Liên minh, vì gì mà liên minh? Chỉ vì hai thứ: lợi ích và kẻ thù chung.

Nhưng điều đầu tiên, và cũng là quan trọng nhất, chính là Lợi Ích.

Hai chữ Lợi Ích. Nó có thể để cho mọi người điên cuồng.

Hai chữ Lợi Ích, bao hàm rất nhiều thứ. Nó không đơn giản chỉ là tài sản, tiền bạc. Mà thậm chí là cả người thân, gia đình, vợ con.

Lợi Ích vĩnh hằng. Chỉ cần có đủ lợi ích, thì kẻ thù cũng có thể trở thành bạn bè.

Nên cho dù thắng bại chưa rõ, những người ở đây trước hết đều phải nghĩ đến lợi ích của mình, của gia tộc. Không vì lợi ích, bọn họ đã không xuất hiện ở đây. Chỉ nhờ có lợi ích gắn kết, họ mới có thể hợp tác với nhau.

Triệu Thịnh trầm mặc một chút, rồi nói:
  • Việc này cần bàn bạc kỹ hơn. Để ngày mai rồi thống nhất chuyện thành lập liên minh đi.
  • Được, ta cũng có ý này.
Mọi người nhao nhao đồng ý. Bàn bạc kỹ, là bàn bạc với những nhân vật quan trọng trong gia tộc, chứ không phải bọn họ bàn bạc với nhau. Chuyện này cần được nhiều người đồng ý, thì việc thành lập liên minh mới xong được. Không thể chỉ vì một ít tổn thất, một câu nói mà lại thành lập liên minh một cách vội vàng như thế được.

Doanh Nghiêm cũng gật đầu đồng ý. Chi tiết về lợi ích, hắn cần hỏi ý kiến của Doanh Thịnh - gia chủ Doanh gia, đồng thời cũng là Bang Chủ của Bang Hội Hoàng Tần.

Ý định thành lập liên minh được manh nha đốt lên. Nhưng đâu phải dễ dàng gì mà thành lập được. Vì lợi ích mà thành lập liên minh, cũng vì lợi ích mà phải kéo dài thời gian thành lập liên minh.

Vẫn là hai chữ: Lợi ích.

...................

Không ngoài dự đoán của Farengar von Chopin, hai chiến trường Rừng Villiant và Thị Trấn Markham, chiến thắng ngày đầu tiên đều thuộc về Thị Trấn Markham.

Mặc dù ngày đầu tiên chỉ là thăm dò thực lực song phương. Nhưng việc Thị Trấn Markham không tổn thất một binh một tốt, còn bên Hoa Bắc Đế Quốc tổn thất một trăm hai mươi nghìn trên tổng số một triệu rưỡi người. Cách biệt cũng không hề nhỏ.

............

Thăm dò, chỉ là ý định của Hoa Bắc Đế Quốc. Còn Tony Gelatin, hắn không hề có ý định thăm dò. Hắn vẫn nhớ rõ sự kiện Vương Quốc Đại Chiến.

Ngay trong ngày đầu tiên, kế sách phản dạ tập của Trần Văn Lâm đã diệt hàng triệu binh sĩ Vương Quốc Thrink. Các ngươi muốn thăm dò, nhưng ta không muốn. Đã chiến tranh, thì cần xem thử phải trả giá bao nhiêu.

Đêm tối.

Một mặt trăng tròn, thì có lẽ sẽ rất sáng, rất dễ nhìn.

Nhưng nhiều mặt trăng, ánh sáng kỳ ảo, làm cho ban đêm tại Yriel thế giới càng thêm thần bí.
  • Bọc chân ngựa lại, toàn bộ Trọng Kỵ Binh, hành động.
Để dạ tập thành công, cần nhiều điều kiện. Nhưng quan trọng nhất, chính là sự bất ngờ.

Bất ngờ có hay không thì không biết, nhưng tình báo thì Tony Gelatin hoàn toàn trên cơ Bang Hội Hiên Viên. Nhờ có Ám Vệ, hắn biết rõ ràng vị trí đóng quân thế nào, phân bố binh lực ra sao,....

Đánh trận, mà không có tình báo, thì chả khác gì kẻ mù.

Đó cũng là lý do tại sao Tony Gelatin dám tự tin dẫn bảy nghìn Trọng Kỵ Binh và Hắc Giáp Binh ra đối đầu với hai trăm nghìn binh sĩ của Bang Hội Hiên Viên.

Mượn nhờ đêm tối, lại mặc giáp đen. Thành ra, hai nghìn Trọng Kỵ Binh như bầy u linh nhẹ nhàng di chuyển, tiến về doanh trại đóng quân của Bang Hội Hiên Viên.

Ngựa là loài vật cực kỳ thông minh, chúng như hiểu tình hình hiện tại, nên bước chân rất nhẹ nhàng, đồng thời cũng không hí vang.

Khi chỉ còn hai trăm mét nữa là đến khu vực Pháp Sư của Bang Hội Hiên Viên, Tony Gelatin nâng cao thanh thiết kích, nhẹ giọng ra lệnh:
  • Tấn công, nhắm vào Pháp Sư. Mười lăm phút sau rút, bất kể tình hình.
  • Tuân lệnh!
........

Công Tôn Chiến đang ngồi nghiên cứu địa hình, hắn không phải bao cỏ như đám người kia, nên hôm nay chỉ phái đi năm nghìn Cuồng Chiến Sĩ thử sức thôi. Hắn biết rõ, không có tình báo, muốn thắng rất khó. Không thể vội vàng tấn công được.

Bỗng nhiên, tiếng chém giết vang lên.

Tiếng "Địch tập, địch tập" liên tục xuất hiện.

Công Tôn Chiến sắc mặt đại biến, vội vàng chạy về chỗ những tiếng hô giết vang lên.

Khi chạy ra ngoài, hắn mới thở phào, chỉ là quân địch quấy rối mà thôi. Một trăm Thiết Giáp Kỵ Binh kia mặc dù rất mạnh, nhưng cũng chẳng thể làm được gì, nhất là đối phương lại tấn công vào vị trí của Cuồng Chiến Sĩ. Với lại đối phương chơi kiểu mèo vờn, không tấn

Công Tôn Chiến tức giận nói:
  • Nhanh chóng bao vây, tiêu diệt đám ruồi đó đi.
Khi những Người Chơi chức nghiệp cận chiến tiến về khu vực bị Trọng Kỵ Binh quấy rối, bỗng nhiên tiếng ngựa chạy từ phía sau dồn dập vang lên.
  • Giết.
Tony Gelatin dẫn theo một nghìn chín trăm Trọng Kỵ Binh xộc thẳng vào nơi đóng quân của Pháp Sư. Những đội còn lại, đã bị một trăm Trọng Kỵ Binh kia thu hút. Hơn hai mươi nghìn Pháp Sư đứng bơ vơ, không có bảo hộ, dễ dàng bị Tony Gelatin và Trọng Kỵ Binh theo sau xé toạc ra.

Như Trần Văn Lâm nói, chiến thuật du kích, là đánh vào điểm yếu nhưng quan trọng của đối phương. Nếu không có, thì hãy làm cho quân địch tạo ra điểm yếu đó.

Lúc trước, doanh trại quân đội của Bang Hội Hiên Viên cũng rất nghiêm ngặt, chức nghiệp cận chiến bên ngoài, Cung Thủ và Pháp Sư thì ở giữa.

Kế hoạch của Tony Gelatin rất đơn giản, để một đám quân nhỏ thu hút sự chú ý của những Người Chơi có chức nghiệp cận chiến kia. Bản thân hắn thì sẽ chọn lúc thích hợp, tấn công vào doanh trại của Pháp Sư.
  • Giết!
Phốc phốc phốc.

Người Chơi Pháp Sư của Bang Hội Hiên Viên như những tấm màng mỏng, bị Trọng Kỵ Binh đâm thủng trong chốc lát.

Mặc dù có số lượng gấp mười lần, nhưng Pháp Sư không hề có chút sức chống cự nào. Mỗi một lần trường thương đâm ra, là một Pháp Sư mất mạng.

Công Tôn Chiến thế nào còn không biết mình bị mặc bẫy, gầm lên giận dữ:
  • Kiếm Sĩ, mau lập tức trở lại, bảo vệ Pháp Sư.
..................
  • Hina, muộn thế này, nàng tìm ta có chuyện gì thế?
Trần Văn Lâm ngồi tại thư phòng, nhìn thấy Hina Janet đến, trong lòng có chút nghi hoặc hỏi.

Giữa đêm thế này, tìm đến ta, có chút không ổn a. Có nên đồng ý không a.

Trong lúc nhất thời, vô số suy nghĩ chạy qua đầu Trần Văn Lâm. Đêm hôm khuya khoắt, một thân một mình đến tìm hắn. Muốn hắn không suy nghĩ lung tung cũng khó.

Nhưng không như Trần Văn Lâm trông mong, Hina Janet nghiêm túc nói:
  • Lãnh Chúa, việc ngài giao, em đã điều tra hoàn tất.
Trần Văn Lâm có chút thất vọng, không suy nghĩ được gì, đầu đầy hỏi chấm, mơ hồ nói:
  • Việc gì?
Hina Janet cũng cảm nhận được chút gì đó, vòng ra sau lưng Trần Văn Lâm, dùng hai bàn tay mềm mại khẽ xoa huyệt thái dương của hắn, rồi mỉm cười nói:
  • Việc của công chúa Summer Tiber.
Nghe đến đây, Trần Văn Lâm liền tỉnh ngộ, nhưng mà vẫn nhắm mắt hưởng thụ Hina Janet phục vụ.
  • Công Chúa Summer Tiber thật sự là không có vấn đề gì, nàng đến Thị Trấn Markham, hẳn là vì nương nhờ.
Trần Văn Lâm nghi hoặc hỏi:
  • Nương nhờ gì?
  • Công Chúa Summer Tiber mặc dù là công chúa xinh đẹp nhất Vương Quốc Thrink, nhưng lại không được chào đón lắm.
  • Nàng cũng xinh đẹp không kém nàng ấy đâu.
Hina Janet cười khẽ:
  • Ngài làm em thật ngại. Ừm, công chúa Summer Tiber là do một nữ nhân thuộc Vương Quốc Syth, đến làm phi tử của Quốc Vương Thrink sinh ra.
  • Vương Quốc Syth.
Trần Văn Lâm không khỏi có chút trầm ngâm, Vương Quốc Syth nằm ở phía đông bắc Vương Quốc White Wing, có vùng biên giới giáp cả hai Vương Quốc Thrink và Vương Quốc White Wing.

Khoảng mười năm trở về trước, Vương Quốc Syth và Vương Quốc Anolas đều nằm ở phe trung lập. Nhưng mười năm gần đây, Vương Quốc Syth đã ngả sang phía Vương Quốc White Wing, đồng thời lựa chọn ủng hộ hội Guardian.

Hina Janet có mẹ là người của Vương Quốc Syth, không được Vương Quốc Thrink chào đón là điều hiển nhiên.
  • Còn có gì nữa?
Hina Janet tiếp tục:
  • Mẹ của công chúa Summer Tiber đã mất khá lâu rồi, thế lực chống lưng cho bà ấy tại Vương Quốc Syth cũng bị người khác dùng cớ tiêu diệt. Hiện tại những người còn sống của thế lực đó đang trốn ngay tại Vương Quốc White Wing. Công chúa Summer Tiber muốn đến đây, hẳn là vì nương nhờ, đồng thời cũng vì những người kia.
Kỹ càng hơn, gia tộc của mẹ công chúa Summer Tiber bị người dùng chính cái cớ, bà ấy là thiếp của Quốc Vương Thrink, để liên hợp cũng những thế lực khác tiêu diệt.

Gia tộc đó thất bại, liền chọn chạy sang Vương Quốc White Wing để giữ mạng.

Những gia tộc kia cũng chỉ là gia tộc, không đủ năng lực tác động lên Quốc Vương Florentino Septim bắt giữ, đuổi gia tộc của mẹ công chúa Summer Tiber ra ngoài được.

Trần Văn Lâm biết rõ những điều này, không khỏi có chút thương cảm cho Summer Tiber. Cô nàng này tỏ ra điêu ngoa, kiêu ngạo cũng chỉ vì muốn tạo ra một lớp vỏ mạnh mẽ cho bản thân mà thôi. Nàng không muốn bị người thương hại, nhất là hắn.

Trần Văn Lâm trầm ngâm một chút, rồi nói:
  • Được rồi, việc này đến đây thôi, không cần điều tra nữa.
Như Quốc Vương Florentino Septim nói, Summer Tiber đến tìm hắn nương tựa đúng là có mục đích cá nhân, nhưng không hề xấu, không có gì phải khắt khe cả.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện