Úc Minh run rẩy vươn tay, trong ánh mắt ngưỡng mộ của mọi người, nhận lấy bát lẩu cay nóng hổi mới ra lò... Trong ký ức tuổi thơ đen tối của Úc Minh cũng có một bát lẩu cay. Bát lẩu cay ấy đến từ một buổi đi chơi hồi tiểu học.

Khi đó y còn nhỏ, Phó Trường Phong lớn hơn y một tuổi nắm tay y, hai đứa trẻ đói bụng thừa lúc thầy giáo không để ý, trộm tiền tiêu vặt mua một bát lẩu cay bên đường, đến giờ Úc Minh vẫn nhớ rõ, anh trai cười nói:

"Ăn đi, Tiểu Minh, em không bảo đói bụng sao? Cái này gọi là lẩu cay, ngon lắm, em chắc chắn sẽ thích."

Đôi mắt Phó Trường Phong hẹp dài, mắt phượng dịu dàng, bên trong là sự quan tâm ấm áp của người anh trai thế là, bát lẩu cay được đặt trước mặt Úc Minh bé nhỏ:

Quá nhiều ớt, nước canh đỏ sánh gần như đen, các loại gia vị xộc thẳng vào mũi, thịt thì nửa sống nửa chín, một nửa thì dai, một nửa còn dính tơ m.á.u như món ăn đến từ địa ngục.

Trong ánh mắt cổ vũ của anh trai, Úc Minh nhắm chặt mắt lấy hết dũng khí ăn một đũa lẩu cay, rồi lập tức bị sặc đến nỗi mũi và mắt cùng trào ra nước mắt, nước mũi... như thể thấy được ác ma.

Ác ma đội sừng, sau lưng là cánh dơi cầm đinh ba phun lửa, tay bưng bát lẩu cay đen ngòm, nhe răng cười với y. Từ đó về sau, suốt mười năm, Úc Minh cứ thấy hàng lẩu cay nào trên phố là tránh xa... cho đến hôm nay Úc Minh run rẩy nâng bát lẩu cay, cẩn thận ngắm nghía, hít sâu một hơi đó là một bát lẩu cay phải nói thế nào nhỉ.

Dưới ánh đèn vàng ấm áp, hơi nước bốc lên nghi ngút mang theo hương thơm cay nồng của nước hầm xương. Trong hương thơm mê người ấy, Úc Minh nín thở nếu không sẽ bị hương thơm làm ngất mất. Hơi nóng của lẩu cay truyền qua bát vào lòng bàn tay Úc Minh. Đôi mắt đen láy của y mở to, thậm chí cảm thấy hơi choáng váng.

Nước canh đỏ được pha chế tinh tế, một lớp dầu đỏ trong veo nổi trên bề mặt, hơi sủi bọt, canh đầy ắp nguyên liệu phủ tỏi băm nhuyễn và vừng trắng, thịt bò thái lát mỏng tang cuộn lại vì nhiệt độ, cuống họng heo cắt miếng hoa văn giòn sần sật, bọc đầy tương mè.

Trên cùng còn có vài cọng rau xà lách xanh mướt, đọng giọt sương. Úc Minh há hốc miệng, nước miếng chảy ròng ròng như thể quá ngon. Thậm chí Úc Minh thấy lẩu cay được bao phủ bởi một lớp ánh sáng vàng, như muốn xua tan hết ký ức đen tối... A, là thiên thần! [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Thiên thần đội vòng hào quang, sau lưng là ba đôi cánh trắng muốt, tay bưng lẩu cay của Ông chủ Giản mỉm cười vẫy tay với y. Úc Minh vội vàng gắp một miếng thịt bò, đưa vào miệng đây là miếng thịt bò gì vậy chứ.

Bọc đầy tương vừng cùng dầu ớt, những miếng thịt bò béo ngậy ánh lên thứ dầu bóng hấp dẫn, phủ kín mè trắng, cắn một miếng, cái nóng hổi vừa mới ra lò cùng nước canh hầm xương lan tỏa, như vũ bão càn quét vị giác, tràn ngập khoang miệng... nhấm nháp kỹ càng, cùng với dầu ớt thơm ngào ngạt từ nước canh đậm đà trào ra, khiến người ta cảm nhận được sự thỏa mãn vô bờ.

Càng nhai, càng cảm nhận rõ sợi thịt bò, ngấm đẫm trong nước lẩu cay nồng, hòa quyện cùng tiếng mè trắng giòn tan, khiến người ta muốn ngừng mà không được... Từ đầu năm đến giờ, vì bận rộn việc học hành, lại thêm bảo mẫu cố ý, Úc Minh đã lâu không được ăn những món mặn đầy ắp calo như vậy, mỗi ngày đều chỉ có đậu hũ luộc thanh đạm hoặc mì sợi chan canh suông.

Nhưng giờ phút này, một ngụm lẩu cay này như đánh thức vị giác cô độc bấy lâu của y, thôi thúc y thèm thuồng hơn nữa. Úc Minh không kìm được bưng chén lên, húp một hơi thật lớn, nước canh nóng hổi trôi tuột xuống cổ họng vị ngon đạt đến cực hạn.

Lẩu cay cay thật đấy, nhưng không phải cái kiểu cay xè khó chịu mà là một loại cay khiến người ta toát mồ hôi, khiến toàn thân huyết mạch đều trở nên ấm áp cay mà vẫn đậm đà hương vị, ngon đến tột cùng.

Trong đêm thu se lạnh, lá rụng đầy trên mặt đất, ánh trăng treo cao giữa không trung. Giữa đám đông ồn ào nơi đầu đường, được hơi ấm bao quanh, thưởng thức một chén lẩu cay nóng hầm hập như vậy, khiến người ta cảm nhận được những điều tốt đẹp bình dị trong cuộc sống mà bấy lâu nay đã lãng quên.

Úc Minh lẩm bẩm: “Ngon, ngon quá đi...”
Y ăn ngấu nghiến, ăn đến vội vàng thậm chí hốc mắt đã ươn ướt, chóp mũi đỏ ửng.

Vị diện Vạn Giới, phòng phát sóng trực tiếp.

Khán giả nhìn phòng phát sóng trực tiếp khác nơi Úc Minh đang cố sức giằng co với đám lưu manh trong bóng tối tĩnh mịch rồi nhìn lại phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam, nơi Úc Minh đang đắm chìm trong hương thơm lẩu cay, ăn uống thỏa thích.
Tất cả những ai không dám nhìn cốt truyện ngược tâm, không đành lòng thấy Úc Minh chịu khổ, bị mỹ thực hấp dẫn... đều bị sự tương phản quá lớn này làm cho kinh ngạc.

Càng ngày càng có nhiều người không nhịn được mà ào ào click vào phòng phát sóng trực tiếp, tìm tòi đến cùng. Số lượng người xem phòng phát sóng trực tiếp của Giản Vân Lam, nghênh đón một đợt tăng cao mới!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện