngày 7/7 sẽ như thế nào.”
“Các học giả vẫn còn tranh cãi về lý luận tháng 7 sản sinh ra phù thủy xuất chúng hơn những tháng khác. Nhưng cá nhân tôi dù giảng dạy môn số học huyền bí cho các trò, nhưng ủng hộ về tính khởi điểm ngang bằng của mọi trẻ em phù thủy. Dù sinh tháng 7 hay tháng 11, dù là gốc Muggle hay thuần chủng thì chúng ta đều có xuất phát điểm như nhau trên hành trình ma pháp, không có ai ưu việt hơn ai cả.”
Tính khởi điểm ngang bằng? Hừm một học thuyết khá hay, cần phải ghi chú lại mới được.
“Thật không ngờ trò giỏi nhất ở môn tôi giảng dạy lại là một Gryffindor, nhưng âu cũng là điều tốt, giúp các trò Ravenclaw có thể hiểu được núi cao còn có núi cao hơn.”  
Giáo sư Khan lấy một quyển sách gì đó trông khá cũ từ hộc tủ ra, tiếp tục tỏ vẻ mơ màng nhớ người xưa, rồi đưa cho Giselle: “Tôi nghĩ tôi tìm được người thích hợp sở hữu quyển sách này rồi.” 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện