Dịch: Tâm Tro Ý Nguội
Theo chỉ lệnh chiến đấu của Lâm Duệ vang lên, 16900 tinh hạm đồng loạt nã pháo, nòng pháo bắn ra tia sáng u lam lạnh lùng, như thể cự thú há miệng phun ra tia sáng hủy diệt. Năng lượng chói sáng như mưa to trút xuống, vạch phá bầu trời, trong nháy mắt nhấc lên bão năng lượng nóng bỏng trên chiến trường, khí thế hủy thiên diệt địa.
Trong hạm đội cũng theo đó mà sôi trào, nhất là các tinh hạm thuộc tập đoàn Sâm Lâm và Quang Minh thánh giáo, trong các tinh hạm này đều bố trí phòng cầu khấn rộng rãi. Mái vòm phòng cầu khấn nạm ánh vàng chói như mặt trời, mạch năng lượng huyền ảo kín kẽ, 360 lăng tinh chiết xạ ra vầng sáng lưu ly, tia sáng xuyên qua vách tường kim loại điêu khắc đủ loại phù văn thần bí, đan dệt ra ánh sáng hoa mỹ muôn màu, tạo nên không gian trang nghiêm thần thánh cho nơi này.
Các vị tế tự mặc trang phục chỉnh tề, trước ngực đeo huy chương Quang Minh thánh giáo, biểu tình đầy trang trọng nghiêm túc. Mỗi người bọn họ gương mặt tràn đầy thành kính, sùng kính và kích động. Toàn bộ bọn họ quỳ hai gối chạm đất, trán chạm nhẹ vào boong tàu, hai tay đặt tỳ trước ngực, miệng khẽ ca giáo nghĩa Quang Minh thánh giáo, biểu lộ thành kính chân thành nhất của họ với Thần và Thánh Lôi Kiếp Hỏa.
Tinh thần của họ bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, họ cảm nhận được sức mạnh thần thánh trào dâng trong thân thể. Ấn ký của họ cộng minh cùng thánh hỏa, tản mát ra ánh sáng nhỏ bé, ngưng tụ lôi đình bạch kim. Những lôi đình này hóa thành năng lượng, như linh xà nhanh chóng trườn trên vách tinh hạm, rồi hội tụ với lá chắn lực trường mạnh mẽ bao bên ngoài tinh hạm. Ngoài đó, lôi đình lấp lánh, thánh quang huy hoàng, khí thế cuồn cuộn, cả hạm đội được bao phủ bởi một cỗ sức mạnh thần bí.
Cùng lúc đó, mấy vị cao tầng trong giáo gồm: hai vị phó giáo chủ Vạn Diễm Cư Sĩ và Vạn Lôi Nguyên Quân, cùng với “Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật, “Tài Quyết Thần Sứ” Trang Pháp Thiên… đang đứng bên cạnh cửa sổ boong tàu Huy Hoàng, nhìn ra chiến trường bên ngoài. Trong lòng bọn họ tràn ngập chấn động và sợ hãi thần phục đối với thần uy mạnh mẽ của Lâm Duệ, đồng thời cũng lo lắng về kết quả trận chiến này.
Vạn Diễm Cư Sĩ vẫn có chút bất mãn đối với việc Lâm Duệ cướp đoạt quyền hành của mình. Nhưng khi hắn thấy Lâm Duệ đứng trên đỉnh đầu Đại Nhật Kim Ô, quanh thân quấn quanh thánh lôi và kiếp hỏa, uy thế như Thần thì nhịn không được nuốt nước miếng sợ hãi.
- Là Thiên Vực Sâu!
Da đầu Vạn Diễm Cư Sĩ tê dại, hít một hơi thật sâu:
- Ta thật không ngờ Minh Vương lại là Thanh Tịnh Chi Chủ, chính là vị Vực Sâu thứ chín.
Trong lòng hắn không còn chút khinh thường nào đối với Lâm Duệ, chỉ còn lại kính sợ và kiêng kị thật sâu.
Vạn Diễm Cư Sĩ thầm nghĩ vị Thiên Vực Sâu - Lâm Duệ này cũng thật ẩn nhẫn, vị này hẳn là từ khi kế nhiệm Minh Vương đã nắm giữ pháp môn thanh tịnh nhưng một mực không hiển lộ, không hiện sơn không lộ thủy. Dưới tình huống không để lộ quá nhiều, vị này một mực chồng chất danh vọng trong giáo, nắm giữ sức mạnh khá lớn ở tổng đàn.
Mình và Vô Địch Pháp Vương đúng là bị đối phương đùa giỡn trong lòng bàn tay mà. Ví như việc tổng đàn đồng ý mua sắm chiến hạm, nhìn như là Minh Vương thỏa hiệp với Vô Địch Pháp Vương, nói là tương lai sẽ mua sắm thêm thiết bị dịch chuyển lượng tử nhưng thực chất là để chuẩn bị cho cuộc chiến hôm nay a! Từ đó có thể thấy vị Minh Vương này mưu lược sâu xa như nào.
Nhưng là…
- Đối diện là hai vị Thần, là Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu. Dù điện hạ là Thanh Tịnh Chi Chủ, chỉ sợ cũng không thắng được a. Đây khác với tranh đấu trong màn trời nhân tạo.
Ánh mắt Vạn Diễm Cư Sĩ tràn đầy lo âu, dù cho hắn có bất mãn trong lòng nhưng hắn biết trận thần chiến hôm nay sẽ ảnh hưởng tương lai Quang Minh thánh giáo. Hắn là Vạn Diễm, là phó giáo chủ, vận mệnh hắn gắn chặt với con thuyền Quang Minh thánh giáo!
Vạn Lôi Nguyên Quân thần sắc trầm trọng, nàng cảm ứng được khí tức mạnh mẽ từ Lâm Duệ làm nàng khó mà hít thở tự nhiên, cùng với sức mạnh của mấy triệu tế ti tụ hợp lại, ánh mắt lạnh lẽo nói:
- Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu quả thật không phải hạng người tầm thường nhưng hôm nay Minh Vương cũng có chuẩn bị mà đến. Mà hôm nay, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể chiến thôi!
Vị Minh Vương điện hạ này càng lúc càng giống Cứu Thế Chủ trong giáo điển Quang Minh thánh giáo, dùng thánh lôi bổ ra hắc ám, dùng kiếp hỏa tẩy luyện nhân thế, dùng quang minh chiếu rọi thế gian. Cho nên dù tình thế hôm nay hiểm ác như nào, nàng cũng nhất định phải kiên định tín ngưỡng bản thân, toàn lực theo Minh Vương chiến đấu, cho đến khi kỳ tích xuất hiện. Đây là tín ngưỡng nàng đã theo đuổi 200 năm! Quang minh đã sớm cắm rễ sâu trong linh hồn nàng!
Vạn Diễm Cư Sĩ nghe vậy thì khóe môi giần giật, thầm nghĩ chiến đấu trình độ này bọn họ có thể xen vào được sao? “Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật thì đăm chiêu nói:
- Quả đúng như lời Nguyên Quân nói! Tình thế hôm nay chỉ có thể đánh cược, quyết tử một lần. Nhưng ta rất kỳ quái, vì sao điện hạ phải quyết tâm tới đảo Hoàng Sơn, cứu Bắc Thịnh Giáo Khu chứ?
Hắn lập tức phát hiện những vị bên cạnh nhìn mình quái lạ, đành vội giải thích:
- Các vị đừng hiểu lầm! Bắc Thịnh Giáo Khu quả thật quan trọng với thánh giáo, đương nhiên vô cùng quan trọng. Đúng như Minh Vương từng nói, nếu Bắc Thịnh Giáo Khu bị phá hủy, căn cơ của giáo ta ở Nam Châu sẽ bị nhổ tận gốc, vô số tín đồ rơi vào cảnh nguy nan. Thậm chí tín ngưỡng của giáo ta cũng bị đả kích mạnh mẽ, thánh giáo không thể ngồi nhìn huynh đệ trong Bắc Thịnh Giáo Khu gặp nguy được, nhưng là…
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật hơi nhấn mạnh:
- Ta luôn có cảm giác Minh Vương rất coi trọng trận chiến đảo Hoàng Sơn này, cũng rất để ý đến nhiếp chính phó giáo chủ. Trận chiến này với hắn có ý nghĩa không tầm thường.
Trong cái nhìn của Tiêu Tinh Dật, Minh Vương điện hạ thực chất không cần mạo hiểm thân chinh, vị này đã là bán thần, đã khống chế một phần màn trời nhân tạo rồi. Giờ vị này cần nhất là thời gian, chỉ cần vị này đồng ý ẩn nhẫn, đưa nhục thân và nguyên thần lên cấp độ Vực Sâu, như vậy hắn chính là Thần thật sự, là Vực Sâu thứ chín thật sự, là quang minh trong giáo điển Quang Minh thánh giáo.
Đám người nghe vậy thì không khỏi rơi vào trầm tư. Trong mọi người ở đây, chỉ có phó pháp vương Hoàng Tuyền Quy – chính là dị thể của Hoàng Phủ Thanh, vừa hội họp hàng ngũ cao tầng vào mười phút trước thì tâm tình không chút gợn sóng. Hắn biết nguyên nhân, Lâm Duệ sở dĩ biết đây là cạm bẫy của dư đảng Đại Nhật Thiên Tôn nhưng vẫn liều lĩnh tiến vào, phần lớn là vì Vô Địch Pháp Vương là mẹ của Lâm Duệ! Ngoài ra, Lâm Duệ cũng không thể để tín ngưỡng của tín đồ bị dao động được. Hắn đang dựa vào ý chí của tín đồ, nhận thức của mấy tỉ người về hắn để chống cự Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm. Cho nên đối với Lâm Duệ, tín đồ Quang Minh thánh giáo càng nhiều càng tốt, nhận thức của họ về hắn càng mạnh càng tốt.
Lúc này, Thiên Hương Thần Sứ đột nhiên lên tiếng:
- Các vị có nhớ lời tiên đoán của Quang Minh Hiền Chủ đời trước đưa cho Ân Thiên Thu không?
Đám người nghe vậy thì tập trung nhìn Thiên Hương Thần Sứ, “Trấn Ma Thần Sứ” Phòng Quân Hạo cau mày nói:
- Ta đương nhiên nhớ kỹ, lời tiên đoán đó là: quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng.
Khi Trình Tạo Thiên - “Quang Minh Hiền Chủ” đời trước đưa ra lời tiên đoán này, toàn bộ thánh giáo sôi trào. Trong đó rất nhiều người nghi ngờ Cứu Thế Chủ, người sẽ mang đến quang minh chân chính rất có thể là vực ngoại thiên ma, sinh ra ở “hư giới” – “thiên ma nguyên hương”.
Cho nên Ân Thiên Thu lúc đó tạo áp lực rất lớn đối với Trấn Ma Thánh Đường, muốn bọn họ tăng cường thẩm thấu vào mười bốn thiên ma nguyên hương, đồng thời còn phải nghĩ cách khôi phục khống chế với Quang Minh thánh giáo ở Liên Bang. Nhưng khi đó Quang Minh thánh giáo khốn đốn đã lâu, nỗ lực lắm mới gom góp được 300 đài lượng tử hàng thần nghi.
- Thật ra câu tiên đoán đó còn chưa hoàn chỉnh.
Thiên Hương Thần Sứ khẽ lắc đầu, thầm nghĩ chuyện đã đến nước này, cũng không cần phải giấu nữa.
- Trình Tạo Thiên thu được lời tiên đoán này vào 8 năm trước nhưng vị này giấu đi câu quan trọng nhất. Lời tiên đoán đầy đủ là: quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng, trong lúc sinh tử giao thoa.
“Thiện Tài Thần Sứ” Triệu Trùng Lăng nghe vậy thì sững sờ:
- Trong lúc sinh tử giao thoa? Thiên Hương Thần Sứ, xin hỏi câu này có nghĩa gì?
Thiên Hương Thần Sứ vẫn bình tĩnh nói tiếp:
- Các vị hẳn đều biết nền tảng của Vô Địch Pháp Vương. Lý Vi Lương chính là hậu duệ của giáo chủ đời thứ 7, dù chưa gia nhập Quang Minh thánh giáo nhưng theo lệnh của “Quang Minh Hiền Chủ” Trình Tạo Thiên, mượn nhờ kỹ thuật dị thể của thiên ma, nàng này tới thiên ma nguyên hương học tập kỹ thuật sinh vật của thiên ma. Nhưng vào 8 năm trước, dị thể của nàng ở thiên ma nguyên hương đã chết.
Triệu Trùng Lăng thêm giật mình khó hiểu:
- Dị thể của nàng đã chết sao? Sao có thể chứ? Lúc đó nàng mới cấp 6 thôi mà? Sao nàng ta còn sống được chứ mà còn giữ được ý thức nữa chứ?
Thiên Hương Thần Sứ ngữ khí hơi khác thường:
- Chuyện quái lạ là ở đó. Trình Tạo Thiên nói lúc đó Lý Vi Lương đã biến thành người thực vật, hắn đã nỗ lực cứu vãn nhưng không thể. Chín ngày sau, khi Trình Tạo Thiên chuẩn bị kết thúc tính mạng của nàng thì Lý Vi Lương lại đột ngột tỉnh lại. Nhưng có lẽ là bị màn trời ảnh hưởng, nàng không chỉ mất đi ký ức khi còn sống, nguyên thần cũng bị các vị Vực Sâu ô nhiễm.
Thiên Hương Thần Sứ nhìn về nơi xa, nhìn về Vô Địch Pháp Vương trên khoảng không đảo Hoàng Sơn:
- Lẽ ra dù Lý Vi Lương có thể tỉnh lại thì cũng phát điên phát rồ nhưng chấp niệm của nàng ta rất mạnh mẽ. Nàng ta sau khi thức tỉnh không chỉ giữ được thần trí thanh tỉnh, còn ăn cắp được một chút sức mạnh của các vị Vực Sâu. Khoảng thời gian này trùng hợp mấy ngày sau khi Trình Tạo Thiên thu được lời tiên đoán, vị này cho rằng dù “Vô Địch Pháp Vương” Lý Vi Lương không phải là quang minh chân chính thì cũng là một phần rất quan trọng trong vận mệnh!
Đám người nghe đến đây thì thần sắc khác nhau, một số người thấy quái lạ, một số người thì nhanh chóng hiểu ra. Thảo nào Trình Tạo Thiên lại toàn lực ủng hộ Lý Vi Lương, Lý Vi Lương lại cố chấp xây dựng hạm đội tinh hạm như vậy. Nhưng bọn họ vẫn chưa hiểu liên quan giữa Lâm Duệ và Lý Vi Lương.
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật hồi tưởng lại đủ loại tin tức tình báo về Lâm Duệ và Lý Vi Lương, thần sắc hơi chấn động:
- Thiên Hương, ý của ngươi là Minh Vương điện hạ rất có thể là hậu duệ của Vô Địch Pháp Vương ở Liên Bang?
Đám người nghe được câu này thì lồng ngực trập trùng.
Vạn Lôi Nguyên Quân con ngươi hơi nhíu lại, ánh mắt sáng rực:
- Thiên Hương Thần Sứ, những lời ngươi nói có thật không?
Nàng hết sức hài lòng với Minh Vương điện hạ, chỉ có một điểm bất mãn duy nhất là Minh Vương điện hạ là dị tộc! Hắn quá nửa đến từ Liên Bang, rất có thể là dị thể hành giả! Nhưng nếu những lời Thiên Hương Thần Sứ nói là sự thật, như vậy vị điện hạ này có một tầng quan hệ với Quang Minh thánh giáo, không hoàn toàn là vực ngoại thiên ma xa lạ.
“Quang Minh Hiền Chủ” Củng Bá Nam chắp tay sau lưng, ánh mắt đầy cuồng nhiệt:
- Là thật! Lời tiên đoán này ta cũng được nghe. Ngoài ra, theo như ta được biết, dị thể của Minh Vương điện hạ khi chế tạo có một phần tinh huyết của giáo chủ đời thứ 7!
Khóe môi của hắn hơi nhếch lên, gương mặt như tỏa sáng:
- Thế gian có lời đồn giáo chủ đời thứ 7 là vực ngoại thiên ma nhưng chỉ có rất ít người biết sự thật, chính xác thì giáo chủ đời thứ 7 là dị thể hành giả của Thiên Cực tinh, là người đầu tiên của Thiên Cực tinh tiến đến thiên ma nguyên hương.
Đám người nghe vậy thì càng thêm chấn động, một hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Lúc này, bọn họ nghe được “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì truyền lệnh thông qua hệ thống thông tin:
- Các bộ phận chú ý, Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu đã buông xuống, điện hạ sắp bắt đầu chiến đấu, mở ra khái niệm hoành lực trường. Tất cả tế tự ca tụng “Minh Vương lâm trận khúc”.
Lúc này, mọi người trong tinh hạm đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của hai vị Thần, họ cảm giác linh hồn mình như bị một bàn tay vô hình tóm chặt, hô hấp vô cùng gian nan.
Đám người không còn dám ngẩng đầu lên nhìn trời nữa, nhao nhao thu lại tầm mắt. Với tu vi của họ, nhìn thẳng vào Thần vô cùng đau đớn, nếu kéo dài hơn một hô hấp có thể gây tổn thương nguyên thần. Dù chỉ là nhìn liếc qua một chút cũng cảm giác nguyên thần như bị lưỡi dao xẹt qua, đau đớn kịch liệt khó chịu, đồng thời nhìn thẳng vào ba vị Thần thì không khác gì tự tìm chết.
Nhiệt độ trong chiến hạm dần nóng lên, đây là sức mạnh khái niệm nóng bức, hỏa diễm và thiêu đốt của Nam Vực Sâu tác động, vị này đang thiêu nướng cả đội chiến hạm. Dù cho có lá chắn từ trường bảo vệ, có hệ thống giải nhiệt của chiến hạm hỗ trợ nhưng chiến hạm vẫn không ngừng nóng lên. Mạch điện bắt đầu xuất hiện dị thường, đèn chỉ báo lấp lóe không ngừng, tiếng còi báo động bắt đầu vang lên.
Dù cho ba loại khái niệm đó trong tay Nam Vực Sâu mới đạt đến 99% nhưng vị này còn có bất diệt và đốt diệt đạt đến cấp Thần thật sự, điều này làm cho cả hạm đội như rơi vào biển lửa.
Hy Vọng Thiên Tôn sau khi đi ra từ kẽ nứt đỏ máu thì từ trên cao nhìn xuống Lâm Duệ, trong mắt tràn đầy bất ngờ, sợ hãi thán phục:
- Ta thật sự không thể ngờ được, một phàm nhân có thể trong mấy năm ngắn ngủi hoàn toàn nắm giữ pháp môn thanh tịnh, đẩy lùi cả Mộng Ảo Thiên Tôn.
Hắn còn chưa nói hết lời thì giật mình im bặt.
- Cút!
Chín vòng sáng sau người Lâm Duệ đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, tốc độ xoay vô cùng nhanh như muốn xoay cuốn thời không vào trong đó. Ngay sau đó, vòng sáng này lại sụp đổ, nháy mắt ngưng tụ làm một điểm.
Trong nháy mắt này, Lâm Duệ bỗng nhiên vung tay lên, một thanh kim sắc tiểu đao bay vụt ra khỏi mi tâm hắn.
Chớp nhoáng này, vũ trụ như bị tiểu đao này hấp dẫn, nhao nhao tụ hội vào nó. Các khái niệm cấp Thần và Trường Sinh của Lâm Duệ như: thanh tịnh, thánh lôi, kiếp hỏa, tịnh diệt, ly hợp, hủy diệt, vặn vẹo… dưới sức mạnh võ ý của hắn khống chế, dung nhập vào tiểu đao, làm cho nó như sao băng sáng chói, vụt lao về hướng Nam Vực Sâu.
Thời khắc này, Lâm Duệ tựa như chúa tể vũ trụ, hắn đã là điểm xuất phát, nơi quy tụ của vạn vật trong vũ trụ, cũng là căn nguyên của sức mạnh vũ trụ!
Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu thấy cảnh này thì đồng thời biến sắc.
Nam Vực Sâu không để ý đến hạm đội dưới trướng Lâm Duệ nữa, vị này không chút do dự thân hóa tia sáng, như mũi tên bay về phương xa, trong nháy mắt biến mất trong trời mây.
- Đây là Căn Nguyên trảm của ngươi sao?
Trong mắt Hy Vọng Thiên Tôn bỗng đầy giật mình. Uy lực bí võ này rõ ràng đã đến cấp 10 vượt đế! Hắn thật sự không ngờ được Lâm Duệ mới chỉ quật khởi hơn hai năm đã nắm giữ bí võ mạnh mẽ như này.
Hy Vọng Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Đáng tiếc! Nhưng vẫn chỉ là ở cấp Trường Sinh mà thôi!
Một đao này của Lâm Duệ tuy dung hợp sức mạnh nhiều loại khái niệm nhưng không khống chế hoàn toàn được thánh lôi và kiếp hóa, không thể sử dụng tự nhiên được, về lý thuyết không thể đánh thương được Nam Vực Sâu.
Nhưng Hy Vọng Thiên Tôn đột nhiên phát hiện Nam Vực Sâu vẫn bị tiểu đao kia truy kích, hình như còn có chút chật vật, đôi bên cùng hóa thành tia sáng, càng lúc càng rời xa chiến trường.
Ánh mắt Hy Vọng Thiên Tôn hơi trầm xuống, hắn hiểu được có lẽ tiểu đao kia còn có bí ẩn gì đó mà hắn chưa phát hiện được, hoặc có lẽ Nam Vực Sâu định giấu thực lực, mượn tiểu đao này làm bậc thang, tránh va chạm trực tiếp với Lâm Duệ.
Cùng lúc đó, Thánh Lôi Kiếp Hỏa bùng cháy mãnh liệt quanh người Lâm Duệ.
Sau khi Lâm Duệ đánh ra chiêu Căn Nguyên trảm đã nâng lên cấp 10 bậc đế nhờ hiến tế linh hồn của hai vị cấp 10 – Trường Sinh, hắn sau đó điều khiển lôi hỏa hóa làm chín mũi trường thương, trên thương phủ kín phù văn màu vàng, mỗi một phù văn đều mang theo uy nghiêm của Quang Minh Chi Vương.
Chín cây trường thương này nhanh chóng xoẹt qua chân trời, nhắm thẳng về hướng Hy Vọng Thiên Tôn, nơi nó đi qua, không khí như bị thiêu đốt, xèo xèo liên tục. Thánh lôi đi trước mở đường, đánh ra vết nứt không gian, kiếp hỏa theo sát phía sau, đốt hết những thứ bị cuốn vào đó!
- Giãy dụa phí công!
Hy Vọng Thiên Tôn lạnh lùng nở nụ cười, huyết đao trong tay vung lên, chín mũi thương lôi hỏa như ánh nến vụt tắt.
Trường đao màu máu này đã uống máu không biết bao nhiêu sinh linh, trên thân đao uẩn nhưỡng vô tận oán khí và huyết khí, lại đầy quỷ dị ẩn chứa sức mạnh hy vọng nữa. Nơi lưỡi đao đi qua như có vô số linh hồn kêu rên, như phóng thích ánh sáng trong tuyệt vọng.
Ánh máu lóe lên, Hy Vọng Thiên Tôn đã thuấn di đến sau lưng Lâm Duệ. Giờ phút này, toàn bộ sức mạnh quanh người Lâm Duệ đều đã bị chém đứt, dù là pháp môn thanh tịnh hay là Thánh Lôi Kiếp Hỏa đều mỏng như giấy, sức mạnh của chúng vô cùng yếu ớt trước sức mạnh của Hy Vọng Thiên Tôn.
Toàn bộ tinh vực sau lưng Hy Vọng Thiên Tôn thêm rung động, tiếng kêu khóc của cả tỉ sinh linh quẩn quanh hư không, đó là vô số linh hồn bị “hy vọng” lừa gạt đang kêu gào.
Hy vọng vị này nắm giữ là hy vọng sinh ra từ bóng tối, là tia ảo vọng cuối cùng khi một sinh linh sắp chết nghĩ đến, là tia ánh sáng hy vọng lừa mình dối người. Trước khi chết, ánh sáng hy vọng càng sáng tỏ thì tuyệt vọng theo sau càng đậm sâu.
Ánh đao quét qua, thân ảnh Hy Vọng Thiên Tôn như ẩn như hiện trong tinh không này, như thể hòa vào làm một cùng tinh vực. Bản thân hắn chính là hiện thân tàn khốc của hy vọng đó – chỉ là những lời giả dối, cứu rỗi hoang đường mà thôi.
- Ngươi không đối kháng được với vận mệnh đâu!
Hy Vọng Thiên Tôn lạnh lùng bổ đao xuống đồng thời tuyên cáo:
- Đại Nhật Thiên Tôn nhất định sẽ thức tỉnh trong cơ thể ngươi, đây cũng là điều ta hy vọng nhìn thấy!
Ầm!
Lâm Duệ đã kịp rút ra Vô Thượng Thiên Đao, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, thanh đao này cản lại ánh đao máu!
Như thể hai ngôi sao kịch liệt va chạm trong vũ trụ, bộc phát ánh sáng mãnh liệt trước đó chưa từng có!
Ánh đao máu của Hy Vọng Thiên Tôn như tinh hà đỏ ngòm, ẩn chứa vô số sinh linh kêu rên và tuyệt vọng, mỗi đường đao đều ẩn chứa linh hồn sinh linh kêu gào. Trong ánh đao máu ẩn ẩn lấp lánh ánh sáng nhàn nhạt quỷ dị, như thể kẻ sắp chết mong chờ một tia hy vọng sau cùng, làm lòng người tan nát, lại làm người ta trầm luân.
Vô Thượng Thiên Đao của Lâm Duệ thì khác hoàn toàn, ánh đao sáng rực như mặt trời, thánh lôi tinh khiết và kiếp hỏa hừng hực bao lấy đao, tạo thành từng chùm sáng vàng nối liền đất trời. Trong ánh đao ẩn chứa thanh tịnh thuần túy, tịch diệt uy nghiêm và ly hợp huyền ảo, như thể muốn thanh tẩy tất cả ô uế và hắc ám thế gian.
Hai thanh đao va chạm không dưới trăm lần, không gian lập tức vặn vẹo, nứt ra vô số khe hở màu đen to lớn, như vực sâu cắn nuốt xung quanh.
Năng lượng hóa thành dòng lũ như thủy triều tràn ra bốn phía, khuấy động tầng tầng năng lượng, bao phủ toàn bộ chiến trường.
Luồng khí nóng bỏng như gió mạnh ập đến, thổi đến chiến hạm lung lay, lớp vỏ kim loại của chiến hạm đang bị nhiệt độ cao cực đoan nung, nóng chảy hóa thành dòng nước thép.
Ánh sáng lấp lánh rồi lại chói mắt, đan xen liên tục làm những người trên đảo Hoàng Sơn vội bịt tai, cúi đầu, chỉ sợ bị ánh sáng hủy diệt quét qua.
Lôi đình liên tục nổ vang đinh tai nhức óc, đó là thanh âm hai thanh đao va chạm đưa đến thiên địa rung động, như thể vũ trụ vì đó run rẩy. Sức mạnh thánh lôi và kiếp hỏa trong đao liên tục xung kích huyết khí và oán khí của Hy Vọng Thiên Tôn, tạo thành từng đợt sóng năng lượng, cuồn cuộn chảy đến tận chân trời.
Trong chiến trường, năng lượng màu máu và màu vàng óng dây dưa lẫn nhau, thôn phệ nhau, tạo thành vòng xoáy năng lượng khổng lồ. Trong vòng xoáy, thi thoảng tia sáng chớp mắt lóe lên, mỗi lần đều kèm theo tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Hai cỗ sức mạnh giao tranh không chỉ là năng lượng va chạm, còn là hai thể hệ khái niệm đối lập va chạm, hy vọng và tuyệt vọng, quanh minh và hắc ám, sáng tạo và hủy diệt, thời khắc này đạt đến cân bằng vi diệu. Nhưng cân bằng này không thể kéo dài lâu. Theo năng lượng không ngừng tăng lên, cuối cùng đã đạt đến điểm cực hạn. Ầm một tiếng nổ vang, vòng xoáy năng lượng nổ tung.
Nổ tung tạo thành sóng dĩ thái nguyên tố xung kích, thổi sạch nguyên tố của cả một khoảng không rộng lớn xung quanh. Cho dù là các chiến hạm ở phía xa chiến trường cũng bị lực lượng này thổi đẩy dạt ra xa hơn mười dặm.
Thân hình Hy Vọng Thiên Tôn bị ép lùi lại, đứng cách xa mấy chục dặm nhìn Lâm Duệ.
Vừa rồi chỉ là mấy đòn thăm dò nhưng chiến lực đối phương thể hiện cũng làm hắn đầy bất ngờ. Dù là lý giải với võ đạo hay khả năng khống chế khái niệm của đối phương cũng đều rất cao. Đương nhiên, đối phương còn chưa bằng hắn được, dù là thân thể, tốc độ, đao tốc hay nguyên thần thì Lâm Duệ đều kém xa hắn nhiều, chưa đạt đến tiêu chuẩn của Thần.
Nhưng Lâm Duệ rất giỏi dùng thế ép người, sức mạnh khái niệm của Lâm Duệ đến từ Đại Nhật Thiên Tôn, cường độ cao hơn khái niệm của hắn.
Có rất ít người biết, cùng là 100% khái niệm thì khái niệm cũng có chia cao thấp. Chân lý của Thái Thượng Thiên Tôn mạnh mẽ vì nó là chân lý, là khởi nguồn sức mạnh các khái niệm khác, thiên nhiên đứng trên các khái niệm tầm thường khác.
Mỗi một đòn của Lâm Duệ đều dùng toàn lực, không chỉ phát huy thanh tịnh, thánh lôi và kiếp hỏa đến cực hạn, còn dùng võ ý “nhất”, dung hợp sức mạnh các khái niệm đó, làm Hy Vọng Thiên Tôn tiêu hao rất nhiều tâm lực, tinh thần mới có thể hóa giải được đao thế và khái niệm của Lâm Duệ.
Đây có lẽ là lý do Lâm Duệ có thể đẩy lùi được Mộng Ảo Thiên Tôn trong màn trời nhân tạo.
Nhưng thế thì sao chứ? Nguyên chất và nguyên hạch của Lâm Duệ giỏi lắm chèo chống được chiến đấu 30 phút. Người này nếu dám đến đây thì kết cục đã định rồi!
- Chủ nhân của ta chắc chắn sẽ thức tỉnh, đây là thiên mệnh!
Trong chớp mắt này, con ngươi Hy Vọng Thiên Tôn hơi mở ra đầy kinh ngạc. Hắn phát hiện hạm đội dưới chân Lâm Duệ không chút tổn hao, vòng phòng ngự từ trường vẫn lù lù bất động, đầy kiên cố, không chịu chút ảnh hưởng nào bởi chiến đấu của họ. Tên này còn đủ sức bảo vệ hạm đội dưới chân sao?
Không đúng!
Hy Vọng Thiên Tôn trông thấy chín vòng ánh sáng một lần nữa ngưng kết sau lưng Lâm Duệ, huy hoàng hơn, lóa mắt hơn!
Lúc này, trong các phòng cầu khẩn trong chiến hạm, thanh âm thánh ca vang lên thật lớn. Thanh âm này hợp xướng cùng như, như thể xuyên qua thời không ngăn cản.
- Cửu trọng lôi ngục khai thiên môn, vạn đạo kim mang phá minh hôn, huyết hỏa uông dương thừa thiên dụ, bạch cốt đôi trung dựng thánh ngân, thần tọa nguy nguy trấn tam giới, lưu ly tịnh thổ hiện phàm trần, chúng sinh giai tại ngô tâm nội, nhất pháp thông thì vạn pháp tồn!
- Quân bất kiến, thần lộ ngưng sương hóa kim vũ, phá kiển thành điệp hướng quang minh, ám dạ trường nhai huyền đăng xử, chính thị Minh Vương khải minh tinh!
Lúc này 7,2 triệu tế ti mãnh liệt ca lên thánh ca, triệt để sôi trào không gian! Thanh âm hợp xướng như sấm vang rền truyền ra khỏi các chiến hạm, hội tụ thành một thanh âm bàng bạc không thể ngăn cản, xuyên thấu hư không, tràn lan bầu trời, vang vọng đến nơi xa.
Mỗi âm phù đều mang theo thành kính và tín ngưỡng của tín đồ, ẩn chứa khát vọng, chờ mong và sùng kính với quang minh, ca ngợi sức mạnh của Minh Vương. Như thể bọn họ đầu nhập cả linh hồn vào lời ca, làm cho thánh ca mang đến sức mạnh vượt quá tưởng tượng.
Trong hạm đội, năm tòa Huy Hoàng Thánh Đàn bốn nhỏ một lớn đồng thời bộc phát ánh sáng mãnh liệt, thánh hỏa hừng hực cháy trên thánh đàn.
Cả đội chiến hạm như được bao bởi sức mạnh thần thánh, chiếu ra ánh sáng dịu dàng như bình minh, lại vàng vọng thanh âm của thần, lấn át tiếng rít gào của tia năng lượng bên ngoài.
Trên bầu trời như có chín tầng lôi ngục nổ tung, ngàn vạn tia sáng hóa thành kiếm sắc bén đâm thủng hắc ám, chiếu sáng chiến trường, đốt cháy toàn bộ tội ác, thanh tẩy thế gian vạn vật.
Theo thanh âm tụng xướng của 7,2 triệu tế tự, Lâm Duệ đứng trên đỉnh đầu Đại Nhật Kim Ô khí tức thêm mạnh mẽ, cũng càng uy nghiêm. Quanh người hắn quấn quanh thánh lôi và kiếp hỏa, hắn biến thành vàng óng trên bầu trời, phảng phất hóa thành tầng chắn thần thánh nhất thiên địa này. Chín vòng ánh sáng sau lưng hắn lại chầm chậm xoay, mỗi vòng ánh sáng đại biểu cho một sức mạnh, một pháp tắc khác nhau.
Sau lưng hắn chậm rãi xuất hiện sáu đôi cánh chim, mỗi cánh chim lấp lóe ánh sáng, như tinh hà chảy xuôi, hiển lộ phù văn thần bí, hòa hợp cùng tiếng thánh ca, như thể hiển lộ huyền bí vũ trụ. Ánh sáng của nó như xuyên thấu tất cả trở ngại, chiếu rọi chân trời.
Càng làm người chú ý là mũ miện trên đầu Lâm Duệ, mũ miện này hoàn toàn do tín ngưỡng và ý chí của các vị tế tụ ngưng tụ thành. Ở biên giới mũ miện khảm nạm bảo thạch tỏa sáng kỳ dị, những bảo thạch này như trời sao lấp lánh, hoặc sáng rực như lửa lớn, mỗi một viên đều ẩn chứa lực lượng pháp tắc. Ở chính giữa mũ miện là một viên bảo thạch quang minh cực lớn, nó tỏa ánh sáng ấm áp nhu hòa như ánh mặt trời nuôi dưỡng vạn vật.
Thần uy của Lâm Duệ cũng thêm hùng vĩ, khí tức toàn thân hắn như hòa cùng vũ trụ, vạn pháp quy nhất, mỗi động tác của hắn đều ẩn chứa chí lý thiên địa, mỗi lần hô hấp đều làm vũ trụ cùng đập.
Ầm!
Trong chớp nhoáng này, thân thể Đại Nhật Kim Ô cũng thuế biến, lửa lớn quanh người nó như hóa thành tinh hà thể lỏng, mỗi giọt như phản chiếu chu tiên tinh đấu, cánh chim kim loại lộng lẫy ánh sáng lưu ly, đôi cánh như hóa thành Phần Thiên Thước đầy thần uy.
Theo âm vận thánh ca, từng phù văn huyền diệu lan tràn đến cuối lông vũ cánh chim, mỗi lông vũ như hóa thành pháp tắc khai thiên tích địa, cắt vụn không gian xung quanh ra thành từng mảnh vàng.
Đồng tử của Đại Nhật Kim Ô có hai đồ án thần bí, hình vẽ này rất giống hình thái cực trong văn hóa Đông Á cổ, lại như hóa thành lập thể, thể hiện cả quỹ tích sinh diệt của thế giới. Nó phun ra nuốt vào dĩ thái nguyên tố, tạo thành từng cơn sóng nhỏ, hai cánh của nó cuồn cuộn khái niệm phần thiên, chử hải, đốt cháy làm nước biển bên dưới sôi trào.
Lúc này, khi Lâm Duệ một lần nữa nhìn về Hy Vọng Thiên Tôn, vị này không khỏi giật mình tim đập nhanh. Trong đầu hắn xuất hiện mấy văn tự cổ xưa – siêu hạn khái niệm!
Lúc này, lực lượng thanh tịnh, thánh lôi và kiếp hỏa của Lâm Duệ đã vô hạn đến gần siêu hạn khái niệm của Thần Vương rồi.
Ngay cả Đại Nhật Kim Ô kia, cường độ khái niệm của nó đã đến gần Thần rồi!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Theo chỉ lệnh chiến đấu của Lâm Duệ vang lên, 16900 tinh hạm đồng loạt nã pháo, nòng pháo bắn ra tia sáng u lam lạnh lùng, như thể cự thú há miệng phun ra tia sáng hủy diệt. Năng lượng chói sáng như mưa to trút xuống, vạch phá bầu trời, trong nháy mắt nhấc lên bão năng lượng nóng bỏng trên chiến trường, khí thế hủy thiên diệt địa.
Trong hạm đội cũng theo đó mà sôi trào, nhất là các tinh hạm thuộc tập đoàn Sâm Lâm và Quang Minh thánh giáo, trong các tinh hạm này đều bố trí phòng cầu khấn rộng rãi. Mái vòm phòng cầu khấn nạm ánh vàng chói như mặt trời, mạch năng lượng huyền ảo kín kẽ, 360 lăng tinh chiết xạ ra vầng sáng lưu ly, tia sáng xuyên qua vách tường kim loại điêu khắc đủ loại phù văn thần bí, đan dệt ra ánh sáng hoa mỹ muôn màu, tạo nên không gian trang nghiêm thần thánh cho nơi này.
Các vị tế tự mặc trang phục chỉnh tề, trước ngực đeo huy chương Quang Minh thánh giáo, biểu tình đầy trang trọng nghiêm túc. Mỗi người bọn họ gương mặt tràn đầy thành kính, sùng kính và kích động. Toàn bộ bọn họ quỳ hai gối chạm đất, trán chạm nhẹ vào boong tàu, hai tay đặt tỳ trước ngực, miệng khẽ ca giáo nghĩa Quang Minh thánh giáo, biểu lộ thành kính chân thành nhất của họ với Thần và Thánh Lôi Kiếp Hỏa.
Tinh thần của họ bị một lực lượng vô hình dẫn dắt, họ cảm nhận được sức mạnh thần thánh trào dâng trong thân thể. Ấn ký của họ cộng minh cùng thánh hỏa, tản mát ra ánh sáng nhỏ bé, ngưng tụ lôi đình bạch kim. Những lôi đình này hóa thành năng lượng, như linh xà nhanh chóng trườn trên vách tinh hạm, rồi hội tụ với lá chắn lực trường mạnh mẽ bao bên ngoài tinh hạm. Ngoài đó, lôi đình lấp lánh, thánh quang huy hoàng, khí thế cuồn cuộn, cả hạm đội được bao phủ bởi một cỗ sức mạnh thần bí.
Cùng lúc đó, mấy vị cao tầng trong giáo gồm: hai vị phó giáo chủ Vạn Diễm Cư Sĩ và Vạn Lôi Nguyên Quân, cùng với “Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật, “Tài Quyết Thần Sứ” Trang Pháp Thiên… đang đứng bên cạnh cửa sổ boong tàu Huy Hoàng, nhìn ra chiến trường bên ngoài. Trong lòng bọn họ tràn ngập chấn động và sợ hãi thần phục đối với thần uy mạnh mẽ của Lâm Duệ, đồng thời cũng lo lắng về kết quả trận chiến này.
Vạn Diễm Cư Sĩ vẫn có chút bất mãn đối với việc Lâm Duệ cướp đoạt quyền hành của mình. Nhưng khi hắn thấy Lâm Duệ đứng trên đỉnh đầu Đại Nhật Kim Ô, quanh thân quấn quanh thánh lôi và kiếp hỏa, uy thế như Thần thì nhịn không được nuốt nước miếng sợ hãi.
- Là Thiên Vực Sâu!
Da đầu Vạn Diễm Cư Sĩ tê dại, hít một hơi thật sâu:
- Ta thật không ngờ Minh Vương lại là Thanh Tịnh Chi Chủ, chính là vị Vực Sâu thứ chín.
Trong lòng hắn không còn chút khinh thường nào đối với Lâm Duệ, chỉ còn lại kính sợ và kiêng kị thật sâu.
Vạn Diễm Cư Sĩ thầm nghĩ vị Thiên Vực Sâu - Lâm Duệ này cũng thật ẩn nhẫn, vị này hẳn là từ khi kế nhiệm Minh Vương đã nắm giữ pháp môn thanh tịnh nhưng một mực không hiển lộ, không hiện sơn không lộ thủy. Dưới tình huống không để lộ quá nhiều, vị này một mực chồng chất danh vọng trong giáo, nắm giữ sức mạnh khá lớn ở tổng đàn.
Mình và Vô Địch Pháp Vương đúng là bị đối phương đùa giỡn trong lòng bàn tay mà. Ví như việc tổng đàn đồng ý mua sắm chiến hạm, nhìn như là Minh Vương thỏa hiệp với Vô Địch Pháp Vương, nói là tương lai sẽ mua sắm thêm thiết bị dịch chuyển lượng tử nhưng thực chất là để chuẩn bị cho cuộc chiến hôm nay a! Từ đó có thể thấy vị Minh Vương này mưu lược sâu xa như nào.
Nhưng là…
- Đối diện là hai vị Thần, là Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu. Dù điện hạ là Thanh Tịnh Chi Chủ, chỉ sợ cũng không thắng được a. Đây khác với tranh đấu trong màn trời nhân tạo.
Ánh mắt Vạn Diễm Cư Sĩ tràn đầy lo âu, dù cho hắn có bất mãn trong lòng nhưng hắn biết trận thần chiến hôm nay sẽ ảnh hưởng tương lai Quang Minh thánh giáo. Hắn là Vạn Diễm, là phó giáo chủ, vận mệnh hắn gắn chặt với con thuyền Quang Minh thánh giáo!
Vạn Lôi Nguyên Quân thần sắc trầm trọng, nàng cảm ứng được khí tức mạnh mẽ từ Lâm Duệ làm nàng khó mà hít thở tự nhiên, cùng với sức mạnh của mấy triệu tế ti tụ hợp lại, ánh mắt lạnh lẽo nói:
- Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu quả thật không phải hạng người tầm thường nhưng hôm nay Minh Vương cũng có chuẩn bị mà đến. Mà hôm nay, chúng ta cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có thể chiến thôi!
Vị Minh Vương điện hạ này càng lúc càng giống Cứu Thế Chủ trong giáo điển Quang Minh thánh giáo, dùng thánh lôi bổ ra hắc ám, dùng kiếp hỏa tẩy luyện nhân thế, dùng quang minh chiếu rọi thế gian. Cho nên dù tình thế hôm nay hiểm ác như nào, nàng cũng nhất định phải kiên định tín ngưỡng bản thân, toàn lực theo Minh Vương chiến đấu, cho đến khi kỳ tích xuất hiện. Đây là tín ngưỡng nàng đã theo đuổi 200 năm! Quang minh đã sớm cắm rễ sâu trong linh hồn nàng!
Vạn Diễm Cư Sĩ nghe vậy thì khóe môi giần giật, thầm nghĩ chiến đấu trình độ này bọn họ có thể xen vào được sao? “Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật thì đăm chiêu nói:
- Quả đúng như lời Nguyên Quân nói! Tình thế hôm nay chỉ có thể đánh cược, quyết tử một lần. Nhưng ta rất kỳ quái, vì sao điện hạ phải quyết tâm tới đảo Hoàng Sơn, cứu Bắc Thịnh Giáo Khu chứ?
Hắn lập tức phát hiện những vị bên cạnh nhìn mình quái lạ, đành vội giải thích:
- Các vị đừng hiểu lầm! Bắc Thịnh Giáo Khu quả thật quan trọng với thánh giáo, đương nhiên vô cùng quan trọng. Đúng như Minh Vương từng nói, nếu Bắc Thịnh Giáo Khu bị phá hủy, căn cơ của giáo ta ở Nam Châu sẽ bị nhổ tận gốc, vô số tín đồ rơi vào cảnh nguy nan. Thậm chí tín ngưỡng của giáo ta cũng bị đả kích mạnh mẽ, thánh giáo không thể ngồi nhìn huynh đệ trong Bắc Thịnh Giáo Khu gặp nguy được, nhưng là…
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật hơi nhấn mạnh:
- Ta luôn có cảm giác Minh Vương rất coi trọng trận chiến đảo Hoàng Sơn này, cũng rất để ý đến nhiếp chính phó giáo chủ. Trận chiến này với hắn có ý nghĩa không tầm thường.
Trong cái nhìn của Tiêu Tinh Dật, Minh Vương điện hạ thực chất không cần mạo hiểm thân chinh, vị này đã là bán thần, đã khống chế một phần màn trời nhân tạo rồi. Giờ vị này cần nhất là thời gian, chỉ cần vị này đồng ý ẩn nhẫn, đưa nhục thân và nguyên thần lên cấp độ Vực Sâu, như vậy hắn chính là Thần thật sự, là Vực Sâu thứ chín thật sự, là quang minh trong giáo điển Quang Minh thánh giáo.
Đám người nghe vậy thì không khỏi rơi vào trầm tư. Trong mọi người ở đây, chỉ có phó pháp vương Hoàng Tuyền Quy – chính là dị thể của Hoàng Phủ Thanh, vừa hội họp hàng ngũ cao tầng vào mười phút trước thì tâm tình không chút gợn sóng. Hắn biết nguyên nhân, Lâm Duệ sở dĩ biết đây là cạm bẫy của dư đảng Đại Nhật Thiên Tôn nhưng vẫn liều lĩnh tiến vào, phần lớn là vì Vô Địch Pháp Vương là mẹ của Lâm Duệ! Ngoài ra, Lâm Duệ cũng không thể để tín ngưỡng của tín đồ bị dao động được. Hắn đang dựa vào ý chí của tín đồ, nhận thức của mấy tỉ người về hắn để chống cự Đại Nhật Thiên Tôn ô nhiễm. Cho nên đối với Lâm Duệ, tín đồ Quang Minh thánh giáo càng nhiều càng tốt, nhận thức của họ về hắn càng mạnh càng tốt.
Lúc này, Thiên Hương Thần Sứ đột nhiên lên tiếng:
- Các vị có nhớ lời tiên đoán của Quang Minh Hiền Chủ đời trước đưa cho Ân Thiên Thu không?
Đám người nghe vậy thì tập trung nhìn Thiên Hương Thần Sứ, “Trấn Ma Thần Sứ” Phòng Quân Hạo cau mày nói:
- Ta đương nhiên nhớ kỹ, lời tiên đoán đó là: quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng.
Khi Trình Tạo Thiên - “Quang Minh Hiền Chủ” đời trước đưa ra lời tiên đoán này, toàn bộ thánh giáo sôi trào. Trong đó rất nhiều người nghi ngờ Cứu Thế Chủ, người sẽ mang đến quang minh chân chính rất có thể là vực ngoại thiên ma, sinh ra ở “hư giới” – “thiên ma nguyên hương”.
Cho nên Ân Thiên Thu lúc đó tạo áp lực rất lớn đối với Trấn Ma Thánh Đường, muốn bọn họ tăng cường thẩm thấu vào mười bốn thiên ma nguyên hương, đồng thời còn phải nghĩ cách khôi phục khống chế với Quang Minh thánh giáo ở Liên Bang. Nhưng khi đó Quang Minh thánh giáo khốn đốn đã lâu, nỗ lực lắm mới gom góp được 300 đài lượng tử hàng thần nghi.
- Thật ra câu tiên đoán đó còn chưa hoàn chỉnh.
Thiên Hương Thần Sứ khẽ lắc đầu, thầm nghĩ chuyện đã đến nước này, cũng không cần phải giấu nữa.
- Trình Tạo Thiên thu được lời tiên đoán này vào 8 năm trước nhưng vị này giấu đi câu quan trọng nhất. Lời tiên đoán đầy đủ là: quang minh chân chính sinh ra ở ngoài thiên địa, trong hư giới, phía sau thống khổ và tuyệt vọng, trong lúc sinh tử giao thoa.
“Thiện Tài Thần Sứ” Triệu Trùng Lăng nghe vậy thì sững sờ:
- Trong lúc sinh tử giao thoa? Thiên Hương Thần Sứ, xin hỏi câu này có nghĩa gì?
Thiên Hương Thần Sứ vẫn bình tĩnh nói tiếp:
- Các vị hẳn đều biết nền tảng của Vô Địch Pháp Vương. Lý Vi Lương chính là hậu duệ của giáo chủ đời thứ 7, dù chưa gia nhập Quang Minh thánh giáo nhưng theo lệnh của “Quang Minh Hiền Chủ” Trình Tạo Thiên, mượn nhờ kỹ thuật dị thể của thiên ma, nàng này tới thiên ma nguyên hương học tập kỹ thuật sinh vật của thiên ma. Nhưng vào 8 năm trước, dị thể của nàng ở thiên ma nguyên hương đã chết.
Triệu Trùng Lăng thêm giật mình khó hiểu:
- Dị thể của nàng đã chết sao? Sao có thể chứ? Lúc đó nàng mới cấp 6 thôi mà? Sao nàng ta còn sống được chứ mà còn giữ được ý thức nữa chứ?
Thiên Hương Thần Sứ ngữ khí hơi khác thường:
- Chuyện quái lạ là ở đó. Trình Tạo Thiên nói lúc đó Lý Vi Lương đã biến thành người thực vật, hắn đã nỗ lực cứu vãn nhưng không thể. Chín ngày sau, khi Trình Tạo Thiên chuẩn bị kết thúc tính mạng của nàng thì Lý Vi Lương lại đột ngột tỉnh lại. Nhưng có lẽ là bị màn trời ảnh hưởng, nàng không chỉ mất đi ký ức khi còn sống, nguyên thần cũng bị các vị Vực Sâu ô nhiễm.
Thiên Hương Thần Sứ nhìn về nơi xa, nhìn về Vô Địch Pháp Vương trên khoảng không đảo Hoàng Sơn:
- Lẽ ra dù Lý Vi Lương có thể tỉnh lại thì cũng phát điên phát rồ nhưng chấp niệm của nàng ta rất mạnh mẽ. Nàng ta sau khi thức tỉnh không chỉ giữ được thần trí thanh tỉnh, còn ăn cắp được một chút sức mạnh của các vị Vực Sâu. Khoảng thời gian này trùng hợp mấy ngày sau khi Trình Tạo Thiên thu được lời tiên đoán, vị này cho rằng dù “Vô Địch Pháp Vương” Lý Vi Lương không phải là quang minh chân chính thì cũng là một phần rất quan trọng trong vận mệnh!
Đám người nghe đến đây thì thần sắc khác nhau, một số người thấy quái lạ, một số người thì nhanh chóng hiểu ra. Thảo nào Trình Tạo Thiên lại toàn lực ủng hộ Lý Vi Lương, Lý Vi Lương lại cố chấp xây dựng hạm đội tinh hạm như vậy. Nhưng bọn họ vẫn chưa hiểu liên quan giữa Lâm Duệ và Lý Vi Lương.
“Trí Tuệ Thần Sứ” Tiêu Tinh Dật hồi tưởng lại đủ loại tin tức tình báo về Lâm Duệ và Lý Vi Lương, thần sắc hơi chấn động:
- Thiên Hương, ý của ngươi là Minh Vương điện hạ rất có thể là hậu duệ của Vô Địch Pháp Vương ở Liên Bang?
Đám người nghe được câu này thì lồng ngực trập trùng.
Vạn Lôi Nguyên Quân con ngươi hơi nhíu lại, ánh mắt sáng rực:
- Thiên Hương Thần Sứ, những lời ngươi nói có thật không?
Nàng hết sức hài lòng với Minh Vương điện hạ, chỉ có một điểm bất mãn duy nhất là Minh Vương điện hạ là dị tộc! Hắn quá nửa đến từ Liên Bang, rất có thể là dị thể hành giả! Nhưng nếu những lời Thiên Hương Thần Sứ nói là sự thật, như vậy vị điện hạ này có một tầng quan hệ với Quang Minh thánh giáo, không hoàn toàn là vực ngoại thiên ma xa lạ.
“Quang Minh Hiền Chủ” Củng Bá Nam chắp tay sau lưng, ánh mắt đầy cuồng nhiệt:
- Là thật! Lời tiên đoán này ta cũng được nghe. Ngoài ra, theo như ta được biết, dị thể của Minh Vương điện hạ khi chế tạo có một phần tinh huyết của giáo chủ đời thứ 7!
Khóe môi của hắn hơi nhếch lên, gương mặt như tỏa sáng:
- Thế gian có lời đồn giáo chủ đời thứ 7 là vực ngoại thiên ma nhưng chỉ có rất ít người biết sự thật, chính xác thì giáo chủ đời thứ 7 là dị thể hành giả của Thiên Cực tinh, là người đầu tiên của Thiên Cực tinh tiến đến thiên ma nguyên hương.
Đám người nghe vậy thì càng thêm chấn động, một hồi lâu sau mới bình tĩnh lại.
Lúc này, bọn họ nghe được “Hộ Giáo Pháp Vương” Bạch Tích Thì truyền lệnh thông qua hệ thống thông tin:
- Các bộ phận chú ý, Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu đã buông xuống, điện hạ sắp bắt đầu chiến đấu, mở ra khái niệm hoành lực trường. Tất cả tế tự ca tụng “Minh Vương lâm trận khúc”.
Lúc này, mọi người trong tinh hạm đã cảm nhận được khí tức mạnh mẽ của hai vị Thần, họ cảm giác linh hồn mình như bị một bàn tay vô hình tóm chặt, hô hấp vô cùng gian nan.
Đám người không còn dám ngẩng đầu lên nhìn trời nữa, nhao nhao thu lại tầm mắt. Với tu vi của họ, nhìn thẳng vào Thần vô cùng đau đớn, nếu kéo dài hơn một hô hấp có thể gây tổn thương nguyên thần. Dù chỉ là nhìn liếc qua một chút cũng cảm giác nguyên thần như bị lưỡi dao xẹt qua, đau đớn kịch liệt khó chịu, đồng thời nhìn thẳng vào ba vị Thần thì không khác gì tự tìm chết.
Nhiệt độ trong chiến hạm dần nóng lên, đây là sức mạnh khái niệm nóng bức, hỏa diễm và thiêu đốt của Nam Vực Sâu tác động, vị này đang thiêu nướng cả đội chiến hạm. Dù cho có lá chắn từ trường bảo vệ, có hệ thống giải nhiệt của chiến hạm hỗ trợ nhưng chiến hạm vẫn không ngừng nóng lên. Mạch điện bắt đầu xuất hiện dị thường, đèn chỉ báo lấp lóe không ngừng, tiếng còi báo động bắt đầu vang lên.
Dù cho ba loại khái niệm đó trong tay Nam Vực Sâu mới đạt đến 99% nhưng vị này còn có bất diệt và đốt diệt đạt đến cấp Thần thật sự, điều này làm cho cả hạm đội như rơi vào biển lửa.
Hy Vọng Thiên Tôn sau khi đi ra từ kẽ nứt đỏ máu thì từ trên cao nhìn xuống Lâm Duệ, trong mắt tràn đầy bất ngờ, sợ hãi thán phục:
- Ta thật sự không thể ngờ được, một phàm nhân có thể trong mấy năm ngắn ngủi hoàn toàn nắm giữ pháp môn thanh tịnh, đẩy lùi cả Mộng Ảo Thiên Tôn.
Hắn còn chưa nói hết lời thì giật mình im bặt.
- Cút!
Chín vòng sáng sau người Lâm Duệ đột nhiên nhanh chóng xoay tròn, tốc độ xoay vô cùng nhanh như muốn xoay cuốn thời không vào trong đó. Ngay sau đó, vòng sáng này lại sụp đổ, nháy mắt ngưng tụ làm một điểm.
Trong nháy mắt này, Lâm Duệ bỗng nhiên vung tay lên, một thanh kim sắc tiểu đao bay vụt ra khỏi mi tâm hắn.
Chớp nhoáng này, vũ trụ như bị tiểu đao này hấp dẫn, nhao nhao tụ hội vào nó. Các khái niệm cấp Thần và Trường Sinh của Lâm Duệ như: thanh tịnh, thánh lôi, kiếp hỏa, tịnh diệt, ly hợp, hủy diệt, vặn vẹo… dưới sức mạnh võ ý của hắn khống chế, dung nhập vào tiểu đao, làm cho nó như sao băng sáng chói, vụt lao về hướng Nam Vực Sâu.
Thời khắc này, Lâm Duệ tựa như chúa tể vũ trụ, hắn đã là điểm xuất phát, nơi quy tụ của vạn vật trong vũ trụ, cũng là căn nguyên của sức mạnh vũ trụ!
Hy Vọng Thiên Tôn và Nam Vực Sâu thấy cảnh này thì đồng thời biến sắc.
Nam Vực Sâu không để ý đến hạm đội dưới trướng Lâm Duệ nữa, vị này không chút do dự thân hóa tia sáng, như mũi tên bay về phương xa, trong nháy mắt biến mất trong trời mây.
- Đây là Căn Nguyên trảm của ngươi sao?
Trong mắt Hy Vọng Thiên Tôn bỗng đầy giật mình. Uy lực bí võ này rõ ràng đã đến cấp 10 vượt đế! Hắn thật sự không ngờ được Lâm Duệ mới chỉ quật khởi hơn hai năm đã nắm giữ bí võ mạnh mẽ như này.
Hy Vọng Thiên Tôn lắc đầu nói:
- Đáng tiếc! Nhưng vẫn chỉ là ở cấp Trường Sinh mà thôi!
Một đao này của Lâm Duệ tuy dung hợp sức mạnh nhiều loại khái niệm nhưng không khống chế hoàn toàn được thánh lôi và kiếp hóa, không thể sử dụng tự nhiên được, về lý thuyết không thể đánh thương được Nam Vực Sâu.
Nhưng Hy Vọng Thiên Tôn đột nhiên phát hiện Nam Vực Sâu vẫn bị tiểu đao kia truy kích, hình như còn có chút chật vật, đôi bên cùng hóa thành tia sáng, càng lúc càng rời xa chiến trường.
Ánh mắt Hy Vọng Thiên Tôn hơi trầm xuống, hắn hiểu được có lẽ tiểu đao kia còn có bí ẩn gì đó mà hắn chưa phát hiện được, hoặc có lẽ Nam Vực Sâu định giấu thực lực, mượn tiểu đao này làm bậc thang, tránh va chạm trực tiếp với Lâm Duệ.
Cùng lúc đó, Thánh Lôi Kiếp Hỏa bùng cháy mãnh liệt quanh người Lâm Duệ.
Sau khi Lâm Duệ đánh ra chiêu Căn Nguyên trảm đã nâng lên cấp 10 bậc đế nhờ hiến tế linh hồn của hai vị cấp 10 – Trường Sinh, hắn sau đó điều khiển lôi hỏa hóa làm chín mũi trường thương, trên thương phủ kín phù văn màu vàng, mỗi một phù văn đều mang theo uy nghiêm của Quang Minh Chi Vương.
Chín cây trường thương này nhanh chóng xoẹt qua chân trời, nhắm thẳng về hướng Hy Vọng Thiên Tôn, nơi nó đi qua, không khí như bị thiêu đốt, xèo xèo liên tục. Thánh lôi đi trước mở đường, đánh ra vết nứt không gian, kiếp hỏa theo sát phía sau, đốt hết những thứ bị cuốn vào đó!
- Giãy dụa phí công!
Hy Vọng Thiên Tôn lạnh lùng nở nụ cười, huyết đao trong tay vung lên, chín mũi thương lôi hỏa như ánh nến vụt tắt.
Trường đao màu máu này đã uống máu không biết bao nhiêu sinh linh, trên thân đao uẩn nhưỡng vô tận oán khí và huyết khí, lại đầy quỷ dị ẩn chứa sức mạnh hy vọng nữa. Nơi lưỡi đao đi qua như có vô số linh hồn kêu rên, như phóng thích ánh sáng trong tuyệt vọng.
Ánh máu lóe lên, Hy Vọng Thiên Tôn đã thuấn di đến sau lưng Lâm Duệ. Giờ phút này, toàn bộ sức mạnh quanh người Lâm Duệ đều đã bị chém đứt, dù là pháp môn thanh tịnh hay là Thánh Lôi Kiếp Hỏa đều mỏng như giấy, sức mạnh của chúng vô cùng yếu ớt trước sức mạnh của Hy Vọng Thiên Tôn.
Toàn bộ tinh vực sau lưng Hy Vọng Thiên Tôn thêm rung động, tiếng kêu khóc của cả tỉ sinh linh quẩn quanh hư không, đó là vô số linh hồn bị “hy vọng” lừa gạt đang kêu gào.
Hy vọng vị này nắm giữ là hy vọng sinh ra từ bóng tối, là tia ảo vọng cuối cùng khi một sinh linh sắp chết nghĩ đến, là tia ánh sáng hy vọng lừa mình dối người. Trước khi chết, ánh sáng hy vọng càng sáng tỏ thì tuyệt vọng theo sau càng đậm sâu.
Ánh đao quét qua, thân ảnh Hy Vọng Thiên Tôn như ẩn như hiện trong tinh không này, như thể hòa vào làm một cùng tinh vực. Bản thân hắn chính là hiện thân tàn khốc của hy vọng đó – chỉ là những lời giả dối, cứu rỗi hoang đường mà thôi.
- Ngươi không đối kháng được với vận mệnh đâu!
Hy Vọng Thiên Tôn lạnh lùng bổ đao xuống đồng thời tuyên cáo:
- Đại Nhật Thiên Tôn nhất định sẽ thức tỉnh trong cơ thể ngươi, đây cũng là điều ta hy vọng nhìn thấy!
Ầm!
Lâm Duệ đã kịp rút ra Vô Thượng Thiên Đao, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc, thanh đao này cản lại ánh đao máu!
Như thể hai ngôi sao kịch liệt va chạm trong vũ trụ, bộc phát ánh sáng mãnh liệt trước đó chưa từng có!
Ánh đao máu của Hy Vọng Thiên Tôn như tinh hà đỏ ngòm, ẩn chứa vô số sinh linh kêu rên và tuyệt vọng, mỗi đường đao đều ẩn chứa linh hồn sinh linh kêu gào. Trong ánh đao máu ẩn ẩn lấp lánh ánh sáng nhàn nhạt quỷ dị, như thể kẻ sắp chết mong chờ một tia hy vọng sau cùng, làm lòng người tan nát, lại làm người ta trầm luân.
Vô Thượng Thiên Đao của Lâm Duệ thì khác hoàn toàn, ánh đao sáng rực như mặt trời, thánh lôi tinh khiết và kiếp hỏa hừng hực bao lấy đao, tạo thành từng chùm sáng vàng nối liền đất trời. Trong ánh đao ẩn chứa thanh tịnh thuần túy, tịch diệt uy nghiêm và ly hợp huyền ảo, như thể muốn thanh tẩy tất cả ô uế và hắc ám thế gian.
Hai thanh đao va chạm không dưới trăm lần, không gian lập tức vặn vẹo, nứt ra vô số khe hở màu đen to lớn, như vực sâu cắn nuốt xung quanh.
Năng lượng hóa thành dòng lũ như thủy triều tràn ra bốn phía, khuấy động tầng tầng năng lượng, bao phủ toàn bộ chiến trường.
Luồng khí nóng bỏng như gió mạnh ập đến, thổi đến chiến hạm lung lay, lớp vỏ kim loại của chiến hạm đang bị nhiệt độ cao cực đoan nung, nóng chảy hóa thành dòng nước thép.
Ánh sáng lấp lánh rồi lại chói mắt, đan xen liên tục làm những người trên đảo Hoàng Sơn vội bịt tai, cúi đầu, chỉ sợ bị ánh sáng hủy diệt quét qua.
Lôi đình liên tục nổ vang đinh tai nhức óc, đó là thanh âm hai thanh đao va chạm đưa đến thiên địa rung động, như thể vũ trụ vì đó run rẩy. Sức mạnh thánh lôi và kiếp hỏa trong đao liên tục xung kích huyết khí và oán khí của Hy Vọng Thiên Tôn, tạo thành từng đợt sóng năng lượng, cuồn cuộn chảy đến tận chân trời.
Trong chiến trường, năng lượng màu máu và màu vàng óng dây dưa lẫn nhau, thôn phệ nhau, tạo thành vòng xoáy năng lượng khổng lồ. Trong vòng xoáy, thi thoảng tia sáng chớp mắt lóe lên, mỗi lần đều kèm theo tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Hai cỗ sức mạnh giao tranh không chỉ là năng lượng va chạm, còn là hai thể hệ khái niệm đối lập va chạm, hy vọng và tuyệt vọng, quanh minh và hắc ám, sáng tạo và hủy diệt, thời khắc này đạt đến cân bằng vi diệu. Nhưng cân bằng này không thể kéo dài lâu. Theo năng lượng không ngừng tăng lên, cuối cùng đã đạt đến điểm cực hạn. Ầm một tiếng nổ vang, vòng xoáy năng lượng nổ tung.
Nổ tung tạo thành sóng dĩ thái nguyên tố xung kích, thổi sạch nguyên tố của cả một khoảng không rộng lớn xung quanh. Cho dù là các chiến hạm ở phía xa chiến trường cũng bị lực lượng này thổi đẩy dạt ra xa hơn mười dặm.
Thân hình Hy Vọng Thiên Tôn bị ép lùi lại, đứng cách xa mấy chục dặm nhìn Lâm Duệ.
Vừa rồi chỉ là mấy đòn thăm dò nhưng chiến lực đối phương thể hiện cũng làm hắn đầy bất ngờ. Dù là lý giải với võ đạo hay khả năng khống chế khái niệm của đối phương cũng đều rất cao. Đương nhiên, đối phương còn chưa bằng hắn được, dù là thân thể, tốc độ, đao tốc hay nguyên thần thì Lâm Duệ đều kém xa hắn nhiều, chưa đạt đến tiêu chuẩn của Thần.
Nhưng Lâm Duệ rất giỏi dùng thế ép người, sức mạnh khái niệm của Lâm Duệ đến từ Đại Nhật Thiên Tôn, cường độ cao hơn khái niệm của hắn.
Có rất ít người biết, cùng là 100% khái niệm thì khái niệm cũng có chia cao thấp. Chân lý của Thái Thượng Thiên Tôn mạnh mẽ vì nó là chân lý, là khởi nguồn sức mạnh các khái niệm khác, thiên nhiên đứng trên các khái niệm tầm thường khác.
Mỗi một đòn của Lâm Duệ đều dùng toàn lực, không chỉ phát huy thanh tịnh, thánh lôi và kiếp hỏa đến cực hạn, còn dùng võ ý “nhất”, dung hợp sức mạnh các khái niệm đó, làm Hy Vọng Thiên Tôn tiêu hao rất nhiều tâm lực, tinh thần mới có thể hóa giải được đao thế và khái niệm của Lâm Duệ.
Đây có lẽ là lý do Lâm Duệ có thể đẩy lùi được Mộng Ảo Thiên Tôn trong màn trời nhân tạo.
Nhưng thế thì sao chứ? Nguyên chất và nguyên hạch của Lâm Duệ giỏi lắm chèo chống được chiến đấu 30 phút. Người này nếu dám đến đây thì kết cục đã định rồi!
- Chủ nhân của ta chắc chắn sẽ thức tỉnh, đây là thiên mệnh!
Trong chớp mắt này, con ngươi Hy Vọng Thiên Tôn hơi mở ra đầy kinh ngạc. Hắn phát hiện hạm đội dưới chân Lâm Duệ không chút tổn hao, vòng phòng ngự từ trường vẫn lù lù bất động, đầy kiên cố, không chịu chút ảnh hưởng nào bởi chiến đấu của họ. Tên này còn đủ sức bảo vệ hạm đội dưới chân sao?
Không đúng!
Hy Vọng Thiên Tôn trông thấy chín vòng ánh sáng một lần nữa ngưng kết sau lưng Lâm Duệ, huy hoàng hơn, lóa mắt hơn!
Lúc này, trong các phòng cầu khẩn trong chiến hạm, thanh âm thánh ca vang lên thật lớn. Thanh âm này hợp xướng cùng như, như thể xuyên qua thời không ngăn cản.
- Cửu trọng lôi ngục khai thiên môn, vạn đạo kim mang phá minh hôn, huyết hỏa uông dương thừa thiên dụ, bạch cốt đôi trung dựng thánh ngân, thần tọa nguy nguy trấn tam giới, lưu ly tịnh thổ hiện phàm trần, chúng sinh giai tại ngô tâm nội, nhất pháp thông thì vạn pháp tồn!
- Quân bất kiến, thần lộ ngưng sương hóa kim vũ, phá kiển thành điệp hướng quang minh, ám dạ trường nhai huyền đăng xử, chính thị Minh Vương khải minh tinh!
Lúc này 7,2 triệu tế ti mãnh liệt ca lên thánh ca, triệt để sôi trào không gian! Thanh âm hợp xướng như sấm vang rền truyền ra khỏi các chiến hạm, hội tụ thành một thanh âm bàng bạc không thể ngăn cản, xuyên thấu hư không, tràn lan bầu trời, vang vọng đến nơi xa.
Mỗi âm phù đều mang theo thành kính và tín ngưỡng của tín đồ, ẩn chứa khát vọng, chờ mong và sùng kính với quang minh, ca ngợi sức mạnh của Minh Vương. Như thể bọn họ đầu nhập cả linh hồn vào lời ca, làm cho thánh ca mang đến sức mạnh vượt quá tưởng tượng.
Trong hạm đội, năm tòa Huy Hoàng Thánh Đàn bốn nhỏ một lớn đồng thời bộc phát ánh sáng mãnh liệt, thánh hỏa hừng hực cháy trên thánh đàn.
Cả đội chiến hạm như được bao bởi sức mạnh thần thánh, chiếu ra ánh sáng dịu dàng như bình minh, lại vàng vọng thanh âm của thần, lấn át tiếng rít gào của tia năng lượng bên ngoài.
Trên bầu trời như có chín tầng lôi ngục nổ tung, ngàn vạn tia sáng hóa thành kiếm sắc bén đâm thủng hắc ám, chiếu sáng chiến trường, đốt cháy toàn bộ tội ác, thanh tẩy thế gian vạn vật.
Theo thanh âm tụng xướng của 7,2 triệu tế tự, Lâm Duệ đứng trên đỉnh đầu Đại Nhật Kim Ô khí tức thêm mạnh mẽ, cũng càng uy nghiêm. Quanh người hắn quấn quanh thánh lôi và kiếp hỏa, hắn biến thành vàng óng trên bầu trời, phảng phất hóa thành tầng chắn thần thánh nhất thiên địa này. Chín vòng ánh sáng sau lưng hắn lại chầm chậm xoay, mỗi vòng ánh sáng đại biểu cho một sức mạnh, một pháp tắc khác nhau.
Sau lưng hắn chậm rãi xuất hiện sáu đôi cánh chim, mỗi cánh chim lấp lóe ánh sáng, như tinh hà chảy xuôi, hiển lộ phù văn thần bí, hòa hợp cùng tiếng thánh ca, như thể hiển lộ huyền bí vũ trụ. Ánh sáng của nó như xuyên thấu tất cả trở ngại, chiếu rọi chân trời.
Càng làm người chú ý là mũ miện trên đầu Lâm Duệ, mũ miện này hoàn toàn do tín ngưỡng và ý chí của các vị tế tụ ngưng tụ thành. Ở biên giới mũ miện khảm nạm bảo thạch tỏa sáng kỳ dị, những bảo thạch này như trời sao lấp lánh, hoặc sáng rực như lửa lớn, mỗi một viên đều ẩn chứa lực lượng pháp tắc. Ở chính giữa mũ miện là một viên bảo thạch quang minh cực lớn, nó tỏa ánh sáng ấm áp nhu hòa như ánh mặt trời nuôi dưỡng vạn vật.
Thần uy của Lâm Duệ cũng thêm hùng vĩ, khí tức toàn thân hắn như hòa cùng vũ trụ, vạn pháp quy nhất, mỗi động tác của hắn đều ẩn chứa chí lý thiên địa, mỗi lần hô hấp đều làm vũ trụ cùng đập.
Ầm!
Trong chớp nhoáng này, thân thể Đại Nhật Kim Ô cũng thuế biến, lửa lớn quanh người nó như hóa thành tinh hà thể lỏng, mỗi giọt như phản chiếu chu tiên tinh đấu, cánh chim kim loại lộng lẫy ánh sáng lưu ly, đôi cánh như hóa thành Phần Thiên Thước đầy thần uy.
Theo âm vận thánh ca, từng phù văn huyền diệu lan tràn đến cuối lông vũ cánh chim, mỗi lông vũ như hóa thành pháp tắc khai thiên tích địa, cắt vụn không gian xung quanh ra thành từng mảnh vàng.
Đồng tử của Đại Nhật Kim Ô có hai đồ án thần bí, hình vẽ này rất giống hình thái cực trong văn hóa Đông Á cổ, lại như hóa thành lập thể, thể hiện cả quỹ tích sinh diệt của thế giới. Nó phun ra nuốt vào dĩ thái nguyên tố, tạo thành từng cơn sóng nhỏ, hai cánh của nó cuồn cuộn khái niệm phần thiên, chử hải, đốt cháy làm nước biển bên dưới sôi trào.
Lúc này, khi Lâm Duệ một lần nữa nhìn về Hy Vọng Thiên Tôn, vị này không khỏi giật mình tim đập nhanh. Trong đầu hắn xuất hiện mấy văn tự cổ xưa – siêu hạn khái niệm!
Lúc này, lực lượng thanh tịnh, thánh lôi và kiếp hỏa của Lâm Duệ đã vô hạn đến gần siêu hạn khái niệm của Thần Vương rồi.
Ngay cả Đại Nhật Kim Ô kia, cường độ khái niệm của nó đã đến gần Thần rồi!
Cầu mong cho tôi và tất cả mọi người được bình an
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Truyện Hot Mới
Danh sách chương