Nghe những lời ấy, ngọn lửa giận trong lòng ta bùng lên dữ dội, ta gằn giọng quát lớn:
“Đừng vội nói ta chưa từng hãm hại Tiêu Như, Kỷ Thiệu An, ngươi hãy nhớ lại xem, năm đó ngươi chẳng qua chỉ là một tên tiểu tốt quèn trong doanh trại bếp núc, nếu không có phụ thân ta đề bạt lên đến chức phó tướng, liệu ngươi có được ngày hôm nay hay không?”
Nghe xong, hắn lại cười khẩy một tiếng đầy khinh miệt:
“Với tài năng của ta, dù không có lão ta, thì vẫn sẽ có người khác nhìn ra và trọng dụng! Khi đó, rõ ràng trong lòng ta đã có Như Nhi, vậy mà lại phải cùng ngươi diễn cái trò kịch lố bịch này, còn phải cùng Tạ Húc để cho ngươi lựa chọn phu quân, dựa vào cái gì chứ?”
Ta tức giận đến mức muốn thổ huyết, giọng nói khản đặc gào lên:
“Năm đó, rõ ràng là chính ngươi vì muốn trèo cao mà không chịu thừa nhận người trong lòng, nào có ai ép buộc ngươi chứ? Là chính ngươi xảo trá, giả nhân giả nghĩa!”
“Các ngươi hút cạn m.á.u của Thẩm gia ta để leo lên vị trí cao sang, một lời cũng không nói, giờ đây lại than thân trách phận rằng mình phải chịu oan ức sao?”
Một câu nói đã chọc đúng vào chỗ đau, Kỷ Thiệu An tức giận đến tím mặt, lập tức ra tay, nhưng trước khi thanh kiếm của hắn kịp chạm vào ta, Lục La đã nhanh chóng xông vào cản lại.
Theo sau nàng, chính là Tạ Húc với vẻ mặt thiếu kiên nhẫn.
“Chỉ là giam lỏng ngươi mà thôi, ngươi lại còn muốn gây ra chuyện gì nữa đây?”
Lời còn chưa dứt, khi ánh mắt hắn dừng lại nơi cảnh tượng trước mắt, hắn liền im bặt.
Ta dần dần mất đi ý thức.
Đến khi tỉnh lại, xung quanh ta đều là những gương mặt xa lạ, thái độ lạnh lùng, thờ ơ, còn Lục La thì đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Chỉ có một tên tiểu đồng đứng bên ngoài cửa, lạnh lùng buông lại một câu:
“Ngươi vẫn chưa thể ra ngoài.”
Ta hiểu rất rõ, ngay cả Kỷ Thiệu An cũng có thể dễ dàng xông vào Tạ phủ trong đêm hôm đó, cũng đều là do “thị ta” đã sắp đặt từ trước.
Thị ta, chính là Tiêu Như – kẻ đang nằm trên giường bệnh, yếu ớt đến mức không thể tự lo liệu cho bản thân.
Còn Tạ Húc ư?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Giữa bao nhiêu sự tình rối ren, hắn lại chọn cách làm một kẻ mù lòa, không nhìn, không nghe.
4
Hoàn hồn trở lại, ta hít một hơi thật sâu.
Hiện tại, điều đáng để an ủi nhất, chính là ở đời này, tất cả mọi chuyện vẫn còn kịp để xoay chuyển.
Ta lập tức bẩm báo với phụ thân, nói rõ tâm địa hiểm độc của hai kẻ kia, không chỉ không thể tin tưởng, mà còn phải trừ khử chúng càng sớm càng tốt.
Phụ thân ta tuy tính tình ngay thẳng, không có quá nhiều mưu mô, xảo quyệt, nhưng cũng không phải là kẻ dễ dàng bị người khác lừa gạt.
Kiếp trước, sở dĩ Tạ Húc và Kỷ Thiệu An có thể chiếm được lòng tin của người, chính là vì một sự cố xảy ra nửa tháng trước khi cả đoàn hồi kinh.
Lúc đó, sơn tặc mai phục tấn công, Kỷ Thiệu An vì đỡ một mũi tên cho phụ thân mà bị thương, lại thực sự có chút bản lĩnh, nên mới được người đề bạt.
Hắn tự phụ rằng bản lĩnh của mình hơn người cũng không sai, nhưng hắn lại không hề biết rằng, việc hắn bị điều vào doanh trại bếp núc, chẳng qua là vì trước đó đã từng đắc tội với một kẻ quyền quý.
Kẻ đó là con cháu của một thế gia vọng tộc, vẫn luôn sai người ngấm ngầm đè nén hồ sơ của Kỷ Thiệu An.
Nếu không phải có phụ thân ra tay dìu dắt, e rằng chẳng có ai dám nhúng tay vào mối thù hằn này.
Sau khi thành thân cùng Tạ Húc, ta mới vô tình phát hiện ra, thì ra năm đó, phụ thân gặp nạn, vốn dĩ là do Kỷ Thiệu An đã cố ý rời khỏi đội hình, tiết lộ hành tung của đoàn người, mới khiến cho bọn sơn tặc kéo đến.
Trên con đường leo lên đài vinh quang quyền thế, hắn đã nhẫn tâm đạp lên không biết bao nhiêu t.h.i t.h.ể của người khác.
Phụ thân bị che mắt hoàn toàn, mà sau khi Kỷ Thiệu An được trọng dụng, hắn lại tiến cử Tạ Húc cho người.
Tạ Húc giỏi nhất chính là khoản đóng kịch, khéo léo lấy lòng phụ thân, lại vừa vặn được ta để mắt tới ở kiếp trước.
Phụ thân đương nhiên sẽ dốc hết sức lực để bồi dưỡng cho con rể của mình.
Nhưng người nào có hay, kẻ được nâng đỡ, lại chính là một con sói mắt trắng lòng lang dạ sói, phản chủ không chút lưu tình.
Ta không vòng vo tam quốc, trực tiếp nói với phụ thân, rằng chuyện sơn tặc tập kích trên đường hồi kinh năm đó chắc chắn có điều bất thường.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện