Aa... Huhu... Anh đã hứa là sẽ không đâm vào kia mà.

- Tôi có hứa sao? Là do em, do em kẹp nó không chặt khiến nó bị trượt vào. Là lỗi của em đấy.

Hức, cô đúng là điên mới đi tin vào lời của tên gian trá như Uông Tử Thần. Đâu lý nào hắn lại dễ dàng tha cho con mồi ngon đã dâng sẵn tới miệng chứ? Bị gậy th*t to không lường trước được bất ngờ đâm vào bên trong khiến Bạch Ly không kịp phòng bị, nắm chặt lấy drap giường nức nở. Gương mặt đỏ bừng bị Uông Tử Thần tóm chặt ép cô nghiêng đầu quay sang ngậm lấy đôi môi sưng đỏ hôn ngấu nghiến. Bên dưới không ngừng thúc vào thật sâu bên trong cô.

- Aa... hức... Không, dừng lại đi!

Dường như lúc nãy chỉ là màn dạo đầu. Bây giờ mới là bữa chính của con ác thú.

Muốn bảo hắn dừng lại, muốn bảo trò này cô không chơi nữa. Cô không muốn liên quan đến hắn, không muốn đâu.



Nhưng lúc này Uông Tử Thần nào có cho cô cơ hội để phản kháng, đôi môi ẩm ướt bị anh liên tục chà xát gặm nhấm, giống như thật sự muốn ăn tươi nuốt sống cô. Người đàn ông cấm dục này quả nhiên đáng sợ, khao khát của hắn mãnh liệt đến mức muốn xé toạc cô ra hết lần này đến lần khác.

- Em thích đến như thế sao? Nơi này chảy ra nhiều mật ngọt như vậy.

- Không có...

Cô nức nở cầu xin, hy vọng hắn sẽ thương xót mà ngừng lại nhưng đều bị hắn lạnh lùng bỏ ngoài tai.

Dục vọng của hắn không có thì thôi, một khi đã bùng cháy thì sẽ thiêu đốt tất cả, không cách nào dừng lại nói.

Thứ mà hắn muốn có, xưa nay chưa bao giờ là không có được... Uông Tử Thần suy nghĩ, hắn có nên một lần hay không cưỡng ép cô trở thành người phụ nữ của hắn?

Càng nghĩ bên dưới lại càng ra vào mạnh mẽ hơn, giống như muốn chiếm đoạt hết thảy mọi thứ của cô vậy.

- Thả lỏng người ra nào, em muốn kẹp chết tôi hay sao? Em làm như vậy chỉ khiến cho em đau thêm thôi. Ngoan ngoãn một chút nào.

- Hức... Không, chậm lại... Aa...

Hắn cắn nhẹ lên gáy cô, hít hà mùi thơm thoang thoảng trên da thịt non mềm kia, giọng nói khàn đục cứ giống như là một bản nhạc ma mị không ngừng vang lên bên tại cô.

- Ngoan nhé, chút nữa sẽ xong thôi.

Cô có điên mới thèm tin lời hắn nữa!

- Uông Tử Thần! Anh là đồ khốn nạn!

Nếu như cho cô chọn lại từ đầu, cô nhất định thà là không bước vào căn phòng đó, thà là để cho bọn người kia bắt được, cô cũng sẽ không dây vào người đàn ông này.

Những kích thích nóng bỏng của hắn, cơ thể phản ứng trước từng đợt công kích của hắn. Cô biết nếu như muốn trả thù đám người kia, lợi dụng người đàn ông này là lựa chọn hoàn hảo nhất. Hắn có thể cho cô tất cả những thứ cô muốn, có thể giúp cô chống lưng ở phía sau.

Trở thành người phụ nữ của Uông Tử Thần là điều mà mọi người phụ nữ đều ao ước.

Nhưng ở bên cạnh hắn cũng chẳng khác nào đang ngủ cùng sói vậy. Chọn đúng sẽ bảo vệ cô, chọn sai sẽ cắn chết cô. Hắn nói hắn muốn cô nhưng thứ tình cảm nhất thời đó của hắn thì được bao lâu chứ?

Khi trước là Phương Ly Nhi, bây giờ lại đến nói muốn cô làm người phụ nữ của hắn. Ngày mai lại đến ai đây?

Hôm nay hắn có thể cho cô tất cả, vậy đến lúc hắn thấy chán cô rồi có phải là sẽ vứt đi giống như một chiếc giày rách không?

Bạch Ly từng trải qua cảm giác đau đớn đến từng đầu ngón tay rồi. Cô không thích Uông Tử Thần, càng không muốn dây dưa cùng hắn. Nếu như hắn không xuất hiện, có lẽ mọi thứ đều sẽ rất tốt.

Cô là Bạch Ly, không phải là người tốt nhất nhưng là phiên bản duy nhất. Ai cũng không thay thế được.

Uông Tử Thần thích cô thật cũng được, hứng thú nhất thời cũng chẳng sao. Tình yêu ấy à, đối với cô mà nói bây giờ nó chỉ là một thứ xa xỉ không đáng để kỳ vọng.

Đêm nay là một đêm cuồng nhiệt với những âm thanh ái muội. Chăn giường nhàu nhỏ, người đàn ông kia vẫn hì hục trên thân thể cô. Những nụ hôn nóng bỏng chạm vào làn da như tê dại. Tránh không được, trốn cũng không xong. Vì vậy nên chỉ đành ngoan ngoãn hưởng thụ cảm giác kích thích lại sung sướng đến điên dại này...

Sáng hôm sau, ánh nắng mặt trời từ khung cửa sổ chiếu vào. Trên giường, hai thân thể không một mảnh vải đang ôm lấy nhau ngủ ngon lành. Ánh nắng hắt vào thẳng một bên mặt Bạch Ly khiến cô giật mình tỉnh dậy, lúc này cơn đau nhức từ phía dưới hạ thân truyền đến. Bạch Ly nhớ lại đêm qua cô bị Uông Tử Thần dày vò mạnh bạo suốt cả một đêm

Cô nheo mắt quay sang nhìn người đàn ông với khuôn mặt kinh diễm như tượng tạc đang ngủ ngon lành ở bên cạnh. Trong lòng bất giác nổi lên tia căm hận.

Ánh mắt cô chú ý đến chiếc kéo ở trên bàn, cô vội vàng vơ lấy nắm chặt trong tay, hướng thẳng vào người đàn ông đang nằm trên giường.

Uông Tử Thần, anh đi chết đi!

Bất ngờ lúc này Uông Tử Thần đột nhiên mở trừng hai mắt tỉnh dậy.

- Em muốn làm gì đó?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện