Cố Vân Đông lại cười, cái miệng đầy máu nhe rộng, ngay tại lúc Hồ thị thiếu chút nữa ngất xỉu thì nói, “Đệ đệ ta gọi là Biển Nguyên Trí, không phải là tiểu con hoang, lần sau nếu ta lại biết ngươi kêu hắn như vậy, ta liền tới đây đem ngươi mang đi cùng ta.”
Hồ thì nhanh chóng gật đầu, trên mặt Cố Vân Đông bỗng nhiên thất khiếu đổ máu, nàng giương miệng cạc cạc cạc cạc khanh khách cười, bên trong hàm răng đều là máu me nhầy nhụa một mảnh.
Hồ thị mới vừa khẽ yên lặng vừa nhấc đầu, đã bị bộ dáng này của nàng làm cho sợ tới mức trợn trắng mắt, người liền ngất đi rồi.
Đinh phụ ngẩn ra một chút, sau đó đôi mắt cũng trợn ngược, rồi hôn mê.
Khóe miệng Cố Vân Đông vừa kéo, đối với A Cẩu A Trư đưa mắt ra hiệu, ba người lặng yên không một tiếng động nhanh chóng rời đi.
Cho đến khi không cảm giác được một tia động tĩnh nào, Đinh phụ mới lặng lẽ mở một con mắt ra.
Trong phòng không có ai, cửa đang mở, chỉ có tiếng gió xào xạc thổi.
Tức khắc cả người hắn đều xụi lơ xuống, phía sau đều là mồ hôi thấm ướt cả lưng áo, lúc này gió thổi qua, làm hắn hung hăng run cầm cập.
Qua hồi lâu, hắn mới có chút ghét bỏ đẩy Hồ thị ra, nơm nớp lo sợ xuống giường, đi đến cạnh cửa tính toán đem cửa phòng đóng lại.
Không nghĩ tới liền thấy được nhi tử bên trong nhà chính ngã bất tỉnh nhân sự, lập tức khϊếp sợ, còn tưởng rằng bị Biển Mộ Lan hại chết.
Hắn vội vàng tiếng lên nhìn nhìn, ngay sau đó thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn hảo còn hảo, chỉ là ngất xỉu mà thôi.
Đinh phụ vội đem Đinh Kim Thành đánh thức, hỏi hắn chuyện gì đã xảy ra.
Đinh Kim Thành cũng không biết, hắn sờ sờ đầu, cau mày nói, “Ta chính là nghe được thanh âm kêu to của nương, chạy nhanh lại đây nhìn xem, mới vừa đi đến nhà chính liền giống như bị ai đó làm cho ngất đi.”
Đinh phụ run lên, vội đem sự tình vừa phát sinh vừa rồi nói cho hắn nghe.
Đinh Kim Thành có chút không tin, nhưng khi trở lại phòng cha mẹ nhìn đến vết máu tí tách tí tách, hiển nhiên bị dọa.
Hai người vội tiến lên đem Hồ thị cũng đánh thức, Hồ thị trên mặt còn kinh hồn chưa tan, bắt lấy tay Đinh Kim Thành nói, “Nhất định phải đem tiểu con…Biển Nguyên Trí trở về, không thể để hắn ở nhà họ Cố, không thể.”
Đinh Kim Thành liên tục gật đầu, ba người đêm nay ai cũng không dám ngủ tiếp nữa.
Bởi vì trên giường đã bị Hồ thị làm cho vừa nhàu nát vừa có nướ© ŧıểυ của Hồ thị, hơn nữa trên mặt đất còn có mảnh vỡ của chén cùng ghế bị ngã, cửa tủ quần áo mở toang, hết thảy đều tỏ rõ vừa rồi đã phát sinh một màn đáng sợ thế nào.
Cho nên ba người đều về phòng Đinh Kim Thành, run bần bật chờ đến hừng đông.
Ngay sau đó liền thay quần áo, ngựa không ngừng vó đi đến trước thôn họ Cố.
Thôn dân thôn họ Cố vừa muốn ra cửa làm việc, liền nhìn thấy ba người Đinh gia vội vội vàng vàng lại đây.
Lại có chuyện gì nữa sao? Sự tình ngày hôm qua còn chưa có nháo xong sao? Người thích xem nháo nhiệt lại đang không có việc gì quan trọng lập tức sôi nổi đi theo phía sau, nhìn thấy bọn họ quả nhiên là hướng nhà họ Cố đi, tức khắc một đám đều như được tiêm máu gà.
Cũng có người đi nói cho Cố Cương, không bao lâu, cửa nhà họ Cố liền vây đầy người.
Cố Truyện Tông ra tới, nhìn thấy là bọn họ, sắc mặt tức khắc liền khó coi.
“Các ngươi còn tới làm gì?”
“Ông ngoại, chúng ta là tới đón Nguyên Trí đi.” Đinh Kim Thành tiến lên một bước, thái độ phá lệ hữu hảo tôn kính.
“Ai là ông ngoại của ngươi?” Cố Truyện Tông trầm khuôn mặt, “Như thế nào, hiện tại lại muốn đi đón Nguyên Trí, ngày hôm qua còn sống chết không chịu, nhà các ngươi tới tới lui lui còn chưa có xong sao?”
“Đúng vậy.” Triệu thị cũng đi theo ra cửa, “Ngươi đem nhà họ Cố của chúng ta là chỗ gì? Cái gì đều là do các ngươi định đoạt? Đều cút cho ta.”
Hồ thị trong lòng có tức giận, thật muốn nhào lên vả mặt Triệu thị.
Hồ thì nhanh chóng gật đầu, trên mặt Cố Vân Đông bỗng nhiên thất khiếu đổ máu, nàng giương miệng cạc cạc cạc cạc khanh khách cười, bên trong hàm răng đều là máu me nhầy nhụa một mảnh.
Hồ thị mới vừa khẽ yên lặng vừa nhấc đầu, đã bị bộ dáng này của nàng làm cho sợ tới mức trợn trắng mắt, người liền ngất đi rồi.
Đinh phụ ngẩn ra một chút, sau đó đôi mắt cũng trợn ngược, rồi hôn mê.
Khóe miệng Cố Vân Đông vừa kéo, đối với A Cẩu A Trư đưa mắt ra hiệu, ba người lặng yên không một tiếng động nhanh chóng rời đi.
Cho đến khi không cảm giác được một tia động tĩnh nào, Đinh phụ mới lặng lẽ mở một con mắt ra.
Trong phòng không có ai, cửa đang mở, chỉ có tiếng gió xào xạc thổi.
Tức khắc cả người hắn đều xụi lơ xuống, phía sau đều là mồ hôi thấm ướt cả lưng áo, lúc này gió thổi qua, làm hắn hung hăng run cầm cập.
Qua hồi lâu, hắn mới có chút ghét bỏ đẩy Hồ thị ra, nơm nớp lo sợ xuống giường, đi đến cạnh cửa tính toán đem cửa phòng đóng lại.
Không nghĩ tới liền thấy được nhi tử bên trong nhà chính ngã bất tỉnh nhân sự, lập tức khϊếp sợ, còn tưởng rằng bị Biển Mộ Lan hại chết.
Hắn vội vàng tiếng lên nhìn nhìn, ngay sau đó thở dài nhẹ nhõm một hơi, còn hảo còn hảo, chỉ là ngất xỉu mà thôi.
Đinh phụ vội đem Đinh Kim Thành đánh thức, hỏi hắn chuyện gì đã xảy ra.
Đinh Kim Thành cũng không biết, hắn sờ sờ đầu, cau mày nói, “Ta chính là nghe được thanh âm kêu to của nương, chạy nhanh lại đây nhìn xem, mới vừa đi đến nhà chính liền giống như bị ai đó làm cho ngất đi.”
Đinh phụ run lên, vội đem sự tình vừa phát sinh vừa rồi nói cho hắn nghe.
Đinh Kim Thành có chút không tin, nhưng khi trở lại phòng cha mẹ nhìn đến vết máu tí tách tí tách, hiển nhiên bị dọa.
Hai người vội tiến lên đem Hồ thị cũng đánh thức, Hồ thị trên mặt còn kinh hồn chưa tan, bắt lấy tay Đinh Kim Thành nói, “Nhất định phải đem tiểu con…Biển Nguyên Trí trở về, không thể để hắn ở nhà họ Cố, không thể.”
Đinh Kim Thành liên tục gật đầu, ba người đêm nay ai cũng không dám ngủ tiếp nữa.
Bởi vì trên giường đã bị Hồ thị làm cho vừa nhàu nát vừa có nướ© ŧıểυ của Hồ thị, hơn nữa trên mặt đất còn có mảnh vỡ của chén cùng ghế bị ngã, cửa tủ quần áo mở toang, hết thảy đều tỏ rõ vừa rồi đã phát sinh một màn đáng sợ thế nào.
Cho nên ba người đều về phòng Đinh Kim Thành, run bần bật chờ đến hừng đông.
Ngay sau đó liền thay quần áo, ngựa không ngừng vó đi đến trước thôn họ Cố.
Thôn dân thôn họ Cố vừa muốn ra cửa làm việc, liền nhìn thấy ba người Đinh gia vội vội vàng vàng lại đây.
Lại có chuyện gì nữa sao? Sự tình ngày hôm qua còn chưa có nháo xong sao? Người thích xem nháo nhiệt lại đang không có việc gì quan trọng lập tức sôi nổi đi theo phía sau, nhìn thấy bọn họ quả nhiên là hướng nhà họ Cố đi, tức khắc một đám đều như được tiêm máu gà.
Cũng có người đi nói cho Cố Cương, không bao lâu, cửa nhà họ Cố liền vây đầy người.
Cố Truyện Tông ra tới, nhìn thấy là bọn họ, sắc mặt tức khắc liền khó coi.
“Các ngươi còn tới làm gì?”
“Ông ngoại, chúng ta là tới đón Nguyên Trí đi.” Đinh Kim Thành tiến lên một bước, thái độ phá lệ hữu hảo tôn kính.
“Ai là ông ngoại của ngươi?” Cố Truyện Tông trầm khuôn mặt, “Như thế nào, hiện tại lại muốn đi đón Nguyên Trí, ngày hôm qua còn sống chết không chịu, nhà các ngươi tới tới lui lui còn chưa có xong sao?”
“Đúng vậy.” Triệu thị cũng đi theo ra cửa, “Ngươi đem nhà họ Cố của chúng ta là chỗ gì? Cái gì đều là do các ngươi định đoạt? Đều cút cho ta.”
Hồ thị trong lòng có tức giận, thật muốn nhào lên vả mặt Triệu thị.
Danh sách chương