Bùi Ngọc Ngưng vậy mà đã tát một cái vào mặt Diệp Lệ San.
Trong phòng bệnh cuối cùng cũng có được một khoảnh khắc yên tĩnh.
"Là nó cầu xin bà sinh nó ra à? Nếu được chọn, ai lại muốn có một người mẹ như bà. Nó còn chưa chê bà thì thôi, bà lại còn ở đó mà chê nó.”
Bùi Ngọc Ngưng thật sự là tức không chịu nổi.
Cũng có thể là vì chuyện của An Linh và Thu Niệm khiến tâm trạng bà dạo gần đây rất bất ổn. Cộng thêm việc luôn biết được những chuyện sẽ xảy ra với các con mình trong cốt truyện gốc qua tiếng lòng của An Linh, khoảng thời gian này bà vẫn luôn ở trong trạng thái lo lắng và bất an, sợ rằng con mình vẫn sẽ bị tổn thương.
Nhưng bây giờ, Diệp Lệ San, một người làm mẹ, lại đang không ngừng gây ra tổn thương cho chính con gái ruột của mình. Điều này khiến Bùi Ngọc Ngưng không thể nào nhẫn nhịn được nữa.
Bà như một ngọn núi lửa bị dồn nén quá mức cuối cùng cũng phun trào, chỉ hận không thể để ngọn lửa giận của mình trực tiếp nuốt chửng, thiêu rụi loại người như Diệp Lệ San.
"Năm đó nếu không phải An Quân và các con tôi tình cờ đi ngang qua, con gái bà sẽ gặp phải chuyện đáng sợ gì, bà không quan tâm chút nào sao? Lại có thể vì sợ ảnh hưởng đến con trai mà không báo cảnh sát. Sự oan ức và an toàn tính mạng của con gái bà không quan trọng sao?”
"Đúng, Đồ Mộ Mộ quả thực đã làm sai, nhưng không phải bà cũng không ngăn cản nó sao? Bây giờ bà còn có mặt mũi đóng vai người bị hại, cho rằng nó đã hại bà à? Nó quả thực có lỗi với An Quân, nhưng không nợ bà, càng không nợ đứa con trai kia của bà!”
"Loại người như bà một chút cũng không có tư cách làm mẹ!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đồ Mộ Mộ ngây người nhìn mọi chuyện đang xảy ra, đột nhiên cảm thấy thế giới này đôi khi thật sự rất kỳ ảo.
Rõ ràng là cô đã lừa An Quân.
Mẹ ruột của cô thì chỉ hận không thể dùng những lời lẽ khó nghe nhất trên đời để chửi rủa cô. Mẹ của An Quân lại đứng ra nói chuyện bênh vực cô.
Cô lại nhìn sang những người khác trong An gia.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.

Cha An và hai người con trai của ông đều ăn ý mà lùi lại một chút, ra vẻ muốn tiến lên ủng hộ nhưng lại sợ bị lửa giận lan đến. Cha An còn len lén giơ ngón tay cái về phía bóng lưng của Bùi Ngọc Ngưng.
An Linh và Thu Niệm liếc nhau, cũng ăn ý tiến lên, mỗi người một bên khoác tay Bùi Ngọc Ngưng. Người thì nói "Mẹ đừng giận, đừng vì loại người này mà hại sức khỏe”, người thì nói "Mẹ ơi tay mẹ có đau không, con thổi cho mẹ nhé”, mới dỗ được Bùi Ngọc Ngưng nguôi giận đi một chút.
Đồ Mộ Mộ nhìn cảnh tượng có phần hài hước này, vậy mà cũng bật cười.
Nhưng cười rồi, nước mắt cô lại không kìm được mà tuôn rơi, cả người bị cảm giác hối hận tột cùng bao phủ đến sắp không thở nổi.
Cô cảm thấy mình có lẽ đã thật sự bỏ lỡ một cơ hội rất quan trọng, một cơ hội để có thể hòa nhập vào gia đình này.
Nếu như cuộc gặp gỡ của cô và An Quân không phải bắt đầu từ một lời nói dối, liệu cô có thể cùng An Quân trở thành một cặp đôi bình thường không?
Cô cảm thấy An Quân ở bên cô, có lẽ cũng không hoàn toàn là vì thân phận giả mạo của cô.
Hai người quen nhau một năm sau mới đến với nhau. Mặc dù cô đã diễn theo hình mẫu lý tưởng của An Quân như lời Vu Như Sóc nói, nhưng một người cũng không thể nào hoàn toàn đóng vai thành một người khác được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện