21 giờ 45, hai chị em Hạ về tới nhà.
Hạ mở cánh cửa xe ô tô ra, cái lạnh mùa đông tạt vào người cô, khác hẳn sự ấm áp trong xe. Chị Nhung còn đang lái xe về phía garage, còn cô thì mở khóa cửa rồi vào nhà trước chị.
Hạ ngồi phịch xuống ghế sofa, sự mềm mại của chiếc ghế lẫn những chiếc áo bông như đang ôm chầm lấy cơ thể nhỏ bé của cô.
"Hôm nay như vậy là quá tuyệt vời rồi!" Hạ tự nhủ.
"Hạ ơi em tắm chưa? Chưa thì tắm đi kẻo cảm lạnh đấy!" Chị cô từ cửa đi vào, vắt chiếc áo khoác ngoài lên ghế rồi ngồi sát cạnh cô. "Chiều chị đi về là chị tắm xong rồi!"
"Vâng chị!" Hạ bật dậy, lên phòng mình tìm một bộ quần áo.
***
Xong xuôi, Hạ vừa bước ra khỏi phòng tắm, hơi nước nóng phả ra theo cô rồi biến mất bởi sự lạnh lẽo của trời đông. Hạ cầm điện thoại đi ngang qua phòng của chị, cô vẫn thấy chị đang làm việc. Từng hàng chữ hiện lên theo tiếng gõ lách cách trên bàn phím. Nhờ có những âm thanh như thế, căn nhà cũng bớt im ắng hơn trước rất nhiều.
"Chị đang làm gì thế?" Hạ ngồi xuống ghế cạnh chị, tò mò hỏi.
"Chị đang soạn văn bản, chút gửi cho bố mẹ. Mà cũng hơn mười giờ rồi đấy, em đi ngủ đi mai còn đi học."
"Vâng chị!" Hạ ôm chị Nhung một cái thật chặt rồi rời đi, trả lại sự yên tĩnh để chị làm việc "Chị cũng ngủ sớm đi nha!"
"Em ngủ ngon nhé!"
"Chị cũng vậy ạ!"
Hạ khép lại cánh cửa gỗ màu trắng rồi thở dài. Cô không thể nào miêu tả nổi bản thân đang có cảm giác gì trong lòng. Cô thấy bản thân mình không hiểu chuyện, lại càng quá đáng. Nhưng lí do tại sao thì cô không biết!
"Quái lạ thật!" Hạ tự vỗ mạnh vào hai má như cố sắp xếp lại sự ngổn ngang trong lòng.
Cô đi về phòng rồi đóng sầm cửa lại, tự nhốt chính mình vào trong phòng. Hạ ngồi xuống ghế trước bàn học rồi soạn sách vở cho ngày mai. Vì vừa mới thi giữa kỳ I xong nên ngoài bài kiểm tra môn Sinh ra thì các môn không có bài tập nào cả. Hạ khởi động laptop trên bàn, màn hình hiện 22 giờ 16 phút.
Cô mở tìm file bài trình chiếu môn Sinh ngày mai, trượt đi trượt lại rồi chiếu qua một lượt để đảm bảo không còn sơ suất gì. Nội dung bài tập mà cô Dung giao chủ yếu là nói về quy luật phân li và phân li độc lập của Mendel nên cũng không quá phức tạp. Chỉ có điều để bài có thể được điểm 8 đến 9 thì phần hình thức và chiều sâu nội dung cũng cần chú trọng.
Sau khi đã chắc chắn rằng mọi thứ đều ổn, Hạ gửi bài vào Zalo của cô Dung rồi tắt máy tính đi. Cô dựa lưng vào ghế rồi sực nhớ ra chưa mở quà của mấy đứa bạn. Hạ bật dậy, lục tìm chiếc túi xách chiều nay cô mang theo.
Hạ cẩn thận mở từng món quà, quà của Huyền là một con búp bê thêu len mang hình dáng là cô di chính tay con bé đan. Vốn dĩ Huyền rất giỏi mấy khoản thêu thùa hay làm thủ công mà, nên con búp bê này trông xinh xắn cũng không có gì lạ. Quà của Trâm Anh là một cuốn sách tên "Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ" của tác giả Cảnh Thiên. Còn của Ngọc và Quang là một chiếc cốc nhựa màu trắng có quai và một đôi kẹp nơ cùng màu. Tất cả các phần quà này đều có kèm một lá thư tay. Hạ cười tủm tỉm, cẩn thận ngắm nhìn những món quà này rồi lấy máy ảnh chụp lại.
Khi cô chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì điện thoại cô bỗng vang lên thông báo có tin nhắn từ Messenger. Hạ trở người, cầm điện thoại lên.
"Là Phong?" Hạ ngạc nhiên "Giờ này cậu ấy vẫn chưa ngủ à?"
[Thanh Phong: Cậu ngủ chưa?]
Thấy tin nhắn mới gửi đến, Hạ vội vàng trả lời lại
Ngọc Hạ đang nhập..
[Ngọc Hạ: Tớ chưa, cậu cũng chưa à?]
Phong không trả lời cô, chơi bài hỏi ngược.
[Thanh Phong: Vậy cậu làm gì mà giờ này chưa chịu ngủ?]
[Ngọc Hạ: Ờm...Tớ xem lại bài trình chiếu môn Sinh ngày mai]
[Thanh Phong: Vậy cậu xem bài xong chưa?]
[Ngọc Hạ: Rồi!]
[Thanh Phong: Vậy cậu có đang rảnh không? Xuống dưới nhà được không? Tôi muốn gặp cậu.]
[Ngọc Hạ: Chờ chút!]
Hạ không biết Phong đang chờ mình dưới nhà để làm gì, cô vừa đi xuống lầu vừa thầm nghĩ lí do.
Mở cửa nhà ra, đập vào mắt cô là dáng vẻ "cậu bé mùa đông" vô cùng đẹp trai của cậu. Làn tóc đen dài qua mắt đã che đi cặp mắt phượng cùng đôi kính nửa gọng kia, chỉ để lộ một phần sống mũi cao dọc dừa của cậu. Chiếc khăn màu xanh đậm cũng được chủ nhân khéo léo quấn quanh cổ, tôn lên đôi môi mỏng phớt hồng của cậu.
"Cậu..." Hạ bị vẻ đẹp ấy của Phong đánh gục lớp phòng thủ vốn mong manh, cô thốt lên một câu. Hạ đi xuống thềm nhà, tiến gần hơn đến cậu.
Phong quay người nhìn lại, rồi dùng ánh mắt trìu mến nhìn lấy thân hình nhỏ bé của cô. Cô khoác ngoài một chiếc áo bông dài qua gối màu hồng nhạt, quấn quanh cổ cô cũng là một chiếc khăn cùng màu nhưng đậm hơn. Vì trời lạnh nên cô thả tóc ra cho ấm, khiến khuôn mặt cô trở nên nhỏ hơn, và trông cô cũng dễ thương hơn trong mắt ai kia.
"Sinh nhật vui vẻ!" Phong đưa hộp quà màu hồng được thắt nơ chỉn chu ra trước mặt Hạ.
"Mừng ngày cậu bằng tuổi tôi!" Phong sợ mình nhạt nên bồi thêm một câu.
"Cám ơn!" Hạ bật cười rồi đưa hai tay đón lấy món quà.
Cô ngắm nghía hộp quà một lúc rồi đưa mắt lên nhìn Phong. Bị nhìn lại, Phong chỉ mỉm cười, không kìm được mà nựng má cô một cái. Hạ giật mình nhưng chỉ cười hi hi đáp lại cậu.
Đường phố giờ đây đã vắng tanh, màn trời đêm chìm trong hiu quạnh. Trời mỗi lúc một lạnh hơn, lạnh đến mức tê tái. Nhưng ở một góc, vẫn có một cặp chim sẻ đang đứng với nhau, cùng bao tâm tư chưa ngỏ.
Hạ mở cánh cửa xe ô tô ra, cái lạnh mùa đông tạt vào người cô, khác hẳn sự ấm áp trong xe. Chị Nhung còn đang lái xe về phía garage, còn cô thì mở khóa cửa rồi vào nhà trước chị.
Hạ ngồi phịch xuống ghế sofa, sự mềm mại của chiếc ghế lẫn những chiếc áo bông như đang ôm chầm lấy cơ thể nhỏ bé của cô.
"Hôm nay như vậy là quá tuyệt vời rồi!" Hạ tự nhủ.
"Hạ ơi em tắm chưa? Chưa thì tắm đi kẻo cảm lạnh đấy!" Chị cô từ cửa đi vào, vắt chiếc áo khoác ngoài lên ghế rồi ngồi sát cạnh cô. "Chiều chị đi về là chị tắm xong rồi!"
"Vâng chị!" Hạ bật dậy, lên phòng mình tìm một bộ quần áo.
***
Xong xuôi, Hạ vừa bước ra khỏi phòng tắm, hơi nước nóng phả ra theo cô rồi biến mất bởi sự lạnh lẽo của trời đông. Hạ cầm điện thoại đi ngang qua phòng của chị, cô vẫn thấy chị đang làm việc. Từng hàng chữ hiện lên theo tiếng gõ lách cách trên bàn phím. Nhờ có những âm thanh như thế, căn nhà cũng bớt im ắng hơn trước rất nhiều.
"Chị đang làm gì thế?" Hạ ngồi xuống ghế cạnh chị, tò mò hỏi.
"Chị đang soạn văn bản, chút gửi cho bố mẹ. Mà cũng hơn mười giờ rồi đấy, em đi ngủ đi mai còn đi học."
"Vâng chị!" Hạ ôm chị Nhung một cái thật chặt rồi rời đi, trả lại sự yên tĩnh để chị làm việc "Chị cũng ngủ sớm đi nha!"
"Em ngủ ngon nhé!"
"Chị cũng vậy ạ!"
Hạ khép lại cánh cửa gỗ màu trắng rồi thở dài. Cô không thể nào miêu tả nổi bản thân đang có cảm giác gì trong lòng. Cô thấy bản thân mình không hiểu chuyện, lại càng quá đáng. Nhưng lí do tại sao thì cô không biết!
"Quái lạ thật!" Hạ tự vỗ mạnh vào hai má như cố sắp xếp lại sự ngổn ngang trong lòng.
Cô đi về phòng rồi đóng sầm cửa lại, tự nhốt chính mình vào trong phòng. Hạ ngồi xuống ghế trước bàn học rồi soạn sách vở cho ngày mai. Vì vừa mới thi giữa kỳ I xong nên ngoài bài kiểm tra môn Sinh ra thì các môn không có bài tập nào cả. Hạ khởi động laptop trên bàn, màn hình hiện 22 giờ 16 phút.
Cô mở tìm file bài trình chiếu môn Sinh ngày mai, trượt đi trượt lại rồi chiếu qua một lượt để đảm bảo không còn sơ suất gì. Nội dung bài tập mà cô Dung giao chủ yếu là nói về quy luật phân li và phân li độc lập của Mendel nên cũng không quá phức tạp. Chỉ có điều để bài có thể được điểm 8 đến 9 thì phần hình thức và chiều sâu nội dung cũng cần chú trọng.
Sau khi đã chắc chắn rằng mọi thứ đều ổn, Hạ gửi bài vào Zalo của cô Dung rồi tắt máy tính đi. Cô dựa lưng vào ghế rồi sực nhớ ra chưa mở quà của mấy đứa bạn. Hạ bật dậy, lục tìm chiếc túi xách chiều nay cô mang theo.
Hạ cẩn thận mở từng món quà, quà của Huyền là một con búp bê thêu len mang hình dáng là cô di chính tay con bé đan. Vốn dĩ Huyền rất giỏi mấy khoản thêu thùa hay làm thủ công mà, nên con búp bê này trông xinh xắn cũng không có gì lạ. Quà của Trâm Anh là một cuốn sách tên "Đừng lựa chọn an nhàn khi còn trẻ" của tác giả Cảnh Thiên. Còn của Ngọc và Quang là một chiếc cốc nhựa màu trắng có quai và một đôi kẹp nơ cùng màu. Tất cả các phần quà này đều có kèm một lá thư tay. Hạ cười tủm tỉm, cẩn thận ngắm nhìn những món quà này rồi lấy máy ảnh chụp lại.
Khi cô chuẩn bị tắt đèn đi ngủ thì điện thoại cô bỗng vang lên thông báo có tin nhắn từ Messenger. Hạ trở người, cầm điện thoại lên.
"Là Phong?" Hạ ngạc nhiên "Giờ này cậu ấy vẫn chưa ngủ à?"
[Thanh Phong: Cậu ngủ chưa?]
Thấy tin nhắn mới gửi đến, Hạ vội vàng trả lời lại
Ngọc Hạ đang nhập..
[Ngọc Hạ: Tớ chưa, cậu cũng chưa à?]
Phong không trả lời cô, chơi bài hỏi ngược.
[Thanh Phong: Vậy cậu làm gì mà giờ này chưa chịu ngủ?]
[Ngọc Hạ: Ờm...Tớ xem lại bài trình chiếu môn Sinh ngày mai]
[Thanh Phong: Vậy cậu xem bài xong chưa?]
[Ngọc Hạ: Rồi!]
[Thanh Phong: Vậy cậu có đang rảnh không? Xuống dưới nhà được không? Tôi muốn gặp cậu.]
[Ngọc Hạ: Chờ chút!]
Hạ không biết Phong đang chờ mình dưới nhà để làm gì, cô vừa đi xuống lầu vừa thầm nghĩ lí do.
Mở cửa nhà ra, đập vào mắt cô là dáng vẻ "cậu bé mùa đông" vô cùng đẹp trai của cậu. Làn tóc đen dài qua mắt đã che đi cặp mắt phượng cùng đôi kính nửa gọng kia, chỉ để lộ một phần sống mũi cao dọc dừa của cậu. Chiếc khăn màu xanh đậm cũng được chủ nhân khéo léo quấn quanh cổ, tôn lên đôi môi mỏng phớt hồng của cậu.
"Cậu..." Hạ bị vẻ đẹp ấy của Phong đánh gục lớp phòng thủ vốn mong manh, cô thốt lên một câu. Hạ đi xuống thềm nhà, tiến gần hơn đến cậu.
Phong quay người nhìn lại, rồi dùng ánh mắt trìu mến nhìn lấy thân hình nhỏ bé của cô. Cô khoác ngoài một chiếc áo bông dài qua gối màu hồng nhạt, quấn quanh cổ cô cũng là một chiếc khăn cùng màu nhưng đậm hơn. Vì trời lạnh nên cô thả tóc ra cho ấm, khiến khuôn mặt cô trở nên nhỏ hơn, và trông cô cũng dễ thương hơn trong mắt ai kia.
"Sinh nhật vui vẻ!" Phong đưa hộp quà màu hồng được thắt nơ chỉn chu ra trước mặt Hạ.
"Mừng ngày cậu bằng tuổi tôi!" Phong sợ mình nhạt nên bồi thêm một câu.
"Cám ơn!" Hạ bật cười rồi đưa hai tay đón lấy món quà.
Cô ngắm nghía hộp quà một lúc rồi đưa mắt lên nhìn Phong. Bị nhìn lại, Phong chỉ mỉm cười, không kìm được mà nựng má cô một cái. Hạ giật mình nhưng chỉ cười hi hi đáp lại cậu.
Đường phố giờ đây đã vắng tanh, màn trời đêm chìm trong hiu quạnh. Trời mỗi lúc một lạnh hơn, lạnh đến mức tê tái. Nhưng ở một góc, vẫn có một cặp chim sẻ đang đứng với nhau, cùng bao tâm tư chưa ngỏ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương