Cuối cùng, cuộc hẹn hò mà Lucifinil chuẩn bị đã lâu vẫn không thể thuận lợi tiến hành đến cuối cùng.
Lần này thứ quấy rầy cuộc hẹn hò của họ không phải là thiên tai hoặc là nhân họa do Tử Thần chế tạo, mà là đám sinh vật phi nhân loại kia.
Sau khi họ chơi tàu lượn siêu tốc, đi ngang qua nhà ma, Lucifinil bèn đề nghị đi vào xem.
Thế giới này là thế giới hiện đại phát triển, khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn những gì Trì Am biết, thứ như nhà ma có lợi dụng khoa học kỹ thuật, hiệu quả quả nhiên rõ rệt, càng thêm chân thật đáng sợ, rất được những người thích trải nghiệm nhà ma yêu thích.
Trì Am nhìn vẻ mặt rụt rè lạnh nhạt của anh, nếu không phải biết bản tính của người đàn ông này thì đều sẽ bị dáng vẻ ra vẻ đạo mạo của anh lừa gạt.
Cô cười như không cười nhìn anh, đồng ý đi dạo nhà ma.
“Trí tưởng tượng của con người luôn là vô tận.” Lucifinil mua vé rồi nắm tay cô đi vào nhà ma, đồng thời nói với cô: “Anh còn chưa nhìn thấy quỷ trong tưởng tượng của con người trông như thế nào, không biết có đáng sợ hơn cả địa ngục hay không.”
“Anh từng đến địa ngục rồi à?” Trì Am tò mò hỏi anh.
“Chưa.” Lucifinil nói: “Nơi tối om chán chường như thế, anh không muốn đến đâu.”
Trì Am nhớ lại một ít tư liệu thần thoại của phương Tây mà mình từng đọc ở hiện thực, trong những tư liệu đó đều có giả thuyết khác nhau, mà cuối cùng Lucifinil sẽ sa đọa, trở thành vua của địa ngục, tên hắn là Lucifer, vị chúa tể hoàn toàn xứng đáng của địa ngục.
Nhưng ở đây, chúa tể địa ngục là một người khác, Lucifinil còn chưa sa đọa, anh vẫn là thiên sử quang dực của thiên giới, Đại thiên sử trưởng, nắm giữ quyền lực thiên giới, là thiên sứ trưởng được Thần tín nhiệm nhất.
Vừa bước vào nhà mà không lâu, họ lập tức nhìn thấy một người chết thảm, tình trạng thi thể cực kỳ khủng bố ghê tởm.
Trì Am và Lucifinil bước qua với vẻ mặt thản nhiên.
“Thi thể” trợn đôi mắt cá chết nhìn cặp tình nhân này đi ngang qua như thế không có chuyện gì, lập tức dùng máy liên lạc báo cáo cho những nhân viên khác, hình như hôm nay có một cặp tình nhân không sợ thi thể đáng sợ, hơn nữa họ cực kỳ to gan, đối mặt với thi thể tử trạng thê thảm mà sắc mặt không hề thay đổi, cho nên cứ mặc sức dùng phương án khác, phải làm cho khách hàng cảm nhận được sự đáng sợ của nhà ma.
Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Trì Am sờ lên cánh tay lộ bên ngoài, biết nhiệt độ của nhà ma được giảm xuống, chắc lát nữa sẽ có “hồn ma” xuất hiện.
Nhìn thấy phản ứng của cô, Lucifinil lập tức tích cực ôm cô vào lòng, nói: “Có phải cảm thấy lạnh không? Để anh ôm em.”
“... Không cần, không tiện đi đường.” Trì Am uyển chuyển từ chối ý tốt của anh, làm lơ ánh mắt thất vọng của anh, tiếp tục hào hứng nhìn tình hình chung quanh, chờ “hồn ma” xuất hiện.
Ánh đèn trên đỉnh đầu chợt lóe lên, một hồn ma màu trắng từ bên cạnh lướt qua.
“Hồn ma” cố tình lại gần sau lưng họ thổi hơi, hơi thở lạnh lẽo khiến lông tơ nhỏ xíu sau gáy dựng đứng lên.
Lucifinil đang buồn bực vì bạn gái không phối hợp, thế là giơ chân đá bay “hồn ma” kia. Dây thép treo “hồn ma” mang theo “hồn ma” bay vụt mất, đụng vào vách tường sau tấm vải màn, “hồn ma” lập tức đụng vào bức tường cứng rắn hộc máu, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Trì Am không ngờ “hồn ma” này lại yếu ớt đến thế, vội vàng kéo Lucifinil rời đi, để tránh anh bị lên án là ngược đãi nhân viên làm việc.
Sau thi thể, hồn ma, họ lại gặp được cương thi, xác sống.
Cương thi và xác sống đã biết kết cục của “hồn ma” trước đó, sợ mình cũng bị đá tới mức bay vô tường nên không dám dọa nạt họ, đành phải có ro trong góc tường, chờ họ đi qua.
Trì Am cười tủm tỉm nhìn họ, lúc đi ngang qua còn chào hỏi với họ, nói: “Vất vả rồi, các anh nhập vai rất chân thật!”
Cương thi và xác sống đều đờ đẫn nhìn cô.
Vẻ mặt của Lucifinil rất thất vọng, cảm thấy nhân loại trong nhà ma này thật vô trách nhiệm, nhập vai chẳng đáng sợ chút nào, cho nên Trì Am mới không bị hù dọa, còn có thể thản nhiên chào hỏi với họ, bình luận khuyết điểm của họ ở đâu.
Đám nhân viên kia cũng rất tuyệt vọng. Cô gái to gan như vậy khiến họ chẳng có một chút cảm giác thành tựu nào, họ có thể làm sao đây? “Sao? Không vui à?” Trì Am buồn cười hỏi anh.
Lucifinil thản nhiên nói: “Không, chẳng qua hơi thất vọng, thì ra sức sáng tạo của con người cũng không phải đứng đầu. Ít nhất không khiến cô sợ tới mức nhào vào lòng anh.
Trì Am dễ dàng nhận ra ý nghĩ của anh, không khỏi cạn lời quay mặt đi.
Biết ngay anh không có ý tốt mà!
Nếu là ở hiện thực, Tư Ngang dẫn cô tới nhà ma này chơi thì chắc chắn cô sẽ sợ tới mức nhảy lên người anh, bám theo anh suốt chặng đường. Nhưng đã trải qua mấy thế giới, yêu ma quỷ quái đều gặp hết, thứ ghê tởm đáng sợ hơn cũng có, những thứ mà con người nhập vai này ngược lại có vẻ thân thiết đáng yêu, hoàn toàn không có cảm giác gì.
Đang nghĩ vậy, ánh sáng chung quanh bỗng trở nên tối sầm, càng khiến thiên sứ tóc vàng cánh trắng trong bóng đêm tỏa sáng lấp ánh, trở thành bóng đèn trong đêm, thánh quang vận trượng, khiến người ta không thể bỏ qua.
Trì Am suýt nữa nói một câu: “Thiên sứ này nhập vai cũng thật chân thật!”
May mà cô phản ứng kịp thời, mẹ nó đây là thiên sứ thật mà, một thiên sứ đến đây làm gì?
Lần này thứ quấy rầy cuộc hẹn hò của họ không phải là thiên tai hoặc là nhân họa do Tử Thần chế tạo, mà là đám sinh vật phi nhân loại kia.
Sau khi họ chơi tàu lượn siêu tốc, đi ngang qua nhà ma, Lucifinil bèn đề nghị đi vào xem.
Thế giới này là thế giới hiện đại phát triển, khoa học kỹ thuật tiên tiến hơn những gì Trì Am biết, thứ như nhà ma có lợi dụng khoa học kỹ thuật, hiệu quả quả nhiên rõ rệt, càng thêm chân thật đáng sợ, rất được những người thích trải nghiệm nhà ma yêu thích.
Trì Am nhìn vẻ mặt rụt rè lạnh nhạt của anh, nếu không phải biết bản tính của người đàn ông này thì đều sẽ bị dáng vẻ ra vẻ đạo mạo của anh lừa gạt.
Cô cười như không cười nhìn anh, đồng ý đi dạo nhà ma.
“Trí tưởng tượng của con người luôn là vô tận.” Lucifinil mua vé rồi nắm tay cô đi vào nhà ma, đồng thời nói với cô: “Anh còn chưa nhìn thấy quỷ trong tưởng tượng của con người trông như thế nào, không biết có đáng sợ hơn cả địa ngục hay không.”
“Anh từng đến địa ngục rồi à?” Trì Am tò mò hỏi anh.
“Chưa.” Lucifinil nói: “Nơi tối om chán chường như thế, anh không muốn đến đâu.”
Trì Am nhớ lại một ít tư liệu thần thoại của phương Tây mà mình từng đọc ở hiện thực, trong những tư liệu đó đều có giả thuyết khác nhau, mà cuối cùng Lucifinil sẽ sa đọa, trở thành vua của địa ngục, tên hắn là Lucifer, vị chúa tể hoàn toàn xứng đáng của địa ngục.
Nhưng ở đây, chúa tể địa ngục là một người khác, Lucifinil còn chưa sa đọa, anh vẫn là thiên sử quang dực của thiên giới, Đại thiên sử trưởng, nắm giữ quyền lực thiên giới, là thiên sứ trưởng được Thần tín nhiệm nhất.
Vừa bước vào nhà mà không lâu, họ lập tức nhìn thấy một người chết thảm, tình trạng thi thể cực kỳ khủng bố ghê tởm.
Trì Am và Lucifinil bước qua với vẻ mặt thản nhiên.
“Thi thể” trợn đôi mắt cá chết nhìn cặp tình nhân này đi ngang qua như thế không có chuyện gì, lập tức dùng máy liên lạc báo cáo cho những nhân viên khác, hình như hôm nay có một cặp tình nhân không sợ thi thể đáng sợ, hơn nữa họ cực kỳ to gan, đối mặt với thi thể tử trạng thê thảm mà sắc mặt không hề thay đổi, cho nên cứ mặc sức dùng phương án khác, phải làm cho khách hàng cảm nhận được sự đáng sợ của nhà ma.
Không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo.
Trì Am sờ lên cánh tay lộ bên ngoài, biết nhiệt độ của nhà ma được giảm xuống, chắc lát nữa sẽ có “hồn ma” xuất hiện.
Nhìn thấy phản ứng của cô, Lucifinil lập tức tích cực ôm cô vào lòng, nói: “Có phải cảm thấy lạnh không? Để anh ôm em.”
“... Không cần, không tiện đi đường.” Trì Am uyển chuyển từ chối ý tốt của anh, làm lơ ánh mắt thất vọng của anh, tiếp tục hào hứng nhìn tình hình chung quanh, chờ “hồn ma” xuất hiện.
Ánh đèn trên đỉnh đầu chợt lóe lên, một hồn ma màu trắng từ bên cạnh lướt qua.
“Hồn ma” cố tình lại gần sau lưng họ thổi hơi, hơi thở lạnh lẽo khiến lông tơ nhỏ xíu sau gáy dựng đứng lên.
Lucifinil đang buồn bực vì bạn gái không phối hợp, thế là giơ chân đá bay “hồn ma” kia. Dây thép treo “hồn ma” mang theo “hồn ma” bay vụt mất, đụng vào vách tường sau tấm vải màn, “hồn ma” lập tức đụng vào bức tường cứng rắn hộc máu, phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Trì Am không ngờ “hồn ma” này lại yếu ớt đến thế, vội vàng kéo Lucifinil rời đi, để tránh anh bị lên án là ngược đãi nhân viên làm việc.
Sau thi thể, hồn ma, họ lại gặp được cương thi, xác sống.
Cương thi và xác sống đã biết kết cục của “hồn ma” trước đó, sợ mình cũng bị đá tới mức bay vô tường nên không dám dọa nạt họ, đành phải có ro trong góc tường, chờ họ đi qua.
Trì Am cười tủm tỉm nhìn họ, lúc đi ngang qua còn chào hỏi với họ, nói: “Vất vả rồi, các anh nhập vai rất chân thật!”
Cương thi và xác sống đều đờ đẫn nhìn cô.
Vẻ mặt của Lucifinil rất thất vọng, cảm thấy nhân loại trong nhà ma này thật vô trách nhiệm, nhập vai chẳng đáng sợ chút nào, cho nên Trì Am mới không bị hù dọa, còn có thể thản nhiên chào hỏi với họ, bình luận khuyết điểm của họ ở đâu.
Đám nhân viên kia cũng rất tuyệt vọng. Cô gái to gan như vậy khiến họ chẳng có một chút cảm giác thành tựu nào, họ có thể làm sao đây? “Sao? Không vui à?” Trì Am buồn cười hỏi anh.
Lucifinil thản nhiên nói: “Không, chẳng qua hơi thất vọng, thì ra sức sáng tạo của con người cũng không phải đứng đầu. Ít nhất không khiến cô sợ tới mức nhào vào lòng anh.
Trì Am dễ dàng nhận ra ý nghĩ của anh, không khỏi cạn lời quay mặt đi.
Biết ngay anh không có ý tốt mà!
Nếu là ở hiện thực, Tư Ngang dẫn cô tới nhà ma này chơi thì chắc chắn cô sẽ sợ tới mức nhảy lên người anh, bám theo anh suốt chặng đường. Nhưng đã trải qua mấy thế giới, yêu ma quỷ quái đều gặp hết, thứ ghê tởm đáng sợ hơn cũng có, những thứ mà con người nhập vai này ngược lại có vẻ thân thiết đáng yêu, hoàn toàn không có cảm giác gì.
Đang nghĩ vậy, ánh sáng chung quanh bỗng trở nên tối sầm, càng khiến thiên sứ tóc vàng cánh trắng trong bóng đêm tỏa sáng lấp ánh, trở thành bóng đèn trong đêm, thánh quang vận trượng, khiến người ta không thể bỏ qua.
Trì Am suýt nữa nói một câu: “Thiên sứ này nhập vai cũng thật chân thật!”
May mà cô phản ứng kịp thời, mẹ nó đây là thiên sứ thật mà, một thiên sứ đến đây làm gì?
Danh sách chương