Tony Gelatin chủ động mang theo bảy nghìn binh sĩ tinh nhuệ nhất Thị Trấn Markham, cũng không suy nghĩ nhiều về cái gọi là sĩ khí. Chỉ là tính cách của hắn, không thích hợp cho việc thủ thành.
Đồng thời, Trọng Kỵ Binh và Hắc Giáp Binh thủ thành, hoàn toàn là phí phạm tài năng. Nên sau khi Tony Gelatin và Alisia Garnett trải qua bàn bạc, đi đến quyết định: Trọng Kỵ Binh và Hắc Giáp Binh sẽ làm một đội quân tự do ở bên ngoài, thực hiện chiến thuật đánh du kích.
Sau trận đánh hạ Ải Zare vừa rồi, Tony Gelatin cực kỳ ưa thích kiểu chiến tranh du kích của Trần Văn Lâm. Ngay khi được, hắn liền muốn tự mình áp dụng những gì đã học được từ Lãnh Chúa.
.............
Bang Hội Hiên Viên, lần này có thể nói là thế lực chuẩn bị đầy đủ, và binh lực dồi dào nhất trong các thế lực thuộc Liên Minh Hoa Bắc, mang quân tiến về phía bắc. Tất nhiên loại trừ quân đội Bang Hội Viêm Hoàng do Gia Cát Thanh Vân dẫn đầu, đội quân này hoạt động hoàn toàn bí mật, kể cả Liên Minh Hoa Bắc cũng không biết rằng, Gia Cát Thanh Vân đã dẫn năm trăm nghìn binh sĩ đến đây.
Nên có thể nói, tổng lượng binh sĩ của Liên Minh Hoa Bắc là hai triệu người, gấp năm lần Thị Trấn Markham.
Công Tôn Hạ và Công Tôn Chiến là hai người lãnh đạo đội quân của Bang Hội Hiên Viên. Ban đầu, hai người dẫn theo khoảng bốn trăm nghìn binh sĩ, nhưng khi đến đây thì chỉ còn hai trăm nghìn người. Có thể nói là thiệt hại nặng.
Mục tiêu của hai anh em nhà Công Tôn là Thị Trấn Markham. Thậm chí, dựa vào việc binh sĩ vượt trội so với những Bang Hội khác, Công Tôn Hạ đã uy hiếp những Bang Hội kia không được phép tấn công vào chỗ mà bọn hắn chọn.
Hai trăm nghìn binh sĩ, đầy đủ để bọn hắn tự tin.
Công Tôn Hạ trầm giọng hỏi:
Thậm chí hai đội Ảnh Vệ và Long Tổ cũng tổn thất nặng nề trong đợt càn quét này.
Những Người Chơi kia khó mà so với Ảnh Vệ và Long Tổ được, nên muốn tìm được tình báo cũng khó khắn.
Doanh trại của Bang Hội Hiên Viên chỉ cách tường thành khoảng hai Kilomet, chỉ cần đi một chút là tới.
.............
Trường Cung Binh đều được tranh bị giáp nhẹ, kiếm hai lưỡi và vũ khí lợi hại nhất, chính là một cây cung dài, đòi hỏi lực kéo của cánh tay rất lớn. Nhưng đồng thời, sử dụng loại cung dài này có thể bắn được mũi tên đi rất xa, có thể lên đến ba trăm mét.
Ba trăm mét, đã có thể so với súng hiện đại.
.............
Tony Gelatin cùng đội quân dừng chân tại một vách đá cách doanh trại quân đội Bang Hội Hiên Viên không quá ba Kilomet. Vì chiến lược rời khỏi tường thành cần có sự cơ động khi tấn công, hoặc rút lui, nên Hắc Giáp Binh lần này đã trở thành Kỵ Binh. Thật sự mà nói, ngoại trừ bộ giáp có khác đôi chút, và không sử dụng vũ khí tầm xa như lao ném tay, cung bắn tên của Trọng Kỵ Binh, mà dùng nỏ, thì Hắc Giáp Binh nhìn rất giống Trọng Kỵ Binh.
Cả hai cùng mặc giáp nặng màu đen, trường thương dài bốn đến sáu mét, khiên tròn, kiếm hai lưỡi.
Tony Gelatin nhìn về hướng doanh trại quân đội Bang Hội Hiên Viên rồi ra lệnh:
...........
Oanh.
Những chiến Máy Bắn Đá, Bệ Phóng Lao,... được những Người Chơi của Bang Hội Shadow liên tục bắn ra, hạ gục vô số Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc.
Cũng may đều là Người Chơi, nên khi chết, sẽ không để lại cảnh tượng kinh khủng lắm. Chứ bị đá đè nát bét, hoặc bị những mũi tên to không khác gì những cây lao đâm xuyên qua người, hình ảnh thật sự rất ám ảnh. Người Chơi không phải là Dân Bản Địa, từ khi Thần xuất hiện, chiến tranh ngừng, những cảnh tượng máu me này chỉ có thể nhìn trên phim mà thôi.
Từng tốp từng tốp Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc điên cuồng tràn lên. Một triệu ba trăm nghìn người, không phải là số ít. Một triệu ba trăm nghìn con ong đã thấy nhiều, chứ đừng nói đến là Người.
Nhưng cho dù điên cuồng thế nào, Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc rất khó vượt qua phòng tuyến hỏa lực của Bang Hội Shadow. Dưới sự giúp sức của hàng chục nghìn cỗ máy vũ khí thủ thành, có thể nói là chiến đấu nghiên hết về phía một bên. Tàn sát, là từ chính xác nhất để hình dung.
Nhìn sơ qua, rất giống những trò chơi chiến thuật Tower Defense. Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc là quái vật tràn lên, bị những binh sĩ trên tường thành tiêu diệt không thương tiếc.
Mưa tên, mưa đá, mưa lao,.......
May mắn có một vài ai đó vượt qua được phòng tuyến hỏa lực, thì ngay lập tức bị Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ ập tới chà đạp. Vô cùng thảm để hình dung.
Những người lãnh đạo của mấy thế lực kia tức đến nổ đom đóm mắt. Họ đến đây với tham vọng cao ngất, với ý nghĩ sẽ gặm được một miếng bánh thơm ngon, từ đó đổi đời.
Nhưng sự thật tàn nhẫn, tiêu hao gần một trăm nghìn binh sĩ, đến cả chân của bác tường thành kia còn chưa tới, như vậy thì đòi chiếm cái gì.
...........
Chính vì thế, hắn đã kêu gọi tất cả những người làm chủ của những Bang Hội còn lại đến gặp mặt.
Không tính Công Tôn Hạ và Công Tôn Chiến đang tấn công khu vực Thị Trấn Markham, thì ở đây có tổng cộng mười hai người.
Doanh Nghiêm sắc mặt cực kỳ khó coi, cũng không biết mấy Bang Hội kia cử người đến đây là để chiếm Thị Trấn Markham, hay chỉ là thăm dò. Nhưng nếu là trường hợp thứ nhất, thì đám người này quá ô hợp rồi, đánh thắng được? Cũng tài đó.
Doanh Nghiêm ho khan một cái, ra hiệu mọi người im lặng để cho mình nói.
Họ Doanh, vẫn rất có quyền uy, những người kia đang ồn ào như đàn vịt cũng vội vàng dừng lại, cùng nhìn về phía Doanh Nghiêm.
Doanh Nghiêm trầm giọng nói:
Triệu Thịnh, một người thuộc gia tộc họ Triệu, một trong Ngũ Đại Gia Tộc của Hoa Bắc Đế Quốc.
Tại Hoa Bắc Đế Quốc, ba gia tộc lớn nhất là Lưu - Công Tôn - Doanh. Rồi đến Ngũ Đại Gia Tộc: Triệu - Lý - Dương - Chu - Hạng.
Triệu Thịnh hai mắt xoay chuyển một tí, rồi nói:
Nhưng những người còn lại cũng rất quan tâm vấn đề này.
Doanh Nghiêm đành phải nói:
Đồng thời, Trọng Kỵ Binh và Hắc Giáp Binh thủ thành, hoàn toàn là phí phạm tài năng. Nên sau khi Tony Gelatin và Alisia Garnett trải qua bàn bạc, đi đến quyết định: Trọng Kỵ Binh và Hắc Giáp Binh sẽ làm một đội quân tự do ở bên ngoài, thực hiện chiến thuật đánh du kích.
Sau trận đánh hạ Ải Zare vừa rồi, Tony Gelatin cực kỳ ưa thích kiểu chiến tranh du kích của Trần Văn Lâm. Ngay khi được, hắn liền muốn tự mình áp dụng những gì đã học được từ Lãnh Chúa.
.............
Bang Hội Hiên Viên, lần này có thể nói là thế lực chuẩn bị đầy đủ, và binh lực dồi dào nhất trong các thế lực thuộc Liên Minh Hoa Bắc, mang quân tiến về phía bắc. Tất nhiên loại trừ quân đội Bang Hội Viêm Hoàng do Gia Cát Thanh Vân dẫn đầu, đội quân này hoạt động hoàn toàn bí mật, kể cả Liên Minh Hoa Bắc cũng không biết rằng, Gia Cát Thanh Vân đã dẫn năm trăm nghìn binh sĩ đến đây.
Nên có thể nói, tổng lượng binh sĩ của Liên Minh Hoa Bắc là hai triệu người, gấp năm lần Thị Trấn Markham.
Công Tôn Hạ và Công Tôn Chiến là hai người lãnh đạo đội quân của Bang Hội Hiên Viên. Ban đầu, hai người dẫn theo khoảng bốn trăm nghìn binh sĩ, nhưng khi đến đây thì chỉ còn hai trăm nghìn người. Có thể nói là thiệt hại nặng.
Mục tiêu của hai anh em nhà Công Tôn là Thị Trấn Markham. Thậm chí, dựa vào việc binh sĩ vượt trội so với những Bang Hội khác, Công Tôn Hạ đã uy hiếp những Bang Hội kia không được phép tấn công vào chỗ mà bọn hắn chọn.
Hai trăm nghìn binh sĩ, đầy đủ để bọn hắn tự tin.
- Nhị ca, tình báo hoàn toàn không có, chúng ta làm thế nào bây giờ?
Công Tôn Hạ trầm giọng hỏi:
- Tình báo không có? Không phải là đã cho rất nhiều Sát Thủ đi thăm dò sao?
- Đúng là đã phái rất nhiều, nhưng toàn bộ đều bị giết, hiện tại chúng ta không có chút gì thông tin về binh lực của Thị Trấn Markham.
- Lũ phế vật, tốn nhiều công sức đào tạo bọn chúng, cuối cùng chẳng có ích gì. Chuẩn bị năm nghìn Cuồng Chiến Sĩ đi trước thăm dò, xem thử binh lực quân địch thế nào.
- Vâng, đệ đi sắp xếp ngay đây.
Thậm chí hai đội Ảnh Vệ và Long Tổ cũng tổn thất nặng nề trong đợt càn quét này.
Những Người Chơi kia khó mà so với Ảnh Vệ và Long Tổ được, nên muốn tìm được tình báo cũng khó khắn.
Doanh trại của Bang Hội Hiên Viên chỉ cách tường thành khoảng hai Kilomet, chỉ cần đi một chút là tới.
.............
- Thống soái, quân địch tấn công.
- Bao nhiêu người?
- Chỉ có năm nghìn Phủ Binh.
- Để Trường Cung Binh giết hết bọn chúng đi.
Trường Cung Binh đều được tranh bị giáp nhẹ, kiếm hai lưỡi và vũ khí lợi hại nhất, chính là một cây cung dài, đòi hỏi lực kéo của cánh tay rất lớn. Nhưng đồng thời, sử dụng loại cung dài này có thể bắn được mũi tên đi rất xa, có thể lên đến ba trăm mét.
Ba trăm mét, đã có thể so với súng hiện đại.
.............
Tony Gelatin cùng đội quân dừng chân tại một vách đá cách doanh trại quân đội Bang Hội Hiên Viên không quá ba Kilomet. Vì chiến lược rời khỏi tường thành cần có sự cơ động khi tấn công, hoặc rút lui, nên Hắc Giáp Binh lần này đã trở thành Kỵ Binh. Thật sự mà nói, ngoại trừ bộ giáp có khác đôi chút, và không sử dụng vũ khí tầm xa như lao ném tay, cung bắn tên của Trọng Kỵ Binh, mà dùng nỏ, thì Hắc Giáp Binh nhìn rất giống Trọng Kỵ Binh.
Cả hai cùng mặc giáp nặng màu đen, trường thương dài bốn đến sáu mét, khiên tròn, kiếm hai lưỡi.
Tony Gelatin nhìn về hướng doanh trại quân đội Bang Hội Hiên Viên rồi ra lệnh:
- Tản ra, một khi có trinh sát quân địch xuất hiện, giết. Hắc Giáp Binh, dựng trại. Tối nay, tập kích.
...........
- Bắn.
Oanh.
Những chiến Máy Bắn Đá, Bệ Phóng Lao,... được những Người Chơi của Bang Hội Shadow liên tục bắn ra, hạ gục vô số Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc.
Cũng may đều là Người Chơi, nên khi chết, sẽ không để lại cảnh tượng kinh khủng lắm. Chứ bị đá đè nát bét, hoặc bị những mũi tên to không khác gì những cây lao đâm xuyên qua người, hình ảnh thật sự rất ám ảnh. Người Chơi không phải là Dân Bản Địa, từ khi Thần xuất hiện, chiến tranh ngừng, những cảnh tượng máu me này chỉ có thể nhìn trên phim mà thôi.
Từng tốp từng tốp Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc điên cuồng tràn lên. Một triệu ba trăm nghìn người, không phải là số ít. Một triệu ba trăm nghìn con ong đã thấy nhiều, chứ đừng nói đến là Người.
Nhưng cho dù điên cuồng thế nào, Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc rất khó vượt qua phòng tuyến hỏa lực của Bang Hội Shadow. Dưới sự giúp sức của hàng chục nghìn cỗ máy vũ khí thủ thành, có thể nói là chiến đấu nghiên hết về phía một bên. Tàn sát, là từ chính xác nhất để hình dung.
Nhìn sơ qua, rất giống những trò chơi chiến thuật Tower Defense. Người Chơi Hoa Bắc Đế Quốc là quái vật tràn lên, bị những binh sĩ trên tường thành tiêu diệt không thương tiếc.
Mưa tên, mưa đá, mưa lao,.......
May mắn có một vài ai đó vượt qua được phòng tuyến hỏa lực, thì ngay lập tức bị Quang Minh Thánh Kỵ Sĩ ập tới chà đạp. Vô cùng thảm để hình dung.
Những người lãnh đạo của mấy thế lực kia tức đến nổ đom đóm mắt. Họ đến đây với tham vọng cao ngất, với ý nghĩ sẽ gặm được một miếng bánh thơm ngon, từ đó đổi đời.
Nhưng sự thật tàn nhẫn, tiêu hao gần một trăm nghìn binh sĩ, đến cả chân của bác tường thành kia còn chưa tới, như vậy thì đòi chiếm cái gì.
...........
- Các vị, thế này không ổn, trang bị của Thị Trấn Markham quá lợi hại, vũ khí thủ thành lại nhiều vô số kể. Chúng ta lúc này chả khác gì mang kiếm đi đánh nhau với súng cả.
Chính vì thế, hắn đã kêu gọi tất cả những người làm chủ của những Bang Hội còn lại đến gặp mặt.
Không tính Công Tôn Hạ và Công Tôn Chiến đang tấn công khu vực Thị Trấn Markham, thì ở đây có tổng cộng mười hai người.
- Doanh Nghiêm Thống Lĩnh, ngài có ý định thế nào?
- Đúng vậy, ta thấy thế này cũng không ổn, đừng nói đến giết địch, mới thấy mặt địch đã chết rồi. Còn đòi chiếm cái gì a.
- Đám Bang Hội Shadow chết tiệt, để ta về thuê thủy quân chửi bọn chúng. Dám xen vào việc của Hoa Bắc Đế Quốc chúng ta.
- Thôi đi, người ta ở Liên Bang, ông chửi được ích lợi gì không?
- Sướng mồm a.
Doanh Nghiêm sắc mặt cực kỳ khó coi, cũng không biết mấy Bang Hội kia cử người đến đây là để chiếm Thị Trấn Markham, hay chỉ là thăm dò. Nhưng nếu là trường hợp thứ nhất, thì đám người này quá ô hợp rồi, đánh thắng được? Cũng tài đó.
Doanh Nghiêm ho khan một cái, ra hiệu mọi người im lặng để cho mình nói.
Họ Doanh, vẫn rất có quyền uy, những người kia đang ồn ào như đàn vịt cũng vội vàng dừng lại, cùng nhìn về phía Doanh Nghiêm.
Doanh Nghiêm trầm giọng nói:
- Ta đề nghị thành lập liên minh, bầu ra Minh Chủ và ba Phó Minh Chủ. Mọi quyết định được đưa ra, cần sự đồng ý của ít nhất một vị Phó Minh Chủ cùng với Minh Chủ, hoặc ba vị Phó Minh Chủ.
Triệu Thịnh, một người thuộc gia tộc họ Triệu, một trong Ngũ Đại Gia Tộc của Hoa Bắc Đế Quốc.
Tại Hoa Bắc Đế Quốc, ba gia tộc lớn nhất là Lưu - Công Tôn - Doanh. Rồi đến Ngũ Đại Gia Tộc: Triệu - Lý - Dương - Chu - Hạng.
Triệu Thịnh hai mắt xoay chuyển một tí, rồi nói:
- Đề nghị của Doanh Nghiêm ta không có ý kiến. Nhưng, phân chia chiến lợi phẩm thế nào?
Nhưng những người còn lại cũng rất quan tâm vấn đề này.
Doanh Nghiêm đành phải nói:
- Phân chia theo tổn thất.
- Theo tổn thất? Ý thế nào?
- Tính tổng số binh sĩ thiệt hại trong trận chiến lần này, rồi xem chia ra theo thiệt hại của mỗi thế lực.
Danh sách chương