Lại nửa tháng trôi qua, vẫn không rơi một giọt mưa.

Đất đai nứt nẻ, hoa màu chết héo, không biết bao nhiêu người quỳ gối hai đầu bờ ruộng khóc lên khóc xuống, cầu nguyện trời đổ mưa.

Ngôn luận trời cao cảnh báo Thái Tử Phi là yêu phi, làm cho địa giới kinh thành đại hạn lan truyền khắp chốn.

Úc Cẩn mỗi ngày đều sẽ bị mấy tin tức này làm cho tức đến một độ cao mới.

“ Lại có bách tánh tụ tập kiến nghị, thỉnh cầu Đông Cung hưu Thái Tử Phi? Quả thực ngu không ai bằng!” Úc Cẩn vỗ mạnh cái bàn, đá bay ghế con ra xa.

Cung tì hầu hạ trong phòng đều không dám thở mạnh.

Khương Tự liếc đám cung tì một vòng, mềm giọng nói: “Các ngươi đều đi ra ngoài đi.”

Chúng cung tì như được đại xá, vội vàng đi lùi ra ngoài.

Ngoài điện mặt trời treo cao, có thể cảm giác được nóng nực trong không khí.

Một cung tì mang vẻ mặt lo lắng, cùng một cung tì khác lặng lẽ kề tai nói nhỏ: “Ngươi nói Thái Tử Phi của chúng ta phải làm sao bây giờ? Có thể thật sự bị ——”

“Đừng nói bừa. Người ngoài không biết, chúng ta còn không biết sao, điện hạ đối với Thái Tử Phi tình thâm nghĩa trọng, sao có thể tin vào mấy lời đồn làm Thái Tử Phi thương tâm?”

Cung tì cắn môi: “Nhưng điện hạ cũng có lúc thân bất do kỷ chứ, không phải còn có ngôn quan đụng cột ……”

A Man đứng ở trên thềm ngọc, chống nạnh quát mắng: “Đều ăn nhiều không có chuyện gì làm phải không? Còn lắm miệng xem ta có trực tiếp xé miệng các ngươi không! “

A Man và A Xảo hiện tại đã là nữ quan có phẩm cấp, càng là tâm phúc trước mặt Thái Tử Phi, nào là người mà đám cung tì dám trêu chọc, vừa thấy A Man hung thần ác sát xuất hiện, cung tì nhất thời chạy tán loạn.

A Man phỉ nhổ, đen mặt xoay người đi đến bên cạnh A Xảo, cả giận nói: “Thật là tức chết ta, người ngoài nói hươu nói vượn thì thôi, đám ranh con này cũng dám nói láo.”

A Xảo cười cười: “Các nàng cũng là lo cho Thái Tử Phi, hà tất tức giận lớn như vậy.”

“Ta còn không phải là vì lo lắng cho chủ tử chúng ta sao, sao không thấy ngươi nóng vội chút nào vậy hả?”

A Xảo lạnh nhạt nói: “Ta tin tưởng chủ tử có biện pháp. Ngươi đã quên, đó là chủ tử của chúng ta ——”

Lời A Xảo chỉ nói một nửa, trong đầu A Man lại không khỏi xẹt qua một hình ảnh: Đêm đen gió lớn, chủ tử tay cầm dao phay nở nụ cười lạnh nhìn phía dưới của gã xui xẻo nào đó ……

A Man thở ra một ngụm trọc khí, vững như Thái sơn.

A Xảo nói đúng, đó chính là chủ tử của các nàng.

Trong phòng, Khương Tự cũng đang khuyên nhủ Úc Cẩn: “ Chàng giữ bình tĩnh đi, không phải đã sớm dự liệu rồi à, đá ghế con phát hỏa cái gì.”

Sắc mặt Úc Cẩn xanh mét: “Không nghĩ tới đám người đó cái gì cũng dám nói, một đám dân thường cũng dám nghị luận nàng.”

Khương Tự không cho là đúng: “Miệng người đáng sợ, người bị hủy hoại bởi lời đồn đãi đếm không hết. Chúng ta cũng không phải bị lời đồn đãi khống chế, mà ngược lại lợi dụng lời đồn đãi để rút củi dưới đáy nồi, qua đợt phong ba này thế nhân đừng hòng chửi bới thanh danh của ta và chàng.”

Úc Cẩn miễn cưỡng nghe khuyên nhủ, nội thị bên Dưỡng Tâm Điện tới mời hắn qua đó một chuyến.

Úc Cẩn đi tới Dưỡng Tâm Điện, vừa tiến vào giữa mày liền giật một cái.

Lục Bộ cửu Khanh thế mà đều ở đây.

Thấy hắn tiến vào, chúng thần rối rít hành lễ: “Gặp qua điện hạ.”

Úc Cẩn đi vào, chắp tay chào hỏi Cảnh Minh Đế: “Không biết phụ hoàng truyền nhi tử tới có chuyện gì?”

Cảnh Minh Đế đang đầu lớn như cái đấu, vừa thấy Úc Cẩn tới liền nhẹ nhàng thở ra, tận lực ôn hòa nói: “ Liên quan đến chuyện Đông Cung, chư thần có vài ý kiến, triệu ngươi tới nghe một chút.”

Chúng thần nghe xong mắt muốn trợn trắng.

Hoàng Thượng nói kiểu này hơi quá đáng rồi nha, bọn họ một lòng trung can tất cả đều là vì giang sơn xã tắc, cũng không phải là có ý kiến với Đông Cung.

Úc Cẩn mắt phượng đảo qua chúng thần, bình tĩnh hỏi: “Ồ, không biết chư vị đại nhân có ý kiến gì với Đông Cung?”

Khí chất của hắn thiên về lạnh lùng, con ngươi đen nhánh giống như từng ngâm ở trong băng tuyết, người bị đảo qua không khỏi sau lưng phát lạnh, nhất thời lại không ai dám mở miệng.

Thái Tử có chút dọa người, lúc Thái Tử còn chưa phong vương đã dám cùng các hoàng tử kéo bè kéo lũ đánh nhau, Thái Tử còn từng đánh tiền Thái Tử……

Cảnh Minh Đế vừa thấy tình cảnh này, suýt nữa tức đến thở phì phì.

Đám gia hỏa này lúc đối chọi với ông từng tên từng tên cứ như vịt trong chợ bán thức ăn kêu la ầm ỹ, đến phiên Thái Tử lại sợ hãi.? Cảnh Minh Đế tức ơi là tức, dứt khoát trực tiếp điểm tên: “Cố thượng thư, vừa rồi không phải người có một đề nghị, sao Thái Tử tới lại không lên tiếng?”

Cố thượng thư thầm nói một tiếng Hoàng Thượng đủ tàn nhẫn, đón lấy ánh mắt lạnh băng của Úc Cẩn, căng da đầu mở miệng nói: “Thần cho rằng lời đồn đại ở dân gian về Thái Tử Phi không thể mặc kệ được nữa, cần phải mau chóng đưa ra biện pháp giải quyết thỏa đáng.”

“ Phải chăng Cố thượng thư đã có biện pháp thỏa đáng?” Úc Cẩn nhàn nhạt hỏi.

Dư quang nơi khóe mắt Cố thượng thư khẽ liếc trái phải, rồi chắp tay nói: “Bá tánh đều truyền Thái Tử Phi chính là yêu phi giáng thế, mới dẫn đến địa giới kinh thành đại hạn ——”

“Yêu phi?” Úc Cẩn nghe xong nửa câu liền bùng nổ, một chưởng vỗ vào trên kim trụ, toàn bộ phòng ốc giống như cũng rung lên.

Cố thượng thư như vịt bị bóp cổ kêu quang quác, lập tức tắt mỏ.

Cảnh Minh Đế đen mặt trách mắng: “Vỗ loạn cái gì? Chớ có quên ngươi là Thái Tử!”

Lúc ông làm Thái Tử dám vỗ cột dằn mặt Lại Bộ Thượng Thư? Đồ hỗn trướng quả thực không biết chừng mực!

Khẽ liếc chưởng ấn lưu lại trên kim trụ, Cảnh Minh Đế yên lặng thở dài.

Đổi là ông vỗ cũng vô dụng, khi không làm tay bị đau……

“Phụ hoàng giáo huấn chí phải, Cố thượng thư xin mời tiếp tục.”

Cố thượng thư giương mắt nhìn trời.

Nói gì nữa đây? Lão còn muốn sống thêm hai năm.

Chúng thần nâng tay áo lau mồ hôi.

Không thể trêu vào…… Thái Tử chỉ động nắm đấm không động đầu óc, sau này lên làm Hoàng Thượng phải làm sao bây giờ?

Chính xác ra, là bọn họ phải làm sao bây giờ đó?

Úc Cẩn quét đám người một lượt, cười nói: “Nếu các vị đại nhân không có việc gì, vậy ta không quấy rầy chư vị cùng phụ hoàng nghị sự nữa. Gần đây Thái Tử Phi bị lời đồn sở quấy nhiễu tâm tình không tốt, ta trở về bồi nàng đây.”

Cố thượng thư nghe xong, tức giận đến bất chấp nỗi sợ hãi.

Trước mắt bao người Thái Tử lại nói phải trở về bồi Thái Tử Phi, đây là thể hiện tình thâm nghĩa trọng với Thái Tử Phi sao? Không, đây là khiêu khích đám trọng thần bọn họ.

Tà khí oai phong như thế tuyệt đối không thể cổ vũ!

“Điện hạ, lời đồn mãi vẫn không biến mất, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến sự yên bình của Đông Cung ——”

Giọng điệu của Úc Cẩn vẫn bình tĩnh như cũ: “Cho nên ta mới muốn nghe thử ý kiến của Cố thượng thư.”

Cố thượng thư ngầm hít một hơi, nói: “Biện pháp tốt nhất chính là hàng Thái Tử Phi làm trắc phi, chọn một người phẩm hạnh xuất chúng khác làm Thái Tử Phi ——”

Úc Cẩn ngay lập tức nhấc chân đạp một cước, trực tiếp đạp Cố thượng thư ngã lăn quay.

Nhìn Cố thượng thư nằm bò trước mặt, lúc này không hiểu sao Cảnh Minh Đế lại muốn bật cười.

Sao hả, ông biết ngay nếu lấy tức phụ lão Thất ra khai đao lão Thất sẽ liều mạng mà, thế mà đám lão gia hỏa này còn chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

Qua khắc này, Cảnh Minh Đế giận dữ: “Hỗn trướng, Cố thượng thư chính là trụ cột của triều đình, rường cột của quốc gia, sao ngươi có thể đá Cố thượng thư chứ hả?”

Úc Cẩn quỳ xuống: “Nhi tử sai rồi.”

Cảnh Minh Đế cứng rắn: “Nhận sai có ích lợi gì? Đá hỏng Cố thượng thư thì làm sao bây giờ? Người tới, đưa Thái Tử đến Tông Nhân Phủ hối lội!”

Lấy lại tinh thần chúng thần vội ngăn cản: “Hoàng Thượng nghĩ lại!”

Thái Tử mông còn chưa ngồi vững đã bị đưa vào Tông Nhân Phủ hối lỗi, lẽ nào bọn họ đẹp mặt?

Cùng thỉnh cầu còn có Cố thượng thư.

Để người ta biết Thái Tử vào Tông Nhân Phủ hối lỗi là bởi vì đạp lão, lão còn mặt mũi sao?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện