Tôi cắm đầu chạy về nhà, uống một hơi cạn sạch cả cốc nước lạnh, vậy mà hơi nóng trên mặt vẫn chưa tan hết.
Tạ Trì vừa rồi rốt cuộc là có ý gì?
Tôi chợt nhớ đến lời cậu ta nói với hoa khôi tối qua. Người cậu ta thích, chẳng lẽ là tôi?
Không không không, tuyệt đối không thể.
Tạ Trì là ai chứ, là đại ca khét tiếng của trường, đến hoa khôi cũng chẳng lọt nổi vào mắt xanh, sao có thể thích tôi?
Quất Tử
Tôi tuy tự tin, nhưng cũng không ảo tưởng, ít nhiều cũng có chút tự biết mình là ai.
Viết bài xong, tắm rửa sạch sẽ, tôi lăn qua lăn lại trên giường vì bực bội, nghe thấy tiếng kim đồng hồ quay còn thêm khó chịu.
Vừa đúng giờ, tôi lại xuyên vào thân bút máy như mọi khi. Ngoài phòng khách, Tạ Trì đang nói chuyện với ai đó, tôi nghe loáng thoáng mấy từ như "báo cảnh sát", "tên biến thái".
Chẳng bao lâu sau, tiếng trò chuyện ngừng lại, Tạ Trì bước vào phòng ngủ, mặc áo thun đen, cánh tay phải quấn mấy vòng băng gạc, vết thương trông khá nặng, m.á.u còn thấm ra cả băng trắng.
Trong không khí còn phảng phất mùi m.á.u tanh.
Chỉ mới không gặp có một tiếng đồng hồ mà sao lại bị thương nghiêm trọng như thế?
"Có chút khó ngửi, phải không?" Tạ Trì nhăn mũi, lục trong tủ ra một bình tinh dầu, mở nắp rồi bật cửa sổ.
Bận bịu cả buổi, vết thương trên tay lại vỡ ra lần nữa.
"Được rồi, mùi hoa dành dành." Cậu ta ngồi xuống, mỉm cười nói.
Xuyên qua thân bút lâu như vậy, tôi cũng quen với việc Tạ Trì hay lẩm bẩm một mình, giờ chỉ muốn cậu ta mau mau đi băng lại vết thương.
Nhưng trông cậu ấy có vẻ rất mệt, nắm chặt lấy tôi trong lòng bàn tay, rồi nằm xuống ngủ ngay.
Sáng hôm sau, trong tiết học sớm, giáo viên chủ nhiệm thông báo tin mới nhất: kẻ biến thái tấn công nữ sinh đã bị một thiếu niên đưa đến đồn cảnh sát.
Thầy giáo đầy cảm khái nói: "Nghe nói trong lúc vật lộn, cậu học sinh còn bị đ.â.m một nhát dao, tinh thần dũng cảm thật đáng khâm phục!"
Liên hệ với những câu rời rạc nghe được tối qua, một suy đoán hiện ra trong đầu tôi. Tôi không dám tin mà quay đầu nhìn Tạ Trì đang gục đầu ngủ.
Người thờ ơ với cả sự an nguy của hoa khôi theo đuổi mình suốt bấy lâu, lại có thể dũng cảm xông lên đối đầu với kẻ xấu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tạ Trì chợt ngẩng đầu, như có cảm ứng mà nháy mắt với tôi.
Tôi vội đưa sách che mặt.
Chết tiệt, cái kiểu phản ứng này của tên biến thái này càng lúc càng vượt xa mức bình thường rồi!
Tin tức tốt lành từ thầy giáo như xua tan bóng mây lo âu trong lòng mọi người, chỉ có một điều không ổn. Mỗi tối sau giờ học, Tạ Trì vẫn lặng lẽ đi theo tôi về tận nhà.
Kỳ lạ là, suốt tháng qua, tôi đen đủi đến mức nếu không nhờ Tạ Trì kéo tôi tránh xe tải lao nhanh, né được chậu cây rơi từ tầng cao, hay bình nước nóng sôi sắp đổ vào người thì cái mạng nhỏ này chắc sớm lên đường.
Lần nào Tạ Trì cũng đều xuất hiện đúng lúc tôi gặp nguy hiểm, kéo tôi thoát khỏi hiểm cảnh.
Thế nhưng nói cậu ta thích tôi thì lại thấy không giống lắm.
Tôi len lén hỏi bạn cùng bàn: "Nếu có một cậu con trai không cùng đường mà mỗi ngày đều đưa một cô gái về nhà, còn luôn là người đầu tiên cứu cô ấy mỗi khi gặp nguy hiểm, cậu nghĩ lý do là gì?"
"Chắc chắn là thích rồi, còn hỏi!" Bạn tôi thẳng thắn đáp.
"Nhưng cậu ấy chưa bao giờ nói thích cả."
"Vậy là đang thầm thích đó."
Tạ Trì... đang thầm thích tôi sao?
Tôi như bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu nhìn cậu ấy. Không thể nào, với tính cách cực đoan như Tạ Trì, sao có thể là người thầm lặng thích ai đó được?
Chớp mắt đã đến ngày dã ngoại, tôi mang theo bùa bình an mẹ tôi xin cho, quả thật dọc đường lên núi thuận lợi, tinh thần sảng khoái, vận đen như bị xua tan hết.
Sáng mai sẽ tổ chức lễ tuyên thệ khi mặt trời vừa mọc, đúng vào ngày sinh nhật của tôi, thật là điềm lành.
Nhưng tôi vẫn đánh giá thấp độ xui xẻo của mình. Tối đó, vừa định ngủ trong lều thì nghe bên ngoài có tiếng hốt hoảng: "Có rắn!"
Tôi là kiểu người sợ nhất mấy loài bò sát mềm oặt như vậy, lập tức bật dậy định kiểm tra khóa lều, ai ngờ vừa mở mắt liền đối diện với một con rắn nhỏ ánh mắt xanh lè, thè lưỡi, cắn ngay một phát.
Tôi vội vã kéo khóa lều định hét lên cầu cứu, nhưng mí mắt càng lúc càng nặng.
Màn hình điện thoại sáng lên, hiển thị 9:59.
"Cứu... mạng..."
Tạ Trì vừa rồi rốt cuộc là có ý gì?
Tôi chợt nhớ đến lời cậu ta nói với hoa khôi tối qua. Người cậu ta thích, chẳng lẽ là tôi?
Không không không, tuyệt đối không thể.
Tạ Trì là ai chứ, là đại ca khét tiếng của trường, đến hoa khôi cũng chẳng lọt nổi vào mắt xanh, sao có thể thích tôi?
Quất Tử
Tôi tuy tự tin, nhưng cũng không ảo tưởng, ít nhiều cũng có chút tự biết mình là ai.
Viết bài xong, tắm rửa sạch sẽ, tôi lăn qua lăn lại trên giường vì bực bội, nghe thấy tiếng kim đồng hồ quay còn thêm khó chịu.
Vừa đúng giờ, tôi lại xuyên vào thân bút máy như mọi khi. Ngoài phòng khách, Tạ Trì đang nói chuyện với ai đó, tôi nghe loáng thoáng mấy từ như "báo cảnh sát", "tên biến thái".
Chẳng bao lâu sau, tiếng trò chuyện ngừng lại, Tạ Trì bước vào phòng ngủ, mặc áo thun đen, cánh tay phải quấn mấy vòng băng gạc, vết thương trông khá nặng, m.á.u còn thấm ra cả băng trắng.
Trong không khí còn phảng phất mùi m.á.u tanh.
Chỉ mới không gặp có một tiếng đồng hồ mà sao lại bị thương nghiêm trọng như thế?
"Có chút khó ngửi, phải không?" Tạ Trì nhăn mũi, lục trong tủ ra một bình tinh dầu, mở nắp rồi bật cửa sổ.
Bận bịu cả buổi, vết thương trên tay lại vỡ ra lần nữa.
"Được rồi, mùi hoa dành dành." Cậu ta ngồi xuống, mỉm cười nói.
Xuyên qua thân bút lâu như vậy, tôi cũng quen với việc Tạ Trì hay lẩm bẩm một mình, giờ chỉ muốn cậu ta mau mau đi băng lại vết thương.
Nhưng trông cậu ấy có vẻ rất mệt, nắm chặt lấy tôi trong lòng bàn tay, rồi nằm xuống ngủ ngay.
Sáng hôm sau, trong tiết học sớm, giáo viên chủ nhiệm thông báo tin mới nhất: kẻ biến thái tấn công nữ sinh đã bị một thiếu niên đưa đến đồn cảnh sát.
Thầy giáo đầy cảm khái nói: "Nghe nói trong lúc vật lộn, cậu học sinh còn bị đ.â.m một nhát dao, tinh thần dũng cảm thật đáng khâm phục!"
Liên hệ với những câu rời rạc nghe được tối qua, một suy đoán hiện ra trong đầu tôi. Tôi không dám tin mà quay đầu nhìn Tạ Trì đang gục đầu ngủ.
Người thờ ơ với cả sự an nguy của hoa khôi theo đuổi mình suốt bấy lâu, lại có thể dũng cảm xông lên đối đầu với kẻ xấu?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Tạ Trì chợt ngẩng đầu, như có cảm ứng mà nháy mắt với tôi.
Tôi vội đưa sách che mặt.
Chết tiệt, cái kiểu phản ứng này của tên biến thái này càng lúc càng vượt xa mức bình thường rồi!
Tin tức tốt lành từ thầy giáo như xua tan bóng mây lo âu trong lòng mọi người, chỉ có một điều không ổn. Mỗi tối sau giờ học, Tạ Trì vẫn lặng lẽ đi theo tôi về tận nhà.
Kỳ lạ là, suốt tháng qua, tôi đen đủi đến mức nếu không nhờ Tạ Trì kéo tôi tránh xe tải lao nhanh, né được chậu cây rơi từ tầng cao, hay bình nước nóng sôi sắp đổ vào người thì cái mạng nhỏ này chắc sớm lên đường.
Lần nào Tạ Trì cũng đều xuất hiện đúng lúc tôi gặp nguy hiểm, kéo tôi thoát khỏi hiểm cảnh.
Thế nhưng nói cậu ta thích tôi thì lại thấy không giống lắm.
Tôi len lén hỏi bạn cùng bàn: "Nếu có một cậu con trai không cùng đường mà mỗi ngày đều đưa một cô gái về nhà, còn luôn là người đầu tiên cứu cô ấy mỗi khi gặp nguy hiểm, cậu nghĩ lý do là gì?"
"Chắc chắn là thích rồi, còn hỏi!" Bạn tôi thẳng thắn đáp.
"Nhưng cậu ấy chưa bao giờ nói thích cả."
"Vậy là đang thầm thích đó."
Tạ Trì... đang thầm thích tôi sao?
Tôi như bị ma xui quỷ khiến mà quay đầu nhìn cậu ấy. Không thể nào, với tính cách cực đoan như Tạ Trì, sao có thể là người thầm lặng thích ai đó được?
Chớp mắt đã đến ngày dã ngoại, tôi mang theo bùa bình an mẹ tôi xin cho, quả thật dọc đường lên núi thuận lợi, tinh thần sảng khoái, vận đen như bị xua tan hết.
Sáng mai sẽ tổ chức lễ tuyên thệ khi mặt trời vừa mọc, đúng vào ngày sinh nhật của tôi, thật là điềm lành.
Nhưng tôi vẫn đánh giá thấp độ xui xẻo của mình. Tối đó, vừa định ngủ trong lều thì nghe bên ngoài có tiếng hốt hoảng: "Có rắn!"
Tôi là kiểu người sợ nhất mấy loài bò sát mềm oặt như vậy, lập tức bật dậy định kiểm tra khóa lều, ai ngờ vừa mở mắt liền đối diện với một con rắn nhỏ ánh mắt xanh lè, thè lưỡi, cắn ngay một phát.
Tôi vội vã kéo khóa lều định hét lên cầu cứu, nhưng mí mắt càng lúc càng nặng.
Màn hình điện thoại sáng lên, hiển thị 9:59.
"Cứu... mạng..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương