Ninh Vân Phồn liếc nhìn Trần Thu Trì như muốn hỏi chuyện là thế nào.
Trần Thu Trì ấp úng, mất một lúc mới sắp xếp được câu cú:
"Nhiếp Tuyền lúc bế quan bị kích thích, nó bảo thấy một sinh vật rất đáng sợ. Sau khi xuất quan bị phản ứng quá khích, không kiểm soát được ma khí, nên mới thành... ma tông như bây giờ?"
Thực ra cũng không phải đột nhiên biến thành ma tông, mà có một quá trình phát triển.
Ngày đầu tiên, Ảnh Phong bị ma hóa.
Ngày thứ hai, tông môn bị ma hóa.
Ngày thứ ba, tiên sơn bị ma hóa.
Phát triển cân đối, lớn mạnh toàn diện.
Sắc mặt Ninh Vân Phồn lúc xanh lúc trắng, để mấy trưởng lão coi nhà, đơn giản chỉ có tám chữ:
Thành sự không có, bại sự quá nhiều
Diệp Quan Tiêu vội biện hộ:
"Dù tông môn bây giờ nồng độ ma khí vượt chuẩn, nhưng đệ tử đều rất cứng cáp, không ai bị thương. Mà các ngươi không thấy ngoại quan rất có phong cách “quý tộc” sao?”
Đúng vậy, trông như đất sử dụng ngoài quy hoạch của ma giới á.
"Khặc khặc…"
Đoàn Tố Dư cười quỷ quyệt khiến Ninh Vân Phồn lạnh hết sống lưng
Sống an ổn quá lâu, ông cũng quên mất sư muội này cũng là bán ma.
Tiếng cười quá chuyên nghiệp.
Ninh Vân Phồn giật giật thái dương, nhẫn nhịn quay sang hỏi Nhiếp Tuyền:
"Nhiếp sư điệt có nhớ lúc bế quan thấy thứ gì không?"
Nhiếp Tuyền mặt mày kinh hãi nhìn chằm chằm Ninh Vi, run rẩy giơ tay chỉ vào nàng.
Mọi người đều nhìn Ninh Vi đầy nghi hoặc.
"Hả?"
Ninh Vi hồn nhiên nghiêng đầu cười với Nhiếp Tuyền, dọa cho tiểu sư muội lập tức lùi lại hai mét.
Lùi thêm nữa là rớt xuống vực sâu.
"Tiểu sư muội, đây là Ninh Vi sư tỷ vừa trở về, làm sao muội gặp được?"
Sở Anh ra mặt giải thích, chắc là hiểu lầm thôi
"Oa, ta nhớ rõ lắm!"
Nhiếp Tuyền không nghĩ vậy, phẫn uất tột độ.
"Lúc đó nàng xoẹt một cái xông tới, thô bạo ép bổn long vào vách đá, bao nhiêu hư ảnh kiếm chĩa vào bổn long, rất dữ dằn, rất dữ dằn... bổn long sợ chết khiếp không dám nhúc nhích!"
Nhiếp Tuyền càng nói càng kích động, múa may quay cuồng minh họa, chỉ thẳng Ninh Vi tố cáo.
"Quan trọng nhất là…"
Các trưởng lão và đệ tử thân truyền chăm chú lắng nghe, kết quả Nhiếp Tuyền hét lên:
"Nàng mắng ta ngốc!"
Tiếng hét xuyên suốt Ảnh Phong, chấn động màng nhĩ.
Ninh Vi: "..."
Ninh Vi trợn mắt, hít sâu tiến về phía Nhiếp Tuyền.
"Vậy ta hỏi ngươi…"
Ninh Vi tiến một bước, Nhiếp Tuyền lùi một bước.
"Ngươi bế quan mất khống chế có cần giúp không?"
"Ta có đánh ngươi không hay chỉ khống chế?"
"Ta là sư tỷ của ngươi, hại ngươi làm gì?!"
Đến khi Nhiếp Tuyền lùi đến không thể lùi thêm, Ninh Vi túm lấy sừng rồng của nó.
"Nhìn vào mắt ta, trả lời!"
"Ui da ui da ui ui da! Đừng túm sừng của bổn long!”
Nhiếp Tuyền hoảng loạn ôm đầu kêu la.
Tiểu sư muội đúng là đồ chơi của đại sư tỷ.
Sư tỷ sư muội tương thân tương ái, các trưởng lão cũng không tiện can thiệp, chỉ đứng hóng chuyện.
Ninh Vân Phồn nhìn quanh ma khí bao trùm tông môn, học theo Ninh Vi yêu thương sư đệ sư muội:
"Mấy người các ngươi hút cũng phải hút sạch, trong một ngày giải quyết xong cho ta."
Các trưởng lão đồng thanh:
"Á…!"
Trần Thu Trì nói:
"Sư huynh, sẽ biến dị mất."
"Vậy thì đày sang ma giới."
Ninh Vân Phồn không khoan nhượng, ung dung ngự kiếm quay về Thần Cung.
Thật sự quá vô tình, không chịu nói lý, Trần Thu Trì buồn bã bĩu môi.
Chợt nhớ mấy đứa đệ tử thân truyền còn ở đây, cái đuôi sói già của Trần Thu Trì lại vểnh lên.
Hắn nghiêm mặt sai khiến:
"Cho các con nửa ngày phải giải quyết xong, không thì đày đi nhà xí!”
Đệ tử thân truyền: "...?"
Có ai như ngài không? Vấn đề là các trưởng lão đều cấu kết với Trần Thu Trì, nhanh chóng tẩu thoát về sào huyệt của mình.
Đoàn Tố Dư vẫy tay thanh lịch: "Khặc khặc…"
Bốn người Sở, Lục, Yến Thẩm há hốc mồm.
Ma khí tràn lan thế này, đối với tu sĩ chính đạo quả thực khó xử lý, huống chi nguồn cơn lại là tiểu sư muội nhà mình, không thể giết rồng diệt khẩu.
Phải dùng thủ đoạn đặc biệt.
Lục Du Bạch suy nghĩ:
"Thân thể tiểu sư tỷ chẳng phải làm bằng Chí Thuần Thiên Linh Tinh sao? Nếu nấm độc có thể tăng tu vi, vậy ma khí này cũng có thể chứ?"
Ninh Vi đang bắt nạt Nhiếp Tuyền giật mình, liếc nhìn Lục Du Bạch.
Nói tới nói lui, kết quả ngươi bảo ta hút hết à?
Thẩm Hàm Thanh lập tức phụ họa:
"Sư tỷ xem, tiểu sư muội bị ngươi khắc chế cứng, chút ma khí này với tỷ chắc dễ như trở bàn tay."
Sắc mặt Ninh Vi không khá hơn:
"Ý ngươi bảo ta hút sạch ma khí của cả Vân Thần Tiên Sơn?"
Sở Anh xúi giục:
"Vậy trong người sư tỷ sẽ có một tiểu ma giới, ngầu lắm đó!"
Yến Nghiêu ung dung vỗ tay, tỏ vẻ tán thành.
Sau khi đi Thiên Thu Các một chuyến, mấy người này không coi nàng là Ninh Thanh Dã, cũng chẳng coi nàng là người.
Nhiếp Tuyền ngẩng đầu:
"Ngươi có thể hút ma khí?"
"..."
Ninh Vi chưa thử bao giờ, trong suốt mấy trăm năm cuộc đời trước kia, nàng chỉ là một kiếm tu chính đạo thuần khiết về cả gốc gác lẫn tư tưởng.
Nhưng Chí Thuần Thiên Linh Tinh quả thực có thể thử.
Hút hết chỗ ma khí này, biết đâu lúc nào đó có ích.
Ninh Vi lườm mỗi người một cái đầy ghét bỏ, bất đắc dĩ gọi ra Thập Châu Xuân.
A Đài hiện lên sau lưng nàng, ánh sáng xanh biếc tràn ngập.
"Oa… Chất chơi ghê!"
Nhiếp Tuyền mắt sáng rực, vô thức chồm tới, bị A Đài vô tình đẩy lui.
Ninh Vi thuần thục bấm kiếm quyết, động tác điêu luyện.
Lấy Thập Châu Xuân làm dẫn, ma khí dần dần chuyển vào cơ thể nàng.
Ninh Vi vô tri vô giác, như điều hòa linh khí của mình, hấp thu và lưu trữ lại những ma khí này.
Nàng đúng là thần, Nhiếp Tuyền thầm nghĩ.
Sống trên núi bao năm, lần đầu thấy tu sĩ có "ma" tính như vậy, như tìm được đồng loại.
...
Ninh Vân Phồn vừa về đến Thần Cung, ma khí bao trùm tông môn đã tan biến. Ông kinh ngạc nhìn về phía Ảnh Phong, thấy một màn bụi hết sáng lòa kia.
Đám sư đệ sư muội kia của ông tuyệt đối không được việc như vậy.
"Chưởng môn sư huynh, tiên môn gửi thư đến, mời ngài qua đó một chuyến."
Trần Thu Trì theo chân ông đến Thần Cung, có việc quan trọng báo cáo, phát hiện ma khí tiêu tán thì sửng sốt:
"Ai nghịch thiên vậy?"
Trong lòng Ninh Vân Phồn đã đoán được phần nào:
"Nói việc chính trước."
Trần Thu Trì:
"À, Yến tôn chủ nói biên giới tiên ma có chút dị thường, mời ngài qua tiên môn bàn bạc."
"Chỗ nào biên giới tiên ma?"
"Nói là Vân Hà Trấn."
Ninh Vân Phồn nhướng mày, trầm ngâm.
Sao nghe quen thế nhỉ? Hình như là cố hương của lão tổ Văn Lan?
Trần Thu Trì ấp úng, mất một lúc mới sắp xếp được câu cú:
"Nhiếp Tuyền lúc bế quan bị kích thích, nó bảo thấy một sinh vật rất đáng sợ. Sau khi xuất quan bị phản ứng quá khích, không kiểm soát được ma khí, nên mới thành... ma tông như bây giờ?"
Thực ra cũng không phải đột nhiên biến thành ma tông, mà có một quá trình phát triển.
Ngày đầu tiên, Ảnh Phong bị ma hóa.
Ngày thứ hai, tông môn bị ma hóa.
Ngày thứ ba, tiên sơn bị ma hóa.
Phát triển cân đối, lớn mạnh toàn diện.
Sắc mặt Ninh Vân Phồn lúc xanh lúc trắng, để mấy trưởng lão coi nhà, đơn giản chỉ có tám chữ:
Thành sự không có, bại sự quá nhiều
Diệp Quan Tiêu vội biện hộ:
"Dù tông môn bây giờ nồng độ ma khí vượt chuẩn, nhưng đệ tử đều rất cứng cáp, không ai bị thương. Mà các ngươi không thấy ngoại quan rất có phong cách “quý tộc” sao?”
Đúng vậy, trông như đất sử dụng ngoài quy hoạch của ma giới á.
"Khặc khặc…"
Đoàn Tố Dư cười quỷ quyệt khiến Ninh Vân Phồn lạnh hết sống lưng
Sống an ổn quá lâu, ông cũng quên mất sư muội này cũng là bán ma.
Tiếng cười quá chuyên nghiệp.
Ninh Vân Phồn giật giật thái dương, nhẫn nhịn quay sang hỏi Nhiếp Tuyền:
"Nhiếp sư điệt có nhớ lúc bế quan thấy thứ gì không?"
Nhiếp Tuyền mặt mày kinh hãi nhìn chằm chằm Ninh Vi, run rẩy giơ tay chỉ vào nàng.
Mọi người đều nhìn Ninh Vi đầy nghi hoặc.
"Hả?"
Ninh Vi hồn nhiên nghiêng đầu cười với Nhiếp Tuyền, dọa cho tiểu sư muội lập tức lùi lại hai mét.
Lùi thêm nữa là rớt xuống vực sâu.
"Tiểu sư muội, đây là Ninh Vi sư tỷ vừa trở về, làm sao muội gặp được?"
Sở Anh ra mặt giải thích, chắc là hiểu lầm thôi
"Oa, ta nhớ rõ lắm!"
Nhiếp Tuyền không nghĩ vậy, phẫn uất tột độ.
"Lúc đó nàng xoẹt một cái xông tới, thô bạo ép bổn long vào vách đá, bao nhiêu hư ảnh kiếm chĩa vào bổn long, rất dữ dằn, rất dữ dằn... bổn long sợ chết khiếp không dám nhúc nhích!"
Nhiếp Tuyền càng nói càng kích động, múa may quay cuồng minh họa, chỉ thẳng Ninh Vi tố cáo.
"Quan trọng nhất là…"
Các trưởng lão và đệ tử thân truyền chăm chú lắng nghe, kết quả Nhiếp Tuyền hét lên:
"Nàng mắng ta ngốc!"
Tiếng hét xuyên suốt Ảnh Phong, chấn động màng nhĩ.
Ninh Vi: "..."
Ninh Vi trợn mắt, hít sâu tiến về phía Nhiếp Tuyền.
"Vậy ta hỏi ngươi…"
Ninh Vi tiến một bước, Nhiếp Tuyền lùi một bước.
"Ngươi bế quan mất khống chế có cần giúp không?"
"Ta có đánh ngươi không hay chỉ khống chế?"
"Ta là sư tỷ của ngươi, hại ngươi làm gì?!"
Đến khi Nhiếp Tuyền lùi đến không thể lùi thêm, Ninh Vi túm lấy sừng rồng của nó.
"Nhìn vào mắt ta, trả lời!"
"Ui da ui da ui ui da! Đừng túm sừng của bổn long!”
Nhiếp Tuyền hoảng loạn ôm đầu kêu la.
Tiểu sư muội đúng là đồ chơi của đại sư tỷ.
Sư tỷ sư muội tương thân tương ái, các trưởng lão cũng không tiện can thiệp, chỉ đứng hóng chuyện.
Ninh Vân Phồn nhìn quanh ma khí bao trùm tông môn, học theo Ninh Vi yêu thương sư đệ sư muội:
"Mấy người các ngươi hút cũng phải hút sạch, trong một ngày giải quyết xong cho ta."
Các trưởng lão đồng thanh:
"Á…!"
Trần Thu Trì nói:
"Sư huynh, sẽ biến dị mất."
"Vậy thì đày sang ma giới."
Ninh Vân Phồn không khoan nhượng, ung dung ngự kiếm quay về Thần Cung.
Thật sự quá vô tình, không chịu nói lý, Trần Thu Trì buồn bã bĩu môi.
Chợt nhớ mấy đứa đệ tử thân truyền còn ở đây, cái đuôi sói già của Trần Thu Trì lại vểnh lên.
Hắn nghiêm mặt sai khiến:
"Cho các con nửa ngày phải giải quyết xong, không thì đày đi nhà xí!”
Đệ tử thân truyền: "...?"
Có ai như ngài không? Vấn đề là các trưởng lão đều cấu kết với Trần Thu Trì, nhanh chóng tẩu thoát về sào huyệt của mình.
Đoàn Tố Dư vẫy tay thanh lịch: "Khặc khặc…"
Bốn người Sở, Lục, Yến Thẩm há hốc mồm.
Ma khí tràn lan thế này, đối với tu sĩ chính đạo quả thực khó xử lý, huống chi nguồn cơn lại là tiểu sư muội nhà mình, không thể giết rồng diệt khẩu.
Phải dùng thủ đoạn đặc biệt.
Lục Du Bạch suy nghĩ:
"Thân thể tiểu sư tỷ chẳng phải làm bằng Chí Thuần Thiên Linh Tinh sao? Nếu nấm độc có thể tăng tu vi, vậy ma khí này cũng có thể chứ?"
Ninh Vi đang bắt nạt Nhiếp Tuyền giật mình, liếc nhìn Lục Du Bạch.
Nói tới nói lui, kết quả ngươi bảo ta hút hết à?
Thẩm Hàm Thanh lập tức phụ họa:
"Sư tỷ xem, tiểu sư muội bị ngươi khắc chế cứng, chút ma khí này với tỷ chắc dễ như trở bàn tay."
Sắc mặt Ninh Vi không khá hơn:
"Ý ngươi bảo ta hút sạch ma khí của cả Vân Thần Tiên Sơn?"
Sở Anh xúi giục:
"Vậy trong người sư tỷ sẽ có một tiểu ma giới, ngầu lắm đó!"
Yến Nghiêu ung dung vỗ tay, tỏ vẻ tán thành.
Sau khi đi Thiên Thu Các một chuyến, mấy người này không coi nàng là Ninh Thanh Dã, cũng chẳng coi nàng là người.
Nhiếp Tuyền ngẩng đầu:
"Ngươi có thể hút ma khí?"
"..."
Ninh Vi chưa thử bao giờ, trong suốt mấy trăm năm cuộc đời trước kia, nàng chỉ là một kiếm tu chính đạo thuần khiết về cả gốc gác lẫn tư tưởng.
Nhưng Chí Thuần Thiên Linh Tinh quả thực có thể thử.
Hút hết chỗ ma khí này, biết đâu lúc nào đó có ích.
Ninh Vi lườm mỗi người một cái đầy ghét bỏ, bất đắc dĩ gọi ra Thập Châu Xuân.
A Đài hiện lên sau lưng nàng, ánh sáng xanh biếc tràn ngập.
"Oa… Chất chơi ghê!"
Nhiếp Tuyền mắt sáng rực, vô thức chồm tới, bị A Đài vô tình đẩy lui.
Ninh Vi thuần thục bấm kiếm quyết, động tác điêu luyện.
Lấy Thập Châu Xuân làm dẫn, ma khí dần dần chuyển vào cơ thể nàng.
Ninh Vi vô tri vô giác, như điều hòa linh khí của mình, hấp thu và lưu trữ lại những ma khí này.
Nàng đúng là thần, Nhiếp Tuyền thầm nghĩ.
Sống trên núi bao năm, lần đầu thấy tu sĩ có "ma" tính như vậy, như tìm được đồng loại.
...
Ninh Vân Phồn vừa về đến Thần Cung, ma khí bao trùm tông môn đã tan biến. Ông kinh ngạc nhìn về phía Ảnh Phong, thấy một màn bụi hết sáng lòa kia.
Đám sư đệ sư muội kia của ông tuyệt đối không được việc như vậy.
"Chưởng môn sư huynh, tiên môn gửi thư đến, mời ngài qua đó một chuyến."
Trần Thu Trì theo chân ông đến Thần Cung, có việc quan trọng báo cáo, phát hiện ma khí tiêu tán thì sửng sốt:
"Ai nghịch thiên vậy?"
Trong lòng Ninh Vân Phồn đã đoán được phần nào:
"Nói việc chính trước."
Trần Thu Trì:
"À, Yến tôn chủ nói biên giới tiên ma có chút dị thường, mời ngài qua tiên môn bàn bạc."
"Chỗ nào biên giới tiên ma?"
"Nói là Vân Hà Trấn."
Ninh Vân Phồn nhướng mày, trầm ngâm.
Sao nghe quen thế nhỉ? Hình như là cố hương của lão tổ Văn Lan?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương