Trần Phàm lấy ra cái lọ nhỏ đựng chín viên Tráng Thể Đan đã chuẩn bị từ trước, đặt trước mặt nói với Hà chấp sự:
"Ngươi xem số đan dược này có chất lượng thế nào, giá cả bao nhiêu?".
"Tráng Thể Đan?".
Hà chấp sự chỉ cần nhìn là nhận ra được ngay, hai mắt của hắn sáng ngời, nhận lấy đan dược bắt đầu xem xét cẩn thận.
"Tráng Thể Đan có tác dụng tăng cường lực lượng rất tốt đối với người có tu vi từ luyện thể đến hư khí, mặc dù chỉ là đan dược sơ cấp nhưng lại được không ít tu luyện giả ưa chuộng. Trình độ luyện chế mấy viên Tráng Thể Đan này đã đạt đến thượng đẳng, chất lượng rất tốt, hoàn toàn có thể so sánh với đan dược cùng loại do thương hội chúng ta buôn bán. Trần công tử, tại hạ mạn phép xin hỏi, đan dược này là do vị đan sư nào luyện chế ra vậy?".
Hà chấp sự đương nhiên sẽ không tin việc một người trẻ tuổi như vậy lại có thể là một luyện đan sư. Đúng như lời hắn vừa nói, Tráng Thể Đan tuy chỉ là đan dược sơ cấp nhưng tại những nơi như thành Vân Long lại bán được rất chạy. Đơn giản vì cư dân ở đây người có tu vi luyện thể chiếm số lượng đông đảo nhất, sau đó mới đến hư khí, chân khí thì chẳng được bao nhiêu người, mà Tráng Thể Đan chỉ có tác dụng tốt nhất với tu vi luyện thể và hư khí mà thôi.
"Ta có nhất thiết phải trả lời không?".
Trần Phàm lạnh lùng hỏi lại.
"Tất nhiên là không rồi, tại hạ chỉ tò mò mà thôi. Nếu công tử không muốn nói ta đây làm sao dám ép buộc. Như vậy đi, Tráng Thể Đan này có chất lượng ngang với Minh Bảo Lâu chúng ta, cho nên ta lấy đúng giá thu mua của cửa hàng là 500 lượng bạc một viên, Trần công tử thấy thế nào?".
"Được".
Trần Phàm gật đầu đồng ý, giá như vậy là cao rồi. Bỏ ra có 100 lượng bạc mua dược liệu về luyện chế, khi tạo ra thành phẩm bán đi lời lãi thu được gấp năm lần, có thể thấy cái nghề đan sư này hốt bạc như thế nào. Sau đó hắn cũng không quên nói với Hà chấp sự:
"À phải, cửa hàng có thể giữ bí mật chuyện hôm nay ta bán đan được không? Đây là chuyện cá nhân của ta, hiện tại chưa muốn ai khác biết. Ta thấy Minh Bảo Lâu uy tín không tồi nên mới tới đây để làm ăn, nếu như sau này nghe thấy lời đồn nào về chuyện hôm nay thì ta tuyệt đối sẽ không bước vào đây này một lần nào nữa".
"Ha ha. Trần công tử yên tâm! Minh Bảo Lâu chúng ta làm ăn bao nhiêu năm rồi, sao lại không biết quy củ? Cho dù người không nói ra yêu cầu này thì chúng ta vẫn sẽ giữ bí mật. Thông tin của khách hàng làm sao chúng ta có thể tùy tiện tiết lộ được? Nhất là đối với người như công tử".
Hà chấp sự cười cười, hắn nói không sai. Minh Bảo Lâu là cửa hàng làm ăn lớn, có tổng bộ ở vương thành, trải qua kinh doanh vô số năm, uy tín đã được minh chứng rõ rệt. Kể cả là hàng hóa phi nghĩa thì cửa hàng bọn họ cũng có thể tiếp nhận mà không vấn đề gì. Cái họ quan tâm chỉ là làm sao để cửa hàng đạt được lợi nhuận tốt nhất. Huống hồ, người có thể mang đan dược ra bán thân phận không thể xem thường, Minh Bảo Lâu đắc tội với khách nhân như vậy thì được lợi ích gì?.
"Tốt! Ta cũng tin tưởng cửa hàng sẽ không làm chuyện như vậy".
Trần Phàm tuy miệng nói thế nhưng hắn làm sao tin tưởng hoàn toàn, chỉ cần có đủ ích lợi thì việc gì con người ta cũng có thể làm ra. Nhưng hiện tại hắn chưa cần để tâm quá, chỉ là đan dược sơ cấp mà thôi, cũng không thể gây nên oanh động lớn gì. Nếu về sau luyện chế ra đan dược cao cấp hơn nhất định phải che dấu thân phận cho thật tốt. Một kẻ thân cô thế cô như hắn mà để cho người khác biết mình là một đan sư, lại còn là đan sư có tỷ lệ thành đan hoàn mỹ, chắc chắn sẽ bị không biết bao nhiêu thế lực lớn nhắm tới, chuyện này chẳng hề hay ho chút nào.
Sau khi đưa cho Trần Phàm ngân phiếu 4500 lượng, Hà chấp sự lại nói:
"Công tử, nếu người còn có đan dược muốn bán xin mới cứ đến đây, cửa hàng chúng ta luôn đưa ra giá tốt nhất với từng loại đan dược, nếu như có số lượng lớn chúng ta sẽ thu mua với giá cao hơn bình thường".
"Được, có thể lần sau ta lại đến".
Trần Phàm tiếp tục mua thêm 80 phần dược liệu luyện chế Tráng Thể Đan và 20 phần dược liệu Long Hổ Cường Thân Đan, tất cả hết 16 ngàn lượng bạc, sau đó mới ra về.
Số dược liệu này vậy là đủ cho hắn luyện chế trong một tháng, mà sức của hắn cũng chỉ có thể làm đến mức đó. Tráng Thể Đan nếu không ăn không ngủ thì một ngày cũng chỉ luyện chế được sáu viên, mà Long Hổ Cường Thân Đan một ngày chỉ được hai viên mà thôi. Huống hồ đây đâu phải không gian giả lập, làm gì có chuyện không ăn không ngủ mà làm được, hắn đương nhiên vẫn cần phải nghỉ ngơi.
Tối đến, Trần Phàm lại tới sơn động ở sau núi, tiếp tục luyện chế đan dược.
Một buổi sáng tinh mơ, Trần Phàm trở về của phòng mình, ngả lưng ra giường, trong đầu còn đọng lại chút suy nghĩ vẩn vơ.
Với ý lực của ta, tối đa chỉ có thể luyện chế liên tục ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ, sau đó phải tĩnh dưỡng nguyên một ngày mới có thể hồi phục hoàn toàn, tiếp tục luyện chế. Giá như có được một loại đan dược có tác dụng tăng cường hoặc bổ sung ý lực thì tốt biết bao.
Tuy nhiên đây chỉ là suy nghĩ mà thôi. Đan dược có tác dụng đối với ý lực là khái niệm gì? Cho dù bất kỳ tu sĩ ở cảnh giới nào cũng đều cần dùng đến, cung không bao giờ đủ cầu, không những thuộc loại hiếm có khó tìm mà để luyện chế ra được cũng phức tạp vô cùng, đây thuộc về loại đan dược cao cấp. Bên trong hệ thống tất nhiên có đan phương nhưng số năng lượng cần để khai mở khiến Trần Phàm choáng váng đầu óc. Hiện tại chưa thể tính đến mấy thứ xa vời này được, hắn muốn bắt đầu với những cái đơn giản trước.
Ý lực là loại lực lượng thần bí nhất trên đời, vô hình mà hiện hữu. Cho dù bất kỳ cao thủ, cường giả nào cũng đều khao khát đề thăng loại lực lượng này lên, tu vi càng cao thâm sẽ càng cảm thấy lực lượng này đáng sợ tới mức nào. Có thể giết người trong vô hình, công kích trực tiếp vào linh hồn địch nhân...Ý lực đủ mạnh có thể nắm được vạn vật trong tay, vươn tới những điều không thể với, làm được những thứ không thể làm.
...
Thời gian thấm thoắt lại qua, chớp mắt cái đã tới gần một tháng, cũng đã sắp sửa đến ngày đại chiêu sinh với quy mô trên toàn bộ năm đại vương triều.
Sáng sớm hôm nay, Trần Phàm cũng đã luyện chế thành công lô đan dược cuối cùng, giờ trong người hắn đang có 100 viên đan dược, nếu đem bán sẽ kiếm được tám vạn lượng bạc, số tài phú này không phải là nhỏ. Con đường về sau của hắn coi như không phải lo vấn đề về tiền nữa.
Vừa mới nghỉ ngơi được một lát, đột nhiên có người đến gõ cửa, tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên:
"Trần Phàm, đệ có trong đó không?".
Người tới là Trần Thu Nguyệt, thời gian qua nàng cũng tu luyện vô cùng chăm chỉ, tu vi đã đột phá lên hư khí cảnh hậu kỳ. Tuy hy vọng trong lòng chẳng có bao nhiêu nhưng nàng vẫn muốn nỗ lực cố gắng để không mang theo chút tiếc nuối nào cả, dù sao bản thân cũng đã làm hết sức.
"Nguyệt tỷ".
Trần Phàm nghe giọng đã nhận ra ngay, hắn đứng dậy đi ra mở cửa, một thân ảnh xinh đẹp bước vào phòng. Sau khi Trần Thu Nguyệt ngồi xuống ghế, hắn lại hỏi:
"Sao tỷ lại tới đây?".
"Phàm đệ, còn hai ngày nữa là tới hội tỷ võ chiêu sinh của Vạn Linh Tông rồi, đệ có chuẩn bị gì không?".
"Đệ sao? Cũng không có hứng thú lắm. Đơn giản vì đệ cảm thấy thực lực chưa đủ, cho nên đâu cần chuẩn bị cái gì".
Trần Thu Nguyệt nghe vậy chỉ thở dài một hơi, nói:
"Tuy ta không biết bây giờ tu vi của đệ thế nào, nhưng nhất định phải cao hơn ta, đệ cần gì khiêm tốn như vậy?".
"Không lẽ hôm nay tỷ tới đây chỉ để nói với ta chuyện này sao?".
"Nói thật với đệ, hôm nay ta tới là để nói lời xin lỗi, mấy lần trước ta có đến nhưng mà không thấy đệ trong đình viện".
"Hả? Nhị tỷ đang nói linh tinh gì vậy? Tỷ đâu có làm gì có lỗi với ta. Hơn nữa, ta còn phải cám ơn tỷ mới đúng, nếu không có nhị tỷ cho vay tiền ta làm sao tiến bộ nhanh như vậy được".
Trần Phàm ngơ ngác không hiểu.
"Đệ không hiểu đâu, là gia tộc có lỗi với đệ, cho nên ta đây cũng có một phần trách nhiệm. Đệ biết không? Lần chiêu sinh này gia tộc không có ghi tên đệ vào danh sách tham gia thi đấu".
Trần Thu Nguyệt lắc đầu nói.
"Danh sách tham gia thi đấu?".
"Đúng vậy, bất kể gia tộc nào muốn cho con em tham gia lễ chiêu sinh, đều phải nộp lên một danh sách cho giám khảo tới kiểm tra, giám khảo này là người của Vạn Linh Tông. Chỉ có ai ở trong danh sách mới được phép tham gia cuộc tỷ võ chiêu sinh lần này. Thực lực của đệ như vậy mà cha ta lại không hề ghi tên trong danh sách, ta thật cảm thấy bất công dùm cho đệ, nhưng đáng tiếc không thể lay chuyển ý của phụ thân".
"Ha ha. Ta còn tưởng chuyện gì to tát, hóa ra là vậy. Cũng chỉ là một cái danh sách mà thôi. Không phải đệ đã vừa nói rồi sao? Đệ đâu có hứng thú với hội chiêu sinh lần này. Nhị tỷ đừng có tự trách mình nữa".
Trần Phàm cười lên thành tiếng, thấy cô nàng này vẻ mặt âu sầu, hắn còn tưởng nàng đã tiết lộ bí mật việc luyện đan của mình cho Trần gia rồi cơ, hóa ra chỉ là vì chuyện gia tộc không mình cho tham gia thi đấu.
"Trần Phàm, có phải đệ thất vọng về gia tộc lắm không?".
Trần Thu Nguyệt đột nhiên hỏi.
"Nếu như ta nói không thì chính là nói dối. Nhưng ta cũng nói thật với tỷ, ở đây ta vẫn thấy có một người đối xử với ta rất tốt, đó chính là nhị tỷ, khiến cho ta luôn cảm thấy ấm áp".
"Cảm ơn đệ!".
"Có gì mà phải cảm ơn. À đúng rồi, lần trước tỷ cho ta vay sáu vạn lượng bạc, lần này ta sẽ trả lại cho tỷ".
Trần Phàm nói xong liền lấy hẳn ra 26 vạn lượng đưa cho Trần Thu Nguyệt, tính cả số tiền túi trữ vật trước đó nàng tặng cho hắn.
"Đệ nếu còn coi ta là tỷ tỷ thì làm ơn cất đi, lẽ nào mấy lời vừa rồi đệ nói với ta đều là nói dối cả sao?".
"Cái này...Thôi được, đệ hiểu rồi. Nhưng phần ân tình kia của tỷ đệ nhất định sẽ ghi nhớ".
Trần Phàm suy nghĩ một lát rồi mỉm cười cất tiền đi, nhị tỷ đã nói như thế nếu hắn còn miễn cưỡng nữa thì hai người sẽ trở thành xa lạ rồi.
"Đã là người một nhà thì đệ không nên nói tới ân tình. À phải, việc học tập luyện đan của đệ dạo này thế nào, có tiến triển gì không?".
"Đệ vẫn đang cố gắng, thời gian qua cũng đã tiếp thu được chút kiến thức rồi".
Trần Phàm làm sao có thể nói mình đã trở thành một đan sư, mới được có bao lâu chứ? Còn chưa tới một năm. Tất cả đều nhờ vào hệ thống giả lập kia. Nếu mà nói ra e rằng nhị tỷ có thể bị dọa cho hôn mê bất tỉnh.
"Ừm. Đệ cố gắng học tập cho tốt, mấy tháng nay chắc đệ đi tới chỗ cao nhân kia học luyện đan hả?".
Trần Thu Nguyệt gật đầu hài lòng, đệ đệ có tiến triển khiến nàng cũng cảm thấy vui lây.
"Đệ biết rồi".
"Ngươi xem số đan dược này có chất lượng thế nào, giá cả bao nhiêu?".
"Tráng Thể Đan?".
Hà chấp sự chỉ cần nhìn là nhận ra được ngay, hai mắt của hắn sáng ngời, nhận lấy đan dược bắt đầu xem xét cẩn thận.
"Tráng Thể Đan có tác dụng tăng cường lực lượng rất tốt đối với người có tu vi từ luyện thể đến hư khí, mặc dù chỉ là đan dược sơ cấp nhưng lại được không ít tu luyện giả ưa chuộng. Trình độ luyện chế mấy viên Tráng Thể Đan này đã đạt đến thượng đẳng, chất lượng rất tốt, hoàn toàn có thể so sánh với đan dược cùng loại do thương hội chúng ta buôn bán. Trần công tử, tại hạ mạn phép xin hỏi, đan dược này là do vị đan sư nào luyện chế ra vậy?".
Hà chấp sự đương nhiên sẽ không tin việc một người trẻ tuổi như vậy lại có thể là một luyện đan sư. Đúng như lời hắn vừa nói, Tráng Thể Đan tuy chỉ là đan dược sơ cấp nhưng tại những nơi như thành Vân Long lại bán được rất chạy. Đơn giản vì cư dân ở đây người có tu vi luyện thể chiếm số lượng đông đảo nhất, sau đó mới đến hư khí, chân khí thì chẳng được bao nhiêu người, mà Tráng Thể Đan chỉ có tác dụng tốt nhất với tu vi luyện thể và hư khí mà thôi.
"Ta có nhất thiết phải trả lời không?".
Trần Phàm lạnh lùng hỏi lại.
"Tất nhiên là không rồi, tại hạ chỉ tò mò mà thôi. Nếu công tử không muốn nói ta đây làm sao dám ép buộc. Như vậy đi, Tráng Thể Đan này có chất lượng ngang với Minh Bảo Lâu chúng ta, cho nên ta lấy đúng giá thu mua của cửa hàng là 500 lượng bạc một viên, Trần công tử thấy thế nào?".
"Được".
Trần Phàm gật đầu đồng ý, giá như vậy là cao rồi. Bỏ ra có 100 lượng bạc mua dược liệu về luyện chế, khi tạo ra thành phẩm bán đi lời lãi thu được gấp năm lần, có thể thấy cái nghề đan sư này hốt bạc như thế nào. Sau đó hắn cũng không quên nói với Hà chấp sự:
"À phải, cửa hàng có thể giữ bí mật chuyện hôm nay ta bán đan được không? Đây là chuyện cá nhân của ta, hiện tại chưa muốn ai khác biết. Ta thấy Minh Bảo Lâu uy tín không tồi nên mới tới đây để làm ăn, nếu như sau này nghe thấy lời đồn nào về chuyện hôm nay thì ta tuyệt đối sẽ không bước vào đây này một lần nào nữa".
"Ha ha. Trần công tử yên tâm! Minh Bảo Lâu chúng ta làm ăn bao nhiêu năm rồi, sao lại không biết quy củ? Cho dù người không nói ra yêu cầu này thì chúng ta vẫn sẽ giữ bí mật. Thông tin của khách hàng làm sao chúng ta có thể tùy tiện tiết lộ được? Nhất là đối với người như công tử".
Hà chấp sự cười cười, hắn nói không sai. Minh Bảo Lâu là cửa hàng làm ăn lớn, có tổng bộ ở vương thành, trải qua kinh doanh vô số năm, uy tín đã được minh chứng rõ rệt. Kể cả là hàng hóa phi nghĩa thì cửa hàng bọn họ cũng có thể tiếp nhận mà không vấn đề gì. Cái họ quan tâm chỉ là làm sao để cửa hàng đạt được lợi nhuận tốt nhất. Huống hồ, người có thể mang đan dược ra bán thân phận không thể xem thường, Minh Bảo Lâu đắc tội với khách nhân như vậy thì được lợi ích gì?.
"Tốt! Ta cũng tin tưởng cửa hàng sẽ không làm chuyện như vậy".
Trần Phàm tuy miệng nói thế nhưng hắn làm sao tin tưởng hoàn toàn, chỉ cần có đủ ích lợi thì việc gì con người ta cũng có thể làm ra. Nhưng hiện tại hắn chưa cần để tâm quá, chỉ là đan dược sơ cấp mà thôi, cũng không thể gây nên oanh động lớn gì. Nếu về sau luyện chế ra đan dược cao cấp hơn nhất định phải che dấu thân phận cho thật tốt. Một kẻ thân cô thế cô như hắn mà để cho người khác biết mình là một đan sư, lại còn là đan sư có tỷ lệ thành đan hoàn mỹ, chắc chắn sẽ bị không biết bao nhiêu thế lực lớn nhắm tới, chuyện này chẳng hề hay ho chút nào.
Sau khi đưa cho Trần Phàm ngân phiếu 4500 lượng, Hà chấp sự lại nói:
"Công tử, nếu người còn có đan dược muốn bán xin mới cứ đến đây, cửa hàng chúng ta luôn đưa ra giá tốt nhất với từng loại đan dược, nếu như có số lượng lớn chúng ta sẽ thu mua với giá cao hơn bình thường".
"Được, có thể lần sau ta lại đến".
Trần Phàm tiếp tục mua thêm 80 phần dược liệu luyện chế Tráng Thể Đan và 20 phần dược liệu Long Hổ Cường Thân Đan, tất cả hết 16 ngàn lượng bạc, sau đó mới ra về.
Số dược liệu này vậy là đủ cho hắn luyện chế trong một tháng, mà sức của hắn cũng chỉ có thể làm đến mức đó. Tráng Thể Đan nếu không ăn không ngủ thì một ngày cũng chỉ luyện chế được sáu viên, mà Long Hổ Cường Thân Đan một ngày chỉ được hai viên mà thôi. Huống hồ đây đâu phải không gian giả lập, làm gì có chuyện không ăn không ngủ mà làm được, hắn đương nhiên vẫn cần phải nghỉ ngơi.
Tối đến, Trần Phàm lại tới sơn động ở sau núi, tiếp tục luyện chế đan dược.
Một buổi sáng tinh mơ, Trần Phàm trở về của phòng mình, ngả lưng ra giường, trong đầu còn đọng lại chút suy nghĩ vẩn vơ.
Với ý lực của ta, tối đa chỉ có thể luyện chế liên tục ba ngày ba đêm không ngừng nghỉ, sau đó phải tĩnh dưỡng nguyên một ngày mới có thể hồi phục hoàn toàn, tiếp tục luyện chế. Giá như có được một loại đan dược có tác dụng tăng cường hoặc bổ sung ý lực thì tốt biết bao.
Tuy nhiên đây chỉ là suy nghĩ mà thôi. Đan dược có tác dụng đối với ý lực là khái niệm gì? Cho dù bất kỳ tu sĩ ở cảnh giới nào cũng đều cần dùng đến, cung không bao giờ đủ cầu, không những thuộc loại hiếm có khó tìm mà để luyện chế ra được cũng phức tạp vô cùng, đây thuộc về loại đan dược cao cấp. Bên trong hệ thống tất nhiên có đan phương nhưng số năng lượng cần để khai mở khiến Trần Phàm choáng váng đầu óc. Hiện tại chưa thể tính đến mấy thứ xa vời này được, hắn muốn bắt đầu với những cái đơn giản trước.
Ý lực là loại lực lượng thần bí nhất trên đời, vô hình mà hiện hữu. Cho dù bất kỳ cao thủ, cường giả nào cũng đều khao khát đề thăng loại lực lượng này lên, tu vi càng cao thâm sẽ càng cảm thấy lực lượng này đáng sợ tới mức nào. Có thể giết người trong vô hình, công kích trực tiếp vào linh hồn địch nhân...Ý lực đủ mạnh có thể nắm được vạn vật trong tay, vươn tới những điều không thể với, làm được những thứ không thể làm.
...
Thời gian thấm thoắt lại qua, chớp mắt cái đã tới gần một tháng, cũng đã sắp sửa đến ngày đại chiêu sinh với quy mô trên toàn bộ năm đại vương triều.
Sáng sớm hôm nay, Trần Phàm cũng đã luyện chế thành công lô đan dược cuối cùng, giờ trong người hắn đang có 100 viên đan dược, nếu đem bán sẽ kiếm được tám vạn lượng bạc, số tài phú này không phải là nhỏ. Con đường về sau của hắn coi như không phải lo vấn đề về tiền nữa.
Vừa mới nghỉ ngơi được một lát, đột nhiên có người đến gõ cửa, tiếng nói nhỏ nhẹ vang lên:
"Trần Phàm, đệ có trong đó không?".
Người tới là Trần Thu Nguyệt, thời gian qua nàng cũng tu luyện vô cùng chăm chỉ, tu vi đã đột phá lên hư khí cảnh hậu kỳ. Tuy hy vọng trong lòng chẳng có bao nhiêu nhưng nàng vẫn muốn nỗ lực cố gắng để không mang theo chút tiếc nuối nào cả, dù sao bản thân cũng đã làm hết sức.
"Nguyệt tỷ".
Trần Phàm nghe giọng đã nhận ra ngay, hắn đứng dậy đi ra mở cửa, một thân ảnh xinh đẹp bước vào phòng. Sau khi Trần Thu Nguyệt ngồi xuống ghế, hắn lại hỏi:
"Sao tỷ lại tới đây?".
"Phàm đệ, còn hai ngày nữa là tới hội tỷ võ chiêu sinh của Vạn Linh Tông rồi, đệ có chuẩn bị gì không?".
"Đệ sao? Cũng không có hứng thú lắm. Đơn giản vì đệ cảm thấy thực lực chưa đủ, cho nên đâu cần chuẩn bị cái gì".
Trần Thu Nguyệt nghe vậy chỉ thở dài một hơi, nói:
"Tuy ta không biết bây giờ tu vi của đệ thế nào, nhưng nhất định phải cao hơn ta, đệ cần gì khiêm tốn như vậy?".
"Không lẽ hôm nay tỷ tới đây chỉ để nói với ta chuyện này sao?".
"Nói thật với đệ, hôm nay ta tới là để nói lời xin lỗi, mấy lần trước ta có đến nhưng mà không thấy đệ trong đình viện".
"Hả? Nhị tỷ đang nói linh tinh gì vậy? Tỷ đâu có làm gì có lỗi với ta. Hơn nữa, ta còn phải cám ơn tỷ mới đúng, nếu không có nhị tỷ cho vay tiền ta làm sao tiến bộ nhanh như vậy được".
Trần Phàm ngơ ngác không hiểu.
"Đệ không hiểu đâu, là gia tộc có lỗi với đệ, cho nên ta đây cũng có một phần trách nhiệm. Đệ biết không? Lần chiêu sinh này gia tộc không có ghi tên đệ vào danh sách tham gia thi đấu".
Trần Thu Nguyệt lắc đầu nói.
"Danh sách tham gia thi đấu?".
"Đúng vậy, bất kể gia tộc nào muốn cho con em tham gia lễ chiêu sinh, đều phải nộp lên một danh sách cho giám khảo tới kiểm tra, giám khảo này là người của Vạn Linh Tông. Chỉ có ai ở trong danh sách mới được phép tham gia cuộc tỷ võ chiêu sinh lần này. Thực lực của đệ như vậy mà cha ta lại không hề ghi tên trong danh sách, ta thật cảm thấy bất công dùm cho đệ, nhưng đáng tiếc không thể lay chuyển ý của phụ thân".
"Ha ha. Ta còn tưởng chuyện gì to tát, hóa ra là vậy. Cũng chỉ là một cái danh sách mà thôi. Không phải đệ đã vừa nói rồi sao? Đệ đâu có hứng thú với hội chiêu sinh lần này. Nhị tỷ đừng có tự trách mình nữa".
Trần Phàm cười lên thành tiếng, thấy cô nàng này vẻ mặt âu sầu, hắn còn tưởng nàng đã tiết lộ bí mật việc luyện đan của mình cho Trần gia rồi cơ, hóa ra chỉ là vì chuyện gia tộc không mình cho tham gia thi đấu.
"Trần Phàm, có phải đệ thất vọng về gia tộc lắm không?".
Trần Thu Nguyệt đột nhiên hỏi.
"Nếu như ta nói không thì chính là nói dối. Nhưng ta cũng nói thật với tỷ, ở đây ta vẫn thấy có một người đối xử với ta rất tốt, đó chính là nhị tỷ, khiến cho ta luôn cảm thấy ấm áp".
"Cảm ơn đệ!".
"Có gì mà phải cảm ơn. À đúng rồi, lần trước tỷ cho ta vay sáu vạn lượng bạc, lần này ta sẽ trả lại cho tỷ".
Trần Phàm nói xong liền lấy hẳn ra 26 vạn lượng đưa cho Trần Thu Nguyệt, tính cả số tiền túi trữ vật trước đó nàng tặng cho hắn.
"Đệ nếu còn coi ta là tỷ tỷ thì làm ơn cất đi, lẽ nào mấy lời vừa rồi đệ nói với ta đều là nói dối cả sao?".
"Cái này...Thôi được, đệ hiểu rồi. Nhưng phần ân tình kia của tỷ đệ nhất định sẽ ghi nhớ".
Trần Phàm suy nghĩ một lát rồi mỉm cười cất tiền đi, nhị tỷ đã nói như thế nếu hắn còn miễn cưỡng nữa thì hai người sẽ trở thành xa lạ rồi.
"Đã là người một nhà thì đệ không nên nói tới ân tình. À phải, việc học tập luyện đan của đệ dạo này thế nào, có tiến triển gì không?".
"Đệ vẫn đang cố gắng, thời gian qua cũng đã tiếp thu được chút kiến thức rồi".
Trần Phàm làm sao có thể nói mình đã trở thành một đan sư, mới được có bao lâu chứ? Còn chưa tới một năm. Tất cả đều nhờ vào hệ thống giả lập kia. Nếu mà nói ra e rằng nhị tỷ có thể bị dọa cho hôn mê bất tỉnh.
"Ừm. Đệ cố gắng học tập cho tốt, mấy tháng nay chắc đệ đi tới chỗ cao nhân kia học luyện đan hả?".
Trần Thu Nguyệt gật đầu hài lòng, đệ đệ có tiến triển khiến nàng cũng cảm thấy vui lây.
"Đệ biết rồi".
Danh sách chương