Hoàng Hiểu Đông đã đưa xe xuống tầng hầm, Lu Nhiên đã đậu xe trước lối vào chung cư cũ.
- Anh quản lý ở phòng mấy! Hoàng Hiểu Đông bước lững thững, đang vuốt đầu tóc nhìn Lu Nhiên, mà có chút căng thẳng, nhưng cũng liền trả lời khi thấy Lu Nhiên đã mở cửa xe:
- Mình ở căn số 18, ở tầng trên, phải leo cầu thang!
- Như vậy thì mỏi chân, ở đây không có thang máy sao, chung cư mà!
Lu Nhiên lại than với hắn, đã vỗ vỗ chân, Hoàng Hiểu Đông thì lắc đầu, nhìn Lu Nhiên đứng gần xe hơi, với dáng ưỡn ngực tựa mông vào thân xe trông như là người mẫu tạo dáng xe.
- Giám đốc, cô có mệt không, tạo dáng như vậy cũng rất mệt!
- Anh quản lý, anh nói gì vậy, mau dẫn em lên phòng xem!
- Đồ để trong xe của em nè!
Hoàng Hiểu Đông gật đầu liền dẫn Lu Nhiên đi lên căn hộ số 18 của hắn đang thuê ở chung cư cũ này, hai người vẫn còn tay xách nách mang.
- Chung cư cũ này cũng xuống cấp rồi, nhưng vẫn còn ở được thêm nhiều năm!
Hoàng Hiểu Đông liền nói với Lu Nhiên, khi thấy giám đốc hôm nay đi mua sắm cùng mình, đang quan sát bên trong của chung cư cũ này. Tiếng chuông điện thoại đang reo, không phải của Lu Nhiên mà là Hoàng Hiểu Đông, hắn khó khăn lắm mới móc được điện thoại trong túi ra xem, giọng khẽ nói “Lưu gọi”, “chưa tới giờ đi làm mà”.
Hoàng Hiểu Đông lại cất điện thoại đi, cũng đã dẫn Lu Nhiên tới căn số 18, nhà hắn đang thuê ở chung cư cũ. Mở cửa phòng mà đi vào, cùng Lu Nhiên đã nói:
- Để đồ ở đây nha!
Lu Nhiên liền vứt bên một góc tường trong nhà, Hoàng Hiểu Đông cũng như vậy.
- Căn này cũng rộng, mình anh quản lý ở chắc thoải mái, mấy thứ đồ dùng cá nhân lại thấy ít quá!
Lu Nhiên lại quan sát căn nhà hắn, rồi nói như vậy. Hoàng Hiểu Đông cười cười hơi chút im lặng, nhìn Lu Nhiên rồi lại đi dọn dẹp phòng.
- Hay là giám đốc chuyển tới đây sống chung với anh quản lý! Giám đốc chắc cũng đang ở một mình!
Hoàng Hiểu Đông đi tới cạnh Lu Nhiên, vẻ mặt đã tỏ ra sự dụ dỗ rõ ràng với Lu Nhiên, vẻ mặt Lu Nhiên cũng đã đỏ gay gắt mang chút ngại ngùng, tránh xa hắn ra, lắc đầu.
- Không! Em ở ngay quận I, cùng anh trai, ba mẹ em hiện tại đang ở nước ngoài!
Tiếng chuông điện thoại lại reo lần này là của Lu Nhiên, cô ấy liền bắt máy và rồi đã rời khỏi chung cư cũ, khi tạm biệt Hoàng Hiểu Đông.
- Bạn gái của cậu trai đó, xinh đẹp và dễ thương!
Căn nhà thuê bên cạnh đã có giọng nói của một bác phụ nữ, dường như là lỡ nhìn thấy Lu Nhiên đi ra nên liền khen như vậy.
- Anh quản lý ở phòng mấy! Hoàng Hiểu Đông bước lững thững, đang vuốt đầu tóc nhìn Lu Nhiên, mà có chút căng thẳng, nhưng cũng liền trả lời khi thấy Lu Nhiên đã mở cửa xe:
- Mình ở căn số 18, ở tầng trên, phải leo cầu thang!
- Như vậy thì mỏi chân, ở đây không có thang máy sao, chung cư mà!
Lu Nhiên lại than với hắn, đã vỗ vỗ chân, Hoàng Hiểu Đông thì lắc đầu, nhìn Lu Nhiên đứng gần xe hơi, với dáng ưỡn ngực tựa mông vào thân xe trông như là người mẫu tạo dáng xe.
- Giám đốc, cô có mệt không, tạo dáng như vậy cũng rất mệt!
- Anh quản lý, anh nói gì vậy, mau dẫn em lên phòng xem!
- Đồ để trong xe của em nè!
Hoàng Hiểu Đông gật đầu liền dẫn Lu Nhiên đi lên căn hộ số 18 của hắn đang thuê ở chung cư cũ này, hai người vẫn còn tay xách nách mang.
- Chung cư cũ này cũng xuống cấp rồi, nhưng vẫn còn ở được thêm nhiều năm!
Hoàng Hiểu Đông liền nói với Lu Nhiên, khi thấy giám đốc hôm nay đi mua sắm cùng mình, đang quan sát bên trong của chung cư cũ này. Tiếng chuông điện thoại đang reo, không phải của Lu Nhiên mà là Hoàng Hiểu Đông, hắn khó khăn lắm mới móc được điện thoại trong túi ra xem, giọng khẽ nói “Lưu gọi”, “chưa tới giờ đi làm mà”.
Hoàng Hiểu Đông lại cất điện thoại đi, cũng đã dẫn Lu Nhiên tới căn số 18, nhà hắn đang thuê ở chung cư cũ. Mở cửa phòng mà đi vào, cùng Lu Nhiên đã nói:
- Để đồ ở đây nha!
Lu Nhiên liền vứt bên một góc tường trong nhà, Hoàng Hiểu Đông cũng như vậy.
- Căn này cũng rộng, mình anh quản lý ở chắc thoải mái, mấy thứ đồ dùng cá nhân lại thấy ít quá!
Lu Nhiên lại quan sát căn nhà hắn, rồi nói như vậy. Hoàng Hiểu Đông cười cười hơi chút im lặng, nhìn Lu Nhiên rồi lại đi dọn dẹp phòng.
- Hay là giám đốc chuyển tới đây sống chung với anh quản lý! Giám đốc chắc cũng đang ở một mình!
Hoàng Hiểu Đông đi tới cạnh Lu Nhiên, vẻ mặt đã tỏ ra sự dụ dỗ rõ ràng với Lu Nhiên, vẻ mặt Lu Nhiên cũng đã đỏ gay gắt mang chút ngại ngùng, tránh xa hắn ra, lắc đầu.
- Không! Em ở ngay quận I, cùng anh trai, ba mẹ em hiện tại đang ở nước ngoài!
Tiếng chuông điện thoại lại reo lần này là của Lu Nhiên, cô ấy liền bắt máy và rồi đã rời khỏi chung cư cũ, khi tạm biệt Hoàng Hiểu Đông.
- Bạn gái của cậu trai đó, xinh đẹp và dễ thương!
Căn nhà thuê bên cạnh đã có giọng nói của một bác phụ nữ, dường như là lỡ nhìn thấy Lu Nhiên đi ra nên liền khen như vậy.
Danh sách chương