Lúc xuống phi cơ, Trình Kiến mới biết hóa ra mình lại trở về Greenfield.

Đây là thành phố sinh ra cô nuôi nấng cô, bước chân lên mảnh đất này, cô luôn có cảm giác an tâm. Trạng thái cảnh giới thời chiến ở đây đã được giải trừ, tỉnh táo hơn hẳn những khu an toàn khác, vật liệu súng đạn cũng dự trữ đầy đủ hơn, đồng thời, nơi này còn là trung tâm viện nghiên cứu trung ương và xưởng công binh, đủ để cô giày vò.

Trình Kiến không thể nghỉ ngơi, vì chuyện hệ trọng nên đã bắt đầu xúc tiến hội nghị đầu cuối trực tuyến, đại biểu của nhiều khu an toàn khác cũng tham gia hội nghị, chờ nghe Hứa Úy đưa ra một lời giải thích.

Trình Kiến mang vết thương đi tham dự hội nghị lần này, cô thuật lại toàn bộ những gì mình nghe và nhìn thấy ở khu an toàn Noah, lúc nói đến loài vật ngoài hành tinh Camorra, một số ít người biết chuyện đều biến sắc, đến lúc cô liệt kê danh sách nằm vùng, tiếng nghi ngờ bắt đầu vang lên liên tiếp.

“Cô nói trong danh sách nhân viên thậm chí còn có viện trưởng đương nhiệm của Viện Nghiên cứu Trung ương và trung tướng Mẫn Lam Không đã quá cố, cô phải biết rằng vu hãm những người này sẽ phải gánh tội danh nặng thế nào, cô có chứng cớ không?”

Trình Kiến siết chặt nắm đấm, sắc mặt tái nhợt: “Không lâu trước đây khu an toàn Noah đã xuất hiện một trận chiến không lí do! Đó chính là vì thượng tá Hứa Úy muốn mang tôi đi, dẫn đến hàng loạt thiên nhãn đuổi theo ngắm bắn, người sau lưng không muốn tôi tiết lộ chuyện này ra ngoài, một mặt có thể chứng tỏ chúng chột dạ, mặt khác có thể cho thấy, quyền khống chế thiên nhãn đích thực căn bản không nằm trong tay giới lãnh đạo khu an toàn Noah!”

“Chất dung hợp sinh học sẽ khiến người dã thú phát nổ ở một tần số tia F xác định, trường điện từ sinh học ức chế mà tôi nghiên cứu ra trước đó thì lại có thể ngăn cản tất cả những điều này! Tôi đề nghị quý vị lập tức áp dụng vào khu an toàn mà mỗi một người đang quản lí!”

“Ý cô là muốn mở rộng phạm vi của trường điện từ sinh học ức chế? Nhưng một khi mở nó, tất cả mọi người đều sẽ xuất hiện phản ứng không thoải mái.” Có người cất tiếng nói, rất nhanh sau đó đã có một quản lí của khu an toàn khác phản bác ông ta.

“Nếu chuyện quả thực đúng như lời thiếu tá Trình Kiến nói thì ắt sẽ là sự kiện ác tính nghiêm trọng nhất, có sức ảnh hưởng lớn nhất kể từ khi chính phủ liên hiệp thành lập tới nay, chúng ta đối mặt với nó bằng thái độ cẩn thận hơn cũng không quá đáng.”

“Nhưng giải quyết xong vấn đề chất dung hợp sinh học rồi thì phải làm sao với đống thiên nhãn sắp hoạt động?”

Ở vấn đề này, Trình Kiến không hăng hái như trước nữa, trước khi ra được thành tựu, cô không thể đòi hỏi sự tín nhiệm của bất kì ai.

Sự tín nhiệm Hứa Úy dành cho cô là vô điều kiện, nhưng những người khác thì khác, họ sẽ đổ hết mọi trách nhiệm phần đó lên người cô nếu cô thất bại.

Hiện giờ Trình Kiến còn chưa bắt tay vào làm chuyện này, dự đoán về độ khó cũng không chính xác, sau khi cân nhắc ở mọi phương diện, cô không tham dự vào cuộc thảo luận của những người này nữa.

Không kết nối được với khu an toàn Noah, bên đó không có một ai tham gia hội nghị lần này, điều đó phủ lên lòng rất nhiều người một lớp khói mù nặng nề.

Tốc độ tấn công của Quý Thanh Hòa nhanh hơn trong tưởng tượng của tất cả mọi người rất nhiều.

Y như đang kể chuyện kinh dị vậy, đêm hôm đó, thiên nhãn đã bắt đầu xuất hiện trong phạm vi quản hạt của các khu an toàn. Nó trực tiếp phát động đợt tấn công thứ nhất, trong đó, Greenfield là nơi bị tấn công nghiêm trọng nhất.

Vấn đề này liên quan đến quyền quản lí thiên nhãn, không phải muốn là đánh hạ được. Trình Kiến ngồi im trong hầm trú ẩn một đêm, mãi đến tờ mờ sáng tiếng oanh tạc mới ngừng lại.

Hứa Úy không thể về ngay được, Trình Kiến hỏi thăm thử mới biết anh đang trực tiếp dẫn người đánh qua.

Một thiên nhãn chiến đấu chỉ có thể bắn tối đa hai đến ba lần, nó cần về bổ sung năng lượng mới có thể tiếp tục tham gia chiến đấu. Đêm đó đánh thế nào cũng không lui, đầu tiên là tấn công đợt một thật mạnh, say đó có không ít thiên nhãn trở về vùng đất hoang gần đó bổ sung năng lượng rồi quay lại bắn tiếp.

Rất nhiều người tưởng rằng loại thiên nhãn này sẽ liên tục không ngừng nghỉ, cho đến khi Hứa Úy và những sĩ quan khác chỉ huy chiến đấu đối không miễn cưỡng hạ được thế công đợt đó, làm chúng cuối cùng phải trực tiếp đến trạm bổ sung năng lượng ở phụ cận Greenfield. Chỉ có như vậy mới có thể ngăn chặn tận gốc cuộc tấn công của Dahl, song muốn phá vỡ căn cứ địa của đối phương tất sẽ phải đánh một trận ác chiến. Cuộc chiến đêm đầu tiên vừa dừng đã phải lập tức đi đánh trận thứ hai, ít nhiều Trình Kiến cũng cảm thấy lo lắng cho anh.

Nhưng sở dĩ Hứa Úy điên cuồng đuổi tận giết tuyệt như vậy thực ra là bởi hiện giờ Trình Kiến đang ở Greenfield. Anh không cho phép bất kì nguy hiểm tiềm tàng nào khiến cô bị thương một lần nữa.

Giống như Quý Thanh Hòa thô bạo trực tiếp oanh tạc một đợt, họ cũng bày tiền cưỡng lên bề nổi. Tạm thời không bàn lí do đường đường chính chính, về tư, cách hai người họ giải quyết vấn đề cá nhân chính là vũ lực đối vũ lực, tựa như giống đực tranh đoạt quyền giao phối với giống cái nguyên thủy nhất vậy, thắng làm vua.

Đối với Hứa Úy, bảo vệ quốc thổ là nhiệm vụ của anh, còn có nguyên nhân riêng tư hơn chính là, anh phải bảo vệ tốt omega của mình, không có bản lĩnh bảo vệ cô tức là anh không năng lực, chứng tỏ anh không bằng Quý Thanh Hòa.

Bị người khác cướp mất người yêu mà không có năng lực chống lại, đối với bất kì alpha nào, đó cũng là một nỗi nhục nhã khổng lồ, không thua gì chính mắt chứng kiến tình địch cởi quần xâm phạm bạn tình của mình.

Chẳng có tư cách gì để lên tiếng hết.

Trình Kiến hoàn toàn không nghỉ ngơi, cô suy nghĩ quá nặng, cả người đều nằm trong trạng thái tập trung cao độ, quân y bám sát theo cô kiểm soát trạng thái cơ thể cô từng giờ phút, mà cô thì đã bắt đầu thử xâm nhập vào mạng lưới đầu cuối của Noah.

Mạng lưới của Dahl cô lập vật lí với bên ngoài là thật, nhưng Noah có liên lạc với những khu an toàn khác, dẫu đám Quý Thanh Hòa có sửa đổi quyền hạn suốt đêm, Trình Kiến vẫn có thể tìm ra cách xâm nhập.

Cái cô cần nhiều nhất bây giờ là thời gian.

Hứa Úy đánh trận bên ngoài, Trình Kiến đánh trận với số liệu mật mã, não cô vận hành toàn diện, tất cả những kiến thức liên quan đến đầu cuối đều được điều ra ngoài, một mình điều khiển liền mấy máy, bận bịu không kêu tiếng nào cho đến tận buổi chiều.

Nhưng điều này cũng nhận được thành quả rõ rệt. Vào bốn giờ năm mươi hai phút, rốt cuộc Trình Kiến cũng xâm nhập được vào mạng lưới phòng vệ an toàn của Noah. Trong lòng cô kích động, đang định tìm quyền hạn liên quan đến thiên nhãn thì toàn bộ đầu cuối đều đen kịt.

Người cô lạnh toát, chỉ thấy trên màn hình đã tắt ngóm đen tuyền của mình xuất hiện một đường âm tần phập phồng.

“Xin chào, Trình Kiến, tôi là Susie.”

Trình Kiến nhớ được giọng nói này, mấy năm trước khi bị kẹt ở Dahl, chính AI tên “Susie” này đã đối thoại với cô.

“Lần này cô thắng.” Trong lúc sơ suất, đầu cuối của cô đã bị khống chế ngược, cục diện hiện giờ đã xác nhận cô bại trận, “Nhưng điều đó không có nghĩa là lần sau tôi vẫn thua.”

“Tôi xuất hiện không phải là để chứng minh cô đã thua, ngược lại, tôi tới là để giúp cô.”

“Cái gì?” Bây giờ Trình Kiến không dám nhíu mày, chỉ có thể ra sức trợn mắt nhìn đường âm tần kia.

Susie nói: “Cô có biết rằng mạng lưới của khu an toàn Noah hiện giờ khó lường bao nhiêu không? Cấu tạo đầu cuối của nó khác với tất cả những khu an toàn khác, hiện giờ nó đang được quản lí bởi một phần khác của tôi, với tài nguyên cô có thể điều động được trước mắt, không những không thể xâm nhập vào mà ngược lại, còn có rất nhiều cạm bẫy virus đang đợi cô nhảy xuống, làm mạng lưới của Greenfield tê liệt toàn cục.”

Trình Kiến ngớ ra, hỏi: “Vậy cô thì sao? Tại sao lại nói với tôi những điều này? Chuyện gì đã xảy ra?”

“Tôi là 30% quyền hạn nằm trong tay tiến sĩ Trình Thâm, 70% còn lại không thuộc về ông ấy, cô có thể lợi dụng tôi lấy lại chúng.”

Trình Kiến chỉ suy xét trong thoáng chốc rồi hỏi tiếp, “Tại sao Trình Thâm phải làm như vậy? Ông ấy có mục đích gì?”

“Ông ấy chưa từng nói với tôi.”

“Ông ấy có phải phản đồ không?”

“Xin lỗi, tôi không biết.”

Susie dùng giọng nói rất có cảm xúc nói ra lời lạnh như băng, Trình Kiến mím môi, mở miệng hỏi: “Trước đó ông ấy đã làm cho tôi một con mắt, hơn nữa còn nói con mắt đó là thiên nhãn chân chính, ý là sao?”

“Đó là chìa khóa kết nối với 70% quyền hạn còn lại, có nó, cô có thể chân chính tiến vào hệ thống của tôi.” Susie vừa nói vừa điều khiển hiển thị một bản đồ lên màn hình đầu cuối của Trình Kiến, có một chấm đỏ nhỏ bé đang lập lòe không ngừng.

“Nó ở đây, đề nghị mau chóng thu hồi.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện