"...”
Thời nàng còn là Ninh Thanh Dã, ma tôn không phải là vị này mà là ông nội vị này, Thương Huyền.
Ba ngàn năm trước, người châm ngòi chiến tranh tiên ma chính là ma tôn Thương Huyền. Thành tích đáng tự hào nhất của hắn chính là tắm máu Vân Thần Tông - đệ nhất tiên môn thời bấy giờ
Cha của Trạc Uyên từng muốn kế tục sự nghiệp ma tộc của Thương Huyền, tiếc rằng đại nghiệp chưa thành, Trạc Uyên giết cha đoạt ngôi, dùng thủ đoạn sấm sét tái cơ cấu lại ma tộc.
Từ đó mới có mối quan hệ hai giới hòa hoãn như hiện tại.
Nhưng điều này không có nghĩa vị ma tôn Trạc Uyên này hiền lành dễ tính.
Gió lạnh mang sương, mây đen nặng nề.
Ninh Vi và Trạc Uyên nhìn nhau, đôi mắt cả hai đều vô cùng thâm thúy.
Hai bên chưa từng gặp, nhưng trong ánh mắt thoáng qua, đều lờ mờ nhận ra đối phương không phải hạng tầm thường.
"Sư... sư tỷ, khí tức người đó đáng sợ quá, tu vi thâm sâu khó dò."
Cùng là ma tộc, Nhiếp Tuyền nhìn một cái đã khẳng định Trạc Uyên không phải hạng lương thiện, nỗi sợ hãi trước chênh lệch thực lực bất giác dâng lên.
"Đừng sợ, có ta đây."
Ninh Vi nhẹ nhàng xoa đầu tiểu ma long.
Có lẽ vì Nhiếp Tuyền ngưỡng mộ Ninh Vi từ tận đáy lòng, mấy lời ngắn ngủi này dường như có ma lực gì đó.
Nhiếp Tuyền hít một hơi thật sâu thả lỏng người, ngạo nghễ trừng mắt nhìn Ma tôn.
Sư tỷ nàng ghê gớm lắm, không thể run sợ được!
Ninh Vi không nhịn được cúi đầu mỉm cười, đứng dậy từ lưng rồng.
Gió lạnh lay động tà váy nàng, rồi quấn lên Thập Châu Xuân.
Nếu người ta không sợ hãi, gió cũng phải khuất phục.
"Kiếm tu, Vân Thần Tông?"
Trạc Uyên không tiếc bày tỏ ánh mắt thưởng thức, đánh giá cao khí phách bình tĩnh trước nguy cơ của Ninh Vi.
Ninh Vi lễ phép chắp tay:
"Ninh Vi, Vân Thần Tông."
Lần đầu gặp ai nàng cũng lịch sự lễ độ, nhưng sau đó thì chưa chắc.
Trạc Uyên nhẩm lại tên nàng, nhướng mày hỏi:
"Lại còn là người họ Ninh?"
Nếu đệ tử thân truyền này xuất thân từ Thiên Thu Các của Ninh gia, địa vị của nàng ở Vân Thần Tông không cần nói cũng rõ, tám chín phần mười là người nối nghiệp chưởng môn.
Đúng là đệ tử thân truyền chính tông.
Trạc Uyên hứng thú nhếch mép cười, như thể gặp được thứ gì đó mới lạ.
"Với thân phận này của ngươi, bản tôn đúng là phải cho chút mặt mũi, với điều kiện ngươi không gây chuyện cản trở."
Ninh Vi cảm thấy, nàng rất cản trở.
Trong lúc họ đối chất, Phạm Dục đã đuổi tới nơi.
Ninh Vi phát hiện sát khí phía sau, nhanh chóng quay người đỡ đòn, Thập Châu Xuân im lặng đón lấy ma đao sát khí ngập trời.
Nàng bình thản nhìn thẳng vào vẻ giận dữ và hung ác trong mắt Phạm Dục.
Khẽ xoay cổ tay, Thập Châu Xuân rung lên, kiếm khí kinh người đẩy Phạm Dục lui lại mấy chục mét.
Trạc Uyên lặng lẽ liếc nhìn Thập Châu Xuân, rồi lại nhìn Ninh Vi với ánh mắt tối nghĩa.
Trong lòng cảm thán, quả nhiên không hổ là người do Vân Thần Tông và Thiên Thu Các bồi dưỡng ra.
Mặt mũi của Ninh Vân Phồn, y vẫn phải nể nang đôi chút.
Ai ngờ…
Phạm Dục hét lớn:
"Chủ thượng đừng tha cho nàng! Nàng mạo danh sứ giả đốt sạch manh mối của chúng ta rồi!!"
Trạc Uyên không cười nữa, ngay lập tức biến sắc mặt.
Ninh Vi: "..." Ta biết ngay mà.
Trạc Uyên muốn tìm Văn Lan đã lâu, vất vả có được tin tức ở Vân Hà Trấn, phái Phạm Dục lặng lẽ điều tra suốt thời gian dài, kết quả bị tiểu kiếm tu này phá hỏng.
Uy áp Ma tôn trút xuống, bao trùm trời đất. Nhiếp Tuyền và Phạm Dục đồng thời run lên.
Trạc Uyên trầm giọng:
"Hôm nay cho dù Ninh Vân Phồn tự mình tới, cũng không cứu được ngươi!"
Ninh Vi mặt không biểu cảm nắm chặt Thập Châu Xuân, đấu với Ma tôn một trận cũng chẳng sao.
"Sư tỷ..."
Nhiếp Tuyền khẽ gọi.
Đột nhiên, tim Ninh Vi như ngừng đập, liếc nhìn Nhiếp Tuyền và các đệ tử thân truyền vẫn chưa tỉnh.
Một mình nàng chiến đấu không thành vấn đề, vậy mấy thiếu niên này thì sao? Lúc này nàng lo lắng trăm bề.
Nhìn thấy Trạc Uyên sắp ra tay, Ninh Vi suy nghĩ một lát rồi thu hồi Thập Châu Xuân.
Nàng điềm tĩnh nói:
"Ta nhớ rõ toàn bộ sơ đồ trận pháp."
Trạc Uyên, Phạm Dục: "??"
Sao ngươi không nói sớm!
Trạc Uyên theo đó thu hồi uy áp, làm bộ trầm tư:
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại…"
Ninh Vi hơi bất lực:
"Thả bọn họ đi, ta theo các ngươi về khôi phục trận pháp truyền tống ở Thiên Phạt Chi Địa."
"Ngươi đã biết mục đích của ta ở Vân Hà Trấn, còn muốn thả bọn họ về báo tin cho Tiên Môn sao?"
Trạc Uyên không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.
Ma tôn đương nhiệm cấu kết với lão tổ ma tu, một khi sự tình bại lộ, quan hệ giữa ma giới và tiên môn không thể giả vờ hòa hảo tiếp được nữa.
Ngũ đại tiên môn ngày càng hưng thịnh, ma giới suy thoái.
Không có sự ủng hộ của Văn Lan, tình thế rất bất lợi với ma giới.
Ninh Vi nói:
"Diệp trưởng lão nhà ta đã biết rồi, những việc tôn thượng làm vốn không giấu được, nếu động thủ với đệ tử thân truyền của hai đại thánh tông, Tiên Môn chắc chắn sẽ trở mặt."
Nàng nhấn mạnh:
"Đây là thiên chi kiêu tử của hai đại thánh tông đấy."
"Ngươi đang đe dọa ta?"
Trạc Uyên tức đến phì cười, ánh mắt nhìn nàng càng thêm nguy hiểm.
"Như ngươi nói, bóp chết thiên tài từ trong trứng nước đối với ta chỉ có lợi không hại."
Ninh Vi nửa cười:
"Ngài đánh lại không?"
Nếu có đủ bản lĩnh đối kháng với Tiên Môn, đã không phải mời Văn Lan rời núi.
Trạc Uyên: "..."
Không trách Phạm Dục vừa gặp đã xông lên chém, kiếm tu họ Ninh này đúng là đáng ghét.
"Chủ thượng suy nghĩ kỹ, người này quỷ kế đa đoan, đừng nghe lời xiểm nịnh của nàng!"
Phạm Dục không dám tin Ninh Vi nữa.
Trạc Uyên lúc này mới bất lực nhìn thuộc hạ:
"Ngươi mà làm việc đắc lực chút thì ta đâu đến nông nỗi này?"
Phạm Dục ngượng ngùng: "..."
Chuyện này trách ta sao được?
Ngài tới rồi cũng bị nàng lừa đấy thôi?
Thập Châu Xuân lơ lửng vắt ngang, Ninh Vi nhẹ nhàng ngồi lên, bay tới trước mặt Phạm Dục.
"Xin mời tôn thượng."
Trạc Uyên trầm mặc, nhìn chằm chằm Ninh Vi một lúc lâu.
Y nhớ mặt người này rồi.
...
Sào huyệt ma tu.
Ninh đại nhân xuất hiện lần nữa vẫn uy phong như thế.
Ma tôn đứng bên cạnh như đích thân tới để làm chỗ dựa cho nàng.
Ngược lại, Phạm Dục đầu bù tóc rối trông khá thảm hại đi sau hai người, đội hình này khiến đám tiểu đệ ma tu há hốc mồm.
Vẫn là Ninh đại nhân uy vũ!
Trạc Uyên lần này ra ngoài có mục đích riêng, không mang theo thuộc hạ nào, nhưng với thực lực một mình y, y không tin Ninh Vi có thể giở trò gì trước mặt mình.
Tiểu đệ ma tu thấy Ma tôn đều hành lễ, Ninh Vi thong thả nhìn bọn họ đồng thanh chào hỏi, thấy rất thú vị nên không nhịn được mà vỗ tay.
Ma tu đồng loạt dừng lại, đều nhìn Ninh Vi, thể hiện tinh thần đoàn kết khó hiểu.
"Muốn thành công! Phải nổi điên! Liều lĩnh xông lên!”
"Khặc khặc khặc khặc khặc!"
Vang dội và đồng đều.
Ninh Vi, Trạc Uyên, Phạm Dục: "........"
Nghi thức thần bí này là gì vậy?
Trạc Uyên nhìn Phạm Dục: "?"
Phạm Dục nhìn Ninh Vi: "."
Ninh Vi nhìn trái rồi nhìn phải, không liên quan đến ta, đây là binh lính do Nhiếp Tuyền huấn luyện đó!
Thời nàng còn là Ninh Thanh Dã, ma tôn không phải là vị này mà là ông nội vị này, Thương Huyền.
Ba ngàn năm trước, người châm ngòi chiến tranh tiên ma chính là ma tôn Thương Huyền. Thành tích đáng tự hào nhất của hắn chính là tắm máu Vân Thần Tông - đệ nhất tiên môn thời bấy giờ
Cha của Trạc Uyên từng muốn kế tục sự nghiệp ma tộc của Thương Huyền, tiếc rằng đại nghiệp chưa thành, Trạc Uyên giết cha đoạt ngôi, dùng thủ đoạn sấm sét tái cơ cấu lại ma tộc.
Từ đó mới có mối quan hệ hai giới hòa hoãn như hiện tại.
Nhưng điều này không có nghĩa vị ma tôn Trạc Uyên này hiền lành dễ tính.
Gió lạnh mang sương, mây đen nặng nề.
Ninh Vi và Trạc Uyên nhìn nhau, đôi mắt cả hai đều vô cùng thâm thúy.
Hai bên chưa từng gặp, nhưng trong ánh mắt thoáng qua, đều lờ mờ nhận ra đối phương không phải hạng tầm thường.
"Sư... sư tỷ, khí tức người đó đáng sợ quá, tu vi thâm sâu khó dò."
Cùng là ma tộc, Nhiếp Tuyền nhìn một cái đã khẳng định Trạc Uyên không phải hạng lương thiện, nỗi sợ hãi trước chênh lệch thực lực bất giác dâng lên.
"Đừng sợ, có ta đây."
Ninh Vi nhẹ nhàng xoa đầu tiểu ma long.
Có lẽ vì Nhiếp Tuyền ngưỡng mộ Ninh Vi từ tận đáy lòng, mấy lời ngắn ngủi này dường như có ma lực gì đó.
Nhiếp Tuyền hít một hơi thật sâu thả lỏng người, ngạo nghễ trừng mắt nhìn Ma tôn.
Sư tỷ nàng ghê gớm lắm, không thể run sợ được!
Ninh Vi không nhịn được cúi đầu mỉm cười, đứng dậy từ lưng rồng.
Gió lạnh lay động tà váy nàng, rồi quấn lên Thập Châu Xuân.
Nếu người ta không sợ hãi, gió cũng phải khuất phục.
"Kiếm tu, Vân Thần Tông?"
Trạc Uyên không tiếc bày tỏ ánh mắt thưởng thức, đánh giá cao khí phách bình tĩnh trước nguy cơ của Ninh Vi.
Ninh Vi lễ phép chắp tay:
"Ninh Vi, Vân Thần Tông."
Lần đầu gặp ai nàng cũng lịch sự lễ độ, nhưng sau đó thì chưa chắc.
Trạc Uyên nhẩm lại tên nàng, nhướng mày hỏi:
"Lại còn là người họ Ninh?"
Nếu đệ tử thân truyền này xuất thân từ Thiên Thu Các của Ninh gia, địa vị của nàng ở Vân Thần Tông không cần nói cũng rõ, tám chín phần mười là người nối nghiệp chưởng môn.
Đúng là đệ tử thân truyền chính tông.
Trạc Uyên hứng thú nhếch mép cười, như thể gặp được thứ gì đó mới lạ.
"Với thân phận này của ngươi, bản tôn đúng là phải cho chút mặt mũi, với điều kiện ngươi không gây chuyện cản trở."
Ninh Vi cảm thấy, nàng rất cản trở.
Trong lúc họ đối chất, Phạm Dục đã đuổi tới nơi.
Ninh Vi phát hiện sát khí phía sau, nhanh chóng quay người đỡ đòn, Thập Châu Xuân im lặng đón lấy ma đao sát khí ngập trời.
Nàng bình thản nhìn thẳng vào vẻ giận dữ và hung ác trong mắt Phạm Dục.
Khẽ xoay cổ tay, Thập Châu Xuân rung lên, kiếm khí kinh người đẩy Phạm Dục lui lại mấy chục mét.
Trạc Uyên lặng lẽ liếc nhìn Thập Châu Xuân, rồi lại nhìn Ninh Vi với ánh mắt tối nghĩa.
Trong lòng cảm thán, quả nhiên không hổ là người do Vân Thần Tông và Thiên Thu Các bồi dưỡng ra.
Mặt mũi của Ninh Vân Phồn, y vẫn phải nể nang đôi chút.
Ai ngờ…
Phạm Dục hét lớn:
"Chủ thượng đừng tha cho nàng! Nàng mạo danh sứ giả đốt sạch manh mối của chúng ta rồi!!"
Trạc Uyên không cười nữa, ngay lập tức biến sắc mặt.
Ninh Vi: "..." Ta biết ngay mà.
Trạc Uyên muốn tìm Văn Lan đã lâu, vất vả có được tin tức ở Vân Hà Trấn, phái Phạm Dục lặng lẽ điều tra suốt thời gian dài, kết quả bị tiểu kiếm tu này phá hỏng.
Uy áp Ma tôn trút xuống, bao trùm trời đất. Nhiếp Tuyền và Phạm Dục đồng thời run lên.
Trạc Uyên trầm giọng:
"Hôm nay cho dù Ninh Vân Phồn tự mình tới, cũng không cứu được ngươi!"
Ninh Vi mặt không biểu cảm nắm chặt Thập Châu Xuân, đấu với Ma tôn một trận cũng chẳng sao.
"Sư tỷ..."
Nhiếp Tuyền khẽ gọi.
Đột nhiên, tim Ninh Vi như ngừng đập, liếc nhìn Nhiếp Tuyền và các đệ tử thân truyền vẫn chưa tỉnh.
Một mình nàng chiến đấu không thành vấn đề, vậy mấy thiếu niên này thì sao? Lúc này nàng lo lắng trăm bề.
Nhìn thấy Trạc Uyên sắp ra tay, Ninh Vi suy nghĩ một lát rồi thu hồi Thập Châu Xuân.
Nàng điềm tĩnh nói:
"Ta nhớ rõ toàn bộ sơ đồ trận pháp."
Trạc Uyên, Phạm Dục: "??"
Sao ngươi không nói sớm!
Trạc Uyên theo đó thu hồi uy áp, làm bộ trầm tư:
"Nhưng nói đi cũng phải nói lại…"
Ninh Vi hơi bất lực:
"Thả bọn họ đi, ta theo các ngươi về khôi phục trận pháp truyền tống ở Thiên Phạt Chi Địa."
"Ngươi đã biết mục đích của ta ở Vân Hà Trấn, còn muốn thả bọn họ về báo tin cho Tiên Môn sao?"
Trạc Uyên không dễ dàng thỏa hiệp như vậy.
Ma tôn đương nhiệm cấu kết với lão tổ ma tu, một khi sự tình bại lộ, quan hệ giữa ma giới và tiên môn không thể giả vờ hòa hảo tiếp được nữa.
Ngũ đại tiên môn ngày càng hưng thịnh, ma giới suy thoái.
Không có sự ủng hộ của Văn Lan, tình thế rất bất lợi với ma giới.
Ninh Vi nói:
"Diệp trưởng lão nhà ta đã biết rồi, những việc tôn thượng làm vốn không giấu được, nếu động thủ với đệ tử thân truyền của hai đại thánh tông, Tiên Môn chắc chắn sẽ trở mặt."
Nàng nhấn mạnh:
"Đây là thiên chi kiêu tử của hai đại thánh tông đấy."
"Ngươi đang đe dọa ta?"
Trạc Uyên tức đến phì cười, ánh mắt nhìn nàng càng thêm nguy hiểm.
"Như ngươi nói, bóp chết thiên tài từ trong trứng nước đối với ta chỉ có lợi không hại."
Ninh Vi nửa cười:
"Ngài đánh lại không?"
Nếu có đủ bản lĩnh đối kháng với Tiên Môn, đã không phải mời Văn Lan rời núi.
Trạc Uyên: "..."
Không trách Phạm Dục vừa gặp đã xông lên chém, kiếm tu họ Ninh này đúng là đáng ghét.
"Chủ thượng suy nghĩ kỹ, người này quỷ kế đa đoan, đừng nghe lời xiểm nịnh của nàng!"
Phạm Dục không dám tin Ninh Vi nữa.
Trạc Uyên lúc này mới bất lực nhìn thuộc hạ:
"Ngươi mà làm việc đắc lực chút thì ta đâu đến nông nỗi này?"
Phạm Dục ngượng ngùng: "..."
Chuyện này trách ta sao được?
Ngài tới rồi cũng bị nàng lừa đấy thôi?
Thập Châu Xuân lơ lửng vắt ngang, Ninh Vi nhẹ nhàng ngồi lên, bay tới trước mặt Phạm Dục.
"Xin mời tôn thượng."
Trạc Uyên trầm mặc, nhìn chằm chằm Ninh Vi một lúc lâu.
Y nhớ mặt người này rồi.
...
Sào huyệt ma tu.
Ninh đại nhân xuất hiện lần nữa vẫn uy phong như thế.
Ma tôn đứng bên cạnh như đích thân tới để làm chỗ dựa cho nàng.
Ngược lại, Phạm Dục đầu bù tóc rối trông khá thảm hại đi sau hai người, đội hình này khiến đám tiểu đệ ma tu há hốc mồm.
Vẫn là Ninh đại nhân uy vũ!
Trạc Uyên lần này ra ngoài có mục đích riêng, không mang theo thuộc hạ nào, nhưng với thực lực một mình y, y không tin Ninh Vi có thể giở trò gì trước mặt mình.
Tiểu đệ ma tu thấy Ma tôn đều hành lễ, Ninh Vi thong thả nhìn bọn họ đồng thanh chào hỏi, thấy rất thú vị nên không nhịn được mà vỗ tay.
Ma tu đồng loạt dừng lại, đều nhìn Ninh Vi, thể hiện tinh thần đoàn kết khó hiểu.
"Muốn thành công! Phải nổi điên! Liều lĩnh xông lên!”
"Khặc khặc khặc khặc khặc!"
Vang dội và đồng đều.
Ninh Vi, Trạc Uyên, Phạm Dục: "........"
Nghi thức thần bí này là gì vậy?
Trạc Uyên nhìn Phạm Dục: "?"
Phạm Dục nhìn Ninh Vi: "."
Ninh Vi nhìn trái rồi nhìn phải, không liên quan đến ta, đây là binh lính do Nhiếp Tuyền huấn luyện đó!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương