Vậy mà khi đó, thị chưa từng để lộ sơ hở nào, lại thêm việc thị là người Tạ Húc hết mực yêu thương, ta không muốn chỉ vì một nhược điểm nhỏ mà dồn thị vào chỗ chết, bởi vậy nên tạm thời án binh bất động.
Cho đến khi Tạ Húc bất chấp tất cả, vì thị mà lật lại bản án năm xưa, dùng đến quan vị của mình, không biết đã phải vận động bao nhiêu thủ đoạn.
Thì ra, Tiêu Như vốn xuất thân từ Tiêu gia – dòng dõi năm xưa từng bị triều đình kết án vì tội tham ô.
Toàn bộ nam nhân trong nhà đều bị lưu đày, nữ quyến thì bị sung vào nô tịch, Tiêu Như cũng không phải là ngoại lệ.
Hiện tại Tiêu gia được minh oan, nhưng rõ ràng năm đó, khi Tạ Húc và Kỷ Thiệu An còn nương nhờ nơi phủ của phụ thân ta, miệng thì luôn nói không màng thế sự, vậy mà giờ đây, lại có một người mà cả hai đều ra sức bảo vệ.
Tiêu Như.
Bọn họ chưa từng một lần nhắc đến, rằng giữa họ vốn đã có mối giao tình kéo dài nhiều năm.
Thậm chí, bọn họ còn cùng chung một suy nghĩ, rằng việc ta lựa chọn phu quân năm ấy, chẳng qua cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ.
Thuở ban đầu, ta và Kỷ Thiệu An vẫn chỉ giữ mức giao hảo bình thường, nhưng sau một lần tranh chấp với Tiêu Như, nếu như Tạ Húc còn giả vờ hỏi han ta đôi câu cho có lệ, thì Kỷ Thiệu An lại thẳng thừng mặc định rằng lỗi hoàn toàn thuộc về ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thậm chí, ở kiếp trước, nhát kiếm mà Tạ Húc đã cố tình đ.â.m chệch đi, cũng chính là vì Kỷ Thiệu An từ phía sau đã đẩy ta một cái, khiến ta lao thẳng vào lưỡi kiếm oan nghiệt đó.
Bộ hắc y ngày ấy, cả đời này ta sẽ không bao giờ quên.
3
“Mạn Nhi?”
Phụ thân thấy ta thất thần, liền cất tiếng gọi thêm một lần nữa.
Nhìn người vẫn bình an vô sự trước mắt, hốc mắt ta bất giác cay xè.
Kiếp trước, cũng chỉ vì Tạ Húc, mà ngay cả lần cuối cùng ta cũng không được gặp mặt người.
Nghĩ đến đây, ta liền xoay người chạy thẳng ra ngoài, giật lấy một cây gậy gỗ thô to từ tay một gia nô đang dọn dẹp cành lá trong sân.
“Tất cả cút ra ngoài cho ta!”
Trở lại đại sảnh, gương mặt ta lạnh tanh, lập tức vung cây gậy về phía hai người bọn họ.
Cho đến khi Tạ Húc bất chấp tất cả, vì thị mà lật lại bản án năm xưa, dùng đến quan vị của mình, không biết đã phải vận động bao nhiêu thủ đoạn.
Thì ra, Tiêu Như vốn xuất thân từ Tiêu gia – dòng dõi năm xưa từng bị triều đình kết án vì tội tham ô.
Toàn bộ nam nhân trong nhà đều bị lưu đày, nữ quyến thì bị sung vào nô tịch, Tiêu Như cũng không phải là ngoại lệ.
Hiện tại Tiêu gia được minh oan, nhưng rõ ràng năm đó, khi Tạ Húc và Kỷ Thiệu An còn nương nhờ nơi phủ của phụ thân ta, miệng thì luôn nói không màng thế sự, vậy mà giờ đây, lại có một người mà cả hai đều ra sức bảo vệ.
Tiêu Như.
Bọn họ chưa từng một lần nhắc đến, rằng giữa họ vốn đã có mối giao tình kéo dài nhiều năm.
Thậm chí, bọn họ còn cùng chung một suy nghĩ, rằng việc ta lựa chọn phu quân năm ấy, chẳng qua cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ.
Thuở ban đầu, ta và Kỷ Thiệu An vẫn chỉ giữ mức giao hảo bình thường, nhưng sau một lần tranh chấp với Tiêu Như, nếu như Tạ Húc còn giả vờ hỏi han ta đôi câu cho có lệ, thì Kỷ Thiệu An lại thẳng thừng mặc định rằng lỗi hoàn toàn thuộc về ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Thậm chí, ở kiếp trước, nhát kiếm mà Tạ Húc đã cố tình đ.â.m chệch đi, cũng chính là vì Kỷ Thiệu An từ phía sau đã đẩy ta một cái, khiến ta lao thẳng vào lưỡi kiếm oan nghiệt đó.
Bộ hắc y ngày ấy, cả đời này ta sẽ không bao giờ quên.
3
“Mạn Nhi?”
Phụ thân thấy ta thất thần, liền cất tiếng gọi thêm một lần nữa.
Nhìn người vẫn bình an vô sự trước mắt, hốc mắt ta bất giác cay xè.
Kiếp trước, cũng chỉ vì Tạ Húc, mà ngay cả lần cuối cùng ta cũng không được gặp mặt người.
Nghĩ đến đây, ta liền xoay người chạy thẳng ra ngoài, giật lấy một cây gậy gỗ thô to từ tay một gia nô đang dọn dẹp cành lá trong sân.
“Tất cả cút ra ngoài cho ta!”
Trở lại đại sảnh, gương mặt ta lạnh tanh, lập tức vung cây gậy về phía hai người bọn họ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương