Sáng hôm sau, ánh nắng xuyên qua cửa kính đáp xuống mặt tôi. Tôi tránh nắng theo quán tính thì phát hiện mình đang được ôm chặt, cảm giác như bị tám cái xúc tua của bạch tuột quấn lấy vậy.

Trong đầu tôi tua lại một vài đoạn phim ngắn về những gì đã diễn ra vào đêm qua, tôi mở mắt.

Tôi… Trời ạ!

Đêm qua tôi lên giường với Vệ Lẫm? Tôi nhớ mang máng vậy. Gần khuya qua, tôi cũng hơi bễ. Ban đầu tôi chấm một cậu Omega trông giống Hạ Vãn Đình lắm, sau đó Vệ Lẫm đỡ tôi đi, rồi…

Tôi còn nhớ cậu Omega quỳ xuống thổi kèn tôi, tiếp đó là hình ảnh tôi quay cuồng với Vệ Lẫm trên giường. Hắn nắm tay tôi chặt lắm, tôi thử trốn hắn mà hắn túm tôi lại. Chúng tôi lên giường, chúng tôi xuống đất, chúng tôi áp cửa sổ, chúng tôi vào toilet… Tôi mệt lả, còn hắn vừa giúp tôi vệ sinh sau khi quan hệ, vừa hôn hết hơi tôi…

Càng nhớ, tôi càng sợ. Tôi không dám nhớ thêm nữa, vội vàng lật chăn nhìn toàn thân. Tôi thấy nửa người trên mình chằng chịt vết cắn đỏ hỏn, hiển nhiên.

Tôi hít sâu, bình tĩnh nào.

Rượu vào hỏng người, rượu vào hỏng người thôi.

Vệ Lẫm thật to gan, sao hắn dám chơi tôi? Hắn điên rồi!!!

Rượu vào hỏng người thôi, tôi sẽ bỏ qua chuyện này.

Vệ Lẫm, chết giẫm!



Tôi cố thoát khỏi vòng ôm của hắn, cũng tốn sức lắm… Thế là hắn bị tôi đánh thức. Hắn biếng nhác lầu bầu:

– Sương Sương thức rồi à.

Tôi cắn răng:

– Đừng có gọi tôi là “Sương Sương”.

Tôi tức muốn chết, không muốn giao lưu thêm với hắn nữa. Tôi dậy, mặc quần áo, mà giơ tay lên đã thấy nhức mỏi rõ ràng. Chợt hắn thủ thỉ:

– Đàn anh thấy không thoải mái à?

– Câm mồm.

Vệ Lẫm ngoan ngoãn một chút, xong chêm thêm:

– Nhưng mà đêm qua đàn anh cho em thấy đàn anh thoải mái lắm.



Tôi rầu. Hắn nói thế, trừ việc thấy nhức toàn thân thì đêm qua tôi bắn nhiều thật, pheromone ổn định, cảm giác đau đớn vì bị xé toạc hay ghê tởm buồn nôn cũng không xuất hiện.

Tôi chưa bao giờ cảm thấy thế cả.

Dù sao thì chuyện tôi với Vệ Lẫm rượu vào người làm loạn là chuyện đã rồi. Tôi lười nói nhiều với hắn, mặc đồ xong là rời khỏi phòng. À, trước khi đi luôn thì tôi phải lườm hắn một cái.

Thấy hắn nằm ì trên giường, ánh mắt hớn hở nhìn tôi.

– Đàn anh à, thích anh ạ.

Bỗng hắn nói vậy.

?

Đầu tôi trống rỗng. Kế đó, tay chân tôi không nghe lời tôi nữa, tay vội đóng cửa, chân vội chạy đi, tôi cũng không muốn xem vẻ mặt hắn khi đó thế nào.

Hắn nói gì cơ?

Đêm qua, Vệ Lẫm không biết kiềm chế đã để lại cả đống dấu vết lên tận cổ tôi. May mà bây giờ đang là mùa thu, tôi mặc áo hoodie có mũ rộng là che được.

Trên đường về ký túc xá, tôi vẫn còn ngơ ngác như đi lạc trong làn sương mờ, đầu tôi chỉ nhớ đến câu cuối mà Vệ Lẫm mới nói – lời thổ lộ chân thành ư? Hay do đêm qua mới chơi nên nổi hứng thích thôi?

Cố Liễm Xuyên cũng từng nói vậy với tôi, nhưng mà nói trên giường. Tôi đã tin, ấy thế mà sau này lại…

Tâm trạng tôi trùng xuống. Tôi thở dài.

Với lại, tự dưng lên giường với Vệ Lẫm khiến lòng tôi rối bời. Hắn chỉ là một người mới quen biết tôi gần đây, ở cùng phòng với tôi… Ừ, hắn là bạn tôi. Ai mà ngờ, hắn với tôi, hai tên Alpha lại lên giường với nhau. Thôi được rồi. Rõ ràng ban đầu tôi chấm một cậu Omega mà? Đời này tôi không thể lên giường với Omega sao?

Tôi vừa về đến ký túc xá thì nghe ai đó gọi tên tôi:

– Lâm Sương!

Giọng này…

Tôi đờ đẫn quay lưng, thấy người vừa gọi.

Cố Liễm Xuyên nhíu mày. Có vẻ tâm trạng cậu cũng không tốt.

– Cậu vừa đi đâu vậy? Tối qua, lúc tớ gọi cậu…

Chợt cậu khựng lại, nhìn tôi chằm chằm, mặt cậu sầm xuống:

– Cổ cậu bị sao vậy?
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện