Trì Am nhìn ánh mắt tàn bạo “nếu như nàng dám nhận lầm người ta sẽ lập tức chơi chết nàng và gian phu của nàng” kia, thật sự không biết làm gì hơn ngoài việc gật đầu.

Thấy nàng gật đầu, ánh mắt nam nhân lập tức sáng lên, hắn đột nhiên nhấc bổng nàng lên, xoay vòng, ôm nàng nhảy lên mái nhà.

Ma phong thổi qua người, không khí thấm lạnh, ở đây có thể nhìn được toàn bộ thành Thiên Ma.

Mặc dù trong mắt thiên hạ, thành Thiên Ma là một vùng đất của ma, nhưng trên thực tế, người dân trong thành không khác gì những người bên ngoài. Hàng ngày họ làm việc vào lúc mặt trời mọc và nghỉ ngơi vào lúc hoàng hôn. Họ bận rộn với cuộc sống và việc tu luyện, lúc nhàn nhã thì pha trà, uống rượu, gặp bạn bè bàn luận võ thuật hoặc so tài trên đài luận võ.

Ở đây tràn đầy không khí của cuộc sống.

Ngồi trên nóc nhà, nam nhân ôm eo nàng kéo vào bên người, nhìn nàng với ánh mắt sáng chói lóa nói: “Am Am, nàng có thể kể cho ta nghe không?”

Trì Am nhìn ánh mắt khao khát của hắn, nghĩ đến bao nhiêu thế giới hắn đều không biết gì, ở những thế giới đó hắn sinh ra, lớn lên, chết già, cả đời u mê, mãi đến mấy thế giới sau mới gặp lại nàng, lặp lại cùng một cuộc sống đó thì đột nhiên cảm thấy khó chịu.

“... Chúng ta quen nhau đã rất lâu rồi.” Nàng nói nhẹ nhàng: “Ta không hiểu sao mình lại trải qua những chuyện như vậy, nhưng Trì Tinh và ta khác nhau. Ta có thể cảm nhận được điều đó, mặc dù không biết là khác ở đâu. Mà chàng cũng không giống, chàng cần trải qua một hành trình dài hơn ta, ta có thể gặp chàng mỗi khi đến một thế giới mới, nhưng chàng thì phải đi qua vài thế giới mới có thể gặp ta...”

Bên hông chợt bị siết chặt, Trì Am thấy quai hàm hắn đột nhiên siết lại, ánh mắt sắc lạnh, dáng vẻ khủng bố thì liền vội vàng chui vào trong ngực hắn.

Được rồi, có thứ để ôm trong lòng, hắn cũng không còn đáng sợ như vậy nữa.

Trì Am nói tiếp: “Lần nào ta cũng có thể gặp chàng, chàng không có trí nhớ, nhưng kỳ lạ là chàng luôn có thể bắt được ta ngay lần đầu tiên gặp mặt, giống như ở thế giới này...”



“Ồ, cái này thì cũng không có gì.” Nam nhân thản nhiên mở miệng: “Trên người nàng có khí tức rất thơm, từ trong cõi u minh ta đã biết nàng ở đâu, mỗi lần nhìn thấy nàng là sẽ lập tức muốn trói nàng ở bên cạnh mình, để cho ta dễ ức hiếp nàng hơn.”

Trì Am: “... Thật sự rất cám ơn chàng nhé.” Cảm ơn cái đầu nhà chàng!

Nam nhân kia sao lại không nhìn ra nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, trên mặt lộ nở một nụ cười xấu xa vô sỉ, cúi đầu thân mật cọ khuôn mặt ửng hồng của nàng, nói bằng giọng rất ngấy: “Có rất nhiều cách để bắt nạt, đặc biệt là cách đàn ông bắt nạt phụ nữ...” Hắn ngậm đôi tai đỏ bừng của nàng, giọng nói khàn khàn: “Nàng hiểu mà.”

Trì Am: “...” Rất muốn đánh hắn!

Trì Am đẩy đầu hắn ra nói tiếp: “Ta không biết lúc nào là điểm cuối cùng, nhưng ta rất vui vì được gặp chàng.” Trên mặt nàng lộ ý cười, nói ra những gì nghĩ trong lòng.

Nếu không có hắn thì nàng thật sự không biết mình có thể kiên trì hết lần này đến lần khác phải xuyên qua thế này hay không, phải trải qua kiếp sống dài dằng dặc, có thể nàng sẽ đánh mất chính mình, không biết cuối cùng sẽ biến thành dạng người như thế nào.

Vì vậy nàng cũng không thể rời xa hắn.

Nam nhân càng vui vẻ hơn ôm chặt nàng vào lòng, khàn giọng nói: “Chúng ta đều giống nhau.”

Màn đêm bao trùm thành Thiên Ma.

Đêm nay, nam nhân cực kỳ nhiệt tình, mỗi lần đều khiến cho nàng sắp sụp đổ, cuối cùng kiệt sức ngủ say trong vòng tay hắn.

Một đôi tay mang theo hơi lạnh che lỗ tai nàng, con ngươi đỏ trong veo của nam nhân xẹt qua tia sáng màu tím mê người, lạnh lùng nói: “ Yêu Yêu, ra đây!”



Hai chiếc nhẫn trên ngón tay họ lướt ánh sáng màu đỏ thẫm, ngay sau đó một bóng đen xinh đẹp chợt xuất hiện ở không xa trước giường, nhưng chỉ là một ảo ảnh.

Nhìn thấy nam nhân trên giường Yêu Yêu theo thói quen lộ vẻ mặt chán ghét, nói: “Làm thế nào mà ngươi lại biến mình thành cái dạng này được vậy?”

Nam nhân thờ ơ nói: “Thế này không phải rất tốt sao? Dù sao ta vốn là Ma tộc, hiện giờ cũng chỉ là nhập ma thôi mà.”

Yêu Yêu nghẹn một hơi trong lòng, thiếu chút nữa thì không thở được, nói giọng lạnh lùng: “Ngươi và đám Ma tộc kia đúng là đều đáng ghét như nhau! Cái nên học thì không học, còn cái không nên học thì cái gì cũng học được hết.”

“Cảm ơn, ta cảm thấy mình như thế này rất tốt.” Nam nhân đáp, nhìn nàng ta tức giận đến mức ánh mắt phát lạnh, cười híp mắt nói: “Yêu Yêu, thời gian của ta không nhiều, chớ lãng phí!”

Rốt cuộc là ai đang lãng phí!

Nếu không phải là không có hình thể thì Yêu Yêu đã muốn đánh chết hắn rồi!

Nàng ta hít một hơi thật sâu nói: “Quy tắc của thế giới này tương đối yếu, chắc hẳn có những thế lực khác can thiệp.” Nàng ta có thể cảm nhận được điều đó, thần sắc hơi kinh ngạc: “Ta biết rồi, đó là một Linh cụ biến thành hệ thống, nó điều khiển một số người du hành qua Tam Thiên Luân Hồi, giao nhiệm vụ cho họ, để họ có thể hoàn thành nhiệm vụ giành lấy khí vận của những thế giới đó.”

Nói đến đây, ánh mắt nàng ta đột nhiên có vẻ quái dị, không khỏi nhìn về phía Trì Am đang ngủ say trên giường.

Đó không phải là thứ nàng ta chơi chán rồi vứt đi sao? Nhưng còn không kịp nhìn thấy rõ ràng thì nam nhân hẹp hòi kia đã chặn mất như phòng sói, khiến nàng ta tức giận muốn bật cười.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện