Tịch Mạt trong đêm bị Bùi Hạo Thần mang ra khỏi Lăng Vân Hiên. Cô không biết đường đi nhưng mơ hồ biết hắn sẽ dẫn mình đi đâu, nhất là lúc này trang phục trên người cô hở trước hở sau càng làm trong lòng mấy phần bất an. Dọc theo đường đi là bầu trời tối đen như mực, ngay cả đèn đường cũng không có. Trong bóng tối, Tịch Mạt theo bản năng đem thân thể co rút thành một cục, hai mắt nhắm lại mặc thân thể run rẩy. Nắm chặt vạt váy, tay nhỏ bé run thành một đoàn.
"Không muốn biết tôi dẫn em đi đâu sao?" Bùi Hạo Thần thanh âm êm ái.
"Có nói tôi cũng không biết." Tịch Mạt trong lòng ôm một tia mong ngóng, cô vẫn giữ lại một chút tin tưởng đối với hắn. Vô luận như thế nào bọn họ cũng có bốn năm tình cảm, Bùi Hạo Thần sẽ không nhẫn tâm đến mức đem cô đến những loại địa điểm ví như - "Câu Lạc Bộ đổi vợ"
"Không biết!" Tịch Mạt thanh âm run rẩy, đối với hắn sợ hãi của cô sâu đến tận xương tuỷ.
Trong đầu cô hiện lên một nơi xa lạ, hai bên tai quanh quẩn huyên náo tiếng nhạc cùng tiếng ly va chạm. Bên ngoài, Bùi Hạo Thần lời nói độc ác phỉ nhổ khiến cô càng nghĩ càng sợ hãi, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh. (Cái này là nhớ lại nhá)
"Thế nào?" Trong xe an tĩnh chỉ thanh âm hô hấp, Bùi Hạo Thần cảm thấy có chút khó chịu. Hắn dừng xe ở ven đường, mở đèn nhìn Tịch Mạt thân thể run đến lợi hại, hắn không vui khẽ nhíu mày. Thấy cô khoé mắt ngấn lệ, Bùi Hạo Thần trong lòng hung hăng thắt lại.
Một hồi lâu, Tịch Mạt mới phát hiện Bùi Hạo Thần đang nhìn cô, theo bản năng giơ tay lên chùi chùi khoé mắt.
"Đã tới chưa?" Cô đẩy cửa muốn xuống xe lại bị Bùi Hạo Thần kéo lại. Cổ tay mảnh khảnh như vậy làm người đang níu giữ kia cũng cảm thấy đau lòng.
"Còn có việc gì sao?"
"Tịch Mạt!" Nương theo ánh đèn vàng nhạt ấm áp, Bùi Hạo Thần nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt của cô trầm tĩnh như nước. Hắn không tin Tịch Mạt không biết hắn muốn mang cô đi đâu nhưng là tại sao cô vẫn như vậy ra vẻ tỉnh táo, hắn đang nghĩ tới bốn năm trước đây rốt cuộc Tịch Mạt đã trải qua những gì? Cô chỉ mới 21 tuổi nhưng trong ánh mắt lại không có một chút ngây thơ, sáng lạng mà ngược lại như đã trải qua bao sống gió của cuộc đời vậy.
"Làm gì vậy?" Tịch Mạt theo bản năng tránh né hắn đụng chạm.
"Lương Tịch Mạt, em nên biết lúc này cường ngạnh đối với em sẽ rất bất lợi." Bùi Hạo Thần lần nữa kéo lấy tay cô.
"Tôi sẽ không phản kháng mà một lòng tiếp nhận." Hắc ám che dấu trong mắt cô là sợ hãi cùng nước mắt. Nhìn phía xa huyễn sắc mê ly một hàng chữ to chiếu sáng ánh đèn, trái tim Tịch Mạt như rơi vào hầm băng. Hắn thật là mang nàng đến nơi trao đổi.
Ở xã hội thượng lưu lớn lên, cô làm sao có thể không biết những người kia bề ngoài cao sang trang trọng nhưng thật chất lại xấu xa đến không chịu nổi, đây là một nơi bí mật của bọn công tử con nhà giàu đến để công khai trao đổi bạn gái, thẩm chí còn chơi lớn hơn là trao đổi cả vợ của mình. Tịch Mạt cúi đầu nhìn mình một thân lễ phục màu đen, môi liền giương lên nụ cười sáng tỏ giễu cợt. 'Lương Tịch Mạt, mày sao lại đối với một ác ma ôm lấy hi vọng, thật ngu ngốc.'
Bọn họ đi vào Club sang trọng như cung điện, bên trong nhân viên nhất mực đều là nam thanh nữ tú, nhìn họ phơi bày trang phục, Tịch Mạt cơ hồ muốn nói cho bọn họ biết là tốt nhất trực tiếp cởi sạch có lẽ sẽ tốt hơn.
Bùi Hạo Thần lôi kéo Tịch Mạt đi vào một phòng VIP, hắn đẩy cửa ra liền có một nhóm người bên trong niềm nở chào đón.
"Thần, đã lâu không gặp!"
"Thần, dạo gần đây kiếm được cũng không ít đi, thế nào, lại đổi bạn gái rồi sao?" Một nhóm người nhiệt tình chào hỏi, còn có người thuận tiện sờ sờ lên mặt bóng loáng của Tịch Mạt, cả bả vai của cô mà Bùi Hạo Thần cứ như không nhìn thấy, thái độ của hắn vẫn rất đỗi bình thường. (Rồi ngươi sẽ hối hận thằng chết bằm)
"Ngài hẳn đối với nơi này là khách quen đi." Nhân viên phục vụ mới đến thái độ cung kính xác định.
Tịch Mạt nhìn cảnh tượng trước mắt mà tinh thần suy sụp, nơi này quả không thiếu kiều nữ bộ dáng xuất chúng, lại càng không thiếu danh môn công tử sự nghiệp thành công, nhưng là vì cái gì bọn họ lại như vậy để tìm niềm vui. (Lũ tào lao biến thái dư tiền thôi chế à)
"Không muốn biết tôi dẫn em đi đâu sao?" Bùi Hạo Thần thanh âm êm ái.
"Có nói tôi cũng không biết." Tịch Mạt trong lòng ôm một tia mong ngóng, cô vẫn giữ lại một chút tin tưởng đối với hắn. Vô luận như thế nào bọn họ cũng có bốn năm tình cảm, Bùi Hạo Thần sẽ không nhẫn tâm đến mức đem cô đến những loại địa điểm ví như - "Câu Lạc Bộ đổi vợ"
"Không biết!" Tịch Mạt thanh âm run rẩy, đối với hắn sợ hãi của cô sâu đến tận xương tuỷ.
Trong đầu cô hiện lên một nơi xa lạ, hai bên tai quanh quẩn huyên náo tiếng nhạc cùng tiếng ly va chạm. Bên ngoài, Bùi Hạo Thần lời nói độc ác phỉ nhổ khiến cô càng nghĩ càng sợ hãi, toàn thân toát ra mồ hôi lạnh. (Cái này là nhớ lại nhá)
"Thế nào?" Trong xe an tĩnh chỉ thanh âm hô hấp, Bùi Hạo Thần cảm thấy có chút khó chịu. Hắn dừng xe ở ven đường, mở đèn nhìn Tịch Mạt thân thể run đến lợi hại, hắn không vui khẽ nhíu mày. Thấy cô khoé mắt ngấn lệ, Bùi Hạo Thần trong lòng hung hăng thắt lại.
Một hồi lâu, Tịch Mạt mới phát hiện Bùi Hạo Thần đang nhìn cô, theo bản năng giơ tay lên chùi chùi khoé mắt.
"Đã tới chưa?" Cô đẩy cửa muốn xuống xe lại bị Bùi Hạo Thần kéo lại. Cổ tay mảnh khảnh như vậy làm người đang níu giữ kia cũng cảm thấy đau lòng.
"Còn có việc gì sao?"
"Tịch Mạt!" Nương theo ánh đèn vàng nhạt ấm áp, Bùi Hạo Thần nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt của cô trầm tĩnh như nước. Hắn không tin Tịch Mạt không biết hắn muốn mang cô đi đâu nhưng là tại sao cô vẫn như vậy ra vẻ tỉnh táo, hắn đang nghĩ tới bốn năm trước đây rốt cuộc Tịch Mạt đã trải qua những gì? Cô chỉ mới 21 tuổi nhưng trong ánh mắt lại không có một chút ngây thơ, sáng lạng mà ngược lại như đã trải qua bao sống gió của cuộc đời vậy.
"Làm gì vậy?" Tịch Mạt theo bản năng tránh né hắn đụng chạm.
"Lương Tịch Mạt, em nên biết lúc này cường ngạnh đối với em sẽ rất bất lợi." Bùi Hạo Thần lần nữa kéo lấy tay cô.
"Tôi sẽ không phản kháng mà một lòng tiếp nhận." Hắc ám che dấu trong mắt cô là sợ hãi cùng nước mắt. Nhìn phía xa huyễn sắc mê ly một hàng chữ to chiếu sáng ánh đèn, trái tim Tịch Mạt như rơi vào hầm băng. Hắn thật là mang nàng đến nơi trao đổi.
Ở xã hội thượng lưu lớn lên, cô làm sao có thể không biết những người kia bề ngoài cao sang trang trọng nhưng thật chất lại xấu xa đến không chịu nổi, đây là một nơi bí mật của bọn công tử con nhà giàu đến để công khai trao đổi bạn gái, thẩm chí còn chơi lớn hơn là trao đổi cả vợ của mình. Tịch Mạt cúi đầu nhìn mình một thân lễ phục màu đen, môi liền giương lên nụ cười sáng tỏ giễu cợt. 'Lương Tịch Mạt, mày sao lại đối với một ác ma ôm lấy hi vọng, thật ngu ngốc.'
Bọn họ đi vào Club sang trọng như cung điện, bên trong nhân viên nhất mực đều là nam thanh nữ tú, nhìn họ phơi bày trang phục, Tịch Mạt cơ hồ muốn nói cho bọn họ biết là tốt nhất trực tiếp cởi sạch có lẽ sẽ tốt hơn.
Bùi Hạo Thần lôi kéo Tịch Mạt đi vào một phòng VIP, hắn đẩy cửa ra liền có một nhóm người bên trong niềm nở chào đón.
"Thần, đã lâu không gặp!"
"Thần, dạo gần đây kiếm được cũng không ít đi, thế nào, lại đổi bạn gái rồi sao?" Một nhóm người nhiệt tình chào hỏi, còn có người thuận tiện sờ sờ lên mặt bóng loáng của Tịch Mạt, cả bả vai của cô mà Bùi Hạo Thần cứ như không nhìn thấy, thái độ của hắn vẫn rất đỗi bình thường. (Rồi ngươi sẽ hối hận thằng chết bằm)
"Ngài hẳn đối với nơi này là khách quen đi." Nhân viên phục vụ mới đến thái độ cung kính xác định.
Tịch Mạt nhìn cảnh tượng trước mắt mà tinh thần suy sụp, nơi này quả không thiếu kiều nữ bộ dáng xuất chúng, lại càng không thiếu danh môn công tử sự nghiệp thành công, nhưng là vì cái gì bọn họ lại như vậy để tìm niềm vui. (Lũ tào lao biến thái dư tiền thôi chế à)
Danh sách chương