Thế nhưng, phản ứng của An Quân lại hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Diệp Lệ San. Anh không những không lộ ra vẻ ngạc nhiên hay sốt sắng muốn biết sự thật, ngược lại còn cười lạnh một tiếng.
"Vậy là, bây giờ bà đang ra điều kiện với tôi sao?”
An Quân khi nghiêm túc lên trông vẫn có chút đáng sợ. Đặc biệt là bây giờ anh đã không còn bất kỳ sự nể nang nào đối với mấy kẻ lừa đảo này, cộng thêm việc bị chọc giận đến mức không nhẹ, cả người anh toát ra một khí thế phẫn nộ bị dồn nén và sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào.
Diệp Lệ San bị dọa đến ngây người, sao sự việc lại không giống như bà ta nghĩ?
"Cậu không muốn biết miếng ngọc bội đó từ đâu mà có sao? Cậu không phải muốn tìm ân nhân cứu mạng sao? Tôi có thể nói cho cậu biết mà!”
An Quân cũng không muốn nhiều lời với những người này nữa, anh lấy điện thoại ra chuẩn bị báo cảnh sát.
"Không cần, tôi tự mình sẽ điều tra. Bất kể là bà hay Đỗ Thao, cho dù một người tôi cũng không muốn bỏ qua.”
Thấy An Quân làm thật, Diệp Lệ San liền nhào tới định cướp điện thoại của anh.
"Không được! Khoan đã, đừng báo cảnh sát! Chính cậu có mắt không tròng bị Đồ Mộ Mộ lừa, cậu trút giận lên con trai tôi làm gì? Mấy chuyện này một chút cũng không liên quan đến nó, cậu mà làm Tiểu Thao phải ngồi tù thì chính là muốn lấy mạng tôi! Tôi liều mạng với cậu bây giờ!”
Đương nhiên, bà ta một chút cũng không thể liều được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngay khoảnh khắc Diệp Lệ San nhào tới, bà ta đã bị vệ sĩ nhanh tay lẹ mắt giữ lại. Bà ta ngay cả góc áo của An Quân cũng chưa chạm tới.
Nhưng người tuy bị khống chế, cái miệng của bà ta vẫn không ngừng oang oang, chửi rủa tất cả mọi người có mặt ở đó.
Cứ như thể cả thiên hạ này chỉ có bà ta và con trai bà ta là hai người vô tội, còn những người khác đều là những kẻ đại ác nhân tày trời muốn gây khó dễ cho mẹ con họ.
An Quân đã gọi xong điện thoại báo cảnh sát, mà Diệp Lệ San vẫn còn ở đó không ngừng lải nhải.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Có điều, khi chửi người khác thì bà ta có vẻ hơi ngượng miệng, chửi mỗi người vài câu là hết lời. Nhưng chửi Đồ Mộ Mộ thì bà ta lại là một tay lão luyện, đủ mọi lời khó nghe tuôn ra không ngớt.
"Sao tao lại sinh ra cái thứ báo đời như mày! Đồ ăn hại! Nếu không phải vì mày, mẹ mày có bị người ta đối xử như vậy không? Đồ vô dụng, mày cứ thế nhìn bọn họ bắt nạt tao à!”
"Chính mày cùng hai thằng đàn ông không ra gì gây ra chuyện, còn muốn liên lụy đến tao và em mày. Tao đúng là kiếp trước tạo nghiệp gì mà lại sinh ra đứa con gái không biết xấu hổ như mày.”
Diệp Lệ San càng chửi càng khó nghe, vệ sĩ muốn bịt miệng bà ta còn bị bà ta cắn cho một phát.
Ngay cả những người ngoài cuộc như họ cũng nghe không nổi nữa, nhưng Đồ Mộ Mộ lại ngồi quỳ ở đó không hề có phản ứng gì. Những giọt nước mắt khi khóc lóc chất vấn Diệp Lệ San trước đó cũng đã khô cạn, chỉ để lại vài vệt nước mắt trên mặt.
Đôi mắt cô ta vô hồn, chỉ ngây dại nhìn người mẹ ruột đang có bộ mặt méo mó, không ngừng chửi rủa mình.
Mãi cho đến khi một tiếng "Chát" vang lên, Đồ Mộ Mộ mới như được gọi hồn trở lại, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
"Vậy là, bây giờ bà đang ra điều kiện với tôi sao?”
An Quân khi nghiêm túc lên trông vẫn có chút đáng sợ. Đặc biệt là bây giờ anh đã không còn bất kỳ sự nể nang nào đối với mấy kẻ lừa đảo này, cộng thêm việc bị chọc giận đến mức không nhẹ, cả người anh toát ra một khí thế phẫn nộ bị dồn nén và sẵn sàng bùng nổ bất cứ lúc nào.
Diệp Lệ San bị dọa đến ngây người, sao sự việc lại không giống như bà ta nghĩ?
"Cậu không muốn biết miếng ngọc bội đó từ đâu mà có sao? Cậu không phải muốn tìm ân nhân cứu mạng sao? Tôi có thể nói cho cậu biết mà!”
An Quân cũng không muốn nhiều lời với những người này nữa, anh lấy điện thoại ra chuẩn bị báo cảnh sát.
"Không cần, tôi tự mình sẽ điều tra. Bất kể là bà hay Đỗ Thao, cho dù một người tôi cũng không muốn bỏ qua.”
Thấy An Quân làm thật, Diệp Lệ San liền nhào tới định cướp điện thoại của anh.
"Không được! Khoan đã, đừng báo cảnh sát! Chính cậu có mắt không tròng bị Đồ Mộ Mộ lừa, cậu trút giận lên con trai tôi làm gì? Mấy chuyện này một chút cũng không liên quan đến nó, cậu mà làm Tiểu Thao phải ngồi tù thì chính là muốn lấy mạng tôi! Tôi liều mạng với cậu bây giờ!”
Đương nhiên, bà ta một chút cũng không thể liều được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Ngay khoảnh khắc Diệp Lệ San nhào tới, bà ta đã bị vệ sĩ nhanh tay lẹ mắt giữ lại. Bà ta ngay cả góc áo của An Quân cũng chưa chạm tới.
Nhưng người tuy bị khống chế, cái miệng của bà ta vẫn không ngừng oang oang, chửi rủa tất cả mọi người có mặt ở đó.
Cứ như thể cả thiên hạ này chỉ có bà ta và con trai bà ta là hai người vô tội, còn những người khác đều là những kẻ đại ác nhân tày trời muốn gây khó dễ cho mẹ con họ.
An Quân đã gọi xong điện thoại báo cảnh sát, mà Diệp Lệ San vẫn còn ở đó không ngừng lải nhải.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện. Để tránh các robot của các website lấy bản edit của mèo một cách vô tội vạ, vui lòng liên hệ fanpage: liên hệ mèo lấy pass đọc phần còn lại sớm nhất nhé ạ.
Có điều, khi chửi người khác thì bà ta có vẻ hơi ngượng miệng, chửi mỗi người vài câu là hết lời. Nhưng chửi Đồ Mộ Mộ thì bà ta lại là một tay lão luyện, đủ mọi lời khó nghe tuôn ra không ngớt.
"Sao tao lại sinh ra cái thứ báo đời như mày! Đồ ăn hại! Nếu không phải vì mày, mẹ mày có bị người ta đối xử như vậy không? Đồ vô dụng, mày cứ thế nhìn bọn họ bắt nạt tao à!”
"Chính mày cùng hai thằng đàn ông không ra gì gây ra chuyện, còn muốn liên lụy đến tao và em mày. Tao đúng là kiếp trước tạo nghiệp gì mà lại sinh ra đứa con gái không biết xấu hổ như mày.”
Diệp Lệ San càng chửi càng khó nghe, vệ sĩ muốn bịt miệng bà ta còn bị bà ta cắn cho một phát.
Ngay cả những người ngoài cuộc như họ cũng nghe không nổi nữa, nhưng Đồ Mộ Mộ lại ngồi quỳ ở đó không hề có phản ứng gì. Những giọt nước mắt khi khóc lóc chất vấn Diệp Lệ San trước đó cũng đã khô cạn, chỉ để lại vài vệt nước mắt trên mặt.
Đôi mắt cô ta vô hồn, chỉ ngây dại nhìn người mẹ ruột đang có bộ mặt méo mó, không ngừng chửi rủa mình.
Mãi cho đến khi một tiếng "Chát" vang lên, Đồ Mộ Mộ mới như được gọi hồn trở lại, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mắt.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương