Chương 2081

*ý là lòng trung thành

“Hơn nữa, hổ dù đắt nhưng vẫn không bằng được bầy sói, cho dù anh có lợi hại đi nữa thì chỉ cần ông ta mang tin tức anh đang ở Nam Dương thả ra ngoài, địch nhân sẽ giống như ong vò vẽ lập tức che trời lấp đất tiến tới tìm anh.”

“Đến lúc đó anh cũng sẽ không rảnh rút ra một tay để đối phó với ông ta được.”

Tề Đẳng Nhàn bình tĩnh nói: “Đồ Tể là một người thông minh, hiện tại tôi lợi hại cỡ nào ông ta biết rất rõ. Ông ta muốn phản bội tôi, trừ khi ngày mai tôi tàn phế hoặc là cha tôi chết. Nếu không ông ta chỉ có thể vĩnh viễn đứng về phía bên này của tôi!”

Trần Ngư bất đắc dĩ nói: “Sớm biết sự tình sẽ phức tạp đến mức như này thì nói như nào đi nữa tôi cũng sẽ không tới Quang Dương làm gì! Hiện tại gia tộc Rothschild có nguy cơ trở thành địch nhân của Trần gia, lại có một quả bom hẹn giờ là Đồ Tể, thật đúng là không bằng cứ để mặc cho Trần Tiên Hà ở bên này làm kẻ phản bội cũng được.”

Tề Đẳng Nhàn hỏi: “Cô hối hận vì đã giúp tôi?”

Trần Ngư nói: “Nếu tôi sớm biết được chuyện anh sẽ đánh chết Jimmy thì nói như nào đi nữa tôi cũng sẽ không giúp anh đâu!”

Trong lòng Tề Đẳng Nhàn cũng đang kêu khổ không thôi, nếu biết trước lão cha nhà mình biết gây chuyện như vậy thì nói như nào đi nữa cũng sẽ không đồng ý chuyện cho ông sang nước Mỹ hỗ trợ đâu! Chính mình tốn thêm chút thời gian thì cũng có thể chui vào chỗ trống giết chết mấy người Thượng Quan Thương Hải được mà.

Sau khi Tề Đẳng Nhàn ăn xong cơm chiều cũng không đi nghỉ ngơi mà là ngồi ở bể bơi trong sân sau tiến hành tự hỏi, đúng thật là gần đây phát sinh quá nhiều sự việc, hắn nên trau chuốt lại một phen thật tốt đã.

“Ùm!’

m thanh nhảy xuống nước khiến hắn bừng tỉnh lại, tập trung nhìn kỹ thì thấy hóa ra là Trần Ngư.

Trần Ngư mặc một thân Bikini màu trắng bơi lội dưới bể bơi, hơn phân nửa cũng là tâm phiền ý loạn khiến cho không thể ngủ yên, hơn nữa ở Quang Dương bên này nóng đến thái quá nên mới có chuyện hơn nửa đêm thay đồ ra đây bơi lội.

Cô vừa nhấc đầu ra khỏi mặt nước thì phát hiện Tề Đẳng Nhàn đang nhìn mình chăm chú, ở trong đêm tối thì đôi mắt như vậy giống như sói đói, phát ra ánh sáng xanh biếc.

Tề Đẳng Nhàn nói: “Một gia tộc Rothschild thôi mà đã có thể khiến Trần đại tiểu thư phiền lòng lòng thành như vậy sao? Không đến mức như vậy chứ!”

Trần Ngư hừ lạnh một tiếng, bắt lấy tay vịn ở bể bơi để dừng lại rồi hỏi: “Chỉ là một Triệu gia thôi mà có thể bức anh phải phản quốc chạy trốn, đến mức này sao? Sao anh không trực tiếp đến Đế Đô giết chết cả nhà bọn họ đi!”

Tề Đẳng Nhàn chỉ cảm thấy mộ bộ dạng dỗi người kia của cô đúng thật là ra dáng ra vẻ phết.

“Thật sự thì tôi cũng rất muốn làm như vậy, nhất là sau khi Lục Chiến Long chết thì càng suy nghĩ tới nó nhiều hơn.” Tề Đẳng Nhàn như suy tư gì đó mà đáp.

“Xem xem, không phải là tôi kích thích anh. Trần gia hiện giờ cũng là nợ nhiều không sợ nặng thân, bị một lũ sói nhìn chằm chằm, cho dù gia tộc Rothschild có thật sự mượn cơ hội giận chó đánh mèo lên Trần gia đi nữa thì cũng không có gì phải sợ hết!” Trần Ngư hất tóc một cái khiến cho vô số bọt nước bắn lên, người người xem cảnh đẹp ý vui.

“Thế cục hiện giờ càng ngày càng nghiêm trọng, rất nhiều thủ đoạn kịch liệt và đen tối hơn phân nửa sẽ nối gót kéo tới ùn ùn không dứt.”

“Mọi người cũng phải chuẩn bị thật tốt để đối mặt với bão táp.”

Trần Ngư từ bể bơi bước lên, cầm lấy khăn phủ lên người mình, tùy tay xoa xoa đầu tóc của mình.

Đôi mắt của Tề Đẳng Nhàn đảo qua đảo lại ở trên người cô, này cũng đẹp thật đấy, ngực to chân dài không nói, hơn nữa không mang mắt kính lại mang đến một loại khí chất đẹp mắt khác.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện