Trước khi lên đường tới Tiên Môn, Ninh Vân Phồn đã làm công tác tư tưởng về Ninh Vi với các trưởng lão.
Dù vị Ninh sư điệt này khá kỳ quặc, nhưng các trưởng lão cũng chẳng phải người đứng đắn gì, nên vẫn nằm trong khả năng tiếp nhận của bọn họ.
Như lời Đoàn Tố Dư, mấy đứa đệ tử thân truyền sống quá thoải mái nên cần tăng độ khó. Sau khi sáu đệ tử thân truyền tụ hội đủ, Vân Thần Tông bỗng nhớ ra nghề nghiệp chính của mình là gì.
Vấn Kiếm Đài.
"Đông người quá!"
Mộ Dung Ảnh cảm thán, thong thả lấy ra bảng tên đã chuẩn bị từ trước, dán lên người từng đệ tử thân truyền.
Running Man phiên bản đệ tử thân truyền.
Ninh Vi: "?"
Vị tiểu sư thúc bị mù mặt vừa thao tác vừa giải thích:
"Tiểu sư thúc ít ra ngoài nên trí nhớ không tốt, ta dán theo trực giác, ai bị nhầm tên thì tự đổi lại nhé."
Ngoại trừ bảng tên của Nhiếp Tuyền là đúng, năm người còn lại phải đổi một vòng.
Ninh Vi thì thầm:
"Đầu óc của ông ấy tệ thế cơ à?"
Sở Anh đáp:
"Trên con đường trưởng thành luôn phải đánh mất vài thứ, nhưng năng lực nghiệp vụ của sư thúc rất ổn, không thì các trưởng lão đã không cử ông ấy dạy chúng ta."
Hóa ra là vậy? Ninh Vi nhận ra mình đã coi thường Mộ Dung Ảnh, quả thật không nên trông mặt mà bắt hình dong.
Lục Du Bạch:
"Sao tiểu sư thúc lại tới dạy bọn con thế?"
Mộ Dung Ảnh "ồ" một tiếng:
"Bọn họ nói có trả lương nên ta tới."
Ninh Vi & Sở Anh: "..."
Sau khi đảm bảo mọi người đều đeo bảng tên xong, Mộ Dung Ảnh bắt đầu lên lớp.
Hắn nói:
"Ta không rõ thực lực các con thế nào, lát nữa các con cứ thay phiên tới chém ta, để ta xác nhận qua một lượt nhé.”
Thẩm Hàm Thanh nhăn nhó:
"A… phải kiểm tra thực lực tại chỗ sao? Hôm đại hội thi kiếm sư thúc cũng có mặt mà?"
"Ta ngủ gật."
Mộ Dung Ảnh dùng kiếm thay quạt, có phong thái ung dung của kẻ sống mà như đã chết.
Mọi người lần lượt kiểm tra, khái niệm "chém sư thúc" này quá mới mẻ, Ninh Vi chọn cách đứng ngoài quan sát trước rồi tính.
Mộ Dung Ảnh đầy tự tin, cầm kiếm chỉ một vòng:
"Cứ mạnh dạn xông lên, để tiểu sư thúc cho các con biết chênh lệch thực lực, từ đó quyết chí phấn đấu…”
Lời chưa dứt, một kiếm bổ tới.
Kiếm phong cuồn cuộn mãnh liệt, Mộ Dung Ảnh trở tay không kịp, bị đánh bay dính chặt vào tường.
Đá vụn văng khắp nơi, âm thanh cực kì chát chúa.
Yến Nghiêu ngắm nghía xong kiệt tác của mình, thu kiếm lễ phép chắp tay:
"Đa tạ sư thúc chỉ giáo."
"Khụ khụ... đồ sư điệt ngỗ ngược nhà ngươi..."
Mộ Dung Ảnh nghiến răng, hắn còn chưa ra hiệu bắt đầu, sao đã chém rồi?
Sở Anh và Lục Du Bạch liếc nhau, hóa ra có thể đánh trực tiếp?
Mộ Dung Ảnh chưa kịp bò ra khỏi tường, liên tiếp ba đạo kiếm khí khác ập tới.
"Xin sư thúc chỉ giáo!"
Bọn họ rất muốn tiến bộ.
Nhiếp Tuyền với tư cách đệ tử thân truyền của Mộ Dung Ảnh, đương nhiên không vô duyên vô cớ chém sư thúc một kiếm như sư huynh sư tỷ, nó sẽ chém Mộ Dung Ảnh hai kiếm.
"Xin sư phụ chỉ giáo… Khặc khặc…"
"..."
Mộ Dung Ảnh: Các ngươi, đây không phải chỉ giáo mà là ban chết cho chính ta.
Nhìn mọi người nhiệt huyết phấn chấn như vậy, Ninh Vi không khỏi xúc động.
Khi Mộ Dung Ảnh bò ra khỏi tường, Ninh Vi tốt bụng tới đỡ.
Mộ Dung Ảnh lập tức co vào tường, cảnh giác cao độ.
Ninh Vi:
"Đừng sợ tiểu sư thúc, con chỉ đang cảm ngộ."
Mộ Dung Ảnh:
"Con cảm ngộ được gì rồi?"
Ninh Vi:
"Sư thúc thật khó giết."
Khóe miệng Mộ Dung Ảnh giật đùng đùng, chỉnh lại y phục, nhặt lại tự tin, khí thế hừng hực trở lại trung tâm Vấn Kiếm Đài.
Hắn tuyên chiến với Ninh Vi:
"Tới đi, còn thiếu mỗi con thôi!"
Năm đòn tấn công ông đều tiếp nhận được, chỉ còn một mình Ninh Vi, sao có thể mạnh hơn tất cả những đứa trước đó chứ?
Mộ Dung Ảnh cảm thấy vừa nãy mình hơi mất mặt, lần này hắn quyết tâm đứng vững.
Thấy hắn nôn nóng như vậy, Ninh Vi đành chiều lòng.
Do đặc thù cơ thể, nàng đã áp chế tu vi bình thường của mình ở mức tương đương với đệ tử thân truyền.
Nhưng Kiếm Tiên vẫn là Kiếm Tiên, bậc chí tôn của kiếm đạo.
Thập Châu Xuân xuất hiện, không khí quanh Vấn Kiếm Đài lập tức biến đổi.
Sắc mặt Mộ Dung Ảnh cũng biến đổi
Đây là thứ gì? Thập Châu Xuân?!
Thập Châu Xuân không phải kiếm của lão tổ Văn Lan sao? Sao lại ở tay Ninh Vi?!
"Xin tiểu sư thúc chỉ giáo."
Ninh Vi nâng kiếm.
"Khoan, khoan, khoan, khoan… Từ từ đã…"
Mộ Dung Ảnh mất bình tĩnh.
Không thể từ từ được.
Kiếm quang xanh biếc trở thành vệt sáng chói lóa nhất Vấn Kiếm Đài, mũi kiếm chính xác đánh vào eo Mộ Dung Ảnh, lực công kích gấp đôi Yến Nghiêu có hơn.
"Á á á á á!!!”
Mộ Dung Ảnh tạ thế.
...
Sau khi Ninh Vi trở về Vân Thần Tông, vừa học tiết kiếm pháp đầu tiên đã bị cưỡng chế tốt nghiệp.
Mộ Dung Ảnh cũng tuyên bố về hưu ngay ngày nhậm chức đầu tiên.
Ninh Vân Phồn đang họp ở Tiên Môn thì nhận được thư từ tông môn, là đơn khiếu nại đòi bồi thường tai nạn lao động của Mộ Dung Ảnh kèm biên bản giám định thương tật của dược tu.
Ninh Vân Phồn phúc đáp:
"Để Ninh Vi đi dạy, lấy ác trị ác rất hợp lý, hơn nữa không có kiếm pháp của ai chính tông hơn con bé, đề nghị Mộ Dung Ảnh cũng đi học luôn.”
Dám khiêu chiến vị đại Phật kia, đúng là mất trí.
Lúc viết thư, ông bắt chéo chân, khóe môi nở nụ cười.
Các tông chủ ngũ đại Tiên Môn đều tò mò liếc ông.
Chuyện gì khiến Ninh chưởng môn nóng tính này vui thế?
Tông chủ Vọng Trần Tông:
"Trước có nghe trưởng lão nhà ta về báo cáo là Ninh chưởng môn thu nhận một nữ thân truyền Luyện Khí kỳ?"
Tông môn họ suốt ngày muốn nhét đệ tử cho Ninh Vân Phồn, đến giờ vẫn chưa hết ý đồ.
"Luyện Khí?"
Ý cười trên môi Ninh Vân Phồn sâu hơn.
"Làm gì có chuyện Luyện Khí, không cần xếp hạng đại hội Linh Sơn nữa sao? Ninh chưởng môn đang đùa chúng ta đó."
Tông chủ Huyễn Nguyệt Tông chế giễu.
Ninh Vân Phồn:
"Ừ, ừ, ừ… thực ra là Độ Kiếp kỳ."
Các tông chủ đơ người, nghĩ thầm đúng là biết nói đùa.
Nhưng bọn họ có linh cảm, đệ tử thân truyền Ninh Vân Phồn mà thu nhận, chắc chắn không đơn giản.
Lúc này tôn chủ Tiên Môn Yến Bình Minh trở lại, quét mắt các tông chủ rồi dừng ở Ninh Vân Phồn.
Yến Bình Minh hỏi:
"Vân Phồn, về việc Vân Hà Trấn, không biết Vân Thần Tông thấy thế nào?"
Do Ánh Vi Kiếm Tiên là người đầu tiên và duy nhất phi thăng bằng kiếm đạo, địa vị của Vân Thần Tông nghìn năm bất diệt, bất kỳ tôn chủ Tiên Môn nào cũng kính trọng và nhân nhượng họ ba phần.
Ninh Vân Phồn suy nghĩ, mấy tiểu tổ tông ở nhà chắc sẽ có hứng thú với Vân Hà Trấn.
Ông đáp:
"Có thể làm theo ý tôn chủ, nhưng điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo an toàn cho đệ tử."
Yến Bình Minh: "
Đương nhiên, ta sẽ cử đệ tử thân truyền của Lăng Tiên Tông cùng đi."
Tam đại Thánh Tông gồm: Lăng Tiên Tông, Vân Thần Tông, Dược Tiên Cốc.
Nghe hai tông này cùng tới Vân Hà Trấn, Dược Cốc chưởng môn trợn tròn mắt.
Lúc đó hai nhà các ngươi không đánh nhau sao?
Dù vị Ninh sư điệt này khá kỳ quặc, nhưng các trưởng lão cũng chẳng phải người đứng đắn gì, nên vẫn nằm trong khả năng tiếp nhận của bọn họ.
Như lời Đoàn Tố Dư, mấy đứa đệ tử thân truyền sống quá thoải mái nên cần tăng độ khó. Sau khi sáu đệ tử thân truyền tụ hội đủ, Vân Thần Tông bỗng nhớ ra nghề nghiệp chính của mình là gì.
Vấn Kiếm Đài.
"Đông người quá!"
Mộ Dung Ảnh cảm thán, thong thả lấy ra bảng tên đã chuẩn bị từ trước, dán lên người từng đệ tử thân truyền.
Running Man phiên bản đệ tử thân truyền.
Ninh Vi: "?"
Vị tiểu sư thúc bị mù mặt vừa thao tác vừa giải thích:
"Tiểu sư thúc ít ra ngoài nên trí nhớ không tốt, ta dán theo trực giác, ai bị nhầm tên thì tự đổi lại nhé."
Ngoại trừ bảng tên của Nhiếp Tuyền là đúng, năm người còn lại phải đổi một vòng.
Ninh Vi thì thầm:
"Đầu óc của ông ấy tệ thế cơ à?"
Sở Anh đáp:
"Trên con đường trưởng thành luôn phải đánh mất vài thứ, nhưng năng lực nghiệp vụ của sư thúc rất ổn, không thì các trưởng lão đã không cử ông ấy dạy chúng ta."
Hóa ra là vậy? Ninh Vi nhận ra mình đã coi thường Mộ Dung Ảnh, quả thật không nên trông mặt mà bắt hình dong.
Lục Du Bạch:
"Sao tiểu sư thúc lại tới dạy bọn con thế?"
Mộ Dung Ảnh "ồ" một tiếng:
"Bọn họ nói có trả lương nên ta tới."
Ninh Vi & Sở Anh: "..."
Sau khi đảm bảo mọi người đều đeo bảng tên xong, Mộ Dung Ảnh bắt đầu lên lớp.
Hắn nói:
"Ta không rõ thực lực các con thế nào, lát nữa các con cứ thay phiên tới chém ta, để ta xác nhận qua một lượt nhé.”
Thẩm Hàm Thanh nhăn nhó:
"A… phải kiểm tra thực lực tại chỗ sao? Hôm đại hội thi kiếm sư thúc cũng có mặt mà?"
"Ta ngủ gật."
Mộ Dung Ảnh dùng kiếm thay quạt, có phong thái ung dung của kẻ sống mà như đã chết.
Mọi người lần lượt kiểm tra, khái niệm "chém sư thúc" này quá mới mẻ, Ninh Vi chọn cách đứng ngoài quan sát trước rồi tính.
Mộ Dung Ảnh đầy tự tin, cầm kiếm chỉ một vòng:
"Cứ mạnh dạn xông lên, để tiểu sư thúc cho các con biết chênh lệch thực lực, từ đó quyết chí phấn đấu…”
Lời chưa dứt, một kiếm bổ tới.
Kiếm phong cuồn cuộn mãnh liệt, Mộ Dung Ảnh trở tay không kịp, bị đánh bay dính chặt vào tường.
Đá vụn văng khắp nơi, âm thanh cực kì chát chúa.
Yến Nghiêu ngắm nghía xong kiệt tác của mình, thu kiếm lễ phép chắp tay:
"Đa tạ sư thúc chỉ giáo."
"Khụ khụ... đồ sư điệt ngỗ ngược nhà ngươi..."
Mộ Dung Ảnh nghiến răng, hắn còn chưa ra hiệu bắt đầu, sao đã chém rồi?
Sở Anh và Lục Du Bạch liếc nhau, hóa ra có thể đánh trực tiếp?
Mộ Dung Ảnh chưa kịp bò ra khỏi tường, liên tiếp ba đạo kiếm khí khác ập tới.
"Xin sư thúc chỉ giáo!"
Bọn họ rất muốn tiến bộ.
Nhiếp Tuyền với tư cách đệ tử thân truyền của Mộ Dung Ảnh, đương nhiên không vô duyên vô cớ chém sư thúc một kiếm như sư huynh sư tỷ, nó sẽ chém Mộ Dung Ảnh hai kiếm.
"Xin sư phụ chỉ giáo… Khặc khặc…"
"..."
Mộ Dung Ảnh: Các ngươi, đây không phải chỉ giáo mà là ban chết cho chính ta.
Nhìn mọi người nhiệt huyết phấn chấn như vậy, Ninh Vi không khỏi xúc động.
Khi Mộ Dung Ảnh bò ra khỏi tường, Ninh Vi tốt bụng tới đỡ.
Mộ Dung Ảnh lập tức co vào tường, cảnh giác cao độ.
Ninh Vi:
"Đừng sợ tiểu sư thúc, con chỉ đang cảm ngộ."
Mộ Dung Ảnh:
"Con cảm ngộ được gì rồi?"
Ninh Vi:
"Sư thúc thật khó giết."
Khóe miệng Mộ Dung Ảnh giật đùng đùng, chỉnh lại y phục, nhặt lại tự tin, khí thế hừng hực trở lại trung tâm Vấn Kiếm Đài.
Hắn tuyên chiến với Ninh Vi:
"Tới đi, còn thiếu mỗi con thôi!"
Năm đòn tấn công ông đều tiếp nhận được, chỉ còn một mình Ninh Vi, sao có thể mạnh hơn tất cả những đứa trước đó chứ?
Mộ Dung Ảnh cảm thấy vừa nãy mình hơi mất mặt, lần này hắn quyết tâm đứng vững.
Thấy hắn nôn nóng như vậy, Ninh Vi đành chiều lòng.
Do đặc thù cơ thể, nàng đã áp chế tu vi bình thường của mình ở mức tương đương với đệ tử thân truyền.
Nhưng Kiếm Tiên vẫn là Kiếm Tiên, bậc chí tôn của kiếm đạo.
Thập Châu Xuân xuất hiện, không khí quanh Vấn Kiếm Đài lập tức biến đổi.
Sắc mặt Mộ Dung Ảnh cũng biến đổi
Đây là thứ gì? Thập Châu Xuân?!
Thập Châu Xuân không phải kiếm của lão tổ Văn Lan sao? Sao lại ở tay Ninh Vi?!
"Xin tiểu sư thúc chỉ giáo."
Ninh Vi nâng kiếm.
"Khoan, khoan, khoan, khoan… Từ từ đã…"
Mộ Dung Ảnh mất bình tĩnh.
Không thể từ từ được.
Kiếm quang xanh biếc trở thành vệt sáng chói lóa nhất Vấn Kiếm Đài, mũi kiếm chính xác đánh vào eo Mộ Dung Ảnh, lực công kích gấp đôi Yến Nghiêu có hơn.
"Á á á á á!!!”
Mộ Dung Ảnh tạ thế.
...
Sau khi Ninh Vi trở về Vân Thần Tông, vừa học tiết kiếm pháp đầu tiên đã bị cưỡng chế tốt nghiệp.
Mộ Dung Ảnh cũng tuyên bố về hưu ngay ngày nhậm chức đầu tiên.
Ninh Vân Phồn đang họp ở Tiên Môn thì nhận được thư từ tông môn, là đơn khiếu nại đòi bồi thường tai nạn lao động của Mộ Dung Ảnh kèm biên bản giám định thương tật của dược tu.
Ninh Vân Phồn phúc đáp:
"Để Ninh Vi đi dạy, lấy ác trị ác rất hợp lý, hơn nữa không có kiếm pháp của ai chính tông hơn con bé, đề nghị Mộ Dung Ảnh cũng đi học luôn.”
Dám khiêu chiến vị đại Phật kia, đúng là mất trí.
Lúc viết thư, ông bắt chéo chân, khóe môi nở nụ cười.
Các tông chủ ngũ đại Tiên Môn đều tò mò liếc ông.
Chuyện gì khiến Ninh chưởng môn nóng tính này vui thế?
Tông chủ Vọng Trần Tông:
"Trước có nghe trưởng lão nhà ta về báo cáo là Ninh chưởng môn thu nhận một nữ thân truyền Luyện Khí kỳ?"
Tông môn họ suốt ngày muốn nhét đệ tử cho Ninh Vân Phồn, đến giờ vẫn chưa hết ý đồ.
"Luyện Khí?"
Ý cười trên môi Ninh Vân Phồn sâu hơn.
"Làm gì có chuyện Luyện Khí, không cần xếp hạng đại hội Linh Sơn nữa sao? Ninh chưởng môn đang đùa chúng ta đó."
Tông chủ Huyễn Nguyệt Tông chế giễu.
Ninh Vân Phồn:
"Ừ, ừ, ừ… thực ra là Độ Kiếp kỳ."
Các tông chủ đơ người, nghĩ thầm đúng là biết nói đùa.
Nhưng bọn họ có linh cảm, đệ tử thân truyền Ninh Vân Phồn mà thu nhận, chắc chắn không đơn giản.
Lúc này tôn chủ Tiên Môn Yến Bình Minh trở lại, quét mắt các tông chủ rồi dừng ở Ninh Vân Phồn.
Yến Bình Minh hỏi:
"Vân Phồn, về việc Vân Hà Trấn, không biết Vân Thần Tông thấy thế nào?"
Do Ánh Vi Kiếm Tiên là người đầu tiên và duy nhất phi thăng bằng kiếm đạo, địa vị của Vân Thần Tông nghìn năm bất diệt, bất kỳ tôn chủ Tiên Môn nào cũng kính trọng và nhân nhượng họ ba phần.
Ninh Vân Phồn suy nghĩ, mấy tiểu tổ tông ở nhà chắc sẽ có hứng thú với Vân Hà Trấn.
Ông đáp:
"Có thể làm theo ý tôn chủ, nhưng điều kiện tiên quyết là phải đảm bảo an toàn cho đệ tử."
Yến Bình Minh: "
Đương nhiên, ta sẽ cử đệ tử thân truyền của Lăng Tiên Tông cùng đi."
Tam đại Thánh Tông gồm: Lăng Tiên Tông, Vân Thần Tông, Dược Tiên Cốc.
Nghe hai tông này cùng tới Vân Hà Trấn, Dược Cốc chưởng môn trợn tròn mắt.
Lúc đó hai nhà các ngươi không đánh nhau sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương