Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.
[Cửu Thiên Mệnh.]
[Đây là sao vậy, nơi này thật sự là phim trường của “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi” sao a a a a a!]
[Bé con đáng yêu ơi, dì muốn hít bé con đáng yêu ơi, dì muốn xem ánh mắt ngây thơ trong sáng ngốc nghếch (gạch bỏ) của bé con đáng yêu, còn nữa, bé con đáng yêu ơi cùng với sự nước sốt tác đáng yêu giữa bé con và nhân vật chính Diệp Thanh Tuyền, ai muốn xem bé con bày quầy bán vịt quay chứ trời ạ. :(((]
[*Hai mắt vô thần* Vì sao, đứa bé tên tiểu Lam này rõ ràng rất đáng yêu, nhưng vì sao, cháu phải dùng khuôn mặt đáng yêu này của mình đi làm loại chuyện này chứ.]
[Mọi người ơi, ai hiểu gì không? Tôi ở phòng bên cạnh chú ý xem đứa bé, còn đang khóc toáng lên “Vịt vịt đáng yêu như vậy vì sao muốn ăn vịt vịt” thế mà vào phòng livestream này, cục bột trắng trẻo bé tí đã thành thạo làm vịt c.h.ế.t lột da, phết nước da, nhét vào lò nướng một mạch, vượt xa các đứa bé khác ba mươi năm rồi?!]
[Ai mà không cảm thấy như vậy chứ!]
[Sau lưng đứa bé này nhất định có người chỉ điểm... bán vịt quay thật ra rất mới mẻ độc đáo cũng khá hút sự chú ý, rất nhiều người xem nhìn chán bé con đáng yêu ơi bình thường, chợt vừa thấy cái này thật đúng là rất thú vị, bất quá cảm giác không được kéo dài.]
[+1, lẽ nào cậu bé thật sự có thể làm ra vịt quay ngon sao?]
[Nhà tôi có sư phụ già làm vịt quay 20 năm, công phu vịt quay này nhìn như đơn giản nhưng càng như vậy càng khảo nghiệm trù nghệ, không có mười mấy hai mươi năm lắng đọng lại thật sự không làm ra ngon được đâu.]
[Chỉ một đứa bé ba tuổi rưỡi như vậy, chắc bày sạp nửa tiếng là phải khóc lóc về nhà thôi... đau lòng quá đi.]
[Đến lúc đó vịt quay bán không ra, cháu có khóc nhè không ? *đỡ trán*]
Trong khu “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi”, đa số người xem đều là những người hiền lành, tử tế. Suy cho cùng, ngày nào cũng được ngắm nhìn một nhóm trẻ con đáng yêu như vậy, lòng người cũng thả lỏng hơn hẳn.
So với việc hoài nghi hay phản đối, họ lại càng lo lắng cho nước sốt lai của những cô cậu bé đáng yêu này. Bày quầy kia chính là lĩnh vực cạnh tranh khốc liệt á! Đứa trẻ bé tí teo như vậy, thế mà lại phải ra ngoài tiếp nhận sự "tôi luyện" của việc bày quấy bán hàng. Rất có thể, còn bị các quán vịt quay chuyên nghiệp khác "hành" cho tơi tả... thiệt là đau lòng cho cậu quá đi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vị diện “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi”, vào giữa trưa 12 giờ.
Dưới sự giúp đỡ của Diệp Thanh Tuyền, Giản Vân Lam đã treo toàn bộ hai mươi con vịt quay vào lò nướng. Sau đó, cậu lại nhét thêm gỗ vải và gỗ táo vào chỗ đặt củi, rồi nhóm cho than bốc cháy lên.
Vịt quay nướng bằng củi của cây ăn quả như vậy sẽ có thêm một chút mùi thơm thoang thoảng, làm món ăn ngon tăng gấp đôi.
Sau đó, cậu thuần thục bước lên xe ba bánh, cầm lấy tay lái, tay đặt vào tay lái.
... Nhìn qua rõ ràng chỉ có ba tuổi rưỡi, nhưng bất kể là động tác thuần thục khi cậu đeo khẩu trang nhỏ, mặc tạp dề bé xíu, hay là dáng vẻ lão luyện leo lên xe ba bánh với ánh mắt đầy hăng hái, trông cứ như một "sư phụ già" đã có 20 năm kinh nghiệm bày quầy.
Diệp Thanh Tuyền nhìn ‘bảo bối thiên tài’ nhà mình, vẻ mặt vẫn còn ngây ra và đờ đẫn. Cuối cùng, y vẫn không nhịn được hỏi:
“Thật sự không cần daddy đi theo giúp sao?”
“Không cần ạ.” khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, bầu bĩnh của cậu bé lấy ra dáng ‘người lớn’ nói: “Cô giáo nói, không thể để người lớn giúp, tất cả đều phải tự cố gắng hoàn thành, mới xem như một buổi thực hành xã hội thành công ạ!”
Diệp Thanh Tuyền: “Được… được rồi.”
Xe ba bánh xoạch xoạch rì rồi chạy thẳng ra đường lớn bên ngoài sân. Diệp Thanh Tuyền nhìn theo bóng dáng rời đi của cậu.
Hai mươi giây sau… Diệp Thanh Tuyền xoay người đội mũ và khẩu trang, lặng lẽ đi theo sau xe ba bánh cũng ra khỏi cửa. Tuy rằng bảo bối nói không thể để người lớn giúp, nhưng Diệp Thanh Tuyền vẫn không yên tâm đó là bảo bối chỉ mới ba tuổi rưỡi của y thôi!
Là người sinh ra và chăm sóc cậu, y làm sao mà yên lòng được chứ không giống với các vị diện khác, vị diện “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi” là một mùa hè oi bức hiếm có, và lại đúng vào lúc mặt trời nóng bức nhất giữa trưa.
Diệp Thanh Tuyền sợ làm lạc mất con, nên lúc ra cửa khá vội vàng, hoàn toàn không mang theo mũ che nắng hay ô che nắng gì cả.
Y nghĩ, dù sao vịt quay của bảo bối chắc cũng ế thôi, nhiều nhất ở bên ngoài nửa tiếng chắc cũng khóc lóc đòi về nhà thôi. Dù y không mang mũ che nắng thì cũng không phơi nắng được bao lâu...
Lúc này, Diệp Thanh Tuyền còn không biết, đây là một quyết định sai lầm đến nhường nào.
[Cửu Thiên Mệnh.]
[Đây là sao vậy, nơi này thật sự là phim trường của “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi” sao a a a a a!]
[Bé con đáng yêu ơi, dì muốn hít bé con đáng yêu ơi, dì muốn xem ánh mắt ngây thơ trong sáng ngốc nghếch (gạch bỏ) của bé con đáng yêu, còn nữa, bé con đáng yêu ơi cùng với sự nước sốt tác đáng yêu giữa bé con và nhân vật chính Diệp Thanh Tuyền, ai muốn xem bé con bày quầy bán vịt quay chứ trời ạ. :(((]
[*Hai mắt vô thần* Vì sao, đứa bé tên tiểu Lam này rõ ràng rất đáng yêu, nhưng vì sao, cháu phải dùng khuôn mặt đáng yêu này của mình đi làm loại chuyện này chứ.]
[Mọi người ơi, ai hiểu gì không? Tôi ở phòng bên cạnh chú ý xem đứa bé, còn đang khóc toáng lên “Vịt vịt đáng yêu như vậy vì sao muốn ăn vịt vịt” thế mà vào phòng livestream này, cục bột trắng trẻo bé tí đã thành thạo làm vịt c.h.ế.t lột da, phết nước da, nhét vào lò nướng một mạch, vượt xa các đứa bé khác ba mươi năm rồi?!]
[Ai mà không cảm thấy như vậy chứ!]
[Sau lưng đứa bé này nhất định có người chỉ điểm... bán vịt quay thật ra rất mới mẻ độc đáo cũng khá hút sự chú ý, rất nhiều người xem nhìn chán bé con đáng yêu ơi bình thường, chợt vừa thấy cái này thật đúng là rất thú vị, bất quá cảm giác không được kéo dài.]
[+1, lẽ nào cậu bé thật sự có thể làm ra vịt quay ngon sao?]
[Nhà tôi có sư phụ già làm vịt quay 20 năm, công phu vịt quay này nhìn như đơn giản nhưng càng như vậy càng khảo nghiệm trù nghệ, không có mười mấy hai mươi năm lắng đọng lại thật sự không làm ra ngon được đâu.]
[Chỉ một đứa bé ba tuổi rưỡi như vậy, chắc bày sạp nửa tiếng là phải khóc lóc về nhà thôi... đau lòng quá đi.]
[Đến lúc đó vịt quay bán không ra, cháu có khóc nhè không ? *đỡ trán*]
Trong khu “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi”, đa số người xem đều là những người hiền lành, tử tế. Suy cho cùng, ngày nào cũng được ngắm nhìn một nhóm trẻ con đáng yêu như vậy, lòng người cũng thả lỏng hơn hẳn.
So với việc hoài nghi hay phản đối, họ lại càng lo lắng cho nước sốt lai của những cô cậu bé đáng yêu này. Bày quầy kia chính là lĩnh vực cạnh tranh khốc liệt á! Đứa trẻ bé tí teo như vậy, thế mà lại phải ra ngoài tiếp nhận sự "tôi luyện" của việc bày quấy bán hàng. Rất có thể, còn bị các quán vịt quay chuyên nghiệp khác "hành" cho tơi tả... thiệt là đau lòng cho cậu quá đi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vị diện “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi”, vào giữa trưa 12 giờ.
Dưới sự giúp đỡ của Diệp Thanh Tuyền, Giản Vân Lam đã treo toàn bộ hai mươi con vịt quay vào lò nướng. Sau đó, cậu lại nhét thêm gỗ vải và gỗ táo vào chỗ đặt củi, rồi nhóm cho than bốc cháy lên.
Vịt quay nướng bằng củi của cây ăn quả như vậy sẽ có thêm một chút mùi thơm thoang thoảng, làm món ăn ngon tăng gấp đôi.
Sau đó, cậu thuần thục bước lên xe ba bánh, cầm lấy tay lái, tay đặt vào tay lái.
... Nhìn qua rõ ràng chỉ có ba tuổi rưỡi, nhưng bất kể là động tác thuần thục khi cậu đeo khẩu trang nhỏ, mặc tạp dề bé xíu, hay là dáng vẻ lão luyện leo lên xe ba bánh với ánh mắt đầy hăng hái, trông cứ như một "sư phụ già" đã có 20 năm kinh nghiệm bày quầy.
Diệp Thanh Tuyền nhìn ‘bảo bối thiên tài’ nhà mình, vẻ mặt vẫn còn ngây ra và đờ đẫn. Cuối cùng, y vẫn không nhịn được hỏi:
“Thật sự không cần daddy đi theo giúp sao?”
“Không cần ạ.” khuôn mặt nhỏ trắng trẻo, bầu bĩnh của cậu bé lấy ra dáng ‘người lớn’ nói: “Cô giáo nói, không thể để người lớn giúp, tất cả đều phải tự cố gắng hoàn thành, mới xem như một buổi thực hành xã hội thành công ạ!”
Diệp Thanh Tuyền: “Được… được rồi.”
Xe ba bánh xoạch xoạch rì rồi chạy thẳng ra đường lớn bên ngoài sân. Diệp Thanh Tuyền nhìn theo bóng dáng rời đi của cậu.
Hai mươi giây sau… Diệp Thanh Tuyền xoay người đội mũ và khẩu trang, lặng lẽ đi theo sau xe ba bánh cũng ra khỏi cửa. Tuy rằng bảo bối nói không thể để người lớn giúp, nhưng Diệp Thanh Tuyền vẫn không yên tâm đó là bảo bối chỉ mới ba tuổi rưỡi của y thôi!
Là người sinh ra và chăm sóc cậu, y làm sao mà yên lòng được chứ không giống với các vị diện khác, vị diện “Thiên Tài Bảo Bối Ba Tuổi Rưỡi” là một mùa hè oi bức hiếm có, và lại đúng vào lúc mặt trời nóng bức nhất giữa trưa.
Diệp Thanh Tuyền sợ làm lạc mất con, nên lúc ra cửa khá vội vàng, hoàn toàn không mang theo mũ che nắng hay ô che nắng gì cả.
Y nghĩ, dù sao vịt quay của bảo bối chắc cũng ế thôi, nhiều nhất ở bên ngoài nửa tiếng chắc cũng khóc lóc đòi về nhà thôi. Dù y không mang mũ che nắng thì cũng không phơi nắng được bao lâu...
Lúc này, Diệp Thanh Tuyền còn không biết, đây là một quyết định sai lầm đến nhường nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương