Hiện tại đã qua một thời gian, nếu điều tra kỹ lưỡng, chưa biết chừng còn có thể thu thập được những manh mối bất ngờ.
Phụ thân đương nhiên tin lời ta nói, nhưng nếu không điều tra rõ ràng ngọn ngành, e rằng người cũng khó tránh khỏi những do dự, phân vân.
Chỉ suy ngẫm trong thoáng chốc, người liền quyết định sẽ tự mình xuất hành để làm rõ sự việc.
Nhìn bóng dáng phụ thân rời đi, ta cũng không hề cảm thấy thư thái, nhẹ nhõm chút nào.
Bởi vì, ta còn một chuyện nữa cần phải làm trước.
Chuyện đó, chính là mua lại Tiêu Như – kẻ vẫn còn đang mang thân phận nô tịch.
Lúc này, thời cơ vừa vặn đã đến.
Tiêu Như tuy có chút nhan sắc, nhưng dựa theo ký ức của kiếp trước, vào thời điểm này Kỷ Thiệu An đã từng đến gặp phụ thân để vay hai trăm lượng bạc, ta liền đoán được thị ta đang ở đâu.
Tối hôm đó, nhân lúc đêm đen như mực, ta đội một chiếc nón có mạng che mặt, tiến đến Nghi Xuân Lâu.
“Vị tiểu thư này, nếu muốn chọn lựa nô bộc, chi bằng tiểu thư hãy sang tiệm Kim Mãn Hành ở ngay bên cạnh? Nơi này của chúng ta, hàng hóa đều đã có chỗ dùng khác rồi…”
Mụ tú bà cười híp cả mắt lại, ra vẻ tốt bụng nhắc nhở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ta trực tiếp đặt một tờ ngân phiếu năm trăm lượng lên trên bàn.
“Nói xem, có đồng ý để ta chọn người hay không?”
Tú bà trợn tròn cả hai mắt, lập tức thay đổi thái độ, nở một nụ cười tươi rói đầy nịnh nọt.
“Được, được, được! Tiểu thư xin cứ tự nhiên chọn lựa, mời tiểu thư theo lão thân vào trong này.”
Nói đoạn, bà ta liền dẫn ta đến khu hậu viện.
Trước cửa một căn phòng có hai gã đàn ông to lớn đang đứng canh gác, thấy tú bà đến, bọn chúng liền mở cửa ra.
“Tiểu thư, mấy ngày nay người mới đều đang ở cả trong này.”
Tú bà ân cần nói.
Ta nhanh chóng quét mắt nhìn một lượt, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy Tiêu Như đang co ro cuộn mình ở một góc tường.
So với những người khác, toàn thân thị ta đều chi chít những vết thương, duy chỉ có khuôn mặt, dù lấm lem bùn đất, vẫn còn nguyên vẹn, không hề bị tổn hại.
“Tiểu thư, nha đầu này tuy có chút nhan sắc, nhưng tính tình lại vô cùng bướng bỉnh, ngang ngược, nếu tiểu thư muốn mang về để hầu hạ, tốt nhất cứ để lão thân dạy dỗ trước một phen đã?”
Tú bà cười cười, thăm dò hỏi ý ta.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện