Hành lý của Sầm Tư Kỳ không nhiều lắm, thời điểm về nước cũng chỉ mang theo hai vali đồ, ở phòng nghỉ công ty sắp xếp mới được nửa tháng, dọn đên nhà Hoắc Long Đình, vẫn chỉ có hai vali hành lý đó, năm đó lúc cậu từ chỗ Hoắc Long Đình rời đi không mang bất cứ món đồ nào thuộc về cậu, bây giờ trở về lại, mang theo một món đồ quan trọng nhất, cũng chỉ là một cơ hội để chấp vá hoàn chỉnh con tim mà thôi.
Ngồi trên xe, Sầm Tư Kỳ nhỏ giọng hỏi Hoắc Long Đình: “Căn phòng ở hoa viên Cẩm Giang anh vẫn còn giữ sao?”
Hoắc Long Đình một tay để trên vô-lăng, một tay khác nắm chặt tay cậu, dùng sức nặn nặn: “Em không thích chỗ đó, năm đó sau khi em rồi đi anh đã bán đi rồi.”
Sầm Tư Kỳ gật gật đầu: “À.”
Hoắc Long Đình quay đầu nhìn về phía cậu, Sầm Tư Kỳ cười khẽ: “Không có gì, em tùy tiện hỏi một chút thôi.”
Hoắc Long Đình thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Chuyển nhà rồi mỗi ngày đi làm đều phải dậy sớm, nếu được thì lái xe đi, em ở nước ngoài không phải cũng lái xe rồi sao? Chiếc xe lúc trước mua cho em vẫn luôn còn, em có muốn hay không?”
“Anh tha cho em đi,” Sầm Tư Kỳ nhanh chóng lắc đầu, “Lái chiếc xe thể thao hơn mười triệu đi làm ngày mai chắc em nổi tiếng khắp công ty luôn quá.”
“Vậy thôi, nếu không đổi sang xe kiểu phổ thông hơn? Em vẫn còn tiền chứ?” Hoắc Long Đình do dự đề nghị, “Anh mua cho em nha?”
Nghe ra sự cẩn thận từng li từng tý trong giọng nói của Hoắc Long Đình, Sầm Tư Kỳ kéo lấy tay hắn rồi hôn một cái lên mu bàn tay: “Cảm ơn anh.”
Cậu không phải muốn ở khía cạnh vật chất nhất định phải phân rõ quan hệ với Hoắc Long Đình, bọn họ muốn là sự lâu dài về sau, phân biệt rõ ràng hiển nhiên không thực tế, cậu cũng không có mẫn cảm và lập dị tới như thế.
Hoắc Long Đình bị hành động làm nũng vô thức này của cậu làm cho tâm khó nhịn được ngứa ngáy, thừa dịp chờ đèn đỏ, đem người kéo qua cho cậu một cái hôn sâu.
Sau khi về đến nhà Sầm Tư Kỳ lấy một tấm thư mời từ trong cặp ra, đưa cho Hoắc Long Đình xem: “Tuần biểu diễn trong nước đầu tiên của chị Tuệ Trinh, chính là tối nay, anh có muốn đi cùng không?”
Hoắc Long Đình có chút không dể chịu nói: “Anh cũng nhận được thư mời…”
Hắn và Lâm Tuệ Trinh năm đó tuy rằng không thể thành tình nhân, thế nhưng quan hệ bạn bè không tệ lắm, hai năm trước lúc Lâm Tuệ Trinh kết hôn hắn cũng tham dự lễ cưới, tuy rằng hắn và Lâm Tuệ Trinh thật sự chẳng có cái gì khuất tất, nhưng dù sao khi đấy Sầm Tư Kỳ lựa chọn chạy trốn hắn Lâm Tuệ Trinh vẫn là mồi dẫn trực tiếp, nói thế nào cũng có chút lúng túng, hắn cũng sợ Sầm Tư Kỳ sẽ nghĩ nhiều.
“Như vậy à,” Sầm Tư Kỳ cười kéo dài âm thanh, “Vậy đúng dịp, chúng ta đi chung đi.”
Hoắc Long Đình duỗi tay đem người kéo vào trong lồng ngực, dán môi qua mạnh mẽ mà mài ép trên đôi môi cậu một cái, thấp giọng giải thích: “Đừng có ghen với cô ấy nhé, anh với cô ấy thật sự không có gì, năm đó không có, bây giờ cô ấy đã lập gia đình càng không thể có gì.”
Sầm Tư Kỳ lắc lắc đầu: “Em không có ghen, mối quan hệ giữa em với chị Tuệ Trinh thật sự khá tốt, mấy năm chị ấy ở bên nước ngoài tụi em thường xuyên gặp nhau, giúp giáo sư Lâm chuyển đồ cho em, chị ấy kết hôn em cũng biết, tuy rằng không về tham dự nhưng vẫn gửi quà cho chị ấy, sự nghiệp chị ấy phát triển không ngừng, em thật tâm là mừng cho chị ấy.”
Hoắc Long Đình cười lần nữa hôn cậu: “Được, buổi tối hai chúng ta cùng nhau đi.”
Vẫn là âm nhạc thính phòng như khi đó, nhưng quy mô buổi biểu diễn lại lớn gấp đôi, mấy năm qua sự nghiệp của Lâm Tuệ Trinh thật sự phát triển rất tốt, hai năm trước còn cùng người đại diện luôn yên lặng bảo vệ cô suốt mười năm kết hôn, sự nghiệp và tình yêu đều có, không biết đã giết chết bao nhiêu người nữa.
Hoắc Long Đình đã sớm kêu người chuẩn bị một lãng hoa, trên đường đi Sầm Tư Kỳ hỏi việc này, suy nghĩ một chút đề nghị: “Em còn muốn tặng một bó hoa, lần này em để chính em chọn đi.”
Hoắc Long Đình không nói gì, trực tiếp đưa cậu đến cửa hàng hoa, bó hoa định mệnh khi ấy là hắn dùng danh nghĩa của mình để đưa, trước sau thế nào cũng làm hắn có thẹn với Sầm Tư Kỳ, chỉ là bây giờ nói cho Sầm Tư Kỳ cũng chẳng có ý nghĩa gì, không cần lại làm cho cậu khổ sở thêm lần nữa, về sau cứ tiếp tục bồi thường gấp bội cho cậu.
Đem hoa chọn xong bó lại, Sầm Tư Kỳ hỏi chủ cửa hàng hoa một tấm thiệp, nghiêm túc viết xuống lời chúc: “Chúc chị Tuệ Trinh biểu diễn thành công. – Sầm Tư Kỳ”
“Lát nữa trước khi mở màn em đi vào hậu trường đưa cho chị ấy.”
Hoắc Long Đình gật đầu: “Được, anh đi cùng với em.”
Đối với việc Sầm Tư Kỳ và Hoắc Long Đình cùng nhau xuất hiện, Lâm Tuệ Trinh cũng không bất ngờ, lúc nhận hoa còn cười tủm tỉm nói cảm ơn Sầm Tư Kỳ, đồng thời nghịch ngợm hướng Hoắc Long Đình nháy mắt một cái: “Chúc mừng.”
Hoắc Long Đình khóe môi giương lên: “Cảm ơn.”
Đi ra khỏi hậu trường, Sầm Tư Kỳ đưa tay chọc chọc vai Hoắc Long Đình: “Anh với chị Tuệ Trinh có cái gì bí hiểm thế?”
Hoắc Long Đình giải thích: “Không có gì, chính là cô ấy biết chuyện của chúng ta, cô ấy ra nước ngoài thường xuyên đến gặp em, ngoại trừ là chuyển đồ của giáo sư Lâm cho em, còn thêm là anh nhờ vả, anh chính là muốn em có thể thêm nhiều bạn bè, vui vẻ thêm một chút.”
Sầm Tư Kỳ hoàn toàn hết chỗ nói: “Anh rốt cuộc là bày bố bao nhiêu tai mắt quanh em hả? Ông chủ công ty trước kia ở nước ngoài của em cũng là bạn của anh à?”
“Alan hả? Cậu ta với anh là bạn học, bởi vì em lúc đó nói rất muốn tới chỗ của cậu ta làm nên anh mới liên hệ hỏi thăm một chút, kỳ thật em đừng cảm thấy là anh giúp em đi cửa sau, với năng lực của em, đủ sức có thể vào làm ở đó, vào lúc đó đâu phải trong tay em chỉ có mỗi một offer đấy đâu không phải sao? Nếu như em không tới chỗ đó làm việc cũng có thể tìm được công việc tốt giống thế thôi, anh căn bản chẳng giúp em cái gì cả.”
“Dù sao anh cái gì cũng có lý do.”
Hoắc Long Đình cười cầm tay cậu, không hề biện giải, Sầm Tư Kỳ nói cái gì chính là cái đó.
Buổi biểu diễn này vô cùng thành công, Lâm Tuệ Trinh so với năm năm trước càng thêm thành thục vô cùng, buổi biểu diễn kết thúc trong tràn pháo tay kéo dài không dứt, nhìn Lâm Tự Tin đứng dưới ánh đèn tự tin thong dong mà nở nụ cười, Hoắc Long Đình không nhịn được mà cảm khái, may năm đó không vì bản thân mình mà âm thầm phá hủy sự nghiệp của cô, càng may hơn, hắn biết được rõ ràng chính mình thật sự muốn gì, hắn mong là Tư Kỳ có thể trở về bên cạnh hắn.
Sầm Tư Kỳ dùng sức mà vỗ tay, chân thành cảm thấy vui vẻ vì Lâm Tuệ Trinh, nhưng bây giờ cậu đã không cần hâm mộ Lâm Tuệ Trinh nữa, cô rất xuất sắc, mà chính cậu cũng thế không kém cạnh bất kỳ ai.
Từ thính phòng đi ra, bên ngoài trời bắt đầu mưa, Hoắc Long Đình vươn dù lên, đem Sầm Tư Kỳ ôm vào trong ngực, mang theo cậu đi đến hướng bãi đổ xe.
Sầm Tư Kỳ thuận thế ôm lấy eo hắn, ở bên tai hắn cười nỉ non: “Bây giờ cứ như nằm mơ ý.”
Hoắc Long Đình nghiêng đầu hôn cậu một chút: “Không phải mơ đâu.”
Ngồi vào trong xe bọn họ không chờ kịp liền hôn nhau, hơi thở nóng rực giao triền quấn quýt, môi lưỡi gắn bó, như thế này cũng đều không thấy đủ.
Bên ngoài mưa to ngợp trời không ngừng cọ rửa cửa kính xe, thế giới cũng giống như bị ngăn cách ngoài đấy mơ hồ không thấy rõ, bên trong vùng trời nhỏ này chỉ có hai người họ, mà thế giới của bọn họ giống như cũng chỉ có lẫn nhau.
Thời điểm lửa bén tới cháy rực, Sầm Tư Kỳ không chịu nổi mà khẽ đẩy đẩy bả vai Hoắc Long Đình, thở hổn hển nỉ non: “Chúng ta trở về đi.”
Hoắc Long Đình liếm đôi môi đỏ mọng ướt át kiều diễm của cậu một lần cuối, nói giọng khàn khàn: “Được.”
–
Còn một chương nữa là chính thức kết thúc chính văn rồi. Mừng quá đi thôi!:))))
Ngồi trên xe, Sầm Tư Kỳ nhỏ giọng hỏi Hoắc Long Đình: “Căn phòng ở hoa viên Cẩm Giang anh vẫn còn giữ sao?”
Hoắc Long Đình một tay để trên vô-lăng, một tay khác nắm chặt tay cậu, dùng sức nặn nặn: “Em không thích chỗ đó, năm đó sau khi em rồi đi anh đã bán đi rồi.”
Sầm Tư Kỳ gật gật đầu: “À.”
Hoắc Long Đình quay đầu nhìn về phía cậu, Sầm Tư Kỳ cười khẽ: “Không có gì, em tùy tiện hỏi một chút thôi.”
Hoắc Long Đình thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Chuyển nhà rồi mỗi ngày đi làm đều phải dậy sớm, nếu được thì lái xe đi, em ở nước ngoài không phải cũng lái xe rồi sao? Chiếc xe lúc trước mua cho em vẫn luôn còn, em có muốn hay không?”
“Anh tha cho em đi,” Sầm Tư Kỳ nhanh chóng lắc đầu, “Lái chiếc xe thể thao hơn mười triệu đi làm ngày mai chắc em nổi tiếng khắp công ty luôn quá.”
“Vậy thôi, nếu không đổi sang xe kiểu phổ thông hơn? Em vẫn còn tiền chứ?” Hoắc Long Đình do dự đề nghị, “Anh mua cho em nha?”
Nghe ra sự cẩn thận từng li từng tý trong giọng nói của Hoắc Long Đình, Sầm Tư Kỳ kéo lấy tay hắn rồi hôn một cái lên mu bàn tay: “Cảm ơn anh.”
Cậu không phải muốn ở khía cạnh vật chất nhất định phải phân rõ quan hệ với Hoắc Long Đình, bọn họ muốn là sự lâu dài về sau, phân biệt rõ ràng hiển nhiên không thực tế, cậu cũng không có mẫn cảm và lập dị tới như thế.
Hoắc Long Đình bị hành động làm nũng vô thức này của cậu làm cho tâm khó nhịn được ngứa ngáy, thừa dịp chờ đèn đỏ, đem người kéo qua cho cậu một cái hôn sâu.
Sau khi về đến nhà Sầm Tư Kỳ lấy một tấm thư mời từ trong cặp ra, đưa cho Hoắc Long Đình xem: “Tuần biểu diễn trong nước đầu tiên của chị Tuệ Trinh, chính là tối nay, anh có muốn đi cùng không?”
Hoắc Long Đình có chút không dể chịu nói: “Anh cũng nhận được thư mời…”
Hắn và Lâm Tuệ Trinh năm đó tuy rằng không thể thành tình nhân, thế nhưng quan hệ bạn bè không tệ lắm, hai năm trước lúc Lâm Tuệ Trinh kết hôn hắn cũng tham dự lễ cưới, tuy rằng hắn và Lâm Tuệ Trinh thật sự chẳng có cái gì khuất tất, nhưng dù sao khi đấy Sầm Tư Kỳ lựa chọn chạy trốn hắn Lâm Tuệ Trinh vẫn là mồi dẫn trực tiếp, nói thế nào cũng có chút lúng túng, hắn cũng sợ Sầm Tư Kỳ sẽ nghĩ nhiều.
“Như vậy à,” Sầm Tư Kỳ cười kéo dài âm thanh, “Vậy đúng dịp, chúng ta đi chung đi.”
Hoắc Long Đình duỗi tay đem người kéo vào trong lồng ngực, dán môi qua mạnh mẽ mà mài ép trên đôi môi cậu một cái, thấp giọng giải thích: “Đừng có ghen với cô ấy nhé, anh với cô ấy thật sự không có gì, năm đó không có, bây giờ cô ấy đã lập gia đình càng không thể có gì.”
Sầm Tư Kỳ lắc lắc đầu: “Em không có ghen, mối quan hệ giữa em với chị Tuệ Trinh thật sự khá tốt, mấy năm chị ấy ở bên nước ngoài tụi em thường xuyên gặp nhau, giúp giáo sư Lâm chuyển đồ cho em, chị ấy kết hôn em cũng biết, tuy rằng không về tham dự nhưng vẫn gửi quà cho chị ấy, sự nghiệp chị ấy phát triển không ngừng, em thật tâm là mừng cho chị ấy.”
Hoắc Long Đình cười lần nữa hôn cậu: “Được, buổi tối hai chúng ta cùng nhau đi.”
Vẫn là âm nhạc thính phòng như khi đó, nhưng quy mô buổi biểu diễn lại lớn gấp đôi, mấy năm qua sự nghiệp của Lâm Tuệ Trinh thật sự phát triển rất tốt, hai năm trước còn cùng người đại diện luôn yên lặng bảo vệ cô suốt mười năm kết hôn, sự nghiệp và tình yêu đều có, không biết đã giết chết bao nhiêu người nữa.
Hoắc Long Đình đã sớm kêu người chuẩn bị một lãng hoa, trên đường đi Sầm Tư Kỳ hỏi việc này, suy nghĩ một chút đề nghị: “Em còn muốn tặng một bó hoa, lần này em để chính em chọn đi.”
Hoắc Long Đình không nói gì, trực tiếp đưa cậu đến cửa hàng hoa, bó hoa định mệnh khi ấy là hắn dùng danh nghĩa của mình để đưa, trước sau thế nào cũng làm hắn có thẹn với Sầm Tư Kỳ, chỉ là bây giờ nói cho Sầm Tư Kỳ cũng chẳng có ý nghĩa gì, không cần lại làm cho cậu khổ sở thêm lần nữa, về sau cứ tiếp tục bồi thường gấp bội cho cậu.
Đem hoa chọn xong bó lại, Sầm Tư Kỳ hỏi chủ cửa hàng hoa một tấm thiệp, nghiêm túc viết xuống lời chúc: “Chúc chị Tuệ Trinh biểu diễn thành công. – Sầm Tư Kỳ”
“Lát nữa trước khi mở màn em đi vào hậu trường đưa cho chị ấy.”
Hoắc Long Đình gật đầu: “Được, anh đi cùng với em.”
Đối với việc Sầm Tư Kỳ và Hoắc Long Đình cùng nhau xuất hiện, Lâm Tuệ Trinh cũng không bất ngờ, lúc nhận hoa còn cười tủm tỉm nói cảm ơn Sầm Tư Kỳ, đồng thời nghịch ngợm hướng Hoắc Long Đình nháy mắt một cái: “Chúc mừng.”
Hoắc Long Đình khóe môi giương lên: “Cảm ơn.”
Đi ra khỏi hậu trường, Sầm Tư Kỳ đưa tay chọc chọc vai Hoắc Long Đình: “Anh với chị Tuệ Trinh có cái gì bí hiểm thế?”
Hoắc Long Đình giải thích: “Không có gì, chính là cô ấy biết chuyện của chúng ta, cô ấy ra nước ngoài thường xuyên đến gặp em, ngoại trừ là chuyển đồ của giáo sư Lâm cho em, còn thêm là anh nhờ vả, anh chính là muốn em có thể thêm nhiều bạn bè, vui vẻ thêm một chút.”
Sầm Tư Kỳ hoàn toàn hết chỗ nói: “Anh rốt cuộc là bày bố bao nhiêu tai mắt quanh em hả? Ông chủ công ty trước kia ở nước ngoài của em cũng là bạn của anh à?”
“Alan hả? Cậu ta với anh là bạn học, bởi vì em lúc đó nói rất muốn tới chỗ của cậu ta làm nên anh mới liên hệ hỏi thăm một chút, kỳ thật em đừng cảm thấy là anh giúp em đi cửa sau, với năng lực của em, đủ sức có thể vào làm ở đó, vào lúc đó đâu phải trong tay em chỉ có mỗi một offer đấy đâu không phải sao? Nếu như em không tới chỗ đó làm việc cũng có thể tìm được công việc tốt giống thế thôi, anh căn bản chẳng giúp em cái gì cả.”
“Dù sao anh cái gì cũng có lý do.”
Hoắc Long Đình cười cầm tay cậu, không hề biện giải, Sầm Tư Kỳ nói cái gì chính là cái đó.
Buổi biểu diễn này vô cùng thành công, Lâm Tuệ Trinh so với năm năm trước càng thêm thành thục vô cùng, buổi biểu diễn kết thúc trong tràn pháo tay kéo dài không dứt, nhìn Lâm Tự Tin đứng dưới ánh đèn tự tin thong dong mà nở nụ cười, Hoắc Long Đình không nhịn được mà cảm khái, may năm đó không vì bản thân mình mà âm thầm phá hủy sự nghiệp của cô, càng may hơn, hắn biết được rõ ràng chính mình thật sự muốn gì, hắn mong là Tư Kỳ có thể trở về bên cạnh hắn.
Sầm Tư Kỳ dùng sức mà vỗ tay, chân thành cảm thấy vui vẻ vì Lâm Tuệ Trinh, nhưng bây giờ cậu đã không cần hâm mộ Lâm Tuệ Trinh nữa, cô rất xuất sắc, mà chính cậu cũng thế không kém cạnh bất kỳ ai.
Từ thính phòng đi ra, bên ngoài trời bắt đầu mưa, Hoắc Long Đình vươn dù lên, đem Sầm Tư Kỳ ôm vào trong ngực, mang theo cậu đi đến hướng bãi đổ xe.
Sầm Tư Kỳ thuận thế ôm lấy eo hắn, ở bên tai hắn cười nỉ non: “Bây giờ cứ như nằm mơ ý.”
Hoắc Long Đình nghiêng đầu hôn cậu một chút: “Không phải mơ đâu.”
Ngồi vào trong xe bọn họ không chờ kịp liền hôn nhau, hơi thở nóng rực giao triền quấn quýt, môi lưỡi gắn bó, như thế này cũng đều không thấy đủ.
Bên ngoài mưa to ngợp trời không ngừng cọ rửa cửa kính xe, thế giới cũng giống như bị ngăn cách ngoài đấy mơ hồ không thấy rõ, bên trong vùng trời nhỏ này chỉ có hai người họ, mà thế giới của bọn họ giống như cũng chỉ có lẫn nhau.
Thời điểm lửa bén tới cháy rực, Sầm Tư Kỳ không chịu nổi mà khẽ đẩy đẩy bả vai Hoắc Long Đình, thở hổn hển nỉ non: “Chúng ta trở về đi.”
Hoắc Long Đình liếm đôi môi đỏ mọng ướt át kiều diễm của cậu một lần cuối, nói giọng khàn khàn: “Được.”
–
Còn một chương nữa là chính thức kết thúc chính văn rồi. Mừng quá đi thôi!:))))
Danh sách chương