Vậy nên, liệu có một khả năng nào đó, rằng An Quân thật sự đã thích cô?
Ý nghĩ này một khi nảy sinh, Đồ Mộ Mộ liền không có cách nào loại bỏ nó khỏi đầu.
Chỉ là, cho dù có khả năng đó thì đã sao? Ngoài việc làm tăng thêm sự hối hận của cô lúc này, nó chẳng có tác dụng gì cả.
Cô thà rằng giờ phút này mình có thể điên cuồng hơn một chút, như vậy cũng không đến mức nhận thức rõ ràng rằng mình và An Quân đã không còn bất kỳ khả năng nào nữa.
Diệp Lệ San bị đánh một cái tát mà không thể trả đũa, chỉ có thể bắt đầu nổi điên trong sự bất lực, buông ra vài lời mà bà ta tự cho là uy h.i.ế.p tàn nhẫn.
"Chuyện của tao với con gái tao thì liên quan gì đến mấy người ngoài các người? Mạng của nó là do tao cho, tao có muốn lấy lại cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa! Nói nữa là năm đó nó cũng có xảy ra chuyện gì đâu, ngược lại còn khắc c.h.ế.t lão chồng bạc mệnh của tao.”
Sau đó, bà ta lại hét về phía Đồ Mộ Mộ: "Tao thấy mày chính là một ngôi sao chổi! Mày lúc trước mà lên xe thì có khi ông ấy đã không phải chết, sao người c.h.ế.t không phải là mày!”
Bùi Ngọc Ngưng thấy Diệp Lệ San vẫn còn ngoan cố không chịu hối cải, biết rằng nói lý với loại người này cũng vô ích. Bà bèn phất tay ra hiệu cho vệ sĩ, bảo họ đưa Diệp Lệ San sang phòng khác chờ cảnh sát đến rồi tính.
Diệp Lệ San giãy giụa không thành, lại hét lớn về phía An gia:
"Dù sao thì các người cứ chờ mà hối hận đi! Sau này có cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không nói, các người đừng hòng biết được người đó là ai!”
Đúng lúc này, giọng của Đồ Mộ Mộ đột nhiên vang lên, cắt ngang lời của Diệp Lệ San.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi nói.”
So với Diệp Lệ San đang gào thét, Đồ Mộ Mộ lúc này trông bình tĩnh hơn rất nhiều. Giọng cô tuy điềm tĩnh nhưng lại lộ ra một sự kiên định chưa từng có.
"Tôi tự mình nói.”
Giọng của Đồ Mộ Mộ không lớn, nhưng đủ để mọi người trong phòng bệnh nghe thấy.
Lần này, không chỉ An gia sững sờ, mà ngay cả Diệp Lệ San cũng hoàn toàn không tin vào những gì mình vừa nghe.
Diệp Lệ San rất rõ ràng đây đã là con át chủ bài duy nhất mà bà ta có thể dùng để ra điều kiện với An gia.
Bà ta vốn nghĩ rằng bây giờ An gia không đồng ý điều kiện của mình là vì đang tức giận do bị lừa. Một khi bình tĩnh lại, họ ắt sẽ suy nghĩ thấu đáo, rằng tìm hiểu thông tin từ bà ta và Đồ Mộ Mộ mới là cách đáng tin cậy nhất.
Hơn nữa, ngay cả người thím như bà ta cũng không biết Đồ Lan đi đâu, An gia chắc chắn cũng không dễ dàng điều tra ra được.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Lùi một vạn bước mà nói, kể cả An gia có chú ý đến Đồ Lan, chỉ cần họ không thể tìm được cô ấy để hỏi trực tiếp, thì sẽ không bao giờ có thể xác định được năm đó có phải cô ấy đã cứu An Quân hay không.
Sớm muộn gì họ cũng sẽ nhận ra, đến hỏi người biết chuyện như bà ta mới là cách tốt nhất. Đến lúc đó, điều kiện gì mà chẳng do bà ta đưa ra.
Còn về một người biết chuyện khác là Đồ Mộ Mộ, Diệp Lệ San cảm thấy cô ta tuyệt đối sẽ không nói ra sự thật.
Bởi vì vừa nãy ngay cả Diệp Lệ San cũng nhìn ra, An Quân đã nghi ngờ về nguồn gốc của miếng ngọc bội, nhưng Đồ Mộ Mộ vẫn có thể mở mắt nói dối, cố gắng tiếp tục dùng thân phận giả để làm An Quân mềm lòng không chia tay.
Ý nghĩ này một khi nảy sinh, Đồ Mộ Mộ liền không có cách nào loại bỏ nó khỏi đầu.
Chỉ là, cho dù có khả năng đó thì đã sao? Ngoài việc làm tăng thêm sự hối hận của cô lúc này, nó chẳng có tác dụng gì cả.
Cô thà rằng giờ phút này mình có thể điên cuồng hơn một chút, như vậy cũng không đến mức nhận thức rõ ràng rằng mình và An Quân đã không còn bất kỳ khả năng nào nữa.
Diệp Lệ San bị đánh một cái tát mà không thể trả đũa, chỉ có thể bắt đầu nổi điên trong sự bất lực, buông ra vài lời mà bà ta tự cho là uy h.i.ế.p tàn nhẫn.
"Chuyện của tao với con gái tao thì liên quan gì đến mấy người ngoài các người? Mạng của nó là do tao cho, tao có muốn lấy lại cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa! Nói nữa là năm đó nó cũng có xảy ra chuyện gì đâu, ngược lại còn khắc c.h.ế.t lão chồng bạc mệnh của tao.”
Sau đó, bà ta lại hét về phía Đồ Mộ Mộ: "Tao thấy mày chính là một ngôi sao chổi! Mày lúc trước mà lên xe thì có khi ông ấy đã không phải chết, sao người c.h.ế.t không phải là mày!”
Bùi Ngọc Ngưng thấy Diệp Lệ San vẫn còn ngoan cố không chịu hối cải, biết rằng nói lý với loại người này cũng vô ích. Bà bèn phất tay ra hiệu cho vệ sĩ, bảo họ đưa Diệp Lệ San sang phòng khác chờ cảnh sát đến rồi tính.
Diệp Lệ San giãy giụa không thành, lại hét lớn về phía An gia:
"Dù sao thì các người cứ chờ mà hối hận đi! Sau này có cầu xin tôi, tôi cũng sẽ không nói, các người đừng hòng biết được người đó là ai!”
Đúng lúc này, giọng của Đồ Mộ Mộ đột nhiên vang lên, cắt ngang lời của Diệp Lệ San.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Tôi nói.”
So với Diệp Lệ San đang gào thét, Đồ Mộ Mộ lúc này trông bình tĩnh hơn rất nhiều. Giọng cô tuy điềm tĩnh nhưng lại lộ ra một sự kiên định chưa từng có.
"Tôi tự mình nói.”
Giọng của Đồ Mộ Mộ không lớn, nhưng đủ để mọi người trong phòng bệnh nghe thấy.
Lần này, không chỉ An gia sững sờ, mà ngay cả Diệp Lệ San cũng hoàn toàn không tin vào những gì mình vừa nghe.
Diệp Lệ San rất rõ ràng đây đã là con át chủ bài duy nhất mà bà ta có thể dùng để ra điều kiện với An gia.
Bà ta vốn nghĩ rằng bây giờ An gia không đồng ý điều kiện của mình là vì đang tức giận do bị lừa. Một khi bình tĩnh lại, họ ắt sẽ suy nghĩ thấu đáo, rằng tìm hiểu thông tin từ bà ta và Đồ Mộ Mộ mới là cách đáng tin cậy nhất.
Hơn nữa, ngay cả người thím như bà ta cũng không biết Đồ Lan đi đâu, An gia chắc chắn cũng không dễ dàng điều tra ra được.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Lùi một vạn bước mà nói, kể cả An gia có chú ý đến Đồ Lan, chỉ cần họ không thể tìm được cô ấy để hỏi trực tiếp, thì sẽ không bao giờ có thể xác định được năm đó có phải cô ấy đã cứu An Quân hay không.
Sớm muộn gì họ cũng sẽ nhận ra, đến hỏi người biết chuyện như bà ta mới là cách tốt nhất. Đến lúc đó, điều kiện gì mà chẳng do bà ta đưa ra.
Còn về một người biết chuyện khác là Đồ Mộ Mộ, Diệp Lệ San cảm thấy cô ta tuyệt đối sẽ không nói ra sự thật.
Bởi vì vừa nãy ngay cả Diệp Lệ San cũng nhìn ra, An Quân đã nghi ngờ về nguồn gốc của miếng ngọc bội, nhưng Đồ Mộ Mộ vẫn có thể mở mắt nói dối, cố gắng tiếp tục dùng thân phận giả để làm An Quân mềm lòng không chia tay.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương