Đứng ngay quầy tính tiền ở trung tâm thương mại, đã lấy được hóa đơn tính tiền, Hoàng Hiểu Đông liền đi ra tới cạnh Lu Nhiên đi cùng đã kéo tay hắn. Lu Nhiên cười vui, hỏi hắn:
- Anh tính đi mua đồ! Hoàng Hiểu Đông gật đầu, liền đã bị Lu Nhiên kéo đi, khi mà hai người đều tay xách nách mang.
- Vậy tới chỗ này nà!
Một cửa hàng thời trang ở trong trung tâm, quần áo ở đây đã là giá rất rát, chỗ này cũng có mấy cửa hàng thời trang mở gần nhau, khách xem và mua cũng nhiều. Lu Nhiên đã kéo Hoàng Hiểu Đông vào rồi liền nói với hắn khi đã nhìn vào những sạp treo quần áo:
- Anh quản lý, đồ ở đây rất đẹp! Anh lựa đi!
Đợi Hoàng Hiểu Đông chọn xong, đã tính tiền quần áo, Lu Nhiên lại gật đầu với chỉ chủ quán là nữ chỗ này, hai người cười rất thân thiết, Lu Nhiên còn nói:
- Em về đây chị!
- Anh quản lý về thôi!
- Qua giờ trưa luôn rồi!
Hoàng Hiểu Đông xem giờ rồi liền nói với Lu Nhiên, hắn cũng không tính ở lại trung tâm thương mại này thêm, hay là vì Lu Nhiên, lại còn muốn đi đâu.
Hoàng Hiểu Đông liền cùng Lu Nhiên đi xuống tầng trệt mà rời khỏi trung tâm thương mại. Nhưng khi đi ngang qua một cửa hiệu thời trang cách vài tiệm, một giọng nói nữ đã nói thầm trong nghi ngờ “nhìn giống Hoàng Hiểu Đông, không biết phải cậu ấy”.
Cô gái này đang đứng trong cửa hiệu bán quần áo này, nếu Trần Văn nhìn thấy chắc sẽ nhận ra, đó là Thanh Thị Tú. Nhưng lúc này, Hoàng Hiểu Đông đã cùng Lu Nhiên đã đi khỏi trung tâm thương mại, đã chia tay nhau mà đi về:
- Đồ đạc để hết trên xe cô ấy rồi!
Hoàng Hiểu Đông đang đi xe quay ngược hướng về chung cư cũ, một chốc lát lại ngó làn đường xe bốn bánh phía sau, đã thấy Lu Nhiên đang theo sau hắn. Tốc độ chậm, nên bị hú còi và nhường đường cho những xe sau chạy lên trước.
Chung cư cũ. Hoàng Hiểu Đông có phòng thuê. Ngay con đường ở đây.
- Anh tính đi mua đồ! Hoàng Hiểu Đông gật đầu, liền đã bị Lu Nhiên kéo đi, khi mà hai người đều tay xách nách mang.
- Vậy tới chỗ này nà!
Một cửa hàng thời trang ở trong trung tâm, quần áo ở đây đã là giá rất rát, chỗ này cũng có mấy cửa hàng thời trang mở gần nhau, khách xem và mua cũng nhiều. Lu Nhiên đã kéo Hoàng Hiểu Đông vào rồi liền nói với hắn khi đã nhìn vào những sạp treo quần áo:
- Anh quản lý, đồ ở đây rất đẹp! Anh lựa đi!
Đợi Hoàng Hiểu Đông chọn xong, đã tính tiền quần áo, Lu Nhiên lại gật đầu với chỉ chủ quán là nữ chỗ này, hai người cười rất thân thiết, Lu Nhiên còn nói:
- Em về đây chị!
- Anh quản lý về thôi!
- Qua giờ trưa luôn rồi!
Hoàng Hiểu Đông xem giờ rồi liền nói với Lu Nhiên, hắn cũng không tính ở lại trung tâm thương mại này thêm, hay là vì Lu Nhiên, lại còn muốn đi đâu.
Hoàng Hiểu Đông liền cùng Lu Nhiên đi xuống tầng trệt mà rời khỏi trung tâm thương mại. Nhưng khi đi ngang qua một cửa hiệu thời trang cách vài tiệm, một giọng nói nữ đã nói thầm trong nghi ngờ “nhìn giống Hoàng Hiểu Đông, không biết phải cậu ấy”.
Cô gái này đang đứng trong cửa hiệu bán quần áo này, nếu Trần Văn nhìn thấy chắc sẽ nhận ra, đó là Thanh Thị Tú. Nhưng lúc này, Hoàng Hiểu Đông đã cùng Lu Nhiên đã đi khỏi trung tâm thương mại, đã chia tay nhau mà đi về:
- Đồ đạc để hết trên xe cô ấy rồi!
Hoàng Hiểu Đông đang đi xe quay ngược hướng về chung cư cũ, một chốc lát lại ngó làn đường xe bốn bánh phía sau, đã thấy Lu Nhiên đang theo sau hắn. Tốc độ chậm, nên bị hú còi và nhường đường cho những xe sau chạy lên trước.
Chung cư cũ. Hoàng Hiểu Đông có phòng thuê. Ngay con đường ở đây.
Danh sách chương