Khi kẻ đốt cháy trái tim – Cố Ỷ nói ra câu kia, trên đầu con quỷ tra nam lập tức hiện ra một dấu chấm hỏi to tướng. Lúc trước khi tiến vào giấc mơ, nó rõ ràng cảm nhận được khoảng cách giữa nó và Cố Ỷ đã vượt quá phạm vi thành phố Cửu Vân, chứng tỏ Cố Ỷ tuyệt đối không ở trong Cửu Vân.
Vậy mà giờ cô ta mở miệng ra lại nói hai người họ có duyên, cô ta chính là người ở thành phố Cửu Vân. Điều này khiến con quỷ tra nam cảm thấy rối rắm, cái đầu trước đó mụ mị vì bị kích động cũng vì cả ngày hôm nay Cố Ỷ chẳng thèm đoái hoài mà nguội lại đôi chút.
Một lúc lâu sau, quỷ tra nam mới trả lời: "Đúng là trùng hợp thật đấy! Nhưng có hơi không khéo là anh đang đi công tác mất rồi, chắc phải vài hôm nữa mới quay lại Cửu Vân."
Cố Ỷ chẳng buồn quan tâm đến mấy lời bao biện này của quỷ tra nam. Dù sao thì với tư cách là một viên "thập toàn đại bổ", Cố Ỷ không tin có con quỷ nào có thể thờ ơ với mình được.
Khoảng thời gian vừa qua, Cố Ỷ đã rất rõ mình có vị trí như thế nào trong mắt bọn quỷ. Giống như kiểu cả tháng trời ngày nào cũng phải ăn cháo trắng không kèm chút đồ mặn, đến mức miệng lạt nhách chẳng còn vị gì. Vậy mà đột nhiên có người đặt trước mặt bạn một bịch lạp xưởng cay mà bạn yêu thích nhất. Trong tình huống đó mà còn nhịn được, thì có còn là người nữa không? Đừng nói là nhịn, chỉ cần tả sơ qua mùi vị của cái lạp xưởng đó thôi, người ăn cháo trắng suốt ba mươi ngày kia đã có thể chảy nước miếng ròng ròng rồi.
Chính vì quá rõ về tình huống của mình, nên Cố Ỷ mới có thể tự tin đến thế.
Sau khi giải thích rõ tình hình với cảnh sát Sở, cô chuẩn bị ăn xong cơm tối rồi đến bệnh viện thăm ba người phụ nữ đang mang thai bụng to vượt mặt. Nếu đến trễ hơn chút nữa, chưa biết chừng mấy đứa quỷ anh kia sẽ chui ra khỏi bụng luôn rồi.
Cảnh sát Sở đưa Cố Ỷ đi ăn "ké" một bữa cơm tối trong căng-tin đồn cảnh sát, khiến Cố Ỷ ăn mà lòng vui phơi phới. Ăn xong, cô còn có việc khác cần làm.
Cố Ỷ mượn cảnh sát Sở một căn phòng, tìm một cái bàn rồi lau sạch sẽ, sau đó lấy một tấm thẻ gỗ nhỏ từ trong ba lô ra. Trên đó khắc những hoa văn cổ xưa, đại loại đây là một phiên bản thu nhỏ của bài vị Khương Tố Ngôn. Cô còn mượn thêm một cái bát, đổ đầy gạo sống vào, rồi lấy nhang từ trong túi ra bắt đầu lễ bái.
Phải nói rằng tâm trạng hiện tại của cảnh sát Sở thật sự rất vi diệu. Một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại làm chuyện mê tín dị đoan cổ hủ ngay trước mặt mình, thậm chí còn dám bày ra giữa đồn cảnh sát, đáng lý anh phải ngăn cản mới đúng. Nhưng nghĩ đến việc người này là cố vấn đặc biệt do thành phố Lễ Phong giới thiệu qua, hơn nữa còn đúng là có bản lĩnh thật, vừa đến Cửu Vân đã có thể khoanh vùng được nghi phạm là quỷ, nên dù có thấy khó xử anh vẫn để Cố Ỷ tiếp tục làm lễ.
Sau khi lễ bái xong, cảnh sát Sở mới dẫn Cố Ỷ đến bệnh viện.
Ba cô gái từng mất tích rồi được tìm thấy với chiếc bụng tròn vo giờ đang nằm cùng một phòng bệnh, bên giường còn có mẹ của các cô thay phiên chăm sóc. Trong khoảng thời gian các cô được đưa về, gia đình họ đã tìm đủ mọi cách để làm rõ chuyện gì xảy ra. Ban đầu còn có người nghĩ rằng con gái mình không biết giữ mình, chưa kết hôn đã có thai. Nhưng còn chưa kịp mắng, bệnh viện đã đưa ra kết quả siêu âm.
Hình ảnh chiếu ra cho thấy, trong bụng ba cô gái này không phải là những bào thai bằng máu thịt bình thường, mà là những thứ trông cực kỳ kỳ quái. Dù có hành nghề y bao nhiêu năm, các bác sĩ cũng không thể giải thích nổi đó là thứ gì.
Nếu buộc phải miêu tả... thì nhìn giống như nhân sâm.
Sau đó, người nhà cũng từng nghĩ là con mình bị bệnh, nhưng rồi lại bị cảnh sát bác bỏ. Cuối cùng, họ cũng đành chấp nhận lời cảnh sát nói, con gái họ bị quỷ ám. Đã đến bước này, gia đình họ bắt đầu tìm đến sự giúp đỡ từ giới huyền học, thậm chí còn mời cả đạo sĩ và hòa thượng được đồn là rất cao tay. Nhưng cũng như dự đoán, người thực sự có bản lĩnh trừ tà bắt quỷ đâu có dễ tìm như vậy. Việc Cố Ỷ có thể tìm được Trần Tư Nam ở thành phố Lễ Phong thật sự chỉ là ăn may.
Không lâu sau đó, bọn họ cũng được cảnh sát thông báo về chuyện một trong ba cô gái trở về nhà rồi cả gia đình năm người bị quỷ hại chết. Họ run rẩy nhìn bụng con gái mình, nhưng dù gì thì đó cũng là con họ nên buộc phải ở bên cạnh con. Nếu con gái mà xảy ra chuyện gì, họ cũng chẳng còn hy vọng nữa.
Khi cảnh sát Sở dẫn người tới, ba bà mẹ của ba cô gái đang nằm viện nhìn thấy Cố Ỷ trẻ trung xinh đẹp, còn tưởng lại thêm một nạn nhân mới, phòng bệnh ba giường này e rằng còn phải kê thêm một chiếc giường nhỏ. Họ nhìn Cố Ỷ với ánh mắt đầy thương xót, như thể đồng bệnh tương liên. Thế nhưng lời cảnh sát Sở nói ra đã khiến ánh mắt thương cảm của họ lập tức biến thành ánh nhìn đầy hy vọng.
"Cô ấy là cố vấn đặc biệt từ thành phố Lễ Phong, là người chuyên bắt quỷ, lần này nhất định có thể giúp các vị!" Vì có cảnh sát Sở đứng ra đảm bảo, nên ba bà mẹ ấy ngay lập tức tin tưởng Cố Ỷ. Cố Ỷ chỉ nói một câu: Tôi xem thử tình hình đã.
Rồi bước đến gần cô gái nằm gần cửa nhất, chăm chú quan sát.
Cô gái này còn bị nặng hơn cả Thẩm Mật, đã mất hoàn toàn ý thức, ánh mắt vô hồn, miệng chỉ lẩm bẩm không ngừng: Tôi phải sinh con cho chồng tôi... chồng tôi nhất định sẽ đến tìm tôi... chúng tôi là vợ chồng ba kiếp...
Cái tên quỷ tra nam này, gặp ai cũng giở đúng một chiêu.
Cố Ỷ thầm mắng một câu, đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảm khái: Xem người ta làm cha mẹ kìa...
Cô gái này tuy tình trạng nặng hơn Thẩm Mật, nhưng về mặt chăm sóc thì tốt hơn nhiều. Vì đã hoàn toàn bị mê hoặc, để phòng bất trắc nên tay chân cô đều bị trói cố định trên giường. Tuy vậy, cổ tay cô chỉ hơi đỏ lên chứ không hề có vết hằn rõ, giữa dây vải buộc và cổ tay còn chèn thêm lớp đệm để tránh tổn thương.
Cô ấy còn mặc áo dài quần dài, với tình trạng như thế thì mặc đồ như vậy rất khó tắm rửa vệ sinh, nhưng vẫn cố giữ kín đáo. Áo ngoài còn được sơ vin cẩn thận vào trong quần, là để tránh bị lộ hàng. Ngay cả tóc tai cũng được chải chuốt gọn gàng, không hề bù xù rối tung. Công chăm sóc con cái của cha mẹ, chỉ cần nhìn từ những chi tiết nhỏ này là đủ rõ.
Thẩm Mật tuy sống trong một gia đình giàu có, nhưng mức độ được quan tâm lại chẳng bằng những cô gái bình thường này.
Có điều, tình trạng của họ so với Thẩm Mật thì lại tệ hơn. Lúc đó Thẩm Mật chỉ mới mang thai quỷ chủng, bụng chưa kịp to lên. Còn ba người phụ nữ này, bụng đã phồng to, bị thứ quỷ chủng bên trong đẩy cong vồng lên. Vì Cố Ỷ cần kiểm tra tình trạng, ba người mẹ còn vén áo con gái lên để cô xem rõ bụng. Bụng nhọn hoắt, trông như chỉ có một lớp da mỏng phủ lên trên, dưới ánh đèn lờ mờ còn có thể thấy lờ mờ các đường gân mạch máu, đến mức khiến Cố Ỷ nhìn mà sợ bụng họ sẽ bị căng nứt đến nơi.
Cả căn phòng ngập trong khí đen dày đặc gần như ngưng tụ thành thực thể, không chỉ trên người ba cô gái mà ngay cả ba người mẹ đang chăm con cũng bị phủ bởi làn khí đen ấy.
Cố Ỷ nhìn thấy khí đen tràn về phía mình, theo bản năng phất tay muốn xua nó đi. Nhưng khí đen đâu dễ tan như thế? Chỉ bị cô xua qua một bên rồi lại tiếp tục lởn vởn khắp phòng.
Tình huống này, đã không còn là việc mà một mình Cố Ỷ có thể giải quyết. Dựa vào mấy con hình nhân hút tà khí kia thì phải hút đến bao giờ mới sạch hết khí đen chốn này? Huống hồ giờ trời đã tối, không có ánh nắng mặt trời trợ giúp, Cố Ỷ phải tự dùng hồn lực để thiêu đốt người giấy. Nhưng hồn lực của cô chỉ có chút xíu như vậy, còn phải tiêu hao vào đốt người giấy nữa sao?
Cố Ỷ là người rất biết lượng sức mình, việc gì làm không nổi thì cô sẽ không cố chấp gồng mình làm bừa. Chưa kể cô còn có một cái "đùi vàng" siêu to khổng lồ, thời khắc này mà không ôm thì còn chờ đến khi nào?
"Vợ ơi, trông cậy hết vào chị đó."
Một câu nói khiến mọi người trong phòng đều ngơ ngác, nhưng rất nhanh sau đó, họ đã hiểu "vợ" của cô là ai, đồng thời cũng tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng không thuộc về thế giới này.
Khi Khương Tố Ngôn từ trong bóng của Cố Ỷ chui ra, do khí đen bên ngoài quá dày đặc, còn không ngừng tiến sát lại gần nàng. Tự nhiên Khương Tố Ngôn cũng bắt đầu giải phóng hồn lực. Hai luồng lực tiếp xúc với nhau, tạo nên sự dao động đến mức khiến những cảnh tượng bình thường mắt người không thấy cũng trở nên hiện rõ.
Trên thực tế, một số ác quỷ mạnh thật sự có thể hiện hình trước mắt người sống. Và đôi khi, sự chấn động của hồn lực cũng có thể ảnh hưởng đến thế giới thực. Lần trước trong cái hẻm nhỏ khi Khương Tố Ngôn nuốt chửng ác quỷ đã hại chết Nhân Nhân, tiếng thét thảm thiết của con ác quỷ đó cũng bị người bình thường nghe thấy. Điều đó chứng minh chỉ cần thỏa mãn một số điều kiện, người thường cũng có thể nhìn thấy những hiện tượng cực kỳ âm phủ.
Phải nói thật, cảnh tượng lúc này đúng là rất... "âm phủ". Một căn phòng bệnh vốn dĩ bình thường, trong chớp mắt liền tràn ngập khí đen, dày đến mức khiến người ta mở mắt cũng khó. Lại thêm một nữ quỷ mặc váy đỏ, sắc mặt trắng bệch, trên người cũng toát ra khí đen ngùn ngụt. Nhìn thấy bụng con gái mình không ngừng tỏa ra khí đen, một người mẹ lập tức hét lên, lùi lại đụng phải ghế, khiến chân ghế ma sát với sàn nhà tạo nên tiếng kêu chói tai.
Cố Ỷ giơ hai tay lên làm động tác trấn an, nói: "Đừng hoảng, đừng hoảng! Đây là vợ tôi, có tôi ở đây, chị ấy sẽ không làm hại ai đâu."
Câu nói này thật ra chẳng mấy sức thuyết phục. Dù gì thì chỉ cần nhìn dáng vẻ của Khương Tố Ngôn thôi cũng đủ khiến người ta sợ chết khiếp. Ngay lần đầu gặp, tim Cố Ỷ cũng đập thình thịch vì sợ. Giờ cô lại bảo "sẽ không hại ai đâu", đến cả cảnh sát Sở bên cạnh cũng không khỏi sinh nghi.
Nhưng Khương Tố Ngôn thì chẳng thèm quan tâm gì đến mấy người kia, ánh mắt lướt qua từng chiếc bụng của ba người phụ nữ, sau đó vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm nhẹ môi. Đôi môi đỏ máu khẽ mở, khí đen lập tức như bị hút về phía nàng, từng chút một không sót một tia nào chui vào miệng nàng.
Chỉ trong chưa đầy hai phút, cả căn phòng vốn dĩ tràn ngập khí đen giờ đây hoàn toàn sạch sẽ không còn lấy một chút.
Khương Tố Ngôn ra tay rất nhanh, quét sạch toàn bộ khí đen. Ba người phụ nữ vốn đang lẩm bẩm điên loạn nay đều rơi vào trạng thái ngủ mê. Đợi Khương Tố Ngôn tiêu hóa xong, Cố Ỷ bước lên hai bước kiểm tra tình trạng của họ. Hồn lực trong người ba cô gái đã hao hụt nghiêm trọng, có người còn tổn thương đến gốc rễ, sau này tuổi thọ sẽ bị ảnh hưởng, có khả năng chết sớm. Nhưng nếu giữ được mạng thì đã là quá may mắn. Nếu không có Khương Tố Ngôn thì cho dù đưa họ đến trước mặt Trần Tư Nam, Cố Ỷ cũng không chắc Trần Tư Nam có thể trừ sạch đám khí đen ấy.
Sau khi trục được quỷ chủng, bụng ba người cũng xẹp xuống. Nhưng xẹp rồi thì da bụng lại chảy xệ, trông chẳng đẹp đẽ gì. Về sau nếu chăm tập luyện, có thể sẽ giúp da dẻ săn lại phần nào, nhưng để trở lại như trước thì e là hơi khó.
Nói đi nói lại, sống được đã là điều quan trọng nhất.
Thấy cảnh tượng trước mắt, ba người mẹ không kìm được nước mắt mà òa lên khóc vì mừng. Cố Ỷ vốn không chịu được những cảnh như vậy, bèn kéo cảnh sát Sở rời khỏi phòng bệnh. Cảnh sát Sở vẫn còn dè chừng với Khương Tố Ngôn đang đứng cạnh Cố Ỷ, thấy cô gọi, Khương Tố Ngôn chỉ liếc anh một cái rồi lập tức tan biến.
Thật ra nàng vẫn luôn ở bên cạnh Cố Ỷ, chỉ là những người khác không nhìn thấy được mà thôi.
Cảnh sát Sở không rõ sự tình, thấy Khương Tố Ngôn biến mất, tưởng nàng thật sự đã rời đi, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Anh lại nhắc đến mấy cô gái còn lại cũng được cứu về, Cố Ỷ chỉ giơ tay làm một động tác "OK".
Vậy mà giờ cô ta mở miệng ra lại nói hai người họ có duyên, cô ta chính là người ở thành phố Cửu Vân. Điều này khiến con quỷ tra nam cảm thấy rối rắm, cái đầu trước đó mụ mị vì bị kích động cũng vì cả ngày hôm nay Cố Ỷ chẳng thèm đoái hoài mà nguội lại đôi chút.
Một lúc lâu sau, quỷ tra nam mới trả lời: "Đúng là trùng hợp thật đấy! Nhưng có hơi không khéo là anh đang đi công tác mất rồi, chắc phải vài hôm nữa mới quay lại Cửu Vân."
Cố Ỷ chẳng buồn quan tâm đến mấy lời bao biện này của quỷ tra nam. Dù sao thì với tư cách là một viên "thập toàn đại bổ", Cố Ỷ không tin có con quỷ nào có thể thờ ơ với mình được.
Khoảng thời gian vừa qua, Cố Ỷ đã rất rõ mình có vị trí như thế nào trong mắt bọn quỷ. Giống như kiểu cả tháng trời ngày nào cũng phải ăn cháo trắng không kèm chút đồ mặn, đến mức miệng lạt nhách chẳng còn vị gì. Vậy mà đột nhiên có người đặt trước mặt bạn một bịch lạp xưởng cay mà bạn yêu thích nhất. Trong tình huống đó mà còn nhịn được, thì có còn là người nữa không? Đừng nói là nhịn, chỉ cần tả sơ qua mùi vị của cái lạp xưởng đó thôi, người ăn cháo trắng suốt ba mươi ngày kia đã có thể chảy nước miếng ròng ròng rồi.
Chính vì quá rõ về tình huống của mình, nên Cố Ỷ mới có thể tự tin đến thế.
Sau khi giải thích rõ tình hình với cảnh sát Sở, cô chuẩn bị ăn xong cơm tối rồi đến bệnh viện thăm ba người phụ nữ đang mang thai bụng to vượt mặt. Nếu đến trễ hơn chút nữa, chưa biết chừng mấy đứa quỷ anh kia sẽ chui ra khỏi bụng luôn rồi.
Cảnh sát Sở đưa Cố Ỷ đi ăn "ké" một bữa cơm tối trong căng-tin đồn cảnh sát, khiến Cố Ỷ ăn mà lòng vui phơi phới. Ăn xong, cô còn có việc khác cần làm.
Cố Ỷ mượn cảnh sát Sở một căn phòng, tìm một cái bàn rồi lau sạch sẽ, sau đó lấy một tấm thẻ gỗ nhỏ từ trong ba lô ra. Trên đó khắc những hoa văn cổ xưa, đại loại đây là một phiên bản thu nhỏ của bài vị Khương Tố Ngôn. Cô còn mượn thêm một cái bát, đổ đầy gạo sống vào, rồi lấy nhang từ trong túi ra bắt đầu lễ bái.
Phải nói rằng tâm trạng hiện tại của cảnh sát Sở thật sự rất vi diệu. Một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp lại làm chuyện mê tín dị đoan cổ hủ ngay trước mặt mình, thậm chí còn dám bày ra giữa đồn cảnh sát, đáng lý anh phải ngăn cản mới đúng. Nhưng nghĩ đến việc người này là cố vấn đặc biệt do thành phố Lễ Phong giới thiệu qua, hơn nữa còn đúng là có bản lĩnh thật, vừa đến Cửu Vân đã có thể khoanh vùng được nghi phạm là quỷ, nên dù có thấy khó xử anh vẫn để Cố Ỷ tiếp tục làm lễ.
Sau khi lễ bái xong, cảnh sát Sở mới dẫn Cố Ỷ đến bệnh viện.
Ba cô gái từng mất tích rồi được tìm thấy với chiếc bụng tròn vo giờ đang nằm cùng một phòng bệnh, bên giường còn có mẹ của các cô thay phiên chăm sóc. Trong khoảng thời gian các cô được đưa về, gia đình họ đã tìm đủ mọi cách để làm rõ chuyện gì xảy ra. Ban đầu còn có người nghĩ rằng con gái mình không biết giữ mình, chưa kết hôn đã có thai. Nhưng còn chưa kịp mắng, bệnh viện đã đưa ra kết quả siêu âm.
Hình ảnh chiếu ra cho thấy, trong bụng ba cô gái này không phải là những bào thai bằng máu thịt bình thường, mà là những thứ trông cực kỳ kỳ quái. Dù có hành nghề y bao nhiêu năm, các bác sĩ cũng không thể giải thích nổi đó là thứ gì.
Nếu buộc phải miêu tả... thì nhìn giống như nhân sâm.
Sau đó, người nhà cũng từng nghĩ là con mình bị bệnh, nhưng rồi lại bị cảnh sát bác bỏ. Cuối cùng, họ cũng đành chấp nhận lời cảnh sát nói, con gái họ bị quỷ ám. Đã đến bước này, gia đình họ bắt đầu tìm đến sự giúp đỡ từ giới huyền học, thậm chí còn mời cả đạo sĩ và hòa thượng được đồn là rất cao tay. Nhưng cũng như dự đoán, người thực sự có bản lĩnh trừ tà bắt quỷ đâu có dễ tìm như vậy. Việc Cố Ỷ có thể tìm được Trần Tư Nam ở thành phố Lễ Phong thật sự chỉ là ăn may.
Không lâu sau đó, bọn họ cũng được cảnh sát thông báo về chuyện một trong ba cô gái trở về nhà rồi cả gia đình năm người bị quỷ hại chết. Họ run rẩy nhìn bụng con gái mình, nhưng dù gì thì đó cũng là con họ nên buộc phải ở bên cạnh con. Nếu con gái mà xảy ra chuyện gì, họ cũng chẳng còn hy vọng nữa.
Khi cảnh sát Sở dẫn người tới, ba bà mẹ của ba cô gái đang nằm viện nhìn thấy Cố Ỷ trẻ trung xinh đẹp, còn tưởng lại thêm một nạn nhân mới, phòng bệnh ba giường này e rằng còn phải kê thêm một chiếc giường nhỏ. Họ nhìn Cố Ỷ với ánh mắt đầy thương xót, như thể đồng bệnh tương liên. Thế nhưng lời cảnh sát Sở nói ra đã khiến ánh mắt thương cảm của họ lập tức biến thành ánh nhìn đầy hy vọng.
"Cô ấy là cố vấn đặc biệt từ thành phố Lễ Phong, là người chuyên bắt quỷ, lần này nhất định có thể giúp các vị!" Vì có cảnh sát Sở đứng ra đảm bảo, nên ba bà mẹ ấy ngay lập tức tin tưởng Cố Ỷ. Cố Ỷ chỉ nói một câu: Tôi xem thử tình hình đã.
Rồi bước đến gần cô gái nằm gần cửa nhất, chăm chú quan sát.
Cô gái này còn bị nặng hơn cả Thẩm Mật, đã mất hoàn toàn ý thức, ánh mắt vô hồn, miệng chỉ lẩm bẩm không ngừng: Tôi phải sinh con cho chồng tôi... chồng tôi nhất định sẽ đến tìm tôi... chúng tôi là vợ chồng ba kiếp...
Cái tên quỷ tra nam này, gặp ai cũng giở đúng một chiêu.
Cố Ỷ thầm mắng một câu, đồng thời trong lòng cũng âm thầm cảm khái: Xem người ta làm cha mẹ kìa...
Cô gái này tuy tình trạng nặng hơn Thẩm Mật, nhưng về mặt chăm sóc thì tốt hơn nhiều. Vì đã hoàn toàn bị mê hoặc, để phòng bất trắc nên tay chân cô đều bị trói cố định trên giường. Tuy vậy, cổ tay cô chỉ hơi đỏ lên chứ không hề có vết hằn rõ, giữa dây vải buộc và cổ tay còn chèn thêm lớp đệm để tránh tổn thương.
Cô ấy còn mặc áo dài quần dài, với tình trạng như thế thì mặc đồ như vậy rất khó tắm rửa vệ sinh, nhưng vẫn cố giữ kín đáo. Áo ngoài còn được sơ vin cẩn thận vào trong quần, là để tránh bị lộ hàng. Ngay cả tóc tai cũng được chải chuốt gọn gàng, không hề bù xù rối tung. Công chăm sóc con cái của cha mẹ, chỉ cần nhìn từ những chi tiết nhỏ này là đủ rõ.
Thẩm Mật tuy sống trong một gia đình giàu có, nhưng mức độ được quan tâm lại chẳng bằng những cô gái bình thường này.
Có điều, tình trạng của họ so với Thẩm Mật thì lại tệ hơn. Lúc đó Thẩm Mật chỉ mới mang thai quỷ chủng, bụng chưa kịp to lên. Còn ba người phụ nữ này, bụng đã phồng to, bị thứ quỷ chủng bên trong đẩy cong vồng lên. Vì Cố Ỷ cần kiểm tra tình trạng, ba người mẹ còn vén áo con gái lên để cô xem rõ bụng. Bụng nhọn hoắt, trông như chỉ có một lớp da mỏng phủ lên trên, dưới ánh đèn lờ mờ còn có thể thấy lờ mờ các đường gân mạch máu, đến mức khiến Cố Ỷ nhìn mà sợ bụng họ sẽ bị căng nứt đến nơi.
Cả căn phòng ngập trong khí đen dày đặc gần như ngưng tụ thành thực thể, không chỉ trên người ba cô gái mà ngay cả ba người mẹ đang chăm con cũng bị phủ bởi làn khí đen ấy.
Cố Ỷ nhìn thấy khí đen tràn về phía mình, theo bản năng phất tay muốn xua nó đi. Nhưng khí đen đâu dễ tan như thế? Chỉ bị cô xua qua một bên rồi lại tiếp tục lởn vởn khắp phòng.
Tình huống này, đã không còn là việc mà một mình Cố Ỷ có thể giải quyết. Dựa vào mấy con hình nhân hút tà khí kia thì phải hút đến bao giờ mới sạch hết khí đen chốn này? Huống hồ giờ trời đã tối, không có ánh nắng mặt trời trợ giúp, Cố Ỷ phải tự dùng hồn lực để thiêu đốt người giấy. Nhưng hồn lực của cô chỉ có chút xíu như vậy, còn phải tiêu hao vào đốt người giấy nữa sao?
Cố Ỷ là người rất biết lượng sức mình, việc gì làm không nổi thì cô sẽ không cố chấp gồng mình làm bừa. Chưa kể cô còn có một cái "đùi vàng" siêu to khổng lồ, thời khắc này mà không ôm thì còn chờ đến khi nào?
"Vợ ơi, trông cậy hết vào chị đó."
Một câu nói khiến mọi người trong phòng đều ngơ ngác, nhưng rất nhanh sau đó, họ đã hiểu "vợ" của cô là ai, đồng thời cũng tận mắt nhìn thấy những cảnh tượng không thuộc về thế giới này.
Khi Khương Tố Ngôn từ trong bóng của Cố Ỷ chui ra, do khí đen bên ngoài quá dày đặc, còn không ngừng tiến sát lại gần nàng. Tự nhiên Khương Tố Ngôn cũng bắt đầu giải phóng hồn lực. Hai luồng lực tiếp xúc với nhau, tạo nên sự dao động đến mức khiến những cảnh tượng bình thường mắt người không thấy cũng trở nên hiện rõ.
Trên thực tế, một số ác quỷ mạnh thật sự có thể hiện hình trước mắt người sống. Và đôi khi, sự chấn động của hồn lực cũng có thể ảnh hưởng đến thế giới thực. Lần trước trong cái hẻm nhỏ khi Khương Tố Ngôn nuốt chửng ác quỷ đã hại chết Nhân Nhân, tiếng thét thảm thiết của con ác quỷ đó cũng bị người bình thường nghe thấy. Điều đó chứng minh chỉ cần thỏa mãn một số điều kiện, người thường cũng có thể nhìn thấy những hiện tượng cực kỳ âm phủ.
Phải nói thật, cảnh tượng lúc này đúng là rất... "âm phủ". Một căn phòng bệnh vốn dĩ bình thường, trong chớp mắt liền tràn ngập khí đen, dày đến mức khiến người ta mở mắt cũng khó. Lại thêm một nữ quỷ mặc váy đỏ, sắc mặt trắng bệch, trên người cũng toát ra khí đen ngùn ngụt. Nhìn thấy bụng con gái mình không ngừng tỏa ra khí đen, một người mẹ lập tức hét lên, lùi lại đụng phải ghế, khiến chân ghế ma sát với sàn nhà tạo nên tiếng kêu chói tai.
Cố Ỷ giơ hai tay lên làm động tác trấn an, nói: "Đừng hoảng, đừng hoảng! Đây là vợ tôi, có tôi ở đây, chị ấy sẽ không làm hại ai đâu."
Câu nói này thật ra chẳng mấy sức thuyết phục. Dù gì thì chỉ cần nhìn dáng vẻ của Khương Tố Ngôn thôi cũng đủ khiến người ta sợ chết khiếp. Ngay lần đầu gặp, tim Cố Ỷ cũng đập thình thịch vì sợ. Giờ cô lại bảo "sẽ không hại ai đâu", đến cả cảnh sát Sở bên cạnh cũng không khỏi sinh nghi.
Nhưng Khương Tố Ngôn thì chẳng thèm quan tâm gì đến mấy người kia, ánh mắt lướt qua từng chiếc bụng của ba người phụ nữ, sau đó vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm nhẹ môi. Đôi môi đỏ máu khẽ mở, khí đen lập tức như bị hút về phía nàng, từng chút một không sót một tia nào chui vào miệng nàng.
Chỉ trong chưa đầy hai phút, cả căn phòng vốn dĩ tràn ngập khí đen giờ đây hoàn toàn sạch sẽ không còn lấy một chút.
Khương Tố Ngôn ra tay rất nhanh, quét sạch toàn bộ khí đen. Ba người phụ nữ vốn đang lẩm bẩm điên loạn nay đều rơi vào trạng thái ngủ mê. Đợi Khương Tố Ngôn tiêu hóa xong, Cố Ỷ bước lên hai bước kiểm tra tình trạng của họ. Hồn lực trong người ba cô gái đã hao hụt nghiêm trọng, có người còn tổn thương đến gốc rễ, sau này tuổi thọ sẽ bị ảnh hưởng, có khả năng chết sớm. Nhưng nếu giữ được mạng thì đã là quá may mắn. Nếu không có Khương Tố Ngôn thì cho dù đưa họ đến trước mặt Trần Tư Nam, Cố Ỷ cũng không chắc Trần Tư Nam có thể trừ sạch đám khí đen ấy.
Sau khi trục được quỷ chủng, bụng ba người cũng xẹp xuống. Nhưng xẹp rồi thì da bụng lại chảy xệ, trông chẳng đẹp đẽ gì. Về sau nếu chăm tập luyện, có thể sẽ giúp da dẻ săn lại phần nào, nhưng để trở lại như trước thì e là hơi khó.
Nói đi nói lại, sống được đã là điều quan trọng nhất.
Thấy cảnh tượng trước mắt, ba người mẹ không kìm được nước mắt mà òa lên khóc vì mừng. Cố Ỷ vốn không chịu được những cảnh như vậy, bèn kéo cảnh sát Sở rời khỏi phòng bệnh. Cảnh sát Sở vẫn còn dè chừng với Khương Tố Ngôn đang đứng cạnh Cố Ỷ, thấy cô gọi, Khương Tố Ngôn chỉ liếc anh một cái rồi lập tức tan biến.
Thật ra nàng vẫn luôn ở bên cạnh Cố Ỷ, chỉ là những người khác không nhìn thấy được mà thôi.
Cảnh sát Sở không rõ sự tình, thấy Khương Tố Ngôn biến mất, tưởng nàng thật sự đã rời đi, liền thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Anh lại nhắc đến mấy cô gái còn lại cũng được cứu về, Cố Ỷ chỉ giơ tay làm một động tác "OK".
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương