Đúng lúc Hòa Thân cảm thấy rất là thất vọng về việc mình làm buổi chiều hôm nay, Lưu Toàn tiến lên nói: “Lão gia, chúng ta phái người đi Khai Phong tiếp Vương cô nương đã trở về, bây giờ đang ở trong nha môn!”

Hòa Thân vừa nghe người phái đi tiếp Vương Vũ Châu đã trở về, nhất thời vui mừng, vội vàng hỏi: “Bọn họ có đón được Vương cô nương trở về không?”

“Đã đón về, không chỉ đón Vương cô nương, -- mà còn có một người cũng đi theo đến đây!” Lưu Toàn cười nói.

Hòa Thân cười nói: “Xem tiểu tử ngươi vui thế kia, không phải chính là Tiểu Viện sao? – lần này tiểu tử ngươi sẽ không cô đơn rồi!”

Lưu Toàn cười nói: “Nô tài cũng muốn là Tiểu Viện muội muội, nhưng bây giờ người mà nô tài nói không phải là Tiểu Viện, mà là một người khác!”

“Không phải là Tiểu Viện? – Vậy thì là ai?” Hòa Thân nhất thời cũng bị lời nói của Lưu Toàn làm cho sửng sốt.

“Lão gia, người chẳng lẽ đã quên Liễu tiểu thư!” Lưu Toàn vừa thấy Hòa Thân đang muốn phát hỏa với hắn, liền vội vàng nói ra.

“A! Liễu Doanh Doanh!” Hòa Thân thật sự là không ngờ Liễu Doanh Doanh cũng đến đây. Vậy thì còn cái gì để nói, phải mau trở về gặp hai mỹ nữ thôi. Vì thế Hòa Thân đến văn phòng tổng giám đốc của hắn giao việc cho mấy tên trợ thủ rồi cùng Lưu Toàn vội vàng trở về nhà.

Lời đối thoại của chủ tớ hai người bọn họ thật ra tất cả đều bị Tô Kì Nhi nấp ở cạnh đó nghe được, Tô Kì Nhi kia vốn là một cô nương thông minh lanh lợi, vừa nghe bọn họ một lát là “Vương cô nương” một lát lại là “Liễu tiểu thư”, lại thấy vẻ mặt của Hòa Thân, nhất thời liền hiểu được là chuyện gì xảy ra! Nhưng bây giờ nàng có thể nói cái gì, trước là nhìn thấy hình ảnh của Hòa Thân và Lưu Toàn ngây ra một hồi, sau đó cũng chỉ có thể quay về phòng của nàng ủ ê trong lòng!

Trở về đến sân vừa nhìn, còn không phải sao, Vương Vũ Châu và Liễu Doanh Doanh đều đã ở trong phòng chờ hắn. Tuy rằng thời gian cách mặt Hòa Thân còn thường xuyên nhớ tới các nàng, nhưng hiện giờ hai người đã thực sự tới trước mặt hắn, thật là làm cho hắn không biết làm sao.

Vương Vũ Châu vừa thấy Hòa Thân vào phòng, chạy nhanh đứng dậy đi đến trước mặt Hòa Thân cười cười nói: “Công tử, đã trở về?”

Hòa Thân vừa thấy người phụ nữ ngày xưa đã từng đồng cam cộng khổ với mình bây giờ ngoài vẻ xinh đẹp như lúc trước, búi tóc trên đầu và phục sức trên người đã biến thành cách ăn mặc của một thiếu phụ! – Bởi vì từng có một đêm tình cảm mãnh liệt với mình, một cô nương băng thanh ngọc khiết không cần danh cũng không cần phận cứ như vậy cam tâm biến mình trở thành một thiếu phụ! Nghĩ đến đây, trong lòng Hòa Thân nhất thời còn có một sự áy náy sâu sắc!

“Vũ Châu, hai người trên đường có thuận lợi không?” Hòa Thân nói: “Đến đây, mau ngồi xuống!”

“Doanh Doanh, sao cô không nói gì vậy, mau tới đây!” Vương Vũ Châu xoay người nói với ở Liễu Doanh Doanh đang ngồi yên lặng ngồi.

Liễu Doanh Doanh so với trước kia thoạt nhìn cũng đã già dặn hơn rất nhiều, nghe Vương Vũ Châu gọi nàng, trước nhìn nhìn Hòa Thân sau đó mới chậm rãi từ trên ghế đứng lên, nhẹ nhàng mà đi đến trước mặt Hòa Thân, cúi đầu nói: “Hòa công tử -- “

Làm sao vậy? Trước kia Liễu Doanh Doanh không như vậy, đây quả là A Tử cô nương trong《 thiên long bát bộ 》, bây giờ sao lại thành Lâm Đại Ngọc? Vương Vũ Châu cũng hiểu được nghi hoặc trong lòng Hòa Thân, cười gượng rồi nói: “Công tử có điều không biết, phụ thân của Doanh Doanh cô nương năm trước đã bị triều đình trị tội, khi chúng ta lên đường vừa mới bị chém đầu! -- Mặt khác... Mặt khác Triệu đại ca cũng bị xử quyết!”

Hòa Thân thật không ngờ một năm trước Tuần phủ Hà Nam Liễu Hỉ Công đã thăng nhiệm sao lại nhanh như vậy đã bị tội chết, ngoài ra còn có Triệu Nhân Nghĩa, cũng xong đời? Nhưng, Hòa Thân tưởng tượng đến năm trước khi mình rời khỏi phủ Khai Phong, khi đó Triệu Nhân Nghĩa cũng đã về với Liễu Hỉ Công. Liễu Hỉ Công kia vốn là quan vừa gian vừa tham, xét nhà mất đầu đó là chuyện sớm muộn, nhưng Triệu Nhân Nghĩa kia lúc trước còn luôn mồm “Cứu vớt lê dân trong nước lửa “, không ngờ chưa tới một năm, đã biến thành một tham quan!

Nếu đã thành như vậy, vậy thì không cần nói gì nữa, hỏi lại cũng là nhà tan cửa nát, nhưng lúc này Hòa Thân lại bỗng nhiên nhớ tới phu nhân Minh Cầm đã từng hấp dẫn hắn của Triệu Nhân Nghĩa, nhưng cũng ngượng ngùng không dám hỏi trực tiếp các nàng, vì thế liền cười gượng một chút, giả bộ không để ý hỏi han: “ Triệu đại ca bị bắt, vậy Minh Cầm tẩu tử đâu?”

Vương Vũ Châu vừa nghe Hòa Thân hỏi đến Minh Cầm, nghĩ đến trường hợp thê thảm, liền nước mắt ròng ròng nói: “Vốn dĩ... Vốn dĩ hình bộ định sung đến Hắc Long Giang làm nô tì, may mắn Hoàng Thượng khai ân, phái người đưa về nguyên quán, cho quan lại địa phương quản thúc...”

Hòa Thân cùng các nàng nói những lời xa cách như vậy, sau đó bố trí chỗ ở cho hai nàng. Đây thật là có một chút khó khăn, lẽ ra Vương Vũ Châu cùng hắn đồng cam cộng khổ, lại có mối quan hệ xác thịt, vốn nên cùng hẳn ở cùng một chỗ, nhưng hai người thứ nhất chưa thành thân, thứ hai chưa sinh con, nếu sống cùng nhau chỉ có thể là” ở chung phi pháp “, sau lại nghĩ trong Chiêm viện không phải còn có một nơi hành cung của Hoàng đế Càn Long đó sao, bèn quyết định bố trí hai nàng ở đó. Nơi đó vừa thanh tĩnh lại rộng rãi, thật thích hợp cho hai nàng mỹ nữ ở lại, huống hồ sau này tới thời kì Thái Bình Thiên Quốc, chỗ viện kia cũng đã từng làm hậu cung đông vương Dương Tú Thanh, mặt khác khi mình đi cũng có chút cảm giác giống như vương hầu.

Cứ như vậy Vương Vũ Châu và Liễu Doanh Doanh ở lại trong viện, vừa mới bắt đầu vài ngày hai người còn giống tỷ muội ngươi kính ta nhường, nhưng không quá nửa tháng mà bắt đầu vì Hòa Thân tranh giành tình nhân. Tuy rằng Hòa Thân cũng không ở chỗ các nàng qua đêm, nhưng hai nữ nhân xinh đẹp căn bản là không thể chung sống hoà bình, huống chi bây giờ giữa bọn họ ba người chỉ có quan hệ như vậy.

Lúc này Hòa Thân bỗng nhiên đã nghĩ đến Tô Kì Nhi, trước kia mình với Tô Kì Nhi hận là không thể lập tức có được trong tay, nhưng từ khi bọn họ toàn tâm toàn ý đem toàn bộ tinh lực vào xử lý mọi chuyện của xưởng dệt nhà họ Tô kia, liền không còn có tình cảm mãnh liệt như lúc trước kia! – Đây lại là một cách tốt, nếu có thể bố trí chút việc cho hai nàng làm việc gì đó thì tốt rồi, bằng không ăn no uống đã, lại miên man suy nghĩ, không sinh sự mới là lạ?

Hòa Thân sau đó thương lượng với Lưu Toàn, quyết định để cho Vương Vũ Châu làm việc, giống như in tiền âm phủ trước kia ở huyện Huỳnh Dương! Nhưng sau lại lại nghĩ, mình đường đường là một đại thần tài chính, để cho hai nữ nhân của mình đi in tiền âm phủ, thật là có một chút không xứng đáng, sau lại nghĩ lại, mình kiếp trước khi học đại học không phải toàn nghĩ làm việc trong ngân hàng sao, -- rõ ràng mình cũng mở một cái ngân hàng là được!

conem_bendoianh

Hòa Thân Tân Truyện

Tác giả: Độc Cô Hắc Mã

-----oo0oo-----
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện