Đôi tình nhân này rải cẩu lương hết nửa buổi, khiến Trương Gia Hào lo Tiểu Yêu học hư, còn cẩn thận lấy tay che mắt cô bé lại.
Trong lúc hai người kia đang tình tứ thủ thỉ, Trương Gia Hào nói với Tiểu Yêu: "Lúc nãy rõ ràng đã nói là để chú vạch trần nó, sao tự dưng con lại nói ra? Nếu chuyện này mà nguy hiểm thì sao? Sao con lại bốc đồng vậy, lần sau không được như thế nữa." Tiểu Yêu bị bịt mắt, còn định phản đối thì đã nghe tiếng mắng của Trương Gia Hào, lập tức ngoan ngoãn im re, không hé một lời.
Hai người họ thì vui vẻ rồi đấy, nhưng Gương Quỷ thì chẳng vui vẻ gì. Tay nó níu lấy tấm lụa đỏ đang trói chặt thân thể mình, nhưng hồn lực của nó so với Khương Tố Ngôn chỉ như muối bỏ bể, hoàn toàn không đủ sức vùng vẫy.
Vừa giãy giụa, nó vừa phát ra âm thanh vô cùng chói tai, giống như tiếng thìa sắt cào lên mặt kính, khiến da đầu Cố Ỷ cũng phải tê rần.
Vì âm thanh đó, Cố Ỷ buông Khương Tố Ngôn ra, chuyển mắt nhìn về phía Gương Quỷ. Cô rút từ chiếc túi đeo bên người ra một sợi dây đỏ mảnh, hai tay nắm chặt hai đầu sợi dây, trên mặt nở nụ cười đầy gian tà.
"Chúng ta phải tính sổ đàng hoàng chứ."
Tất cả những uất ức suốt bao ngày qua, Cố Ỷ thật sự vẫn luôn đè nén, cô đã sớm lên kế hoạch phải dạy cho con Gương Quỷ trước mặt một bài học nhớ đời, đến mức nó kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay.
Thấy vẻ mặt đó của Cố Ỷ, Gương Quỷ lập tức nhớ lại những gì cô từng nói: "Giữa chúng ta có giao kèo! Cô quên rồi sao?! Cô nói sẽ siêu độ tôi, siêu độ để đổi lấy hồn lực của tôi!"
Cố Ỷ xoay xoay cổ, để lộ tám chiếc răng trắng bóng: "Đúng rồi, tôi nhớ mà. Nhưng mà... siêu độ bằng vật lý thì cũng là siêu độ thôi." Cô để Khương Tố Ngôn trói chặt Gương Quỷ lại, định đưa nó ra ngoài rồi tính tiếp.
Cố Ỷ ở trong mê cung gương này bao ngày nay đâu phải vô ích, giờ nhắm mắt cô cũng có thể tìm được lối ra. Sau khi đưa tất cả mọi người ra ngoài, cô chui vào phòng nhân viên ở gần cửa, lôi ra một cái rìu cứu hỏa.
Trương Gia Hào sững người: "Sao cái rìu này không khóa lại?"
"Lúc tôi làm quỷ, tôi đã làm hỏng cái khóa rồi, chắc bảo vệ đi tuần cũng không để ý." Nói xong, cô quấn sợi dây đỏ quanh lưỡi rìu cứu hỏa, rồi xách rìu quay lại mê cung gương. Khương Tố Ngôn không nói một lời, dẫn theo Gương Quỷ đi theo sau.
Gương Quỷ dường như mơ hồ đoán được Cố Ỷ muốn làm gì, không ngừng la hét đòi cô dừng tay. Tiếng kêu quá lớn, đến mức mấy cảnh sát thường dân gần đó cũng nghe thấy âm thanh kỳ quái này, không khỏi rùng mình... Thế giới này, đúng là có ma qủy thật.
Nhìn bộ dạng Cố Ỷ như vậy, Trương Gia Hào bèn đưa Tiểu Yêu cho Triệu Thanh trông hộ, còn mình thì lao vào theo. Vì phải sắp xếp cho Tiểu Yêu nên anhbị chậm một bước, vừa bước vào mê cung gương đã nghe thấy tiếng "rắc rắc" gương vỡ vụn, nhìn sang thì thấy Cố Ỷ đang vung rìu đập gương từng tấm một.
"Cô đang làm gì vậy?"
"Siêu độ vật lý cho Gương Quỷ."
Cố Ỷ luôn đặt tên rất có logic: hình người dài gầy thì gọi là "bóng dáng dài gầy", con quỷ đen thùi lùi thì gọi là "quỷ đen sì", đầu tóc như tảo biển thì gọi là "đầu rong biển", cực kỳ sống động. Còn tên "quỷ tra nam" thì ai nghe chẳng phải giơ ngón cái khen ngợi? Riêng "Gương Quỷ" thì càng đúng, vì nó quá gắn bó với gương.
"Khi tôi làm quỷ từng phát hiện ra, chỉ cần con Gương Quỷ này rời khỏi gương thì hồn lực của nó sẽ tụt xuống rất nhanh. Chứng tỏ gương này có vấn đề. Tôi tìm rất lâu, cuối cùng mới phát hiện: phía sau từng tấm gương trong mê cung, trong lớp ván ép, đều giấu tro cốt của nó."
"Tôi không biết nó đã dùng cách gì, có thể hòa mình vào lớp gương và tạo ra cả một thế giới nhỏ trong đó để lẩn trốn. Nhưng chỉ cần phá hủy gương, nó sẽ không còn nơi trú ngụ, kết cục là hồn phi phách tán."
"Khế ước và giao kèo đều có lỗ hổng. Nếu nó thông minh hơn chút, ghi trong khế ước rằng 'không được tiết lộ nội dung trao đổi cho bất kỳ ai', thì tôi tiêu đời rồi."
Cố Ỷ đặt rìu xuống đất, lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu nhìn những tấm gương xung quanh, hiện tại cô đã phá được một phần ba, vẫn còn rất nhiều tấm gương đang đứng vững.
"Những tấm gương này tôi có thể từ từ đập nát, để nó nếm thử cảm giác chờ chết là thế nào."
Khi Cố Ỷ nói những lời này, cô không biểu hiện chút cảm xúc nào, giọng nói nhẹ nhàng và bình thản, nhưng ra tay thì tuyệt đối không nhân nhượng. Động tác vung rìu của cô, không hiểu sao khiến Trương Gia Hào liên tưởng đến nhân vật Jack trong phim The Shining, khiến anh ớn lạnh cả người. Nhưng nghĩ kỹ lại, thì đó chính là tính cách của Cố Ỷ.
*The Shining: Phim kinh dị kinh điển có Jack Nicholson đóng, cảnh kinh điển là cầm rìu phá cửa.
"Cần tôi giúp không?"
Đối mặt với câu hỏi của Trương Gia Hào, Cố Ỷ lắc đầu: "Không cần, để tôi tự làm. Dù gì thì đây cũng là giao kèo giữa tôi và Gương Quỷ."
Gương Quỷ vùng vẫy dưới sự trói buộc bằng lụa đỏ của Khương Tố Ngôn, gào thét dữ dội. Nó thấy Cố Ỷ vẫn không lay chuyển, liền quay đầu sang Khương Tố Ngôn: "Khương Tố Ngôn! Khương Tố Ngôn, cô nhìn cho rõ đi! Cô không biết người mà cô gọi là 'phu quân' là hạng người thế nào sao? Cô vì cô ta mà làm tất cả, vậy mà cô ta chỉ xem cô là công cụ! Cô ta nói yêu cô đều là lừa gạt cả! Cô ta còn từng trách cô, đổ lỗi cái chết của cha mẹ mình lên đầu cô!"
Khương Tố Ngôn chẳng hề dao động chút nào. Gương Quỷ thấy không làm gì được, lại quay sang nói với Cố Ỷ: "Cô không muốn biết tại sao lại có người giấu tro cốt của tôi sau mấy tấm gương này à? Tất cả đều có lý do cả đấy! Chỉ cần cô tha cho tôi một mạng, tôi sẽ nói hết cho cô!"
Cố Ỷ dừng tay nghỉ một lúc, không nhịn được lấy tay ngoáy tai: "Thật ra tôi cũng hơi tò mò lý do phía sau đấy chứ, nhưng mà... cô là con quỷ gian manh, ai biết cô có lại giở trò gì nữa không. Chuyện đằng sau cô là gì, sau này tôi có thời gian thì sẽ từ từ đào ra. Còn bây giờ...." Cố Ỷ mỉm cười với Gương Quỷ: "Hiện tại tôi chỉ muốn cô chết. Còn cả phần hồn lực này của cô nữa."
Gương Quỷ ngẩn ra, vùng vẫy dữ dội hơn: "Nghe tôi nói đã! Nghe tôi nói! Tôi còn biết cả chuyện về người ngũ âm nữa! Tôi có thể kể hết cho cô! Cô không phải vẫn luôn muốn biết sao? Người ngũ âm chính là...ưm!"
Gương Quỷ chưa kịp nói hết câu, miệng đã bị lụa đỏ trói chặt lại, không phát ra nổi một chữ nào.
Cố Ỷ trầm ngâm nhìn sang Khương Tố Ngôn: "Thật ra cũng không cần bịt miệng nó như vậy đâu. Em nghĩ mấy chuyện này sớm muộn em cũng sẽ biết. Mà nếu giờ chị không chịu nói cho em, thì có nghĩa là hiện tại chưa phải lúc em nên biết. Nhưng sớm muộn cũng sẽ đến ngày có người nói cho em biết, đúng vậy không?"
Khương Tố Ngôn nhìn cô, thật sự không ngờ Cố Ỷ có thể tự nghĩ thông suốt như vậy. Một lúc sau, Khương Tố Ngôn mới gật đầu: "Người nhà họ Cố các nàng, dù ta không muốn mọi chuyện đi theo sắp đặt của họ, nhưng đúng là ta cũng nghĩ giống họ, hiện tại nàng chưa nên biết những chuyện này. Thậm chí cả việc nàng là người ngũ âm, biết quá sớm cũng không tốt."
Có những lời nói không sai, có những chuyện thật sự không nên biết quá sớm, nếu biết rồi, chỉ tổ khiến người ta suy nghĩ lung tung.
Cố Ỷ thở dài một tiếng, tiếp tục giơ rìu lên, đập vỡ tấm gương tiếp theo.
Rìu rất nặng, nhiều lúc Cố Ỷ không dùng cả hai tay để cầm mà chỉ xách phần cán rìu, để phần đầu rìu kéo lê trên mặt gạch, để lại vệt trắng chói mắt, kèm theo âm thanh chói tai. Cô bước tới trước một tấm gương nữa, giơ rìu lên, mạnh tay đập vỡ.
Tiếng rắc rắc vang lên trong tai Gương Quỷ, cảm giác bị "siêu độ vật lý" một cách chậm rãi, như bị ép chờ chết khiến toàn thân nó run rẩy. Cái chết kiểu này, thà cho nó chết một cách gọn gàng còn hơn.
Thời gian siêu độ vật lý rất lâu, nhưng hiệu quả thì rõ rệt. Khi tấm gương cuối cùng bị đập vỡ, hồn lực trên người Gương Quỷ bắt đầu rò rỉ liên tục, nhưng dòng rò rỉ đó lại đổ về phía Cố Ỷ.
Trước đây, khi Cố Ỷ hoán đổi thân thể với Gương Quỷ, chính là dưới danh nghĩa "Gương Quỷ" mà lập nên giao kèo.
Giao kèo theo vận mệnh chú định này dường như không quan tâm chủ thể sau đó có thay đổi ý định hay không, chỉ cần ký kết rồi, là phải thực hiện răm rắp.
Đó cũng là điểm yếu mà Cố Ỷ phát hiện ra trong chuyện này. Dù là khế ước hay giao kèo, đều là thứ cổ hủ, rất dễ có lỗ hổng. Như khế ước của Gương Quỷ, cả Trương Hoan lẫn Cố Ỷ còn chẳng biết nội dung bên trong là gì, vậy mà chỉ vì ký tên vào đó, liền bị ép hoán đổi thân xác.
Cố Ỷ đã suy nghĩ rất nhiều. Cô cho rằng, một mình Gương Quỷ không thể nào tự tay rải tro cốt mình khắp mê cung gương như vậy được, càng không thể nghĩ ra được cách lập khế ước tinh vi như thế.
Nói thẳng một câu, chuyện này chắc chắn có uẩn khúc.
Cố Ỷ từng bị một ác quỷ trong vụ của Lý Diễm Hồng đánh bại bằng miệng lưỡi, do đối phương biết quá nhiều, còn mình thì không biết gì nên không cãi lại được. Để tránh bị "nói cho câm họng" lần nữa, lần này Cố Ỷ dứt khoát chọn cách không nghe, không nghe mấy thứ cô hồn tụng kinh.
Gương Quỷ có rất nhiều hồn lực, dù sao thì nó cũng là loại có tay nghề thành thục, năng lực chuyên môn cực kỳ mạnh. Nếu không phải xui xẻo đụng trúng Cố Ỷ, e là nó còn có thể trốn tránh thêm một thời gian dài nữa.
Loại quỷ cáo già có thể gom hồn lực lại thành từng viên, rồi giấu ở nhiều nơi khác nhau để cất trữ, đúng là kiểu mà Cố Ỷ cảm thấy nếu chơi đấu trí chắc chắn mình không bằng người ta, chỉ nhờ may mắn khoét được kẽ hở trong khế ước thì mới có thể thắng.
Thế giới của quỷ thần vốn quỷ dị khó lường, thủ đoạn muôn hình vạn trạng, chỉ cần một bước đi sai là thua cả ván cờ.
Nhưng thu hoạch lần này cũng rất lớn. Từng ấy hồn lực, bây giờ đều thuộc về Cố Ỷ cả rồi. Cô thậm chí có một loại khao khát mãnh liệt: chỉ muốn mau mau về nhà mở ngay trang thứ hai trong cuốn sách cổ.
Nhưng hiện tại không thể vội, so với việc mở trang thứ hai, điều quan trọng hơn là phải giữ lại số hồn lực này để truy ra kẻ đứng sau Gương Quỷ.
Sau khi đập phá xong mê cung gương, Cố Ỷ cùng Trương Gia Hào bước ra ngoài. Vừa đi, cô vừa nói với Trương Gia Hào: "Cái mê cung gương này chắc chắn có gì mờ ám, không thể tách rời khỏi người đã xây dựng ra nó từ đầu. Nếu có thể, tôi hy vọng cảnh sát Trương có thể giúp tôi điều tra. Chuyện này coi như tôi nợ anh một ân tình."
Cảnh sát Trương xua tay: "Nói mấy lời khách sáo đó làm gì."
Anh bước đến chỗ Triệu Thanh, đón Tiểu Yêu lại bế vào lòng. Trở về vòng tay quen thuộc, Tiểu Yêu khẽ gật gù một lúc rồi ngủ luôn.
Cố Ỷ nhìn một lúc, nhẹ giọng hỏi: "Cảnh sát Trương, thật ra anh đã nghi ngờ người lúc đó không phải tôi, đúng không?"
Cảnh sát Trương gật đầu: "Chỉ là cảm thấy có chút khác thường, sau này càng lúc càng nghi. Sau khi cô xuất hiện và kể lại sự việc, tôi đã tin phần lớn, nhưng vẫn còn nghi hoặc. Dưới lời thuyết phục của cô, tôi quyết định thử dò xét một chút trước khi vạch trần thẳng thừng."
"Vì sao lại thấy kỳ lạ?"
Trương Gia Hào nở một nụ cười: "Bà chủ Tiểu Cố mà tôi quen, không phải loại người sẽ gọi điện lúc nửa đêm. Dù giữa đêm có việc gấp cần gọi tôi, cũng sẽ không nỡ đánh thức Tiểu Yêu. Cô là người sợ nhất là mắc nợ ân tình người khác."
Nói xong, anh bế Tiểu Yêu rời đi. Triệu Thanh trông như còn muốn nói gì đó với Cố Ỷ, nhưng đã bị Trương Gia Hào túm cổ áo, để cậu ta lảo đảo đi theo. Sư huynh Trần Tư Nam thấy chuyện đã xong, cũng chắp tay cáo từ.
Cố Ỷ quay sang nhìn Khương Tố Ngôn, đột nhiên đưa tay về phía nàng. Khương Tố Ngôn sững sờ, trong đầu hiện lên vô số phân cảnh kinh điển trong phim truyền hình. Cuối cùng, nàng cũng đặt tay vào lòng bàn tay Cố Ỷ.
Cố Ỷ mỉm cười với nàng, nụ cười của Cố Ỷ không phải dịu dàng, mà là một nụ cười sảng khoái vô cùng.
"Đi thôi, mình về nhà."
"...Ừ."
Lời tác giả:
Chương tới đến xem Cố Ỷ phát hiện ra tài khoản của mình tụt không phanh.
Cố Ỷ: "Đm mày!!!"
Trong lúc hai người kia đang tình tứ thủ thỉ, Trương Gia Hào nói với Tiểu Yêu: "Lúc nãy rõ ràng đã nói là để chú vạch trần nó, sao tự dưng con lại nói ra? Nếu chuyện này mà nguy hiểm thì sao? Sao con lại bốc đồng vậy, lần sau không được như thế nữa." Tiểu Yêu bị bịt mắt, còn định phản đối thì đã nghe tiếng mắng của Trương Gia Hào, lập tức ngoan ngoãn im re, không hé một lời.
Hai người họ thì vui vẻ rồi đấy, nhưng Gương Quỷ thì chẳng vui vẻ gì. Tay nó níu lấy tấm lụa đỏ đang trói chặt thân thể mình, nhưng hồn lực của nó so với Khương Tố Ngôn chỉ như muối bỏ bể, hoàn toàn không đủ sức vùng vẫy.
Vừa giãy giụa, nó vừa phát ra âm thanh vô cùng chói tai, giống như tiếng thìa sắt cào lên mặt kính, khiến da đầu Cố Ỷ cũng phải tê rần.
Vì âm thanh đó, Cố Ỷ buông Khương Tố Ngôn ra, chuyển mắt nhìn về phía Gương Quỷ. Cô rút từ chiếc túi đeo bên người ra một sợi dây đỏ mảnh, hai tay nắm chặt hai đầu sợi dây, trên mặt nở nụ cười đầy gian tà.
"Chúng ta phải tính sổ đàng hoàng chứ."
Tất cả những uất ức suốt bao ngày qua, Cố Ỷ thật sự vẫn luôn đè nén, cô đã sớm lên kế hoạch phải dạy cho con Gương Quỷ trước mặt một bài học nhớ đời, đến mức nó kêu trời trời không thấu, gọi đất đất chẳng hay.
Thấy vẻ mặt đó của Cố Ỷ, Gương Quỷ lập tức nhớ lại những gì cô từng nói: "Giữa chúng ta có giao kèo! Cô quên rồi sao?! Cô nói sẽ siêu độ tôi, siêu độ để đổi lấy hồn lực của tôi!"
Cố Ỷ xoay xoay cổ, để lộ tám chiếc răng trắng bóng: "Đúng rồi, tôi nhớ mà. Nhưng mà... siêu độ bằng vật lý thì cũng là siêu độ thôi." Cô để Khương Tố Ngôn trói chặt Gương Quỷ lại, định đưa nó ra ngoài rồi tính tiếp.
Cố Ỷ ở trong mê cung gương này bao ngày nay đâu phải vô ích, giờ nhắm mắt cô cũng có thể tìm được lối ra. Sau khi đưa tất cả mọi người ra ngoài, cô chui vào phòng nhân viên ở gần cửa, lôi ra một cái rìu cứu hỏa.
Trương Gia Hào sững người: "Sao cái rìu này không khóa lại?"
"Lúc tôi làm quỷ, tôi đã làm hỏng cái khóa rồi, chắc bảo vệ đi tuần cũng không để ý." Nói xong, cô quấn sợi dây đỏ quanh lưỡi rìu cứu hỏa, rồi xách rìu quay lại mê cung gương. Khương Tố Ngôn không nói một lời, dẫn theo Gương Quỷ đi theo sau.
Gương Quỷ dường như mơ hồ đoán được Cố Ỷ muốn làm gì, không ngừng la hét đòi cô dừng tay. Tiếng kêu quá lớn, đến mức mấy cảnh sát thường dân gần đó cũng nghe thấy âm thanh kỳ quái này, không khỏi rùng mình... Thế giới này, đúng là có ma qủy thật.
Nhìn bộ dạng Cố Ỷ như vậy, Trương Gia Hào bèn đưa Tiểu Yêu cho Triệu Thanh trông hộ, còn mình thì lao vào theo. Vì phải sắp xếp cho Tiểu Yêu nên anhbị chậm một bước, vừa bước vào mê cung gương đã nghe thấy tiếng "rắc rắc" gương vỡ vụn, nhìn sang thì thấy Cố Ỷ đang vung rìu đập gương từng tấm một.
"Cô đang làm gì vậy?"
"Siêu độ vật lý cho Gương Quỷ."
Cố Ỷ luôn đặt tên rất có logic: hình người dài gầy thì gọi là "bóng dáng dài gầy", con quỷ đen thùi lùi thì gọi là "quỷ đen sì", đầu tóc như tảo biển thì gọi là "đầu rong biển", cực kỳ sống động. Còn tên "quỷ tra nam" thì ai nghe chẳng phải giơ ngón cái khen ngợi? Riêng "Gương Quỷ" thì càng đúng, vì nó quá gắn bó với gương.
"Khi tôi làm quỷ từng phát hiện ra, chỉ cần con Gương Quỷ này rời khỏi gương thì hồn lực của nó sẽ tụt xuống rất nhanh. Chứng tỏ gương này có vấn đề. Tôi tìm rất lâu, cuối cùng mới phát hiện: phía sau từng tấm gương trong mê cung, trong lớp ván ép, đều giấu tro cốt của nó."
"Tôi không biết nó đã dùng cách gì, có thể hòa mình vào lớp gương và tạo ra cả một thế giới nhỏ trong đó để lẩn trốn. Nhưng chỉ cần phá hủy gương, nó sẽ không còn nơi trú ngụ, kết cục là hồn phi phách tán."
"Khế ước và giao kèo đều có lỗ hổng. Nếu nó thông minh hơn chút, ghi trong khế ước rằng 'không được tiết lộ nội dung trao đổi cho bất kỳ ai', thì tôi tiêu đời rồi."
Cố Ỷ đặt rìu xuống đất, lau mồ hôi trên trán, ngẩng đầu nhìn những tấm gương xung quanh, hiện tại cô đã phá được một phần ba, vẫn còn rất nhiều tấm gương đang đứng vững.
"Những tấm gương này tôi có thể từ từ đập nát, để nó nếm thử cảm giác chờ chết là thế nào."
Khi Cố Ỷ nói những lời này, cô không biểu hiện chút cảm xúc nào, giọng nói nhẹ nhàng và bình thản, nhưng ra tay thì tuyệt đối không nhân nhượng. Động tác vung rìu của cô, không hiểu sao khiến Trương Gia Hào liên tưởng đến nhân vật Jack trong phim The Shining, khiến anh ớn lạnh cả người. Nhưng nghĩ kỹ lại, thì đó chính là tính cách của Cố Ỷ.
*The Shining: Phim kinh dị kinh điển có Jack Nicholson đóng, cảnh kinh điển là cầm rìu phá cửa.
"Cần tôi giúp không?"
Đối mặt với câu hỏi của Trương Gia Hào, Cố Ỷ lắc đầu: "Không cần, để tôi tự làm. Dù gì thì đây cũng là giao kèo giữa tôi và Gương Quỷ."
Gương Quỷ vùng vẫy dưới sự trói buộc bằng lụa đỏ của Khương Tố Ngôn, gào thét dữ dội. Nó thấy Cố Ỷ vẫn không lay chuyển, liền quay đầu sang Khương Tố Ngôn: "Khương Tố Ngôn! Khương Tố Ngôn, cô nhìn cho rõ đi! Cô không biết người mà cô gọi là 'phu quân' là hạng người thế nào sao? Cô vì cô ta mà làm tất cả, vậy mà cô ta chỉ xem cô là công cụ! Cô ta nói yêu cô đều là lừa gạt cả! Cô ta còn từng trách cô, đổ lỗi cái chết của cha mẹ mình lên đầu cô!"
Khương Tố Ngôn chẳng hề dao động chút nào. Gương Quỷ thấy không làm gì được, lại quay sang nói với Cố Ỷ: "Cô không muốn biết tại sao lại có người giấu tro cốt của tôi sau mấy tấm gương này à? Tất cả đều có lý do cả đấy! Chỉ cần cô tha cho tôi một mạng, tôi sẽ nói hết cho cô!"
Cố Ỷ dừng tay nghỉ một lúc, không nhịn được lấy tay ngoáy tai: "Thật ra tôi cũng hơi tò mò lý do phía sau đấy chứ, nhưng mà... cô là con quỷ gian manh, ai biết cô có lại giở trò gì nữa không. Chuyện đằng sau cô là gì, sau này tôi có thời gian thì sẽ từ từ đào ra. Còn bây giờ...." Cố Ỷ mỉm cười với Gương Quỷ: "Hiện tại tôi chỉ muốn cô chết. Còn cả phần hồn lực này của cô nữa."
Gương Quỷ ngẩn ra, vùng vẫy dữ dội hơn: "Nghe tôi nói đã! Nghe tôi nói! Tôi còn biết cả chuyện về người ngũ âm nữa! Tôi có thể kể hết cho cô! Cô không phải vẫn luôn muốn biết sao? Người ngũ âm chính là...ưm!"
Gương Quỷ chưa kịp nói hết câu, miệng đã bị lụa đỏ trói chặt lại, không phát ra nổi một chữ nào.
Cố Ỷ trầm ngâm nhìn sang Khương Tố Ngôn: "Thật ra cũng không cần bịt miệng nó như vậy đâu. Em nghĩ mấy chuyện này sớm muộn em cũng sẽ biết. Mà nếu giờ chị không chịu nói cho em, thì có nghĩa là hiện tại chưa phải lúc em nên biết. Nhưng sớm muộn cũng sẽ đến ngày có người nói cho em biết, đúng vậy không?"
Khương Tố Ngôn nhìn cô, thật sự không ngờ Cố Ỷ có thể tự nghĩ thông suốt như vậy. Một lúc sau, Khương Tố Ngôn mới gật đầu: "Người nhà họ Cố các nàng, dù ta không muốn mọi chuyện đi theo sắp đặt của họ, nhưng đúng là ta cũng nghĩ giống họ, hiện tại nàng chưa nên biết những chuyện này. Thậm chí cả việc nàng là người ngũ âm, biết quá sớm cũng không tốt."
Có những lời nói không sai, có những chuyện thật sự không nên biết quá sớm, nếu biết rồi, chỉ tổ khiến người ta suy nghĩ lung tung.
Cố Ỷ thở dài một tiếng, tiếp tục giơ rìu lên, đập vỡ tấm gương tiếp theo.
Rìu rất nặng, nhiều lúc Cố Ỷ không dùng cả hai tay để cầm mà chỉ xách phần cán rìu, để phần đầu rìu kéo lê trên mặt gạch, để lại vệt trắng chói mắt, kèm theo âm thanh chói tai. Cô bước tới trước một tấm gương nữa, giơ rìu lên, mạnh tay đập vỡ.
Tiếng rắc rắc vang lên trong tai Gương Quỷ, cảm giác bị "siêu độ vật lý" một cách chậm rãi, như bị ép chờ chết khiến toàn thân nó run rẩy. Cái chết kiểu này, thà cho nó chết một cách gọn gàng còn hơn.
Thời gian siêu độ vật lý rất lâu, nhưng hiệu quả thì rõ rệt. Khi tấm gương cuối cùng bị đập vỡ, hồn lực trên người Gương Quỷ bắt đầu rò rỉ liên tục, nhưng dòng rò rỉ đó lại đổ về phía Cố Ỷ.
Trước đây, khi Cố Ỷ hoán đổi thân thể với Gương Quỷ, chính là dưới danh nghĩa "Gương Quỷ" mà lập nên giao kèo.
Giao kèo theo vận mệnh chú định này dường như không quan tâm chủ thể sau đó có thay đổi ý định hay không, chỉ cần ký kết rồi, là phải thực hiện răm rắp.
Đó cũng là điểm yếu mà Cố Ỷ phát hiện ra trong chuyện này. Dù là khế ước hay giao kèo, đều là thứ cổ hủ, rất dễ có lỗ hổng. Như khế ước của Gương Quỷ, cả Trương Hoan lẫn Cố Ỷ còn chẳng biết nội dung bên trong là gì, vậy mà chỉ vì ký tên vào đó, liền bị ép hoán đổi thân xác.
Cố Ỷ đã suy nghĩ rất nhiều. Cô cho rằng, một mình Gương Quỷ không thể nào tự tay rải tro cốt mình khắp mê cung gương như vậy được, càng không thể nghĩ ra được cách lập khế ước tinh vi như thế.
Nói thẳng một câu, chuyện này chắc chắn có uẩn khúc.
Cố Ỷ từng bị một ác quỷ trong vụ của Lý Diễm Hồng đánh bại bằng miệng lưỡi, do đối phương biết quá nhiều, còn mình thì không biết gì nên không cãi lại được. Để tránh bị "nói cho câm họng" lần nữa, lần này Cố Ỷ dứt khoát chọn cách không nghe, không nghe mấy thứ cô hồn tụng kinh.
Gương Quỷ có rất nhiều hồn lực, dù sao thì nó cũng là loại có tay nghề thành thục, năng lực chuyên môn cực kỳ mạnh. Nếu không phải xui xẻo đụng trúng Cố Ỷ, e là nó còn có thể trốn tránh thêm một thời gian dài nữa.
Loại quỷ cáo già có thể gom hồn lực lại thành từng viên, rồi giấu ở nhiều nơi khác nhau để cất trữ, đúng là kiểu mà Cố Ỷ cảm thấy nếu chơi đấu trí chắc chắn mình không bằng người ta, chỉ nhờ may mắn khoét được kẽ hở trong khế ước thì mới có thể thắng.
Thế giới của quỷ thần vốn quỷ dị khó lường, thủ đoạn muôn hình vạn trạng, chỉ cần một bước đi sai là thua cả ván cờ.
Nhưng thu hoạch lần này cũng rất lớn. Từng ấy hồn lực, bây giờ đều thuộc về Cố Ỷ cả rồi. Cô thậm chí có một loại khao khát mãnh liệt: chỉ muốn mau mau về nhà mở ngay trang thứ hai trong cuốn sách cổ.
Nhưng hiện tại không thể vội, so với việc mở trang thứ hai, điều quan trọng hơn là phải giữ lại số hồn lực này để truy ra kẻ đứng sau Gương Quỷ.
Sau khi đập phá xong mê cung gương, Cố Ỷ cùng Trương Gia Hào bước ra ngoài. Vừa đi, cô vừa nói với Trương Gia Hào: "Cái mê cung gương này chắc chắn có gì mờ ám, không thể tách rời khỏi người đã xây dựng ra nó từ đầu. Nếu có thể, tôi hy vọng cảnh sát Trương có thể giúp tôi điều tra. Chuyện này coi như tôi nợ anh một ân tình."
Cảnh sát Trương xua tay: "Nói mấy lời khách sáo đó làm gì."
Anh bước đến chỗ Triệu Thanh, đón Tiểu Yêu lại bế vào lòng. Trở về vòng tay quen thuộc, Tiểu Yêu khẽ gật gù một lúc rồi ngủ luôn.
Cố Ỷ nhìn một lúc, nhẹ giọng hỏi: "Cảnh sát Trương, thật ra anh đã nghi ngờ người lúc đó không phải tôi, đúng không?"
Cảnh sát Trương gật đầu: "Chỉ là cảm thấy có chút khác thường, sau này càng lúc càng nghi. Sau khi cô xuất hiện và kể lại sự việc, tôi đã tin phần lớn, nhưng vẫn còn nghi hoặc. Dưới lời thuyết phục của cô, tôi quyết định thử dò xét một chút trước khi vạch trần thẳng thừng."
"Vì sao lại thấy kỳ lạ?"
Trương Gia Hào nở một nụ cười: "Bà chủ Tiểu Cố mà tôi quen, không phải loại người sẽ gọi điện lúc nửa đêm. Dù giữa đêm có việc gấp cần gọi tôi, cũng sẽ không nỡ đánh thức Tiểu Yêu. Cô là người sợ nhất là mắc nợ ân tình người khác."
Nói xong, anh bế Tiểu Yêu rời đi. Triệu Thanh trông như còn muốn nói gì đó với Cố Ỷ, nhưng đã bị Trương Gia Hào túm cổ áo, để cậu ta lảo đảo đi theo. Sư huynh Trần Tư Nam thấy chuyện đã xong, cũng chắp tay cáo từ.
Cố Ỷ quay sang nhìn Khương Tố Ngôn, đột nhiên đưa tay về phía nàng. Khương Tố Ngôn sững sờ, trong đầu hiện lên vô số phân cảnh kinh điển trong phim truyền hình. Cuối cùng, nàng cũng đặt tay vào lòng bàn tay Cố Ỷ.
Cố Ỷ mỉm cười với nàng, nụ cười của Cố Ỷ không phải dịu dàng, mà là một nụ cười sảng khoái vô cùng.
"Đi thôi, mình về nhà."
"...Ừ."
Lời tác giả:
Chương tới đến xem Cố Ỷ phát hiện ra tài khoản của mình tụt không phanh.
Cố Ỷ: "Đm mày!!!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương